Tu La Võ Thần

Chương 2285: Băng hỏa Bàn Long biến

Chương 2285: Băng hỏa Bàn Long biến
Hô hô
Quyền phong gào thét, như mãnh thú vô hình, giống như thiên quân vạn mã. Khấu Khang thực lực không thể xem thường, tuy rằng chiêu thức thiên biến vạn hóa, nhưng về thế công thì chớp mắt đã tới.
Phanh phanh phanh
Nhưng mà, chỉ thấy Sở Phong khẽ động thân hình, lập tức khí thế đại biến. Song quyền như hổ, hai chân như rồng, hóa thành từng đạo tàn ảnh, liền cùng Khấu Khang giao chiến một chỗ. Không chỉ toàn bộ ngăn lại thế công của Khấu Khang, ngược lại còn có thế phản công, dồn Khấu Khang vào thế bị động.
"Gia hỏa này."
Thấy Sở Phong nhẹ nhàng hóa giải thế công của mình, còn có thể phản đòn, Khấu Khang cũng chau mày. Phải biết, quyền cước của hắn vô cùng sắc bén. Trong thế hệ trẻ, phần lớn đều nghiên cứu võ kỹ, có thể giống như hắn không dựa vào võ kỹ, chỉ dựa vào công phu quyền cước mà thể hiện ra thực lực như thế, quả thực không có ai. Cho nên, công phu quyền cước luôn là điểm mà hắn có chút tự tin. Thế nên, hắn mới nghĩ đến không dùng võ kỹ, nếu chỉ bằng quyền cước có thể áp chế Sở Phong, thì mới có thể hiện được sự lợi hại của mình. Nhưng hiện tại, quyền cước của Sở Phong không những không kém gì hắn, ngược lại còn có vẻ mạnh hơn, khiến cho những tính toán nhỏ của hắn tan thành mây khói.
"Lợi hại a, không ngờ quyền cước của Sở Phong tiểu hữu lại sắc bén đến thế, quả thực biến hóa khó lường, khiến người nhìn không thấu, nếu đây là một thế giới không có võ kỹ, chỉ bằng bộ công phu quyền cước này của Sở Phong tiểu hữu, e rằng dưới cùng một thực lực, ít có người địch lại." Lúc này, cốc chủ Lạc Hà Cốc, Tô Cảnh Thụy, chưởng giáo Tam Tinh Điện, đều lộ ra tia sáng kinh ngạc vui mừng trong mắt. Bởi vì chiêu công phu quyền cước của Sở Phong quả thực lợi hại, cho dù là bọn họ cũng chưa chắc đã làm được đến mức này.
"Sở Phong huynh đệ, chiến lực của người tu võ dựa vào võ kỹ vận dụng."
"Mặc dù công phu quyền cước của ngươi không tệ, nhưng thứ thực sự khảo nghiệm người tu võ lại là võ kỹ."
"Tiếp theo ta sẽ dùng võ kỹ, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, vì ta sắp sử dụng là người cấm võ kỹ."
"Bất quá ngươi không cần lo lắng quá, võ kỹ cũng như quyền cước, ta chỉ dùng nửa phần lực, chỉ cần ngươi ứng phó tốt, ta sẽ không làm bị thương ngươi." Bỗng nhiên, Khấu Khang lui nhanh thân hình, quát lớn, rồi bắt đầu thi triển võ kỹ.
"Phi, vừa rồi ngươi ra quyền cước rõ ràng đã dùng hết toàn lực, vậy mà còn nói chỉ dùng nửa phần lực, thật không biết xấu hổ." Từ Y Y châm biếm mắng to.
"Ha ha, Âu Dương huynh, lời tiểu đồ này nói tuy hơi quá, nhưng không phải nói bậy a, đệ tử ngươi đúng là có thói quen nói khoác." Tô Cảnh Thụy cười nhìn về phía chưởng giáo Tam Tinh Điện. Ngay cả Từ Y Y còn nhìn ra, công phu quyền cước của Khấu Khang lúc nãy là dùng toàn lực, sao những cao thủ như Tô Cảnh Thụy lại không thấy ra?
"Người trẻ tuổi mà, đều thích tranh hơn thua, bất quá Khấu Khang làm thế này quả thật không tốt lắm, ta sẽ phê bình hắn." Chưởng giáo Tam Tinh Điện chỉ có thể cười gượng, có chút xấu hổ. Mà cuộc đối thoại này của Tô Cảnh Thụy cũng bị Khấu Khang nghe lọt vào tai, nghe được sư phụ mình cười ngượng ngùng, Khấu Khang cũng cảm thấy hơi xấu hổ. Cho nên, hắn vốn đã ấp ủ người cấm võ kỹ hoàn mỹ, lại không lập tức phát động về phía Sở Phong, mà cố ý giảm bớt một nửa uy lực, lúc này mới ra tay với Sở Phong.
Oanh
Ra một quyền, lập tức võ lực lao nhanh, hóa thành một con báo hung mãnh, há miệng rộng như chậu máu, hướng Sở Phong mà cắn nuốt. Dù Khấu Khang cố ý giảm đi một nửa uy lực, nhưng dù sao đây vẫn là người cấm võ kỹ, uy lực vẫn tương đối kinh khủng.

Thế nhưng, đối diện với thế công này, Sở Phong lại không né tránh, mà hóa thành một đường thẳng xông thẳng về phía võ kỹ của Khấu Khang. Sở Phong xông lên rất nhanh, vì hắn không chỉ chạy đơn giản, mà còn dùng thân pháp võ kỹ cấp người cấm. Cho nên trong nháy mắt, Sở Phong đã đến trước con báo do võ lực ngưng tụ thành.
Phanh
Nhưng chỉ thấy Sở Phong đấm ra một quyền, liền đánh tan con báo đó thành những điểm võ lực. Đạo nhân cấm võ kỹ mà Khấu Khang thi triển, cơ bản giống như không khí bình thường, không mang lại cho Sở Phong nửa điểm trở ngại. Cho nên, một quyền của Sở Phong không chút nương tay, nhằm thẳng hướng Khấu Khang mà oanh sát tới. Lại thêm khoảng cách quá gần, tốc độ lại quá nhanh, Khấu Khang căn bản không kịp tránh né, liền bị một quyền của Sở Phong đánh trúng.
Oanh
Một tiếng vang lớn, Khấu Khang lui về sau mấy mét. Tuy rằng trong lúc nguy cấp, hắn dùng thủ đoạn ngăn lại uy lực một quyền của Sở Phong, nhưng vẫn bị đánh lùi mấy mét. Thậm chí khi dừng lại, khóe miệng hắn còn tràn ra chút máu tươi.
"Tốt, thủ đoạn cao cường." Mà lúc này, cốc chủ Lạc Hà Cốc lại không để ý thân phận, vỗ tay tán thưởng Sở Phong. Trên thực tế, không chỉ có cốc chủ Lạc Hà Cốc kích động khác thường, ngay cả Tô Cảnh Thụy, thậm chí sư phụ của Khấu Khang cũng đầy vẻ kinh ngạc vui mừng. Một quyền kia của Sở Phong là một loại người bình thường cấm võ kỹ, uy lực cũng không mạnh, tuy nhiên lại được thi triển vượt qua lực lượng vốn có của võ kỹ. Nếu không phải Sở Phong thi triển võ kỹ này đẹp mắt, vậy không thể nào làm bị thương Khấu Khang. Công phu quyền cước lúc trước của Sở Phong đã chứng minh chiến lực của Sở Phong không hề tầm thường, giờ phút này vận dụng võ kỹ càng chứng minh Sở Phong hơn người. Chuyện đã đến nước này, ba lão gia hỏa này đều xác định, Sở Phong không chỉ có kết giới thuật siêu quần, phương diện tu võ này của hắn cũng rất đáng tán thưởng. Sở Phong thật sự là một tuyệt thế kỳ tài.
"Khấu Khang huynh, theo ta thấy, ngươi vẫn nên đừng tiếp tục nữa, lỡ ta ra tay không nặng không nhẹ làm bị thương ngươi thì không hay." Sở Phong châm biếm cười nói.
"Ngươi!!!" Bản thân mình bị Sở Phong đánh bị thương, cốc chủ Lạc Hà Cốc lại không chút che giấu ca ngợi Sở Phong, điều này đã làm cho Khấu Khang rất khó chịu, giờ Sở Phong lại còn nói những lời này, càng khiến cho Khấu Khang bực tức. Quan trọng nhất là, hắn lại không tìm được lý do phản bác lời của Sở Phong, dù sao trước đó nói khoác không dốc hết toàn lực là do chính hắn nói, hiện tại cũng chỉ có thể tự mình chịu đựng hậu quả. Bất quá Khấu Khang này cũng được tính là có chút bản lĩnh, cơn giận dữ sắp bùng nổ lại bị hắn kìm nén lại. Hắn cười nói với Sở Phong: "Sở Phong huynh đệ quả nhiên bất phàm, lúc trước là ta chủ quan."
"Nếu vậy, ta sẽ không nương tay nữa, chỉ là chiêu tiếp theo ta sắp dùng uy lực hơi quá, nếu làm bị thương Sở Phong huynh đệ mong được lượng thứ." Vừa dứt lời, tóc dài Khấu Khang bỗng nhiên tung bay, cùng lúc đó, hai tay hắn mở ra, từng tầng lớp lớp võ lực tràn đầy, bắt đầu từ hai lòng bàn tay hắn tỏa ra. Lúc này...Lòng bàn tay trái của Khấu Khang hiện ra một xoáy nước hàn khí. Lòng bàn tay phải của Khấu Khang hiện ra một xoáy nước hỏa diễm. Hai xoáy nước này tuy xoay tròn ở lòng bàn tay, nhưng lại tỏa ra, làm xáo trộn thiên địa khí tức. Đó là hai loại võ kỹ cấp đế cấm.
"Đây là?" Thấy cảnh này, cốc chủ Lạc Hà Cốc và Tô Cảnh Thụy lập tức kích động đứng lên. Ngay cả chưởng giáo Tam Tinh Điện cũng đột nhiên đứng dậy, ánh mắt biến đổi, so với hai người Lạc Hà Cốc thì lúc này hắn càng kích động hơn.
"Băng hỏa Bàn Long biến!!!".
"Khang nhi vậy mà luyện thành Băng hỏa Bàn Long biến!!!" Chưởng giáo Tam Tinh Điện lớn tiếng nói với giọng vô cùng kích động.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận