Tu La Võ Thần

Chương 5939: Thủy tinh bên trong thanh niên tóc trắng

Mà Sở Phong liếc nhìn bản đồ, phát hiện vị trí này gần với địa điểm Tống Duẫn bảo hắn đi trộm đồ hơn không ít. Thì ra Tống Duẫn đã sớm tính toán kỹ, vừa nhìn thấy Sở Phong đã nghĩ đến việc nhờ Sở Phong giúp đỡ. Cho nên khi nói chuyện, hắn liên tục dẫn dắt Sở Phong đi về hướng này. Nhưng Sở Phong cũng không suy nghĩ nhiều. Bỏ qua tình nghĩa xưa cũ, hiện tại giữa hắn và Tống Duẫn là quan hệ hợp tác, hai người họ có chung nhu cầu. Mà Sở Phong cũng cần phải hoàn thành nhiệm vụ Tống Duẫn giao cho. Sau đó, Sở Phong theo bản đồ Tống Duẫn đưa, đến một vùng rừng rậm. Khu rừng này chỉ là ngụy trang, thực tế bên dưới mặt đất có một địa cung rộng lớn. Muốn tìm ra địa cung này không hề dễ, dù Sở Phong giờ có sức quan sát tốt, cũng cần tốn rất nhiều sức mới có thể nhận ra chút mánh khóe. May mà Tống Duẫn đã sớm tính toán mọi thứ, không chỉ đưa Sở Phong bản đồ mà còn cho Sở Phong một túi càn khôn bảo vật. Trong túi càn khôn là đồ Tống Duẫn cất công chuẩn bị, chuyên dùng đối phó địa cung này, có thể phá vỡ vô vàn khó khăn. Với những bảo vật này trong tay, Sở Phong như cá gặp nước, nhanh chóng tìm được một lối vào địa cung. Chỉ là bên ngoài lối vào địa cung có rất đông người của Ngục Tông. Thực lực bọn chúng không tầm thường, không phải đám rác rưởi vô dụng đã gặp trước đó. Thông thường, muốn vượt qua bọn chúng không dễ dàng. Nhưng may thay, Tống Duẫn đã chuẩn bị cho Sở Phong một thủ đoạn ẩn thân đặc biệt, nhờ nó mà có thể lặng lẽ tiến vào địa cung. Đúng như lời Tống Duẫn nói, địa cung này đều là nơi dành cho tầng lớp lãnh đạo mới của Ngục Tông, người khác không thể vào. Hiện giờ các lãnh đạo đó đều không có mặt, ngoại trừ bên ngoài có nhiều lớp bảo vệ, bên trong hầu như không có ai. Chỉ cần Sở Phong có thể vào được bên trong, thì gần như đã thành công. Dù vậy đường đi bên trong cũng cực kỳ phức tạp, cố ý làm khó dễ. Nhưng nhờ bản đồ trong tay, Sở Phong nhanh chóng đi đến đại điện được đánh dấu trên bản đồ. Đại điện đóng kín nhưng Tống Duẫn cũng chuẩn bị sẵn chìa khóa kết giới. Dùng chiếc chìa khóa kết giới, Sở Phong thuận lợi tiến vào bên trong đại điện. Lúc này mới thấy, bên trong có một cái ao nước màu đỏ như máu, đang sùng sục bốc lên như đang cháy. Ở giữa hồ máu nổi lơ lửng một khối thủy tinh trong suốt khổng lồ. Bên trong thủy tinh trong suốt, có một thanh niên nằm đó. Thanh niên này cao hơn hai mét, dáng người gầy gò nhưng có thể thấy rõ dáng vẻ vô cùng tuấn tú. Mái tóc bạc trắng xõa ra, còn trên người thì mặc trường bào màu đỏ của Ngục Tông. Đây là một đại trận, trận pháp đang tôi luyện người thanh niên này. Người thanh niên tuy gầy nhưng đó chỉ là dáng vẻ bên ngoài, anh ta không hề bệnh tật. Từ nhịp thở có thể thấy anh ta vô cùng khỏe mạnh, chỉ là vì lý do gì đó mà đang ngủ say. Điều quan trọng nhất là, khối thủy tinh trong suốt kia chính là một chí bảo, có lực phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ. Theo Sở Phong, đây là bảo vật hắn không thể nào phá vỡ được. Cũng may Tống Duẫn muốn lấy chiếc bình màu đỏ, chứ không phải khối thủy tinh trong suốt này, nếu không Sở Phong thật sự không mang đi được. Còn chiếc bình màu đỏ Tống Duẫn muốn thì đặt ở một vị trí dễ thấy trong đại điện, cho thấy nó cũng rất quan trọng vì đang bị kết giới phong tỏa. Muốn tự tay phá giải kết giới này, Sở Phong cần một khoảng thời gian. Nhưng nhờ bảo vật của Tống Duẫn, việc phá giải trở nên rất dễ dàng. Kế hoạch của Tống Duẫn thật sự quá chu toàn cẩn thận, Sở Phong thấy dù chính Tống Duẫn tự đi cũng có thể thành công. Nhờ có sự trợ giúp của các bảo vật Tống Duẫn đã chuẩn bị, Sở Phong dễ dàng lấy được chiếc bình màu đỏ như máu kia. Sở Phong quan sát cẩn thận, thấy bên trong chính là một con ngục anh, chỉ có điều con ngục anh này có chút khác biệt so với những con khác, dường như đã xảy ra biến dị nào đó. Và những lá bùa dán đầy trên bình, chính là để phong ấn con ngục anh này. Tóm lại, ấn tượng đầu tiên mà chiếc bình này mang lại cho Sở Phong, đó chính là hai chữ "nguy hiểm". “Chẳng lẽ Tống Duẫn muốn dùng thứ đáng sợ này để tu luyện?” Sở Phong cảm thấy nếu thật sự là như vậy, e rằng sẽ rất nguy hiểm, nhưng Tống Duẫn cần, nên Sở Phong vẫn cất nó vào. Sau đó, Sở Phong rời khỏi đại điện của địa cung. Nhưng Sở Phong nhận thấy, đại điện này không phải nơi cuối cùng của địa cung. Nơi này quả thật không đơn giản, ít nhất thân phận người của Ngục Tông ở đây cũng không hề đơn giản. Có thể khi bọn chúng rời đi, vẫn sẽ để lại một chút manh mối. Mặc dù Tống Duẫn đã đi giúp Sở Phong tìm hiểu về manh mối của Tiên Hải Ngư Nhi. Nhưng nhỡ đâu Tống Duẫn không tìm được thì sao? Sở Phong nghĩ, dù sao cũng đã đến đây, chi bằng mình cũng tìm hiểu một chút. Đáng tiếc, phía sau có rất nhiều nơi bị phong ấn cực kỳ kín, không có bảo vật tương ứng thì không thể mở ra. Mà bảo vật Tống Duẫn chuẩn bị cho Sở Phong chỉ dùng để vào được đại điện kia, những chỗ khác Sở Phong cũng không làm gì được. Vì vậy Sở Phong đành từ bỏ, đi ra khỏi địa cung. Nhưng khi Sở Phong đi khỏi địa cung một khoảng, đã đến khu vực an toàn, hắn chợt dừng bước, sờ vào túi càn khôn lấy ra một chiếc la bàn. Đây là chiếc la bàn mà năm xưa Sở Phong đã lấy được từ người Tiên Đồ lão thất khi giết hắn. Khi đó Tiên Đồ lão thất dùng la bàn này để truy đuổi Sở Phong. Nhưng hiện giờ, chiếc la bàn này lại có động tĩnh, kim đồng hồ hướng về một nơi khác, và ở nơi rất xa. “Chẳng lẽ người của Tiên Đồ cũng ở đây?” Nghĩ đến khả năng này, Sở Phong lập tức bước đi theo hướng mà la bàn chỉ. Đi theo chỉ dẫn, Sở Phong quả nhiên thấy hai lão già từ phương xa bay đến chỗ mình. Có vẻ như bọn chúng cũng muốn đi về hướng địa cung. Đó là hai lão già, trên người cũng mặc trường bào màu đỏ của Ngục Tông, nhưng không biết vì sao chúng không đội mũ rộng vành màu trắng. Dường như chúng cố ý để lộ mặt thật. Bởi vậy mà Sở Phong có thể nhìn rõ, đó là hai lão già xấu xí. Nhưng qua ánh mắt cũng có thể thấy, bọn chúng đều là hạng người tàn nhẫn. Hơn nữa, bọn chúng cũng không hề che giấu khí tức. Một người là thất phẩm Bán Thần, người còn lại là bát phẩm Bán Thần. Do Sở Phong đang ở trạng thái ẩn thân, hai người bọn chúng đương nhiên không phát hiện ra. Cho nên Sở Phong quyết định ngụy trang khuôn mặt lần nữa, biến thành người của Ngục Tông. Sau đó, thay đổi hướng, từ xa hiện thân bay đến chỗ hai người, giả bộ như gặp nhau bất ngờ. Khi đến gần, Sở Phong cất giọng lớn gọi: “Tiên Đồ!” Giọng Sở Phong rất cứng rắn, là giọng điệu ra lệnh. Nghe được lời Sở Phong nói, hai người kia vội vàng dừng lại, làm lễ với Sở Phong: “Chào đại nhân!” Chỉ bằng câu trả lời này, đã xác định thân phận của bọn chúng, bọn chúng thật sự là người của Tiên Đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận