Tu La Võ Thần

Chương 4839: Phó tông chủ tội

Chương 4839: Phó tông chủ mắc tội.
Tông chủ đại nhân, vẫn mang dáng vẻ bà lão tóc bạc phơ, cũng chưa khôi phục lại vẻ đoan trang như trước. Chỉ là trạng thái toàn thân của nàng lại không còn suy yếu như trước, khí tức của nàng đã trở nên ổn định hơn rất nhiều.
"Tông chủ đại nhân, ngài..." Sở Phong nhìn tông chủ trước mắt, đã ý thức được điều gì.
"Đây là ta đặt ở tầng thứ mười một." Tông chủ đại nhân nhìn khối không khí bao quanh bọn họ, nói.
Quả nhiên, như Sở Phong đã đoán, hóa ra khi khối không khí thần bí phát động không phải là một cỗ lực lượng bảo hộ Sở Phong, mà là một người sẽ bảo vệ Sở Phong. Người này, chính là tông chủ đại nhân. Chỉ là Sở Phong không thể ngờ được. Tông chủ đại nhân luôn nhắm vào mình lại có thể bảo vệ mình. Lẽ nào những hành động nhằm vào mình của tông chủ trước đây đều là giả sao?
"Tông chủ đại nhân, vì sao vậy, vì sao người làm như vậy?"
"Sở Phong làm hại Ngọa Long Võ Tông ta, muốn giải tán, vì sao người còn muốn bảo vệ hắn?" Phó tông chủ đầy vẻ khó hiểu nhìn tông chủ đại nhân.
"Việc phát động đại kiếp nạn Ngọa Long tuyển chọn trận là thủ đoạn do khai tông tổ sư để lại, việc này vốn không liên quan đến Sở Phong."
"Sở Phong xác thực không phá được đại kiếp, nhưng ta thân là tông chủ Ngọa Long Võ Tông cũng không thể phá giải đại kiếp đó."
"Khi tông môn đứng trước thời khắc sinh tử tồn vong, người nên đứng ra bảo vệ Ngọa Long Võ Tông không phải là đệ tử, mà phải là ta, tông chủ này."
"Nếu có sai sót, đó là do ta vô năng." Tông chủ đại nhân nói.
"Ngươi... Vì sao người muốn bảo vệ hắn như vậy?"
"Ngươi không phải không thích hắn sao?" Phó tông chủ hỏi.
"Ta khi nào nói ta không thích Sở Phong?"
"Một đệ tử ưu tú như vậy, gia nhập Ngọa Long Võ Tông ta, thân là tông chủ, trừ khi không muốn Ngọa Long Võ Tông lớn mạnh, nếu không đối với đệ tử như vậy... Sao có lý do gì mà không thích chứ?" Tông chủ đại nhân hỏi ngược lại.
"Hóa ra là ta ngu xuẩn." Phó tông chủ cười gượng, hắn biết, hôm nay không thể giết được Sở Phong. Tông chủ đại nhân đã muốn bảo lãnh, hắn không thể giết được.
"Ngươi thật sự ngu xuẩn."
"Ta đã nhắc nhở ngươi rồi, mà ngươi vẫn cứ ngu xuẩn mất khôn."
"Ngươi cho rằng ta thật không biết, ngươi vì bảo vệ tôn nhi, đã lén lút làm những gì sao?"
"Ta vẫn không so đo, đã là quá nể mặt ngươi."
"Nhưng ngươi... những chuyện ngươi gây ra hôm nay, khiến ta quá thất vọng."
"Ngươi thật không nên, đem quái vật kia về."
"Không cần ngụy biện, dù có thay đổi hình thái, ta vẫn nhận ra, thứ xuất hiện trong đại kiếp hôm nay là cái gì." Tông chủ đại nhân nhắc tới quái vật, chính là cái thứ khí diễm màu đen.
"Tông chủ đại nhân, ta đem nó về cũng không hề có ý làm hại người, càng không hề có ý gây nguy cho Ngọa Long Võ Tông."
"Trong Ngọa Long Võ Tông, ẩn giấu những tồn tại không thể nào khống chế."
"Bề ngoài, chúng ta là chủ nhân của Ngọa Long Võ Tông, nhưng trên thực tế... bọn chúng mới là."
"Không nên như vậy, chúng ta Ngọa Long Võ Tông, không nên bị bọn chúng khống chế."
"Ta đưa cái thứ kia về, là muốn mượn lực của nó, để đối phó với những tồn tại ngự trị trên chúng ta."
"Chỉ là Sở Phong liên tiếp giết hai đứa tôn nhi của ta, khiến cho ta bị cừu hận làm choáng váng đầu óc, mới thương lượng với nó, để nó giúp ta diệt trừ Sở Phong."
"Người cũng thấy rồi đấy, nó chỉ đuổi Sở Phong đi, chứ không hề làm hại ai trong Ngọa Long Võ Tông cả." Phó tông chủ giải thích.
"Ngươi rốt cuộc có mắt như thế nào, chỉ mình ngươi rõ."
"Bất luận ngươi có mục đích gì, cái thứ đó cần nuôi dưỡng, cần lượng lớn tu võ giả tiến hành nuôi dưỡng."
"Đã bao nhiêu năm như vậy, ngươi vì nuôi dưỡng nó, đã giết hại bao nhiêu sinh mệnh vô tội rồi?"
"Ngươi là phó tông chủ Ngọa Long Võ Tông đấy, ngươi biết mình đang làm gì không?"
"Lẽ nào Ngọa Long Võ Tông ta, là một tông môn tà ác sao?" Giọng tông chủ đại nhân càng lúc càng vang, sự giận dữ của bà, mọi người đều cảm nhận được.
"Phù phù"
Phó tông chủ, đột nhiên quỳ xuống đất.
"Tông chủ đại nhân, ta biết sai rồi."
"Nhưng ta thật sự không có ý định lợi dụng nó để đối phó người."
"Ta thật sự là vì Ngọa Long Võ Tông mà suy nghĩ." Phó tông chủ giải thích.
"Ngươi khiến ta quá thất vọng rồi." Tông chủ đại nhân vừa nói vừa nhắm mắt lại.
"Bá"
Sau đó, tay bà chỉ, lập tức máu tươi bắn tung tóe. Một đạo võ lực xuyên qua đan điền của phó tông chủ.
"Tông chủ!!! " Phó tông chủ nhìn đan điền của mình bị hủy hoại hoàn toàn. Cảm nhận được tu vi nhanh chóng trôi qua của mình, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
"Ta không thể giết ngươi."
"Nhưng cũng không thể dễ dàng tha thứ cho ngươi nữa."
"Tất cả những gì ngươi có hôm nay, đều là do Ngọa Long Võ Tông ban cho."
"Đã muốn rời đi, thì nên để lại tất cả." Tông chủ đại nhân nói.
"Tông chủ đại nhân, người là muốn đuổi ta ra khỏi Ngọa Long Võ Tông sao?" Phó tông chủ hỏi.
"Ngươi... không xứng làm một thành viên của Ngọa Long Võ Tông nữa." Tông chủ đại nhân nói.
"Tông chủ, bất luận thế nào."
"Ta thực sự đã làm rất nhiều chuyện sai, nhưng ta chưa từng làm chuyện gì tổn thương người cả."
"Gặp được người, là may mắn lớn nhất của ta đời này."
"Chỉ là đáng tiếc, ta dùng ngần ấy năm bầu bạn, mà vẫn không thể bước vào trái tim người."
"Trong lòng người, thủy chung vẫn là hắn."
"Có lẽ đây là vận mệnh chăng." Đến đây, phó tông chủ ngẩng đầu nhìn hư không.
"Hôm nay, Ngọa Long Võ Tông sắp giải tán."
"Nhưng ta, thủy chung vẫn là một thành viên của Ngọa Long Võ Tông."
"Ta... vĩnh viễn sẽ không rời khỏi nơi này." Nói xong...
"Bành" một tiếng trầm đục.
Thân thể phó tông chủ vỡ tan ra. Hắn... vẫn cứ bạo tử mà chết.
"Ngươi!!!" Tông chủ đại nhân, rõ ràng cũng không ngờ tới cảnh này. Lúc này, trong mắt nàng, cũng ngập tràn vẻ phức tạp. Nếu không có tình cảm sâu đậm, nàng cũng không thể nào, sau khi phó tông chủ phạm phải lỗi lớn như vậy mà vẫn không nỡ giết hắn.
"Tông chủ, khí diễm màu đen vừa rồi, rốt cuộc là cái gì?" Đoạn Liễu Phong tiến lên hỏi.
Đối với tội ác của phó tông chủ, hắn đã sớm biết. Đến hắn còn biết, tông chủ đại nhân há có thể không biết? Chính là vì tông chủ và phó tông chủ có tình cảm sâu đậm, cho nên mới có thể làm ngơ, mở một con mắt nhắm một con mắt. Hôm nay, tông chủ đại nhân giận dữ như vậy, còn phế bỏ tu vi của phó tông chủ. Đoạn Liễu Phong biết, việc này tuyệt đối không chỉ vì phó tông chủ muốn giết Sở Phong. Mà phần nhiều hơn là có liên quan đến khí diễm màu đen kia.
"Đó là một thứ, có thể hủy diệt tất cả trưởng lão và đệ tử Ngọa Long Võ Tông ta."
"Đem một thứ tà ác như vậy, nuôi dưỡng nhiều năm như thế."
"Đã có biết bao sinh mạng vô tội phải bỏ mạng, không thể nào tính nổi."
"Là ta, là ta quá tin tưởng phó tông chủ."
"Nếu sớm phát hiện ra, thì đã không..." Tông chủ đại nhân nói tới đây thì nhắm mắt. Trên mặt lại đầy vẻ hổ thẹn. Tông chủ đại nhân tự nhận, nàng không phải là người tốt đúng nghĩa. Nhưng vì sơ sẩy của nàng, mà hại nhiều người vô tội như vậy, nàng cảm thấy tội nghiệt sâu sắc.
"Ầm ầm"
Đúng lúc này, tiếng nổ trên hư không lại càng thêm chói tai. Ngẩng đầu nhìn, đại kiếp nạn sắp đánh đến.
"Tông chủ, chúng ta nên làm gì?" Đoạn Liễu Phong hỏi.
"Trước hết hãy đưa tất cả các trưởng lão và đệ tử rời đi đã." Tông chủ đại nhân vừa dứt lời, liền có một giọng nói vang lên.
"Tông chủ đại nhân, xin hãy để cho con thử một lần nữa." Là Sở Phong.
"Sở Phong, Ngọa Long thiên thần trận, ta không thể mở ra được nữa." Tông chủ đại nhân nói với Sở Phong.
"Đệ tử biết, nhưng có thể là vì sức mạnh của Ngọa Long thiên thần trận, mà đệ tử mới thất bại khi phá kiếp vừa rồi." Sở Phong nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận