Tu La Võ Thần

Chương 2605: Khác có thu hoạch

"Haizz." Nghe Sở Phong nói xong, Nữ Vương đại nhân không khỏi thở dài một tiếng. Nàng đương nhiên mong Sở Phong dùng đám sương mù kia, dù sao đột phá lên Chân Tiên, thì đối với Sở Phong mà nói, thực lực của hắn sẽ có một sự biến đổi về chất. Võ Tổ có mạnh hơn nữa, cũng không thể đấu lại Chân Tiên. Nhưng nếu Sở Phong là Chân Tiên thì sao? Với thiên phú của hắn, với thủ đoạn của hắn, e là trong đám Chân Tiên ở Bách Luyện phàm giới này, sẽ có rất ít người có thể chống lại hắn. Đến lúc đó Sở Phong, tại Bách Luyện phàm giới này, sẽ có thể nghênh ngang đi lại, thậm chí có thể bằng chính sức mình, tiêu diệt Hồn Anh Tông kia, hoàn thành nhiệm vụ cha hắn giao cho. Bất quá, nàng cũng không khuyên Sở Phong, vì nàng biết, với tính cách của Sở Phong, nhất định sẽ chọn dùng đám sương mù này để cứu Triệu Hồng. Chuyện này, nàng dù khuyên thế nào cũng vô ích. Chi bằng nàng không khuyên nữa, chỉ là nàng vẫn sẽ đau lòng, đau lòng thay Sở Phong.
"Ngươi xác định?" Lão giả áo bào vàng hỏi. Mặc dù quyết định của Sở Phong nằm trong dự liệu của Nữ Vương đại nhân, nhưng hiển nhiên... nó không nằm trong dự liệu của lão giả áo bào vàng kia. Giờ phút này, nghe được câu trả lời của Sở Phong, lão giả áo bào vàng rất kinh ngạc.
"Vãn bối xác định, xin tiền bối thả bạn của ta ra." Sở Phong nói.
"Người trẻ tuổi, nghe ta một lời khuyên, mặc dù ngươi đã là Võ Tổ đỉnh phong, nhưng cơ hội này đối với ngươi mà nói, lại là vô cùng trọng yếu."
"Ngươi phải biết rằng, có bao nhiêu người, khi còn trẻ đã bước vào Võ Tổ đỉnh phong, nhưng cả đời này, cũng chỉ có thể dừng lại ở Võ Tổ đỉnh phong mà thôi."
"Võ Tổ đỉnh phong và cảnh giới Chân Tiên, nhìn như chỉ cách nhau một con đường, nhưng khoảng cách này, lại vô cùng xa xôi, không hề đơn giản mà có thể nhảy tới." Lão giả áo bào vàng nói.
"Ý tốt của tiền bối, vãn bối hiểu rõ, chỉ là so với tính mạng của bạn ta, thì chuyện này không đáng nhắc tới." Sở Phong nói.
"Xem ra, ngươi nhất định phải cứu nàng?" Lão giả áo bào vàng hỏi.
"Bẩm tiền bối, ý của vãn bối chính là vậy, xin tiền bối, thả bạn ta ra." Sở Phong rất nghiêm túc, lần nữa thi lễ với lão giả áo bào vàng.
"Cô nương, ngươi thật sự là kết giao được một người bạn trượng nghĩa." Ngay lúc này, tròng mắt lão giả áo bào vàng khẽ động, một lúc sau ở bên cạnh hắn, xuất hiện một cánh cổng kết giới. Cánh cổng kết giới vừa xuất hiện, một bóng người cũng từ trong cánh cổng kết giới ngã nhào ra, nằm trên đất. Người này không ai khác, chính là Triệu Hồng, chỉ có điều giờ phút này Triệu Hồng, đã bị thương nặng, sức lực đứng dậy cũng không có. Mặc dù Triệu Hồng đã toàn thân bất lực, nhưng nàng vẫn cố gắng ngẩng đầu, nhìn về phía Sở Phong, dùng giọng nói gian nan nói: "Sở Phong, ngươi không thể như vậy, ngươi không thể vì cứu ta, mà từ bỏ phần thưởng đáng được nhận của mình."
"Ngươi không thể như vậy, ta không chấp nhận, ta không chấp nhận việc ngươi nhường cho."
Xem ra, lúc nãy Triệu Hồng thật sự đang ở trong trận sinh tử, nhưng nàng cũng đã nghe được cuộc đối thoại giữa Sở Phong và lão giả áo bào vàng. Lần này, khiến Sở Phong có chút đau đầu. Hắn không ngờ, lão giả áo bào vàng này lại đem cuộc đối thoại của mình với hắn, cố ý cho Triệu Hồng nghe. Không sai, chính là cố ý, nếu không phải hắn cố ý làm thế, Triệu Hồng không có khả năng nghe được cuộc đối thoại của họ. Nhưng chính vì vậy, mới khiến Sở Phong đau đầu, hắn biết Triệu Hồng quật cường thế nào, dù bản thân hắn là vì tốt cho nàng, nhưng với tính cách của Triệu Hồng, e là thà mình chết đi, cũng không tiếp nhận ý tốt của Sở Phong.
"Cô nương, chuyện này coi như không phụ thuộc vào ngươi nữa rồi, cơ hội này, ngươi muốn cũng phải muốn, không muốn cũng phải muốn." Ngay lúc Sở Phong khó xử, lão giả áo bào vàng đột nhiên lên tiếng, và khi vừa lên tiếng, ống tay áo của hắn cũng vung lên. Đám sương mù màu vàng phiêu phù trước mặt Sở Phong, liền bay về phía Triệu Hồng, rất nhanh đã nuốt chửng Triệu Hồng vào.
Ầm! Khi đám sương mù màu vàng lưu chuyển phù chú, nuốt chửng Triệu Hồng xong, phù chú kia lưu chuyển càng lúc càng nhanh, và Triệu Hồng cũng phát ra tiếng kêu đau đớn đến không muốn sống. Nghe thấy tiếng kêu của Triệu Hồng, Sở Phong lập tức nhíu mày, mang ánh mắt nghi hoặc, nhìn về phía lão giả áo bào vàng.
"Đừng lo lắng, đám sương mù này, sẽ cưỡng ép truyền lực lượng cho cô nương kia, đợi khi truyền hết, nàng không chỉ khỏi hẳn vết thương, mà nàng cũng có thể trở thành Chân Tiên." Lão giả áo bào vàng nói với Sở Phong.
"Làm phiền tiền bối." Sở Phong vừa cười vừa nói. Hắn cảm thấy, vị này sẽ không lừa hắn, mà chỉ cần không lừa hắn, vậy Triệu Hồng sẽ an toàn, không những an toàn, mà tu vi còn tăng lên. Mặc dù, cơ hội tăng tiến thuộc về mình, không thể có được, nhưng Triệu Hồng đoạt được, cũng coi như nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, Sở Phong tự nhiên cao hứng.
"Thật không ngờ, ở một nơi chim không thèm ị như Bách Luyện phàm giới này, lại có một người trọng tình trọng nghĩa như ngươi."
"Bất quá nhóc con, thế giới tu võ cực kỳ tàn khốc, trọng tình trọng nghĩa chưa hẳn là một chuyện tốt, nó có khả năng hại ngươi."
"Tỷ như lần này, nó liền làm hại ngươi, mất đi cơ hội trực tiếp bước vào cảnh giới Chân Tiên." Lão giả áo bào vàng nói với Sở Phong.
"Quan niệm của mỗi người đều không giống nhau, có lẽ trong mắt đại đa số người, đoàn Chân Tiên sương mù này cực kỳ trọng yếu."
"Thậm chí vì đạt được nó, có thể khiến rất nhiều người trở mặt thành thù với thân nhân, đại khai sát giới, thậm chí tàn sát ức vạn sinh linh vô tội, cũng sẽ không tiếc."
"Nhưng trong mắt Sở Phong ta, nó kém xa tính mạng của bạn ta." Sở Phong nói.
"Ha ha, tốt, người trẻ tuổi, chính là phải có bộ dạng của người trẻ tuổi, người trẻ tuổi bây giờ, thật sự có rất ít người giống như ngươi."
"Mặc dù, từ góc độ của người ngoài cuộc, ta cảm thấy ngươi ngu xuẩn, thế nhưng cá nhân ta, rất vui vẻ thưởng cho ngươi."
"Bất quá, dù sao ngươi cũng là một người duy nhất, phá vỡ cái chỗ chôn người không biết này, ta sẽ không để ngươi tới không."
"Cái này, chính là phần thưởng của ngươi." Lão giả áo bào vàng vừa nói, tay khẽ giơ lên, một cuốn sách đã rơi vào tay Sở Phong. Nhìn cuốn sách trên tay, Sở Phong lập tức hai mắt sáng lên, sau đó ánh mắt chuyển sang vui mừng. Quyển sách này, chính là Thiên quân luyện binh phổ, chỉ có điều... nó không còn là bản thiếu nữa, mà là một bản luyện binh phổ hoàn chỉnh.
"Ta thấy ngươi không chỉ có thiên phú tu võ hơn người, mà cả kết giới chi thuật cũng cao minh."
"Bản Thiên quân luyện binh phổ này, dù ở thượng giới, cũng là một chí bảo, là bảo vật mà vô số giới linh sư có tiền cũng không mua được."
"Ngươi mang về cẩn thận nghiên cứu, sau đó dựa theo phương pháp của nó luyện binh luyện khí, tin rằng với thiên phú của ngươi, chẳng bao lâu, cũng có thể bước vào cảnh giới Chân Tiên." Lão giả áo bào vàng nói với Sở Phong.
Lời nói của lão giả áo bào vàng, giống với những gì Sở Phong lĩnh ngộ được từ Thiên quân luyện binh phổ trước đây, điều này càng khẳng định những gì Sở Phong lĩnh ngộ được đều đúng.
"Cảm ơn tiền bối." Sở Phong không nhịn được mà thi lễ với vị lão giả áo bào vàng, hắn thật sự rất vui mừng. Mặc dù, đã bỏ lỡ cơ hội bước vào Chân Tiên cảnh nhờ Chân Tiên sương mù, nhưng với bản Thiên quân luyện binh phổ đầy đủ này, Sở Phong sớm muộn cũng có thể bước vào Chân Tiên cảnh. Không chỉ là Chân Tiên cảnh, mà việc này còn mang lại tác dụng lớn cho việc tu vi đột phá sau này của Sở Phong. Cho nên theo Sở Phong, giá trị của cuốn luyện binh phổ hôm nay, so với Chân Tiên sương mù kia còn lớn hơn nhiều, sao hắn có thể không thích chứ?
"Không cần cảm ơn ta, đều là những gì ngươi đáng được nhận." Lão giả áo bào vàng thản nhiên cười nói.
"Tiền bối, xin hỏi, vì sao ngài lại bố trí xuống cái chỗ chôn người không biết này? Ngài rốt cuộc là người phương nào?" Sở Phong hiếu kỳ hỏi. Hắn có thể cảm nhận được, đối phương tuyệt không phải hạng người tầm thường, cho nên hắn rất hiếu kỳ, người này ở đây, bày ra cái cục này, rốt cuộc là vì cái gì.
"Nếu ta nói, đây không phải là do ta bày ra, ngươi có tin không?" Lão giả áo bào vàng nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận