Tu La Võ Thần

Chương 188: Tộc nhân vs công hội

Chương 188: Tộc nhân vs công hội Quay đầu quan sát, Sở Phong mới chú ý tới nội bộ Tu La Quỷ Tháp cực kỳ uy nghi, đồng thời rất lớn. Tại nơi cầu thang thông lên tầng thứ hai, có ba người đang đứng. Người ở giữa không ai khác chính là Giới Hoành. Hai người đứng bên cạnh Giới Hoành đều là người của Giới thị tộc, hơn nữa lúc này bọn họ đều tỏa ra khí tức Nguyên Vũ lục trọng.
Sở Phong nhìn quét bốn phía, phát hiện ở tầng thứ nhất Tu La Quỷ Tháp, mặc dù có rất nhiều người ngồi khoanh chân, nhưng ngoài ba người Giới Hoành ra, không thấy những người khác của Giới thị tộc. Có thể thấy, Giới Hoành cố ý ở lại chờ hắn.
"Là ca ca ngươi bảo ngươi ở lại?" Trong lòng Sở Phong không thoải mái, vì lúc này Giới Xuyên không ở bên cạnh Giới Hoành, khiến Sở Phong cảm thấy Giới Xuyên rất có thể cố ý làm vậy.
"Sao? Còn muốn dùng ca ca ta để uy h·iế·p ta? Nói cho ngươi, ngươi không có cơ hội đâu, bởi vì ngươi không lên được tầng thứ hai đâu." Giới Hoành cười lạnh nhìn Sở Phong, trong ánh mắt lộ rõ sát ý. Có thể thấy hắn đã hận Sở Phong đến tận xương tủy.
"Giới Hoành, ngươi thật sự bị tên tiểu t·ử đó đ·á·n·h bại?" Một tộc nhân Giới thị dò xét Sở Phong rồi nghi hoặc hỏi.
"Các ngươi đừng coi thường hắn, hắn cũng có chút t·h·ủ ·đ·o·ạ·n, không thể xem hắn như một người Nguyên Vũ nhất trọng bình thường." Giới Hoành nhắc nhở.
"Dù có cao minh đến đâu cũng chỉ là Nguyên Vũ nhất trọng thôi. Giới Vừa, ngươi và ta cùng ra tay giải quyết tiểu t·ử này, nhanh chóng lên trên đi, đừng lãng phí thời gian ở đây nữa." Tộc nhân Giới thị nhìn thoáng qua người Nguyên Vũ lục trọng khác.
"Ừ." Người kia khẽ gật đầu, rồi hung ác nhìn về phía Sở Phong. Hai người này rõ ràng là muốn ra tay với Sở Phong.
"Ôi, người của Giới thị tộc lại tụm năm tụm ba bắt nạt người khác sao?" Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói vang lên. Nhìn lại thì thấy ở góc khuất Tu La Quỷ Tháp có năm bóng người đang đứng.
Đó là ba nam hai nữ. Năm người đều có khí tức không yếu, toàn bộ là Nguyên Vũ lục trọng. Lúc này, bọn họ đang cười tủm tỉm đánh giá đám người Giới Hoành. Mà nhìn trang phục, đây là các thiên tài của giới linh c·ô·ng hội.
"Mã Cường, các ngươi không mau chóng đi lên, ở đó làm gì vậy?" Thấy vậy, Giới thị tộc nhân tên là Giới Vừa chất vấn.
"Ta biết ngay đám người Giới thị các ngươi sẽ ức h·iế·p người khác mà. Với thân phận là người của giới linh c·ô·ng hội, chúng ta có nghĩa vụ duy trì một môi trường khảo hạch c·ô·ng bằng." Nam tử tên Mã Cường cười tủm tỉm nói. Trong lúc nói chuyện, vẫn không quên nhìn Sở Phong, hiền lành gật đầu với Sở Phong.
"Mã Cường, ngươi đúng là muốn xen vào chuyện người khác?" Sắc mặt Giới thị tộc nhân rất khó coi.
"Thì sao?" Mã Cường cười không quan trọng.
"Hừ, cứ chờ đấy." Giới thị tộc nhân lạnh lùng hừ một tiếng, rồi bỏ đi. Dù sao đối diện với năm cao thủ Nguyên Vũ lục trọng, bọn họ cũng không đủ sức. Còn Giới Hoành, sau khi không cam tâm liếc nhìn Sở Phong một cái thì cũng đành đi theo.
"Vị huynh đệ kia, cảm ơn." Sở Phong đi đến trước mặt Mã Cường và những người kia, khách khí chắp tay. Dù sao bọn họ không hề quen biết mà đối phương lại chịu đứng ra giúp đỡ mình, điều này khiến Sở Phong rất cảm kích.
"Vị huynh đệ khách khí quá rồi. Ta tên là Mã Cường, không biết huynh đệ tên gì?" Mã Cường rất khách khí, còn bốn người bên cạnh cũng đều hiền lành gật đầu với Sở Phong.
"Tại hạ Sở Phong." Sở Phong cười đáp. Hắn có ấn tượng không tệ về người của giới linh c·ô·ng hội, bởi vì từ đầu các thiên tài của giới linh c·ô·ng hội đều không tỏ vẻ kiêu căng, đối đãi với mọi người đều hòa nhã thân thiện. Điều này hoàn toàn khác so với đám thiên tài của Giới thị tộc. Đặc biệt là lúc này, sau khi Mã Cường ra mặt giúp mình, Sở Phong càng thêm cảm mến những người của giới linh c·ô·ng hội.
"Ra là Sở Phong huynh đệ. Sở Phong huynh đệ, tinh thần lực của ngươi rất cao minh nha. Ở tầng thứ nhất này mà vẫn mặt không đổi sắc, không hổ là người không muốn dừng chân ở đây, chuẩn bị bước vào tầng thứ hai à?" Mã Cường cười hỏi.
"Ừ." Sở Phong gật đầu cười.
"Nếu vậy, cùng chúng ta đi nhé." Mã Cường cười cười, rồi dẫn đầu đi về hướng tầng thứ hai.
"Làm phiền." Sở Phong đương nhiên hiểu ý Mã Cường. Mã Cường sợ đám người Giới Hoành lại gây khó dễ cho Sở Phong nên muốn bảo đảm an toàn cho Sở Phong khi vào tầng thứ hai.
Sở Phong đi theo sau Mã Cường, quay người bước lên cầu thang thông lên tầng thứ hai. Cuối cầu thang vẫn là một cánh cổng kết giới. Sau cánh cổng đó mới thực sự là tầng thứ hai.
Trong nháy mắt bước vào cổng kết giới, Sở Phong cảm thấy linh áp mạnh lên ngay mấy lần. Nhưng đối với Sở Phong, điều đó vẫn không đau không ngứa, hoàn toàn trong giới hạn chịu đựng. Còn nhìn sang đám người Mã Cường bên cạnh, có thể thấy rõ chút áp lực, nhưng tất cả đều có thể tiếp nhận.
Sau khi bước vào tầng thứ hai, vòng qua mấy chỗ thì đến sảnh chính. Nhưng khi Sở Phong nhìn quanh thì không khỏi bị một đám người thu hút. Đám người này giống như Giới Hoành trước đó, chắn ngay đường lên tầng thứ ba.
Là người của Giới thị tộc, khoảng hai mươi lăm người, trong đó hai mươi người là Nguyên Vũ ngũ trọng, năm người là Nguyên Vũ lục trọng. Giới Hoành và hai người vừa muốn giúp Giới Hoành đối phó với Sở Phong đều ở đó. Người đứng đầu là Giới Xuyên.
Khi Giới Hoành nhìn thấy Sở Phong thì khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt. Nhưng Giới Xuyên lại chau mày, đồng thời ra hiệu với Sở Phong, như thể đang bảo Sở Phong tránh xa đám người Mã Cường.
Sở Phong hiểu ý của Giới Xuyên. Hắn biết đám người Giới thị này không phải chờ hắn mà muốn đối phó với Mã Cường và những người của giới linh c·ô·ng hội.
Vì lúc này ở trước mặt đám người Giới thị tộc, còn có mấy thiếu niên nam nữ đang nằm rạp dưới đất, toàn bộ đều là người của giới linh c·ô·ng hội.
"Đám đồ vật đáng c·h·ế·t, dám nghênh ngang ở địa bàn của giới linh c·ô·ng hội chúng ta!" Thấy vậy, Mã Cường và những người khác nổi giận, hét lớn.
"Chậc chậc, nói cái gì vậy? Rõ ràng là tinh thần lực của bọn chúng quá yếu, không chịu nổi linh áp ở đây thì có liên quan gì đến chúng ta chứ?" Người Giới thị tộc cười nhạt liên tục.
"Hừ, vậy ta ngược lại muốn xem xem các ngươi có chịu nổi linh áp ở đây không." Mã Cường lười nói nhảm, cùng bốn đồng bạn ra tay, thi triển các loại võ kỹ cường hãn, đánh về phía đám Giới thị tộc đối diện.
"Tìm c·h·ế·t, vậy ta sẽ giúp các ngươi toại nguyện!" Đám Giới thị tộc cũng không cam chịu yếu thế, khí thế hùng hổ giao chiến cùng với Mã Cường.
Mã Cường và những người khác đều có tu vi không yếu, dù sao đều là Nguyên Vũ lục trọng. Có điều, do chịu ảnh hưởng của linh áp, bọn họ không phát huy được toàn bộ tài nghệ thật sự. Thêm vào đó, Giới thị tộc có ưu thế tuyệt đối về số lượng nên bọn họ rõ ràng không phải đối thủ và rất nhanh đã rơi vào thế yếu.
"Mã Cường, nếu các ngươi quỳ xuống đất xin tha, chúng ta có thể xem xét bỏ qua cho các ngươi một lần, để các ngươi bước vào tầng thứ ba." Trong đám người Giới thị tộc có người nói.
"Bảo ta quỳ xuống xin các ngươi tha thứ? Nằm mơ đi!" Mã Cường hừ lạnh.
"Vậy đừng trách chúng ta độc ác. Hôm nay các ngươi sẽ phải dừng chân ở tầng thứ hai này." Giới thị tộc nhân quát.
"Á!" Người đó vừa dứt lời thì đột nhiên một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Tất cả mọi người đều nhìn thấy một bóng người bay ra ngoài, cuối cùng hung hăng đ·â·m vào vách tường, miệng phun m·á·u tươi rồi trực tiếp ngất đi.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận