Tu La Võ Thần

Chương 2654: Ngươi chỉ là phế vật

Cái thứ bị phong ấn kia, đang với một tốc độ không thể tưởng tượng nổi mà di chuyển rất nhanh. Mà nơi nó đi qua, trong tầm mắt của Sở Phong, tất cả cỏ cây, đều sẽ trong nháy mắt khô héo, chết đi. Chớ nói đến hoa cỏ cây cối, ngay cả dòng sông đều sẽ biến mất, mặt đất cũng khô cằn, phía trên mặt đất vốn sinh cơ dồi dào, trong nháy mắt xuất hiện vô số vết rạn khô cạn, ngay cả núi đá cũng thế. Vốn mặt đất xanh mướt một màu, sau khi ác nhân sâm vương này đi qua, trong nháy mắt biến thành một nơi hoang vu, không có chút dấu hiệu sự sống nào. Mà tất cả những điều này, giờ phút này, đều được Sở Phong thấy rõ trong mắt.
"Gã này, đang thôn phệ tất cả sinh mệnh thể?" Sở Phong kinh ngạc, dù không biết ác nhân sâm vương kia làm cách nào, nhưng hắn tin chắc, chuyện này chắc chắn là do ác nhân sâm vương gây ra.
"Nó bắt đầu biến hóa." Lúc Sở Phong đang quan sát cảnh vật xung quanh đang không ngừng bị hủy diệt, Nữ Vương đại nhân bỗng nhiên nhắc nhở. Sở Phong lại nhìn về phía ác nhân sâm vương, phát hiện... thân thể ác nhân sâm vương đang lớn lên, ngay cả xúc tu trên thân cũng theo đó mà tăng nhiều. Đồng thời, theo ác nhân sâm vương lớn lên, trên xúc tu còn mọc ra vô số xúc tu nhỏ giống như sợi râu.
Dường như chú ý được sự biến hóa của ác nhân sâm vương, vẻ vui thích trên mặt Sở Bàn Nhược, càng lúc càng đậm.
"Trời ơi, mọi người mau nhìn, con quái vật kia đang lớn lên." Bỗng nhiên, trong đám người truyền đến một tiếng kêu, sau đó... tất cả mọi người đều hoảng sợ, thậm chí có người sợ đến sắc mặt trắng bệch, run lẩy bẩy.
Vì vị lão giả của Sở thị thiên tộc đang đuổi theo ác nhân sâm vương, nên người ở đây đều thấy được ác nhân sâm vương đang biến đổi. Nó càng lúc càng lớn, đã từ một đứa bé cao ba thước, trưởng thành một sinh vật khổng lồ cao mười mấy mét, đồng thời… sự biến hóa này vẫn đang xảy ra, tốc độ tăng trưởng của nó quá nhanh, chỉ mới một lát, nó đã từ mười mấy mét lớn lên thành mấy chục mét.
Một lúc sau, ác nhân sâm vương đã cao đến trăm mét. Rất nhanh, nó liền trưởng thành một con quái vật khổng lồ cao tới ngàn mét. Mà khoảng thời gian nó từ dưới lòng đất chui ra, mới chưa đầy một tiếng đồng hồ. Từ đó có thể thấy được, tốc độ phát triển của ác nhân sâm vương nhanh đến mức nào. Cùng với hình thể ngày càng lớn, bề ngoài của nó cũng biến đổi, xúc tu và râu trên người nó nhiều không đếm xuể, tướng mạo cũng càng lúc càng dữ tợn.
Giờ phút này, mắt của ác nhân sâm vương to lớn vô cùng, phát ra ánh sáng huyết sắc, tiếng cười càng thêm chói tai nhức óc, khiến hư không cũng rung sợ.
"Chỉ là luyện hóa chút không có ý nghĩa này, những người này đều là chuẩn bị cho ngươi, luyện hóa hết đi." Lão giả Sở thị thiên tộc bỗng nhiên lên tiếng, mà lời này... rõ ràng là nói với ác nhân sâm vương.
Nghe được lời này, ác nhân sâm vương bỗng nhiên dừng lại, dùng sáu con mắt to lớn, quét về phía mọi người ở đây. Ánh mắt kia dị thường lạnh lẽo, chỉ cần bị ánh mắt của nó nhìn vào, sẽ cảm giác như thân thể bị khoét rỗng, như đã chết đi. Giờ khắc này, mọi người càng thêm sợ hãi, thậm chí có người từ giữa không trung rơi xuống, mất đi ngự không lực. Những người đó, toàn bộ đều bị dọa ngất đi.
Bọn họ cuối cùng cũng biết, vì sao lão giả Sở thị thiên tộc không thả họ đi. Thì ra, hắn xem mọi người ở đây là thức ăn, để cho ác nhân sâm vương ăn. Thế nhưng, ác nhân sâm vương, sau khi liếc nhìn một vòng, cuối cùng lại khóa chặt ánh mắt vào lão giả Sở thị thiên tộc.
"Thôn phệ bọn chúng, với ta mà nói không có tác dụng lớn.""Ngược lại ngươi, hẳn là còn có một chút tác dụng." Vừa nói, ác nhân sâm vương dùng cái miệng đầy răng nanh của mình, đưa ra một cái lưỡi khổng lồ, liếm môi. Cái lưỡi đầy những gai nhọn, nhìn rất buồn nôn và kinh khủng. Thế nhưng nhìn nó như vậy, nó rất hưng phấn.
"Hừ, còn muốn luyện hóa ta?" Nghe được lời này, lão giả Sở thị thiên tộc cũng biến sắc, sau đó hắn hét lớn một tiếng: "Thu!" Cùng lúc đó, lòng bàn tay của hắn mở ra, một mảnh ánh sáng màu vàng, giống như thác nước đổ xuống, hóa thành một tấm lưới lớn bằng ánh vàng rực rỡ. Tấm lưới rất lớn, phảng phất có thể bao trùm cả khu đất này, tốc độ lại cực nhanh, chớp mắt đã bao phủ ác nhân sâm vương vào trong, vây khốn chặt chẽ.
Ngao! Một lát sau, tiếng gào thét chói tai vang vọng cả thiên địa, ác nhân sâm vương bắt đầu giãy dụa, lực đạo mạnh mẽ, khiến mặt đất không ngừng rung chuyển, bụi đất bay tán loạn, đá vụn đầy trời. Thế nhưng, mặc kệ nó giãy giụa thế nào, tấm lưới vẫn càng thu càng chặt.
"Đã ngươi không nghe lời, vậy thì chỉ có thể thu ngươi ngay bây giờ." Lão giả Sở thị thiên tộc nói.
"Đã muộn rồi." Đúng lúc này, giọng của Tà Thần kiếm cũng vang lên. Đương nhiên, giọng này, chỉ có Sở Phong mới nghe được.
"Cái gì đã muộn?" Sở Phong hỏi.
"Nếu nói, khi tiểu gia hỏa kia mới từ dưới đất chui lên, thằng ngốc này thu phục tiểu gia hỏa kia, có lẽ… nhân lúc tiểu gia hỏa kia bị phong ấn quá lâu, sức chống cự cạn kiệt, còn có một chút cơ hội có thể thu phục nó.""Nhưng hiện tại, đã muộn, mặc dù tiểu gia hỏa này, chỉ là khôi phục một chút xíu sức lực, nhưng cũng đủ để giết chết lão gia hỏa này trong nháy mắt." Tà Thần kiếm nói.
"Thật sao?" Sở Phong có chút nghi ngờ về lời này, bởi vì trước mắt, rõ ràng là lão giả Sở thị thiên tộc chiếm ưu thế, mà ác nhân sâm vương đang gào thét, đã đổi giọng. Không còn là tiếng gào thét giận dữ nữa, mà giống tiếng kêu rên đau đớn hơn.
Phanh! Đột nhiên, một tiếng nổ lớn truyền đến, một lát sau... đồng tử Sở Phong lập tức co rút lại, thần sắc đại biến. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Sở Phong căn bản không thể nhìn rõ quá trình. Khi hắn nhìn thấy, hắn phát hiện, tấm lưới vàng bao phủ ác nhân sâm vương lúc nãy, không chỉ vỡ vụn. Giờ phút này, một xúc tu của ác nhân sâm vương đã dài đến chân trời, cuốn lấy lão giả Sở thị thiên tộc kia.
Giờ phút này, lão giả Sở thị thiên tộc, mặt đầy vẻ đau khổ, hắn đang cố gắng vùng vẫy, thế nhưng... căn bản vô dụng, lực lượng của hắn, không cách nào chống lại cái xúc tu kia. Thấy một màn này, trong lòng Sở Phong càng thêm chấn kinh, bởi vì mọi thứ đi theo đúng như Tà Thần kiếm nói. Điều này cho thấy, Tà Thần kiếm thực sự rất mạnh, ít nhất... tất cả đều bị nó nhìn thấu.
"Tiểu tử, nếu không muốn bạn bè của ngươi chết, lập tức giao thân thể cho bản Tà Thần khống chế." Tà Thần kiếm nói. Mà lúc hắn nói câu này, Sở Phong cảm nhận được, lực lượng của Tà Thần kiếm bắt đầu xâm nhập vào cơ thể hắn.
Lần này, Sở Phong không chống cự, mà mặc kệ lực lượng của Tà Thần kiếm, xâm chiếm thân xác mình. Rất nhanh, Sở Phong hoàn toàn mất đi quyền kiểm soát thân thể, mặc dù đã mất quyền kiểm soát, nhưng Sở Phong lại cảm giác, toàn thân mình như bị liệt hỏa thiêu đốt, có chút khó nhịn. Bất quá, loại đau đớn này, Sở Phong vẫn có thể chịu được. Mà khi thân xác Sở Phong bị Tà Thần kiếm chiếm cứ, ngọn lửa đỏ như máu kia, cũng bắt đầu thôn phệ thân xác Sở Phong.
Giờ phút này, Sở Phong như bị ngọn lửa đỏ như máu bao bọc lại, chỉ thấy liệt diễm đỏ như máu bốc lên, không còn thấy rõ mặt của Sở Phong nữa.
"Mau trốn!" Khi lão giả Sở thị thiên tộc bị ác nhân sâm vương bắt lấy, lực lượng phong tỏa đám người cũng biến mất. Giờ khắc này, mọi người như chim nhỏ được thả, vội vàng chạy trốn về phương xa.
Ách a! Thế nhưng ngay sau đó, từng tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Những kẻ muốn chạy trốn đều bị xúc tu của ác nhân sâm vương cuốn lấy, ai nấy đều lộ vẻ đau khổ tột cùng. Rất nhanh, khuôn mặt bọn họ liền bắt đầu biến đổi, như cây khô, không còn chút sinh khí. Chết rồi, trong chớp mắt, những người kia đã chết, bọn họ bị ác nhân sâm vương hút khô sinh mệnh.
Thấy một màn này, những người khác căn bản không dám chạy trốn, rất sợ sẽ gặp phải vận mệnh giống như những người đó.
"Ngươi giải phong ta, là muốn ăn huyết nhục của ta à?""Ngu xuẩn, ở cái nơi này, mà còn có người mơ tưởng ăn huyết nhục của ta sao?""Phải biết, ở đây, ta chính là thần, là thần chúa tể tất cả." Ác nhân sâm vương phát ra âm thanh trầm thấp nhưng vang dội. Nó vô cùng hưng phấn, cũng rất điên cuồng, đồng thời... cũng có vẻ ngoài ta còn ai bá đạo. Ở đây mọi người, kể cả lão giả Sở thị thiên tộc, nó đều không để vào mắt. Trong mắt nó, lão giả Sở thị thiên tộc cũng chỉ là sâu kiến giống như đám Sở Phong.
"Không, có bản Tà Thần ở đây, ngươi... chỉ là một thứ phế vật." Ngay lúc này, một giọng nói khác truyền đến từ hướng Sở Phong.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận