Tu La Võ Thần

Chương 5570: Giới Thiên át chủ bài

Chương 5570: Giới Thiên át chủ bài
Nhưng Giới Thiên dù sao cũng không phải hạng người tầm thường, tuy nói trận pháp này khiến hắn hơi kinh ngạc, nhưng hắn lại không hề bối rối. Mà là khi nhìn thấy cái kia kết giới trận pháp, đã bắt đầu thúc đẩy kết giới lực. Chỉ thấy hắn xòe hai tay, hướng về phía trước đẩy. Lập tức, kết giới lực xen lẫn, một đường kết giới bình phong nhanh chóng hình thành. Lại nhanh chóng mở rộng, không chỉ chắn trước người, mà còn chủ động đẩy về phía trước. Cái kết giới bình phong này, chính là muốn cứng đối cứng với đầy trời mũi tên kia.
Cái kết giới bình phong kia, ban đầu thật sự là ngăn lại không ít mũi tên, nhưng uy lực mũi tên quá mạnh, rất nhanh liền khiến cho kết giới bình phong kia tràn đầy vết rách...
Hai bên giao phong, bất quá trong nháy mắt, theo một tiếng oanh minh, kết giới bình phong kia như hóa thành đầy trời mảnh vỡ, phiêu tán vào hư không.
Cái kia kết giới bình phong triệt để tan rã!!!
Bất quá Giới Thiên vẫn không hề hoảng hốt. Hắn cũng không thật sự muốn dựa vào kết giới bình phong này để ngăn lại đầy trời mũi tên. Cho nên lúc này trong tay hắn đã xuất hiện hai thanh thương dài trăm mét, đây không phải là đơn giản kết giới trường thương, mà là kết giới trận pháp.
Chỉ thấy kết giới trường thương vung lên, liền có thương khí lướt đi, thương khí kia có thể trực tiếp đánh nát mũi tên thành phấn vụn. Cái kia vỡ vụn kết giới bình phong, bất quá là thủ đoạn tranh thủ thời gian bày trận. Trường thương kết giới trong tay mới là ứng đối để hắn ngăn cản mũi tên.
Nhưng mũi tên quá nhiều, dù là có Trường Thương Trận pháp trong tay, từ thế cục mà xem, đối với Giới Thiên vẫn rất bất lợi. Lúc này, Tiểu Ngư Nhi đứng tại chỗ, nhìn những mũi tên chỉnh tề như thiên quân vạn mã không ngừng công về phía Giới Thiên. Trong đôi mắt đẹp của nàng, lại có vẻ sợ hãi thán phục.
"Đây là thủ đoạn của đại ca ca sao?"
"Khó trách ngay cả ca ca cũng công nhận hắn."
Tiểu Ngư Nhi căn bản không có ý định tiếp tục xuất thủ, bởi vì nàng biết, dù nàng hao hết ánh sao trận pháp lực lượng cuối cùng, cũng không thể thi triển ra một trận pháp còn hung mãnh hơn Sở Phong. Thiên bình thắng lợi cuối cùng sẽ nghiêng về ai, đều xem trận pháp này của Sở Phong biểu hiện như thế nào.
Thời gian càng trôi, Tiểu Ngư Nhi càng thêm tin tưởng vào trận pháp này, bởi vì mũi tên đã càng ngày càng gần Giới Thiên. Đây chính là Sở Phong.
Tiểu Ngư Nhi nhìn về phía Sở Phong ở nơi xa, nhìn Sở Phong đang chăm chú theo dõi tình hình chiến đấu, trong mắt đẹp của nàng lại hiện lên một tia đau lòng.
"Chỉ là..."
"Tại loại địa phương kia, tự mình trưởng thành đến bước này, đại ca ca đã phải chịu bao nhiêu cay đắng?"
Tiểu Ngư Nhi có được thành tựu ngày hôm nay, cũng đã nếm trải vô số cay đắng. Thiên phú rất quan trọng, nhưng có thiên phú mà không cố gắng cũng khó thành đại sự. Chịu khổ cũng có nhiều loại, cái khổ của nàng chỉ là khổ luyện, dù sao vẫn còn được người nhà che chở, sinh mạng an toàn được bảo vệ. Nhưng Sở Phong thì không, hắn thật sự phải tự mình mò mẫm, từng bước một đi đến hôm nay.
Oanh!
Oanh!
Lại thêm hai tiếng oanh minh chói tai, Tiểu Ngư Nhi lại đưa mắt về phía vòng chiến. Mũi tên kết giới và thương khí của Giới Thiên không ngừng va chạm, từng đợt sóng gợn như pháo hoa kết giới lộng lẫy. Dù nguy hiểm, nhưng cũng có một vẻ đẹp khác... Chỉ là đứng trên lập trường của Giới Thiên, những gợn sóng không ngừng tới gần kia lại không phải là một tin tức tốt.
Mũi tên kết giới quá nhiều, mặc cho Giới Thiên vung trường thương nhanh đến đâu, mũi tên vẫn càng ngày càng gần.
"Giới Thiên đại nhân, có thể ứng phó được không?"
Thấy mũi tên càng ngày càng gần, trên vai trái Giới Thiên truyền đến một giọng nói. Đó là giọng của lão đầu gầy. Như Sở Phong đoán, đám phản đồ này thực sự trốn trên người Giới Thiên, chính bọn chúng bố trí trận pháp lực lượng để tăng cường chiến lực cho Giới Thiên. Nhưng khi đối mặt với thế công càng ngày càng gần, lão đầu gầy và những người khác cũng có chút lo lắng. Nếu Giới Thiên bại, bọn chúng cũng không sống được.
"A..."
Nhưng đối với câu hỏi kia, Giới Thiên chỉ cười lạnh một tiếng, căn bản khinh thường trả lời. Tuy nói thế công lúc này của Tiểu Ngư Nhi thực sự khiến hắn bất ngờ, và thế công kia càng ngày càng gần, nhưng cũng không còn nhiều. Hắn vẫn có lòng tin, ngăn lại toàn bộ thế công này.
Oanh!
"Không đúng."
Nhưng sau khi một mũi tên nữa bị hắn ngăn lại, sắc mặt Giới Thiên đại biến. Sau khi mũi tên kia bị oanh nát, bên dưới làn sóng gợn có một loại khí tức đặc thù quét ngang ra. Tốc độ khí tức kia cực nhanh, khi Giới Thiên kịp phản ứng, đã ở bên cạnh Giới Thiên. Khí tức kia tuy không thể gây thương tổn cho Giới Thiên, nhưng sau khi khí tức kia lướt qua thân thể, Giới Thiên đã nhận ra điều không đúng.
"Cảm giác này?"
Giới Thiên đờ người, trong mắt phức tạp đủ loại cảm xúc cô đơn, phẫn nộ, thống khổ tuôn trào ra. Dù trường thương trong tay vẫn đang ngăn cản những mũi tên sót lại cuối cùng, những mũi tên sót lại kia sắp bị ngăn lại toàn bộ, nhưng hắn căn bản không vui nổi. Hắn biết rõ vừa mới xảy ra chuyện gì... Hắn thua lỗ lớn rồi!!!
"Giới Thiên đại nhân, món bảo vật kia bị phong bế rồi."
Giọng của lão đầu gầy lập tức vang lên. Đồng thời, lực lượng tăng cường cho Giới Thiên cũng biến mất. Nhưng Giới Thiên không còn tâm trí đâu mà để ý đến chuyện này, ngay khi khí tức kia lướt qua, hắn đã phát giác được tác dụng của nó.
Trong trận có trận, trận pháp mũi tên chẳng qua là mê hoặc hắn, việc phá giải trận pháp mới là mục đích thật sự của đối phương. Hắn bị lừa rồi!!!
Thế là sau khi ngăn lại toàn bộ mũi tên kết giới còn sót lại, hắn nhìn về phía Tiểu Ngư Nhi: "Xem thường ngươi rồi." Lúc nói câu này, có thể nghe thấy tiếng nghiến răng nghiến lợi của Giới Thiên. Bị một kẻ không am hiểu kết giới chi thuật chơi một vố, khiến hắn cảm thấy mất mặt.
"Đây không phải ta làm." Tiểu Ngư Nhi nhìn về phía Sở Phong.
"Hắn?"
"Sao có thể?" Giới Thiên liếc nhìn Sở Phong, không tin. Vừa rồi rõ ràng là ánh sao trận pháp của Tiểu Ngư Nhi, thứ ánh sáng đặc biệt kia không thể nào là lực lượng của Sở Phong.
"Ngươi tin hay không không quan trọng, ta chỉ muốn để ngươi chết rõ ràng mà thôi." Tiểu Ngư Nhi nói.
Lúc này Giới Thiên đã không còn trận pháp lực lượng gia trì. Lực lượng kết giới áo giáp bản thân cũng đã tiêu hao không ít. Về phần Tiểu Ngư Nhi, ánh sao trận pháp lực lượng tuy không còn nhiều, nhưng tuyệt đối mạnh hơn Giới Thiên.
"Chờ một chút!!!"
Thấy Tiểu Ngư Nhi sắp động thủ, Giới Thiên vội vàng đưa tay ngăn lại.
"Tiên Hải Ngư Nhi, có một việc ta nhất định phải nói cho ngươi."
"Ngay từ đầu, ta đã đứng ở thế bất bại, lúc này ngươi giãy giụa, thật ra là phí công vô ích." Giới Thiên nói.
"Thật sao?" Tiểu Ngư Nhi không tin.
"Ngươi như ngu xuẩn mất khôn, khăng khăng cùng ta đấu nữa, ngươi sẽ tin thôi, nhưng lúc đó ta sẽ không cho ngươi cơ hội sống sót."
"Ngươi và ta, thật ra căn bản không cần thiết như vậy."
"Ngươi và ta đến đây, đều không phải vì cứu vớt chúng sinh, mà là vì thu hoạch cơ duyên."
"Hiện tại cơ duyên đang ở trước mắt, sao ngươi không cùng ta liên thủ?" Giới Thiên nói.
"Ngươi... Không xứng cùng ta liên thủ."
Tiểu Ngư Nhi vừa nói, liền trực tiếp xuất thủ. Ánh sao trận pháp cường đại như một dải ngân hà xé toạc hư không, lại như cơn sóng gió động trời, hướng về Giới Thiên mà đập tới. Với một kích này, Tiểu Ngư Nhi đem toàn bộ lực lượng ánh sao trận pháp còn lại thi triển ra. Bởi vậy, uy lực của một kích này cũng vô cùng cường đại.
Gặp tình hình này, Giới Thiên cũng cau mày. Hắn nhận ra, chỉ bằng lực lượng hiện tại của hắn thì khó mà ngăn lại một kích toàn lực này, thế là hắn đưa ra một quyết định.
"Át chủ bài, không chỉ mình ngươi có."
Chỉ thấy Giới Thiên giơ tay lên, một quả cầu đen nhỏ bằng nắm đấm từ tay áo hắn bay ra. Quả cầu bay ra, đầu tiên hiện ra ánh sáng quỷ dị, sau đó giải phóng lực hút khổng lồ. Lực hút này khủng bố đến mức dù là một kích toàn lực của Tiểu Ngư Nhi, cũng chỉ trong nháy mắt đã bị quả cầu đen kia thôn phệ sạch sẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận