Tu La Võ Thần

Chương 608: Vận Mệnh Thủy Tổ (1 càng)

"Chương 608: Vận Mệnh Thủy Tổ (1 chương)"
"Mặc dù đã mất đi một con mắt, nhưng cũng không khiến hắn mất đi ý chí chiến đấu, ngược lại làm hắn càng nhìn rõ thế giới này."
"Cho nên hắn quyết định, muốn giải phóng loài người khắp thiên hạ, hắn không muốn nhân loại và các sinh vật viễn cổ có quyền thế ngang nhau, hắn phải làm cho nhân loại trở thành chúa tể của mảnh thiên địa này, trở thành vua của toàn bộ thế giới, trên trời dưới đất!"
"Thế là, hắn bắt đầu truyền dạy phương pháp tu võ cho loài người, huấn luyện ra một nhóm lớn người có thể chống lại các sinh vật viễn cổ, thậm chí còn mạnh mẽ hơn cả sinh vật viễn cổ, từ vùng biển phía đông mà chinh chiến thiên hạ, cuối cùng tiêu diệt hết tất cả sinh vật viễn cổ, tạo ra thời đại thuộc về nhân loại."
"Mà nếu lời ngươi nói là đúng, hắn chính là người sáng tạo ra phương pháp tu võ và kết giới chi thuật, nhưng những cống hiến của hắn không chỉ có thế, cống hiến thật sự của hắn là thay đổi vận mệnh của loài người, cho nên sau này người ta gọi hắn là Vận Mệnh Thủy Tổ."
Lão già mù nói một cách trang trọng, vẻ mặt đầy trịnh trọng, hoàn toàn không giống đang kể một truyền thuyết, mà giống như đang giải thích một sự thật.
"Vận Mệnh Thủy Tổ? Vậy nói như vậy, Vô Cực Huyết Hải này chính là nơi Vận Mệnh Thủy Tổ đã đánh bại các vị vua viễn cổ?" Nghe xong câu chuyện này, Sở Phong vô cùng xúc động, máu huyết sôi trào.
Bởi vì lão già mù kể quá sinh động, cứ như đang tái hiện lại một cảnh tượng lúc trước, cho nên Sở Phong không cảm thấy đây là truyền thuyết, càng cảm thấy đây là sự thật đã từng xảy ra. Nếu được chọn, Sở Phong cá nhân càng muốn tin rằng những gì lão già mù kể, đó mới chính là chân tướng thời kỳ viễn cổ.
"Hắc hắc, bất quá cũng chỉ là một truyền thuyết thôi, nghe cho vui thôi, không cần phải coi là thật."
"Cũng không còn nhỏ nữa, mà đã có tu vi như vậy, thiên phú của ngươi cũng không tệ, cứ chăm chỉ tu luyện đi, nơi này chính là một thánh địa tu luyện."
"Nhất là đối với những người ở cảnh giới Thiên Vũ như chúng ta, nơi này có vô vàn công hiệu, nhưng cũng không thể tu luyện quá lâu, nếu như cảm thấy cơ thể ngứa ngáy hoặc đau đớn thì mau chóng rời khỏi, qua một hai năm nữa quay lại đây tu luyện là được."
"Đúng rồi, gần đây Vô Cực Huyết Hải không yên ổn, đừng nên đi vào chỗ sâu, cẩn thận gặp phải yêu vật bắt ngươi về làm tài nguyên tu luyện, hắc hắc." Lão già mù cười hắc hắc rồi quay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng vị lão giả dần khuất bóng, Sở Phong hồi lâu không thể lấy lại tinh thần. Hắn đã cẩn thận quan sát lão giả bằng tinh thần lực, phát hiện lão già mù đúng là chỉ có tu vi Thiên Vũ bát trọng, không hề giả vờ.
Nhưng chẳng hiểu tại sao, hắn luôn cảm thấy lão già mù này cực kỳ bất thường, còn bất thường ở chỗ nào thì hắn lại không nói rõ được, hoàn toàn chỉ là một loại trực giác thôi.
"Này! Vị huynh đệ kia, tuyệt đối đừng tin lời nói điên cuồng của lão già mù kia, hắn chính là một kẻ điên."
"Không sai, hắn nhiều năm ở đây, cứ hễ gặp người vừa từ viễn cổ truyền tống trận tới là lại kể những câu chuyện hoang đường không đâu vào đâu."
"Haizz, nhìn vị huynh đệ này thông minh thế kia, sao lại có thể tin chuyện này chứ, theo ta thấy các ngươi căn bản là dư thừa lo lắng."
"Đúng vậy, vị tiểu ca này trông thông minh lanh lợi thế kia, sao có thể tin lời lão già mù kia được, phương pháp tu võ chính là trời ban cho, đây là điều ai cũng biết, làm sao có thể là một kẻ phàm nhân sáng tạo ra được?"
Đúng lúc này, một đám nam nữ trẻ tuổi bay tới, tuổi của bọn họ tương tự Sở Phong, phần lớn đều lớn hơn Sở Phong vài tuổi, nhưng tu vi lại chỉ mới bước vào cảnh giới Thiên Vũ. Sở dĩ họ nhiệt tình nhắc nhở Sở Phong, phần lớn là do thấy Sở Phong có thiên phú bất phàm, nên muốn làm thân.
"Chuyện thời viễn cổ, xa xôi như vậy, cái nào thật cái nào giả, ai mà nói rõ được chứ?" Sở Phong cười nhạt, với loại người hay nịnh nọt thế này, hắn cũng chẳng buồn để ý. Thân hình hắn nhảy lên, lao về phía chỗ sâu của Vô Cực Huyết Hải.
"Dựa vào, chúng ta lòng tốt nhắc nhở cho hắn, mà hắn lại không thèm để ý, thật là quá kiêu ngạo." Thấy Sở Phong cứ thế mà đi, không thèm ngó ngàng đến họ, một nam tử trong đó cảm thấy rất khó chịu.
"Kẻ cuồng ngạo thì có cái vốn để cuồng, thôi đi, ngươi đừng có lẩm bẩm, nói xấu người ta nữa. Loại người này phần lớn đều xuất thân từ thế lực không tầm thường, hoặc có sư phụ lợi hại. Nếu bị hắn nghe thấy ngươi nói xấu, chúng ta cũng không cứu nổi ngươi."
"Đúng vậy, ngươi đừng vì nhiều lời mà liên lụy đến ta đấy."
Đám bạn của nam tử kia liên tục chế nhạo, khiến hắn ta hết sức khó chịu nhưng cũng im bặt, bởi vì bạn hắn nói cũng có lý, ở cái nơi này, cái dạng nhân vật gì cũng có, với tu vi này của bọn họ thì đơn giản là những kẻ thấp kém nhất, đi đến đâu cũng bị coi thường, gặp ai cũng không dám đắc tội.
Vô Cực Huyết Hải rất lớn, mà trong hải vực lại không có truyền tống trận, Sở Phong muốn tìm được nơi yêu vật xuất hiện, kiếm được Thu Thủy Phất Yên, nhất định phải đến được khu vực trung tâm.
Trên đường đi, Sở Phong cũng đại khái hiểu được kết cấu của Vô Cực Huyết Hải, bên trong không có hòn đảo, ngay cả viễn cổ truyền tống trận cũng đều được xây dựng giữa không trung phía trên.
Cho nên nơi ở của nơi đây cũng rất đặc biệt, đều do những giới linh sư cường đại ngưng tụ các trận pháp đặc thù, xây dựng thành từng tòa đảo nhỏ lơ lửng, còn những tòa cung điện rộng lớn thì tọa lạc trên những đảo nhỏ đó.
Bên dưới là mặt biển máu màu đỏ rực, bên trên là những hòn đảo nhỏ lơ lửng trong mây. Phải nói rằng nơi đây thực sự là một khung cảnh tuyệt đẹp hiếm có.
Tuy nhiên, đừng thấy tu luyện ở Vô Cực Huyết Hải không tốn tiền, nhưng muốn ở lại trên những đảo nhỏ lơ lửng thì lại phải trả tiền. Hơn nữa những người đến tu luyện nhất định phải ở lại trên những hòn đảo nhỏ này mới được, nếu không sẽ bị đuổi ra.
Về phần tại sao, đương nhiên là do Vô Cực Huyết Hải này đã bị người chiếm lĩnh, mà người chiếm lĩnh nơi đây, trước đây là Tàn Dạ Ma Tông, nhưng bây giờ là Tru Tiên quần đảo.
Qua đó có thể thấy, sau khi Tàn Dạ Ma Tông phân liệt, Phần Thiên Thánh Giáo rời đi, Tru Tiên quần đảo quả thực như mặt trời giữa trưa, trở thành lão đại của vùng biển phía đông, nội tình hùng mạnh không lường được.
"Nơi này đúng là náo nhiệt, đúng là thánh địa tu luyện, nếu như không có yêu vật hoành hành ở đây, chắc chắn sẽ có nhiều người đến đây tu luyện hơn nữa."
Sau khi đi đường mất trọn vẹn mấy canh giờ, Sở Phong cuối cùng cũng đến khu vực trung tâm của Vô Cực Huyết Hải, nơi này có thể nói là khu vực có năng lượng đặc thù nồng nặc nhất.
Chỉ là, do gần đây yêu vật xuất hiện nên số người dám đến đây tu luyện đã giảm đi hơn một nửa, nhưng cho dù vậy, Sở Phong nhìn lướt qua cũng có thể thấy trong biển máu có vô số bóng người, ít nhất cũng có vài ngàn người, đây là phạm vi tầm mắt của Sở Phong có thể quan sát được.
"Long long long long" Ngay lúc này, từng trận oanh minh đột nhiên vang lên, ở cách chỗ Sở Phong mấy dặm, mặt biển vốn đang bình lặng giờ lại cuộn trào dữ dội, những cơn sóng dữ dội tàn phá thiên địa.
"A~~~~~ Yêu vật đến rồi, chạy mau!!!” "Bá~~~~" Thấy sự thay đổi này, rất nhiều người liều mạng bỏ chạy. Cũng có người tại chỗ bay lên trời, lặng lẽ theo dõi sự thay đổi. Nhưng Sở Phong lại nhảy lên, bay vút về phía những con sóng ngập trời kia.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận