Tu La Võ Thần

Chương 2241: Chân tướng rõ ràng

"Không phải chứ, thế mà từ chối Kim Hạc Chân Tiên?" Nghe những lời này, đám người cảm thấy kinh ngạc. Kim Hạc Chân Tiên là loại tồn tại nào, ở đây rất nhiều người đều biết, đó là một tồn tại siêu nhiên của Bách Luyện phàm giới. Bao nhiêu người muốn làm đệ tử của hắn mà hắn không thu, bây giờ hắn chủ động muốn thu người kia, người kia thế mà lại từ chối, chuyện này quả nhiên khiến người cảm thấy chấn kinh.
"Kỳ thật điều này cũng không tính là gì, bởi vì kẻ này quả nhiên là một yêu nghiệt, người bị nàng từ chối nhiều vô số kể, Kim Hạc Chân Tiên cũng chỉ là một trong số đó mà thôi." Từ Y Y nói. Mà khi nghe Từ Y Y vừa nói như vậy, mọi người càng thêm kinh ngạc, không ngờ Bách Luyện phàm giới lại có nhân vật yêu nghiệt đến như vậy. Đồng thời, mọi người cũng rất muốn mở mang kiến thức một chút, cái gọi là bình minh công tử này, muốn xem hắn rốt cuộc có bản lĩnh lớn đến cỡ nào.
"Nói như vậy, chẳng phải Sở Phong chính là yêu nghiệt thiên tài thứ hai của Bách Luyện phàm giới ta sao." Trưởng lão Ninh Sương nói. "Đúng vậy, bất kể thế nào, Sở Phong đều là vị thứ hai, là Giới Linh sư Tiên bào trẻ tuổi nhất của Bách Luyện phàm giới." Từ Y Y rất vui mừng nói. Mà đối với lời này của Từ Y Y, mọi người cũng nhao nhao gật đầu, biểu thị đồng ý.
Trong khi mọi người đang vui vẻ, Tưởng Hạo của Lạc Hà Cốc lại mặt mày ủ rũ. Đối với Sở Phong, hắn vô cùng chán ghét, xem Sở Phong là tình địch của mình, tự nhiên không hy vọng Sở Phong đạt được thành tựu lớn đến vậy. "Lưu luyến, trưởng lão Ninh Sương, ta có một việc muốn nói thật với các ngươi." Sở Phong nói.
"Sở Phong, rốt cuộc có chuyện gì, mà ngươi lại trịnh trọng như vậy?" Thấy Sở Phong vẻ mặt nghiêm túc, Từ Y Y không khỏi cười. "Là liên quan tới Lý Duệ." Sở Phong nói. "Lý Duệ?" Nghe hai chữ này, tất cả mọi người đều ngẩn người. Dù sao thì mọi người đều đã đi ra hết, nhưng duy chỉ không thấy Lý Duệ, mọi người đều muốn biết, Lý Duệ đi đâu.
"Đúng đó Sở Phong, Lý Duệ đi đâu rồi?" Quả nhiên, trưởng lão Ninh Sương và người của Lạc Hà Cốc đồng loạt hỏi. "Lý Duệ bị ta giết rồi." Sở Phong nói. "Cái gì?!" Nghe câu này, mọi người đều biến sắc, nhất là mấy vị nữ đệ tử, càng bị dọa đến nỗi khuôn mặt nhỏ cũng thay đổi.
"Sở Phong, ngươi thật là lớn gan tày trời, dám giết đồng môn sư huynh của ta." Về phần Tưởng Hạo, hắn càng trực tiếp rút ra một nửa tổ binh, liền muốn ra tay với Sở Phong. "Dừng tay." Còn chưa đợi Tưởng Hạo xuất thủ, trưởng lão Ninh Sương đã ngăn lại, sau đó miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, hỏi Sở Phong: "Tiểu hữu Sở Phong, loại chuyện đùa này không thể nói được đâu."
"Trưởng lão Ninh Sương, ta không nói đùa, ta thật sự giết Lý Duệ." Sở Phong nói. "Hả?!""Sở Phong, ngươi thật sự giết Lý Duệ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Từ Y Y hỏi. Giờ phút này, không chỉ mình Từ Y Y khẩn trương và khó hiểu, ở đây rất nhiều người cũng đều lộ vẻ khó hiểu, không rõ vì sao Sở Phong tự nhiên lại đi giết Lý Duệ. Hơn nữa nói đi, tu vi của Sở Phong là bao nhiêu, còn tu vi của Lý Duệ lại là bao nhiêu, không có lý do gì Sở Phong lại có thể chém giết Lý Duệ mới đúng chứ.
"Tứ phẩm Bán Tổ?" Mà đúng lúc này, mọi người mới chú ý tới, tu vi của Sở Phong đã không còn là Nhị phẩm Bán Tổ, mà đã là Tứ phẩm Bán Tổ rồi. "Sở Phong, tu vi của ngươi?" Lưu Tiểu Lỵ nhịn không được truy hỏi, so với người khác, nàng càng có thể xác định, trước khi đến đây, Sở Phong rõ ràng chỉ là Nhị phẩm Bán Tổ.
"Ta là sau khi vào Vân Hạc Sơn thì tu vi tăng lên." Sở Phong nói. "Liên tục tăng lên hai phẩm?" Trưởng lão Ninh Sương nhịn không được truy hỏi, dù sao việc này không hề tầm thường. "Đúng vậy." Sở Phong gật đầu. "Tê..." Ở đây rất nhiều người, không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, không phải do năng lực chịu đựng của bọn họ yếu kém, mà là do trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, mà có thể liên tục tăng lên hai phẩm tu vi, thật quá kinh người.
Trong nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về phía Sở Phong lại thay đổi, bọn họ dường như rốt cuộc đã biết, vì sao Sở Phong bằng tuổi này mà đã có tu vi cao đến vậy. Tất cả, không phải là trùng hợp, kẻ này quả nhiên là yêu nghiệt. Thế nhưng, khi mọi người đang kinh hãi thán phục trước thiên phú kinh người của Sở Phong thì lại có người không chịu nổi, đó chính là Tưởng Hạo.
"Mặc kệ hắn vì cái gì, giết người thì phải đền mạng, thiếu nợ thì phải trả tiền, đó là chuyện lẽ đương nhiên, hôm nay ta...sẽ vì sư huynh Lý Duệ báo thù." Tưởng Hạo quát to. *Keng keng* Cùng lúc đó, Tưởng Hạo lại lần nữa nâng nửa thành tổ binh lên, chỉ vào Sở Phong.
"Dừng tay." Từ Y Y đứng chắn trước người Sở Phong, quát Tưởng Hạo: "Ta không tin, Sở Phong sẽ giết sư huynh Lý Duệ." "Ta có thể làm chứng, Sở Phong xác thực giết Lý Duệ." Đúng lúc này, bỗng nhiên một giọng nói uy nghiêm vang vọng từ bên trong Vân Hạc Sơn truyền đến. Giọng nói này vang lên, tất cả mọi người đều giật mình, không ngờ, Kim Hạc Chân Tiên lại đến làm chứng.
Mà Kim Hạc Chân Tiên có thân phận ngang bằng thế nào, nếu hắn đã đứng ra làm chứng, vậy thì chuyện Sở Phong giết đệ tử chân truyền của Lạc Hà Cốc, coi như đã chắc chắn. Vì rất nhiều lẽ về danh dự, coi như Sở Phong là một nhân tài hiếm có, là một Giới Linh sư Tiên bào hiếm thấy. Nhưng Lạc Hà Cốc dù thế nào cũng không thể bỏ qua cho Sở Phong được.
"Tất cả sự tình, bản tiên đều thấy rõ, Sở Phong giết Lý Duệ là thật, nhưng là do Lý Duệ trước ra tay với Sở Phong, Sở Phong bất đắc dĩ phản kích, mới chém giết Lý Duệ." Âm thanh của Kim Hạc Chân Tiên lại vang lên. "Thì ra là Lý Duệ ra tay trước sao?" Nghe những lời này, rất nhiều người đều thở phào một hơi. Nếu thật sự là Lý Duệ xuống tay trước, vậy thì coi như là Lý Duệ có sai trước, coi như Sở Phong có giết Lý Duệ, vậy cũng coi như hợp tình hợp lý.
"Việc này phát sinh tại Vân Hạc Sơn của ta, nếu Sở Phong vô cớ giết người, ta sẽ truy cứu, nhưng lần này Sở Phong giết người, lại là hợp tình hợp lý." "Lúc ấy, bản tiên nếu muốn ngăn cản thì cũng có thể ngăn cản Sở Phong chém giết Lý Duệ, mà bản tiên sở dĩ không ngăn cản, là vì bản tiên cảm thấy Lý Duệ đáng c·h·ế·t." Lời nói của Kim Hạc Chân Tiên, chỉ dừng ở đây, sau đó không còn vang lên nữa, nhưng mọi người lại đều hiểu rõ ý của Kim Hạc Chân Tiên.
Kim Hạc Chân Tiên đang giải vây cho Sở Phong, hắn đã nói rõ ràng, Sở Phong giết người không có sai, nếu Lạc Hà Cốc vẫn còn muốn truy cứu thì cũng tính, Kim Hạc Chân Tiên cũng sẽ xuất thủ, Lạc Hà Cốc cũng không thể làm gì được. Lạc Hà Cốc cho dù mạnh hơn thì cũng chỉ là một thế lực nhị đẳng, làm sao có thể là đối thủ của Kim Hạc Chân Tiên.
"Tiểu hữu Sở Phong, có đúng như vậy không?" Trưởng lão Ninh Sương hỏi. "Đúng." Sở Phong khẽ gật đầu. "Nhưng, Lý Duệ và ngươi không oán không thù, sao hắn lại muốn giết ngươi?" Trưởng lão Ninh Sương có chút khó hiểu. "Bởi vì Từ Y Y." Sở Phong nhìn về phía Từ Y Y.
"Ta?" Từ Y Y ngơ ngác và vô tội. "Lý Duệ thích ngươi, cảm thấy sự tồn tại của ta, đối với hắn là một mối uy hiếp.""Cho nên, hắn cũng giống như Tưởng Hạo, xem ta là tình địch.""Nhưng điều khác biệt giữa hắn và Tưởng Hạo là, Tưởng Hạo trực tiếp thể hiện sự chán ghét với ta, còn Lý Duệ lại ẩn giấu đi." Sở Phong nói. Nghe đến đó, người ngoài dù cảm thấy bất ngờ, nhưng người của Lạc Hà Cốc lại không dám bất ngờ, hiển nhiên bọn họ cũng đều biết, Lý Duệ có tình ý với Từ Y Y.
"Trưởng lão Ninh Sương, người hẳn còn nhớ, hôm đó ta vốn muốn đi cùng Lưu hội trưởng, nhưng Lý Duệ nhất định muốn đi cùng ta." Sở Phong nói. "Đúng vậy, chuyện này, thật là do Lý Duệ đề xuất." Trưởng lão Ninh Sương gật đầu. "Vậy người có biết, trong mấy hòn đảo nhỏ, đều có lực lượng đặc thù do vị tôn giả kia để lại, mà ở bên trong đảo, giới linh sư không thể triệu hoán giới linh không?" Sở Phong lại hỏi.
"Việc này tất nhiên là biết, không chỉ có ta mà bọn họ cũng biết." Trưởng lão Ninh Sương nhìn về phía Từ Y Y bọn họ. "Ta đã hiểu rồi." Bỗng nhiên, Từ Y Y như nhớ ra điều gì, bèn kích động nói: "Lý Duệ cố ý đi cùng ngươi trên một hòn đảo, vì trên hòn đảo đó ngươi không thể triệu hoán giới linh, mà chỉ cần ngươi không thể triệu hoán giới linh, hắn liền cảm thấy ngươi không phải là đối thủ của hắn, hắn liền có thể thừa cơ giết ngươi.""Đúng là như vậy." Sở Phong khẽ gật đầu.
"Nói như vậy, tên Lý Duệ kia là đã sớm có âm mưu?" "Không ngờ hắn lại hèn hạ như thế." Nghe đến đó, rất nhiều người ngoài cuộc cũng bắt đầu chửi rủa Lý Duệ, thật ra bọn họ làm vậy, cũng chỉ muốn mượn cơ hội này để rút ngắn khoảng cách với Sở Phong mà thôi. Nhưng dù thế nào, Lý Duệ vẫn là đệ tử chân truyền của Lạc Hà Cốc, khi nghe người ngoài nói vậy, sắc mặt của mọi người Lạc Hà Cốc vẫn rất khó coi.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận