Tu La Võ Thần

Chương 335: Sắc lão đầu

"Sở Phong, ngay cả ta, Cố Bác đây, còn tin tưởng không nghi ngờ rằng ngươi là một thiên tài, thì chính ngươi càng không thể hoài nghi bản thân, bởi vì sự thật đã chứng minh, thiên phú của ngươi còn vượt xa cả ta và Giới Bất Phàm."
"Một năm trước, ta và Giới Bất Phàm đã là Nguyên Vũ thất trọng, một năm trôi qua, cả hai đều bước vào Nguyên Vũ cửu trọng, chỉ còn cách Huyền Vũ cảnh một bước nữa thôi. Với tuổi này mà đạt được thành tựu như vậy, ai cũng đều cảm thấy chúng ta là thiên tài."
"Nhưng còn ngươi, Sở Phong, tuổi tác tương đương với chúng ta, một năm trước chỉ mới là Nguyên Vũ nhất trọng, mà tại Tu La Quỷ Tháp, lại có thể ngăn cản được uy áp mà ta và Giới Bất Phàm đều bó tay, thậm chí còn đánh cho Giới Bất Phàm người hơn ngươi tới sáu trọng tu vi, thê thảm như chó."
"Giờ đây, ngươi chỉ dùng một năm ngắn ngủi để từ Nguyên Vũ nhất trọng bước lên Nguyên Vũ cửu trọng, đuổi kịp cả tu vi của ta và Giới Bất Phàm. Với tốc độ tu luyện thế này, ta thật sự bội phục, bởi vì ta cảm thấy rằng, trong cùng thế hệ này, không còn ai có thể sánh bằng ngươi."
Cố Bác nói chuyện có phần kích động, bởi vì Sở Phong không hề giấu giếm tu vi của mình, cho nên hắn sớm đã phát hiện ra, tu vi của Sở Phong giờ đã giống như hắn, đều là Nguyên Vũ cửu trọng. Tốc độ này thực sự khiến hắn giật mình và thán phục.
"Cố Bác huynh, cảm ơn huynh đã nhắc nhở. Ta, Sở Phong đây rất vui khi quen biết được một người bạn như huynh." Nghe Cố Bác nói xong, Sở Phong cũng vui vẻ cười, hắn không ngốc mà không hiểu ý Cố Bác, thực ra Sở Phong vẫn luôn tràn đầy tin tưởng và kỳ vọng vào tương lai của mình, chỉ là hắn không ngờ, Cố Bác lại tán đồng hắn đến vậy.
Dù sao, với người có xuất thân bất phàm và thiên phú mạnh mẽ như Cố Bác thì vốn phải rất tự phụ mới đúng, thế mà Cố Bác lại không hề như vậy, ngược lại còn vô cùng tán đồng thực lực của Sở Phong, thậm chí còn cảm thấy Sở Phong còn mạnh hơn hắn. Lúc nãy, Cố Bác còn đem tin tức về giới linh công hội nói cho Sở Phong không chút giấu giếm, cho thấy sự tín nhiệm tuyệt đối dành cho hắn.
Vì thế, đây là nguyên nhân khiến Sở Phong vui vẻ, vì Sở Phong cảm thấy Cố Bác là người có thể kết giao, mà điều hắn cần nhất bây giờ, chính là một người bạn để thổ lộ tâm tình, một người bạn chân chính.
Trong một khoảng thời gian sau đó, Cố Bác gần như ngày nào cũng đến chỗ của Sở Phong, cùng Sở Phong tán gẫu, nghiên cứu thảo luận về kết giới chi thuật, về phương diện tu luyện. Mối quan hệ giữa hai người càng ngày càng trở nên thân thiết, không còn gì giấu giếm nhau.
Trong khi Sở Phong cùng những người khác đang tận hưởng cuộc sống dễ chịu tại Chí Tôn sơn trang, thì cuộc thi tuyển chọn cho đại hội thông gia cũng không ngừng diễn ra.
Cuối cùng, sau một thời gian dài tuyển chọn, bên ngoài thành Chí Tôn sơn trang đã có tới hàng vạn người tụ tập. Những người này đến từ khắp nơi, phần lớn là các nhân vật trẻ tuổi, nhưng cũng có cả người lớn tuổi.
Dù tuổi tác hay xuất thân của họ thế nào đi chăng nữa, họ đều có thực lực nhất định, có chung một mục đích, đó chính là tham gia đại hội thông gia của Chí Tôn sơn trang.
Ngày hôm đó, bọn họ tụ tập bên ngoài thành Chí Tôn sơn trang, bởi vì vòng khảo hạch để tranh giành tư cách tham gia đại hội thông gia của Hứa Cửu sẽ bắt đầu ngay hôm nay.
"Mau nhìn kìa, đây chẳng phải là sắc lão đầu Vương Cường sao, sao hắn cũng tới đây?"
"Trời ạ, một vị tiền bối cao nhân n·ổi danh như vậy mà lại đến tham gia đại hội thông gia này, chẳng phải quá không nói được sao?"
"Ta nhổ vào, hắn có phải cái thá gì tiền bối cao nhân, hắn chỉ là một kẻ hèn hạ vô sỉ, làm đủ điều ác cặn bã bại hoại, Chí Tôn sơn trang rốt cuộc nghĩ gì, sao lại để một kẻ như vậy vào đây, chẳng khác nào để cô nương nhà mình bị cầm thú chà đạp à."
Trong đám đông, đột nhiên vang lên những tiếng ồn ào náo loạn. Sở Phong nhìn theo hướng đó, chỉ thấy một ông lão tóc bạc phơ, dáng người nhỏ bé, đang bước vào giữa đám người trong sự soi mói của những ánh mắt không mấy thiện cảm và lời châm biếm đủ loại.
Đối với những lời nói của người khác, ông lão này như thể không hề nghe thấy, khóe miệng luôn cong lên nụ cười mỉa mai, đôi mắt không an phận đảo qua đài cao, nhìn ngắm các mỹ nữ của Chí Tôn sơn trang, chỗ nào ngắm say mê thì không e dè mà còn lè lưỡi liếm liếm môi, đúng là một lão lưu manh.
Nhưng đừng nhìn tiểu lão đầu này có vẻ già mà không nên nết, Sở Phong kinh ngạc phát hiện, thực lực của lão nhân này lại rất đáng sợ, chính là một vị Thiên Vũ cảnh cao thủ.
"Cố Bác, lão nhân này là ai vậy? Sao danh tiếng lớn thế? Hình như rất nhiều người biết ông ta." Sở Phong hiếu kỳ hỏi Cố Bác bên cạnh.
"Lão nhân này tên là Vương Cường, có biệt danh là sắc lão đầu, là một tên hái hoa tặc chuyên ẩn náu khắp các châu. Lệnh truy nã hắn gần như đã được dán khắp các nơi ở Cửu Châu. Những nữ tử bị hắn chà đạp, không sao kể xiết." Cố Bác giải thích cặn kẽ.
"Người như vậy, làm sao có thể lọt vào Chí Tôn sơn trang?" Lúc này, Sở Phong mới hiểu rõ, tại sao mọi người lại phản cảm với sắc lão đầu này đến thế, vì hắn quả thực là một tên tội ác tày trời, là kẻ không ai chào đón.
"Sắc lão đầu này cực kỳ thông minh, tuy hứng thú của hắn là mỹ nữ, nhưng cũng rất biết chừng mực, tuyệt đối sẽ không dám vươn bàn tay dơ bẩn của mình về phía những thế lực mạnh hơn mình."
"Cũng chính vì thế mà sắc lão đầu dù làm không ít trò xấu nhưng chưa từng gây ra tội nghiệt gì ở Tần Châu, lại cũng không có ân oán với Chí Tôn sơn trang nên Chí Tôn sơn trang cũng sẽ không từ chối hắn."
"Huống hồ, mục đích của Chí Tôn sơn trang tổ chức đại hội thông gia lần này vốn là để mời đến những người tài giỏi, giúp họ đối phó với đám yêu thú ở Vạn Yêu Sơn. Với một cường giả Thiên Vũ cảnh như sắc lão đầu, Chí Tôn sơn trang chẳng có lý gì để không nhận cả." Cố Bác giải thích.
"Ra là thế, xem ra đại hội thông gia lần này, đúng là hổ lốn, loại người gì cũng có." Sở Phong không khỏi cảm thán, hắn càng nhận thấy đại hội thông gia này không đơn giản như trong tưởng tượng.
Sau khi sắc lão đầu gây nên một trận náo động không nhỏ, các trưởng lão phụ trách đại hội của Chí Tôn sơn trang cuối cùng cũng ra mặt. Năm vị trưởng lão xuất hiện, mỗi người đều là tu vi Thiên Vũ cảnh, người cầm đầu còn bước vào Thiên Vũ nhị trọng.
Theo Cố Bác nói, vị trưởng lão Thiên Vũ nhị trọng này chắc chắn không phải là người mạnh nhất của Chí Tôn sơn trang, điều này cho thấy Chí Tôn sơn trang hùng mạnh đến mức nào.
Không quá nặng điểm chính là, vị trưởng lão kia thông báo cho Sở Phong cùng mọi người về phương pháp để giành được tư cách tham gia đại hội thông gia.
"Đầu tiên, thay mặt trang chủ, xin cảm ơn mọi người, đã không ngại đường sá xa xôi, mang theo tấm lòng thành đến tham gia đại hội thông gia của Chí Tôn sơn trang ta."
"Để đáp lại lòng thành của các vị, đại hội thông gia lần này, Chí Tôn sơn trang đã tỉ mỉ lựa chọn ra một trăm nữ đệ tử ưu tú. Các nàng xinh đẹp, mỗi người một vẻ, tu vi và tài nghệ đều thuộc hàng n·ổi bật trong thế hệ."
"Ưu điểm của các nàng thì ta không thể nào kể hết được. Nhưng ta dám cam đoan với các vị rằng, những nữ tử của Chí Tôn sơn trang tham gia đại hội thông gia lần này tuyệt đối là những người n·ổi bật nhất của Cửu Châu đại lục, các nàng hoàn toàn xứng đáng với bất kỳ nam nhân nào trên đời."
"Và giờ đây, các nàng đang chờ các vị trong chủ thành. Về phần các vị có cơ hội được các nàng ưu ái hay không, và có ai có thể ôm được mỹ nhân về, thì phải xem vào thực lực của mỗi người."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận