Tu La Võ Thần

Chương 2286: So sánh rõ ràng

Tương truyền, ở một nơi thuộc Bách Luyện phàm giới, từng xuất hiện hai thần thú là long! Một con băng long và một con hỏa long. Hai con long này lao nhanh trên bầu trời, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa, sự bá đạo làm chấn động cả bốn phương tám hướng. Một cao thủ của Bách Luyện phàm giới may mắn chứng kiến cảnh tượng băng hỏa nhị long xông lên trời. Bởi vì khung cảnh quá mức kinh người, võ lực lại quá mãnh liệt, lập tức người này đã có được cảm ngộ rõ ràng. Thế là, vị cao thủ này dùng toàn bộ tinh lực cả đời, để cảm ngộ đạo lý này, cuối cùng nghiên cứu sáng chế ra hai môn đế cấp võ kỹ: Đế cấp Băng Long Biến và Đế cấp Hỏa Long Biến. Hai môn võ kỹ này, một băng một hỏa, uy lực đều là vô song, thuộc hàng thượng đẳng trong các đế cấp võ kỹ. Nhưng thực tế, thủ đoạn mạnh nhất chính là kết hợp hai loại đế cấp võ kỹ này làm một. Tương truyền, chỉ cần hợp nhất được hai loại võ kỹ này, uy lực thu được sẽ vượt qua sự ràng buộc của đế cấp võ kỹ. Mà loại võ kỹ có thể siêu thoát đế cấp này chính là Băng Hỏa Bàn Long Biến. Ngẫu nhiên, Tam Tinh Điện có được hai quyển võ kỹ này và xem chúng như bảo vật trấn điện. Tuy đệ tử và trưởng lão ưu tú của Tam Tinh Điện cũng có thể tu luyện những võ kỹ này, nhưng cuối cùng có thể nắm giữ được Băng Hỏa Bàn Long Biến lại vô cùng hiếm hoi. Mà Khấu Khang trước mắt không chỉ nắm giữ hai môn đế cấp võ kỹ, dường như còn tu luyện thành công Băng Hỏa Bàn Long Biến, một võ kỹ siêu thoát đế cấp này.
"Băng Hỏa Bàn Long Biến!" Đột nhiên, Khấu Khang hét lớn một tiếng, trên lòng bàn tay, hai luồng khí thể băng hỏa liền bay vút ra. Rống! Hai luồng khí thể vừa rời khỏi tay, trong nháy mắt đã lớn hơn gấp mấy lần, biến thành hai con cự long băng hỏa. Hai cự long băng hỏa này đều mang sức mạnh hủy diệt, nhưng khi cả hai quấn lấy nhau, uy thế lại càng khiến người nghẹt thở. Đừng nói đến những tiểu bối như Từ Y Y và Tống Bích Ngọc, ngay cả cốc chủ Lạc Hà Cốc cùng những người khác cũng phải ngưng trọng, lo lắng đổ mồ hôi lạnh cho Sở Phong. Bởi vì trước mắt, Băng Hỏa Bàn Long Biến, võ kỹ truyền thuyết, không chỉ được Khấu Khang thi triển ra, mà hai con cự long băng hỏa đang quấn quýt lấy nhau kia, lại đang nhắm thẳng về phía Sở Phong, với ý định muốn lấy mạng của hắn.
"Nguy rồi." Giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm thấy tình huống của Sở Phong không ổn. Đừng nhìn uy thế Băng Hỏa Bàn Long Biến của Khấu Khang bị giới hạn trong cung điện nên chưa đạt đến mức kinh thiên động địa thực sự, nhưng uy lực của nó chắc chắn vượt xa những đế cấp võ kỹ thông thường. Với loại đế cấp võ kỹ này, Sở Phong có thể ngăn cản sao? Không, không ai nghĩ rằng Sở Phong có thể làm được. Thế nhưng, khi mọi người đều đang lo lắng cho Sở Phong, thậm chí cả cao thủ như Tô Cảnh Thụy cũng chuẩn bị xuất thủ để giải cứu, không ai chú ý đến bàn tay phải của Sở Phong đã nắm chặt, và những tầng lớp võ lực đáng sợ đang tụ tập bên trong nắm tay đó. Ầm ầm! Đột nhiên, Sở Phong đấm ra một quyền. Không có báo hiệu gì chấn động lòng người, nhưng quyền này vừa tung ra đã lập tức thể hiện uy lực kinh thiên động địa. Oanh! Những đợt sóng cuồn cuộn tức khắc tràn ngập cả đại điện này. Lực lượng cường đại thậm chí làm cho đại điện mênh mông rung chuyển, bên ngoài đại điện cũng có thể nghe thấy tiếng vang chói tai còn lớn hơn cả tiếng sấm. Rất nhiều trưởng lão Lạc Hà Cốc không hiểu chuyện gì xảy ra, đều rút binh khí ra, đi về phía bên ngoài cung điện, nghiêm trận chờ đợi.
Đừng nhìn bên ngoài điện loạn thành một đoàn, trong điện cũng đang tạo ra sóng gió không nhỏ. Những người có mặt ở đây, ngoại trừ Sở Phong, hầu hết đều trợn mắt há hốc mồm. Đế cấp võ kỹ trong truyền thuyết, Băng Hỏa Bàn Long Biến đã biến mất không thấy. Tất cả mọi người đều thấy rõ, Băng Hỏa Bàn Long Biến uy lực vô tận kia đã bị phá hủy dưới một quyền của Sở Phong. "Đó là đế cấp võ kỹ, nhưng làm sao lại có uy lực như thế, mà lại đánh tan được Băng Hỏa Bàn Long Biến chỉ trong một kích?" "Cứ như thể Băng Hỏa Bàn Long Biến căn bản không thể chống lại hắn vậy?" Chưởng giáo Tam Tinh Điện cảm thấy khó tin. Là chưởng giáo của Tam Tinh Điện, hắn vô cùng rõ ràng, Khấu Khang đệ tử của hắn, đã hoàn mỹ thi triển ra Băng Hỏa Bàn Long Biến vượt trên tu vi của mình, một đế cấp võ kỹ bình thường căn bản không thể nào chống lại. Thế nhưng, một quyền của Sở Phong lại đánh tan Băng Hỏa Bàn Long Biến. Dù cho dư uy trong quyền đó của Sở Phong đã tan biến, chưởng giáo Tam Tinh Điện cùng cốc chủ Lạc Hà Cốc và Tô Cảnh Thụy, ba người bọn họ đều nhìn ra được, uy lực một quyền kia của Sở Phong không phải bị Băng Hỏa Bàn Long Biến của Khấu Khang triệt tiêu, mà là do Sở Phong tự mình tán đi. Nếu như Sở Phong không tán đi, Khấu Khang dù bất tử cũng sẽ bị thương nặng, mà theo bọn họ nghĩ, với uy lực của một quyền kia, Khấu Khang có lẽ đã chết rồi. "Thực lực của Khấu Khang huynh quả nhiên không tầm thường, ta Sở Phong bội phục." "Hôm nay luận bàn, xem ra ngươi ta nên bình ổn thu tay." Sở Phong chắp tay nói. Sở Phong không phải không muốn dạy dỗ Khấu Khang, chỉ là nể mặt chưởng giáo Tam Tinh Điện, và cốc chủ Lạc Hà Cốc cùng Tô Cảnh Thụy. Xem ở mặt mũi của ba vị này, Sở Phong mới thu tay lại, chí ít kết quả hòa nhau, cũng sẽ không quá mất mặt cho chưởng giáo Tam Tinh Điện, dù sao Khấu Khang đại diện cho Tam Tinh Điện. "Sở Phong, trận luận bàn này vẫn chưa kết thúc, chúng ta tiếp tục." "Khụ khụ." Khấu Khang cũng không định dừng lại, nhưng vừa nói được một nửa, hắn liền ho kịch liệt. Xem ra, tuy hắn đã thi triển thành công Băng Hỏa Bàn Long Biến, nhưng võ kỹ này dường như cũng mang đến gánh nặng không nhỏ cho hắn. "Ngươi chắc chắn chứ?" Chân mày Sở Phong hơi nhíu lại, đã có chút không vui. Sở Phong phát hiện Khấu Khang thật là không biết điều, Sở Phong đã nương tay, hắn lại còn muốn tiếp tục. Nếu Khấu Khang khăng khăng muốn tiếp tục giao đấu với Sở Phong, Sở Phong thật sự muốn dạy dỗ hắn một phen. "Đương nhiên chắc chắn, trận luận bàn này, nhất định phải phân thắng bại." Khấu Khang kiên quyết nói. "Khang nhi, đủ rồi." Nhưng vào thời khắc này, chưởng giáo Tam Tinh Điện lại hét lớn một tiếng. "Sư tôn, con còn muốn tiếp tục..." Khấu Khang không cam lòng. "Câm miệng." Chưởng giáo Tam Tinh Điện mắt lộ ra vẻ giận dữ, vì trong lòng ông ta biết rõ, Sở Phong đã nể mặt Tam Tinh Điện của ông ta, mới không trực tiếp đánh bại Khấu Khang. Nhưng vị đệ tử này của ông ta thật sự quá không biết điều, chính vì vậy, ông ta mới nổi giận. "Tốt tốt, vốn chỉ là một trận luận bàn, dừng lại ở mức vừa đủ là được." "Đến, chúng ta tiếp tục uống rượu." Cốc chủ Lạc Hà Cốc và Tô Cảnh Thụy cũng vừa cười vừa nói. Tuy rằng ngoài mặt họ đều biểu thị, trận luận bàn này hòa nhau thu tay, nhưng ánh mắt lại không ngừng dồn về phía Sở Phong. Trong ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc vui mừng. Bởi vì bọn họ biết rõ, trận luận bàn này không phải hòa nhau, mà là Sở Phong toàn thắng. Bọn họ kinh ngạc vui mừng, không chỉ vì chiến lực cường đại có thể được xem là tuyệt thế kỳ tài của Sở Phong, mà là còn vì tấm lòng của Sở Phong. Khấu Khang từ lúc đầu đã hống hách dọa người, muốn làm khó dễ Sở Phong, tất cả những điều này, bọn họ đều nhìn ra. Nhưng trong tình huống đó, Sở Phong vẫn có thể hạ thủ lưu tình, tấm lòng này, vượt xa những người tầm thường. Đặc biệt là sự hống hách dọa người và không biết tốt xấu của Khấu Khang, càng làm cho cách hạ thủ lưu tình của Sở Phong trở nên tương phản rõ ràng. Điều này không chỉ làm cho cốc chủ Lạc Hà Cốc và Tô Cảnh Thụy càng thêm coi trọng Sở Phong, ngay cả sư tôn của Khấu Khang, cũng bày tỏ sự tán thưởng đối với Sở Phong. Về phần Khấu Khang, dù không cam lòng, nhưng trước sự giận dữ của sư tôn, tự nhiên cũng không dám nói thêm gì nữa. Chỉ là từ đó về sau, hắn trở nên trầm mặc ít nói hơn, không hé răng câu nào. Bất quá, tiêu điểm lúc này là Sở Phong, cho nên dù Khấu Khang có sầu não uất ức, cũng không ai để ý đến hắn. "Sở Phong tiểu hữu, Kim Tinh đạo nhân không phải là đèn cạn dầu, chuyện hôm nay, hẳn là hắn sẽ ghi hận ngươi cả đời." "Với tính cách của hắn, tuyệt đối sẽ trả thù ngươi, ngày sau nếu hắn xuất hiện ở đâu, ngươi tốt nhất vẫn nên tránh thì hơn." Cốc chủ Lạc Hà Cốc khuyên nhủ Sở Phong. "Đúng vậy, mặc dù chúng ta đã uy hiếp hắn, nhưng với tính cách của hắn, phần lớn vẫn sẽ tìm ngươi gây phiền phức." Chưởng giáo Tam Tinh Điện cũng nói. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận