Tu La Võ Thần

Chương 5733: Ngươi biết ta ăn cái gì sao?

Chương 5733: Ngươi biết ta ăn cái gì sao? Tấm bảng này thu hút ánh mắt của ba người Sở Phong. Mà xung quanh toàn là đám đông, bàn tán đủ thứ chuyện. Dù vậy có người nói chuyện về Sở Phong và Thất Giới Thánh Phủ, hoặc chuyện Đồ Đằng Long Tộc phản loạn. Nhưng tóm lại, việc thảo luận về Cửu Thiên Chi Đỉnh vẫn là nhiều nhất. Không cần tìm hiểu, chỉ cần nghe ngóng, cũng rất nhanh biết được tấm bảng này là vật gì. Tấm bảng này, quả thực có liên quan đến Cửu Thiên Chi Đỉnh. Cửu Thiên Chi Đỉnh, lần này mở ra cho tất cả tiểu bối, trừ những người được mời đã trả lời, có thể vào thẳng Cửu Thiên Chi Đỉnh. Những người khác, đều phải vào trận khảo hạch. Bảng danh sách này, chính là thành tích khảo hạch. “Mấy cái Hoàng Phủ này là lai lịch gì?” “Thế mà ngay cả Tiên Hải thiếu Vũ, đều ở phía sau bọn họ?” Long Thừa Vũ lâm vào trầm tư, nhưng vẫn không thể lý giải. Thực lực của Tiên Hải thiếu Vũ hắn hiểu rõ, Tiên Hải thiếu Vũ có danh xưng là tiểu bối mạnh nhất đương thời, tuyệt đối không phải hư danh. Nếu như nói, mỗi đạo thiên hà, chỉ có thể có một người được mời. Mà Tiên Hải Ngư Nhi thiên phú còn cao hơn, Tiên Hải thiếu Vũ bị loại bỏ, thì còn có thể hiểu được. Nhưng bảng danh sách này, lại có năm người xếp trên Tiên Hải thiếu Vũ, thì làm Long Thừa Vũ thực sự không nghĩ ra. Nhất là năm người này, Tiên Hải thiếu Vũ nghe còn chưa từng nghe đến. “Hoàng Phủ?” “Chỉ là trùng hợp thôi sao?” Nhưng Sở Phong, không khỏi nhớ đến, tộc trưởng Đồ Đằng Long Tộc đã nói với hắn trước đó. Người đại náo Thất Giới Thánh Phủ năm đó là cường giả cảnh giới Thiên Thần, người kia vừa khéo cũng họ Hoàng Phủ. “Giới Bảo Bảo, thế mà cũng tới?” Long Mộc Hi thở dài. “Giới Bảo Bảo này là thần thánh phương nào?” Sở Phong hỏi. “Từng là thiên tài nổi danh ngang với Linh Tiêu, bất quá vừa nổi danh đã bế quan, nhiều năm không có tin tức.” “Có lời đồn, nàng là do thực lực sau này không theo kịp, nên dứt khoát không xuất hiện.” “Nhưng xem ra, lời đồn không đúng, nàng có thể leo lên bảng danh sách này, chắc chắn là vẫn còn thực lực, chỉ là vẫn bế quan thôi.” Long Mộc Hi nói. “Ta nghe nói, Giới Bảo Bảo tên thật là Giới Báo, chỉ là nàng cảm thấy Giới Báo không hay, nên dứt khoát dùng nhũ danh.” “Nhũ danh của nàng là Bảo Bảo, nên gọi là Giới Bảo Bảo.” Long Thừa Vũ cười hì hì nói. “Lấy đâu ra tin tức ngầm?” Long Mộc Hi nói. “Tuyệt đối đáng tin.” Long Thừa Vũ một mặt tự tin. “Có thời gian tìm hiểu chuyện này, không bằng dùng để tu luyện.” Long Mộc Hi nói. “Tỷ à, tu luyện ta cũng không có lười biếng nha.” Long Thừa Vũ ủy khuất nói. Ba người Sở Phong nói chuyện phiếm, rất nhanh đã đến Nhiên Mạch thôn. Nhiên Mạch thôn, từ lâu đã không người ở, thậm chí những căn nhà trước đây, cũng theo thời gian trôi đi, mà phong hóa. Bây giờ chỉ còn là khe suối hoang tàn giữa núi. Nhưng mức độ náo nhiệt của Nhiên Mạch thôn hiện giờ, e rằng cả mênh mông tu võ giới cũng không có mấy nơi sánh bằng. Sở dĩ như thế, tự nhiên là bởi vì Cửu Thiên Chi Đỉnh. Lần này Cửu Thiên Chi Đỉnh, khác với trước kia, tất cả tiểu bối của mênh mông tu võ giới đều có cơ hội tham gia. Đồng thời công bố trực tiếp bảng danh sách. Mà bây giờ lại là thần thời đại, khả năng những người cuối cùng được lưu danh trên bảng này, sau này sẽ là trụ cột của mênh mông tu võ giới. Tất cả mọi người đều muốn chứng kiến một thịnh sự này. Nhưng thực tế, tại vị trí Nhiên Mạch thôn, cũng không nhìn thấy Cửu Thiên Chi Đỉnh trong truyền thuyết. Chỉ có thể nhìn thấy một tòa cung điện, lơ lửng trên bầu trời Nhiên Mạch thôn. Tòa cung điện này hình dạng kỳ lạ, cao tới vạn mét hình dạng như tháp không ra tháp, nhưng chỉ riêng đại môn, đã cao tới chín ngàn mét. Cung điện này tuy lơ lửng, nhưng cách xa mặt đất không quá trăm mét, sở dĩ lơ lửng, hình như chỉ là không muốn phá hỏng hình dạng mặt đất ở đây mà thôi. “Thật là trận pháp tinh diệu.” Sở Phong liếc mắt liền nhìn ra, cung điện này chính là do đại trận biến thành, đồng thời trận pháp này, vượt xa những gì hắn biết. “Cũng may có Sở Phong huynh đệ ngươi, nếu không thì thật sự không kịp rồi.” Long Thừa Vũ cảm thán. Phía trên cung điện có thời gian, đã đến giờ, người không thể thông qua để tham gia khảo hạch đều sẽ bị đào thải, không thể tiến vào Cửu Thiên Chi Đỉnh. Mà bây giờ, thời gian này cũng chỉ còn lại mấy canh giờ mà thôi. Nhưng trong khảo hạch rốt cuộc như thế nào, bọn hắn cũng không biết, cho nên đều không dám khinh thường. Vốn dĩ, Sở Phong và Long Thừa Vũ, đều có thể trực tiếp leo lên Cửu Thiên Chi Đỉnh. Nhưng vì Sở Phong và Long Thừa Vũ lúc đó không trả lời thư mời, nên đã mất đi cơ hội này. Bây giờ muốn leo lên Cửu Thiên Chi Đỉnh, cũng phải tham gia khảo hạch. Bỗng nhiên, khi ba người bọn họ chuẩn bị tiến vào nơi khảo hạch, một bóng dáng từ trên trời giáng xuống, vừa vặn chặn ba người bọn họ lại. Cả ba người, đều đã ẩn giấu thân hình. Mà người xuất hiện kia, rõ ràng không phải trùng hợp, mà là cố ý đến cản bọn hắn. Thấy một màn này, Long Thừa Vũ và Long Mộc Hi đều lộ vẻ cảnh giác, trước tiên liền lộ ra binh khí, phóng xuất khí tức. “Trương huynh?” Nhưng khi thấy người kia, Sở Phong không hề hoảng hốt, bởi vì người này Sở Phong nhận ra, chính là Trương Anh Hùng. “Các ngươi quen biết?” Long Thừa Vũ hỏi. “Quen biết.” Sở Phong gật đầu. Mà Trương Anh Hùng, thì trực tiếp đi đến trước mặt Long Mộc Hi, khách khí thi lễ. “Vị cô nương này chính là Long Mộc Hi à, dáng vẻ thật là dễ nhìn, không hổ là thiên kim đại tiểu thư của Đồ Đằng Long Tộc.” “Tự giới thiệu một chút, tại hạ là Trương Anh Hùng, với Sở Phong huynh đệ, chính là bạn sinh tử.” Trương Anh Hùng nhoẻn miệng cười, gọi là một sự ân cần. Mà Long Thừa Vũ lại là hai mắt nhắm lại, vẻ mặt khó chịu. Không khỏi nhìn về phía Sở Phong một chút, ánh mắt đó như thể đang nói. Gia hỏa này lai lịch gì? Muốn nói danh tiếng, Long Thừa Vũ hắn đã sớm nổi danh trong mênh mông tu võ giới rồi. Kết quả gia hỏa này, vậy mà không thèm để ý đến hắn, lại đi đại hiến ân cần với tỷ tỷ của hắn, chẳng lẽ không phải là một tên sắc lang sao? “Trương huynh, ngươi đến tìm ta?” Sở Phong hỏi. “Đúng, Sở Phong huynh đệ, ta có một việc muốn thương lượng với ngươi một chút.” Trương Anh Hùng lúc này mới đến trước người Sở Phong. Lại nói hết lời, nhìn về phía Long Mộc Hi và Long Thừa Vũ một chút: “Hai người các ngươi, cứ đi tham gia khảo hạch trước đi.” “Có chuyện gì cứ nói thẳng đi, ta và Sở Phong huynh đệ cùng nhau đi vào.” Long Thừa Vũ nói. “Ngươi so với Sở Phong làm gì, chậm trễ thêm hai giờ nữa, hắn cũng có thể thông qua khảo hạch, nhưng ngươi thì chưa chắc.” “Mau nắm chắc mà đi, tránh bỏ lỡ cơ hội lần này.” Trương Anh Hùng thúc giục nói. So với đối đãi Long Mộc Hi, hắn đối đãi Long Thừa Vũ, không chỉ không có ân cần, ngược lại có chút không khách khí. “Ngươi có ý gì, dù ta không bằng Sở Phong huynh đệ, thì tuyệt đối cũng mạnh hơn ngươi, không phục thì chúng ta tỷ thí một chút?” Long Thừa Vũ vốn là người tự phụ, hắn chỉ khách khí với Sở Phong, những người khác hắn thực sự không để vào mắt. Dù biết, Trương Anh Hùng này cũng không đơn giản, nhưng thái độ của người này như vậy, Long Thừa Vũ không nhịn nổi nữa. Ầm! Nhưng bỗng nhiên, một cỗ uy áp từ trên trời giáng xuống, Long Thừa Vũ liền không thể động đậy. Thất phẩm Bán thần, đó là uy áp của Thất phẩm Bán thần. “Đáng ghét.” Lúc này, Long Thừa Vũ đầy mắt phẫn nộ. Bây giờ, tu vi của hắn cũng có tăng tiến, đạt tới Lục phẩm Bán thần, đồng thời hắn thúc động huyết mạch long tộc, là có thể tăng cao tu vi. Tu vi của Trương Anh Hùng này tuy mạnh, đúng là làm hắn ngoài ý muốn, nhưng hắn chỉ cần tăng cao tu vi, cũng không e ngại. Nhưng hết lần này đến lần khác, uy áp của Trương Anh Hùng này lại rất đặc biệt, dưới sự trói buộc của uy áp này, hắn lại không có cách nào tăng cao tu vi. Cảm giác này, giống như là sự áp chế đến từ huyết mạch vậy, chỉ một đạo uy áp, liền đã định thắng bại. “Long Thừa Vũ, nếu không phải xem mặt mũi của Sở Phong huynh đệ, ngươi đã chết rồi.” “Ngươi biết ta là ai không, ngươi biết ta ăn gì lớn lên sao?” “Đừng nói ngươi chỉ là của Đồ Đằng Long Tộc, coi như chân long ở trước mặt ta, cũng chẳng là gì.” Trương Anh Hùng một mặt xem thường nhìn Long Thừa Vũ. “Ngươi có bản lĩnh thả ta ra, chúng ta quang minh chính đại giao thủ.” Long Thừa Vũ nghiến răng nghiến lợi, nổi gân xanh, một mặt không phục. “Ngươi là không uống rượu mời?” Trương Anh Hùng mày kiếm dựng đứng, ánh mắt cũng biến đổi. Ầm! Một lúc sau, uy áp kia có biến đổi, Long Thừa Vũ lập tức lộ vẻ thống khổ. “Trương huynh.” Thấy thế, Sở Phong vội vàng mở miệng. Thấy hắn mở miệng, Trương Anh Hùng lại là lập tức thu hồi uy áp. Còn Long Thừa Vũ, tuy là đầy mặt tức giận, một mặt không phục, nhưng hắn bây giờ căn bản không có cách nào xuất thủ. Hắn ngay cả sức để đứng lên cũng không có, cả người phi thường suy yếu, nếu không có Long Mộc Hi tiến lên đỡ, hắn sẽ trực tiếp co quắp ngồi dưới đất.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận