Tu La Võ Thần

Chương 437: Đại khai sát giới (2 càng)

Chương 437: Đại khai sát giới (2 chương) "Các ngươi là ai, ta Thiên Dương Tông cùng các ngươi không oán không thù, vì sao lại đến Thiên Dương Tông ta quấy rối, còn muốn động thủ với người của ta?" Đúng lúc này, Yến Dương Thiên mở miệng, thân là tông chủ Thiên Dương Tông, lúc này hắn nhất định phải đứng ra. Cùng lúc đó, những cường giả khác trong điện cũng vội vàng bao vây Sở Phong và Tử Linh vào giữa, mặc dù thế công của Sở Phong vừa rồi rất mạnh, tu vi cũng ở Huyền Vũ lục trọng, thế nào cũng không thể khinh thường. Nhưng dù sao cũng chỉ là một thiếu niên, ở đây người mạnh hơn Sở Phong không ít, nhất là còn có Yến Dương Thiên, vị Thiên Võ nhất trọng tọa trấn, cho nên bọn chúng căn bản không sợ Sở Phong. Ngược lại, vì đã động tâm với tiểu mỹ nữ Tử Linh, bọn chúng đã chuẩn bị khiến Sở Phong và Tử Linh có đi mà không có về, phải nhất quyết giữ tiểu mỹ nữ Tử Linh lại.
"Thanh âm này?" Nhưng mà, ngay khi giọng của Yến Dương Thiên vừa vang lên, Sở Phong liền hơi nhíu mày, sau đó khi nhìn về phía Yến Dương Thiên, hai mắt lập tức sáng ngời, trong lòng mừng rỡ vô cùng, cùng lúc đó, một ngọn lửa giận đã đè nén trong lòng rất lâu, cũng một lần nữa bùng lên. Bởi vì Sở Phong lập tức nhận ra Yến Dương Thiên, chính là tông chủ Lăng Vân Tông, kẻ đã san bằng Thanh Long Tông, suýt nữa giết chết hắn.
"Yến Dương Thiên, ngươi còn nhớ ta không?" Sở Phong đột nhiên lớn tiếng quát.
"Ngươi, ngươi là ai?" Nhưng nghe thấy giọng Sở Phong, Yến Dương Thiên lại không khỏi biến sắc, vẻ bình tĩnh ban đầu trên mặt lập tức hiện lên sự kinh ngạc tột độ. Hắn bắt đầu đánh giá lại Sở Phong, vì giọng Sở Phong quen thuộc đến mức kỳ lạ, rất giống một người quen mà hắn từng biết, một người mà hiện tại hắn vô cùng e ngại, không muốn gặp nhất.
"Sao? Ngươi không nhớ ra sao? Có muốn ta nhắc nhở một chút không?" Sở Phong tiếp tục hỏi, vừa nói vừa chậm rãi tiến lại gần Yến Dương Thiên.
"Lại là ngươi, làm sao có thể, ngươi vậy mà dịch dung!!" Cuối cùng, Yến Dương Thiên xác định giọng nói này, xác định thiếu niên trước mặt chính là Sở Phong không thể nghi ngờ. Mà giờ khắc này, nỗi sợ hãi trong lòng hắn cũng dâng lên đến cực điểm, hai chân mềm nhũn, suýt ngã xuống đất, sau đó thân hình nhảy lên, muốn từ lỗ hổng hất tung Sở Phong và Tử Linh chạy đi.
"Ngươi chạy thoát được sao?" Thấy thế, Sở Phong vừa động ý nghĩ, khí tức liền tăng lên chớp mắt đến Huyền Vũ bát trọng, sau đó kết giới vô hình bùng phát ra, phong tỏa cả tòa cung điện.
"Oanh" đối với kết giới Sở Phong đã bố trí, Yến Dương Thiên không hề phát giác, vẫn toàn lực bỏ chạy, ai ngờ lại gặp phải bình phong vô hình, chỉ nghe một tiếng "phanh", đầu đập vào kết giới, lập tức cảm thấy đầu óc ong ong, liền đầu rơi máu chảy ngã rầm trên mặt đất.
"Chạy mau, mọi người chạy mau." Sau khi ngã xuống đất, Yến Dương Thiên biết hôm nay đã gặp đại nạn, Sở Phong quả thực giống như lời đồn, trở nên cực kỳ cường hãn, liền vội vung tay, quát lớn với mọi người trong đại điện.
"Diêm tông chủ, ngài làm sao vậy?" Những người không rõ tình hình căn bản không biết Yến Dương Thiên vì sao lại sợ hãi như thế.
"Diêm tông chủ đừng sợ, chỉ là hai đứa trẻ con, không cần ngài động thủ, chúng ta sẽ có thể giúp ngài bắt sống bọn chúng."
"Không sai, cái thằng nhóc này quá phách lối, dám đánh Nhị Ngưu chúng ta bị thương nặng, đá gãy cả mạng sống Nhị Ngưu, nhất định phải làm cho hắn sống không bằng chết."
"Về phần cô bé kia thì, hắc hắc, xinh đẹp như vậy sao có thể giết được, nhất định phải giữ lại, chúng ta từ từ chia sẻ, bây giờ còn nhỏ, nếu ngày sau trưởng thành, chắc chắn sẽ còn mê người hơn."
Bọn cầm thú này còn chưa biết ngày tận thế đã đến, còn nghĩ ngược đãi Sở Phong, rồi đùa giỡn Tử Linh.
"Chạy mau, bọn ngu ngốc không biết sống chết các ngươi, các ngươi biết hắn là ai không? Hắn là Sở Phong!!" Yến Dương Thiên gầm lớn.
"Cái gì? Sở Phong?"
"Ha ha, diêm tông chủ, ngài thật là biết đùa, cái bộ dạng kia của hắn chỗ nào giống Sở Phong?"
"Đúng vậy, ngài đùa như vậy chẳng vui tí nào, không hề buồn cười." Đám người cười lớn, đều cho rằng Yến Dương Thiên đang đùa, vì chúng đã nhìn qua lệnh truy nã Sở Phong, biết Sở Phong có bộ dạng ra sao.
"Là A Diêm tông chủ, ngài đùa như vậy buồn cười quá, ta làm sao có thể là Sở Phong chứ? Mọi người xem này, ta có phải Sở Phong không?" Sở Phong cũng đi theo mọi người cười điên cuồng, cười một cách dị thường dữ tợn. Cùng lúc đó, khuôn mặt hắn cũng bắt đầu biến đổi, rất nhanh đã trở về bộ mặt vốn có, giống hệt như trong lệnh truy nã.
"Trời ạ, ngươi, ngươi, ngươi..." Nhìn thấy gương mặt của Sở Phong giờ phút này, đám người vừa nãy còn điên cuồng cười không ngừng lập tức ngưng lại, sắc mặt từ đen chuyển sang trắng, từ trắng hóa tím, từ tím đổi xanh, lại từ lục sang xanh. Mỗi người một vẻ quái dị, hiển nhiên không thể tiếp nhận sự thật, thiếu niên trước mắt chính là Sở Phong.
"Bá" Mà đúng lúc này, Tử Linh ra tay, nhìn thấy Nhị Nha tỷ tỷ bi thảm thế kia, nhìn thấy những nữ tử bị * đến chết kia, nhìn thấy những thiếu nữ mình trần run rẩy, cùng là phụ nữ, Tử Linh thực sự không cách nào áp chế được lửa giận trong lòng.
"Oanh" Thực lực của Tử Linh rất mạnh, ngay cả Thiên Vũ tứ trọng cũng có thể một trận chiến, giết đám ô hợp Huyền Vũ cảnh này đơn giản còn hơn cả bóp chết kiến. Thiên lực tuôn ra, gần như trong nháy mắt đã ép nát thân thể vô số người, những kẻ đó kêu thảm cũng không kịp, liền biến thành nước máu. "Bá" cùng lúc đó, Sở Phong cũng ra tay, hắn không dùng uy áp giết người, cũng không dùng võ kỹ giết người. Mà là trực tiếp xông đến trước Nhị Ngưu, đột nhiên giáng một cước, chỉ nghe một tiếng "phốc phốc", liền đạp vỡ đầu Nhị Ngưu. "Sưu" theo sau, Sở Phong lại xông đến trước một đại hán, hai tay thò ra, như lưỡi dao cắm vào lồng ngực đại hán, sau đó cánh tay đột nhiên mở ra, liền xé xác đại hán thành hai nửa. Nhưng vị đại hán vừa bị Sở Phong giết lại có tu vi Huyền Vũ bát trọng, nhưng trước mặt Sở Phong lại không chịu nổi một kích, dễ dàng bị Sở Phong xé nát.
"Không xong rồi, hắn thực sự là Sở Phong, hắn chắc chắn là Sở Phong, nếu không không thể có chiến lực đáng sợ đến thế, chạy mau đi, bằng không chúng ta đều chết ở đây." Giờ khắc này, mọi người cuối cùng đã tin, thiếu niên xuất hiện trước mặt chính là Sở Phong, còn thiếu nữ áo tím kia là Tử Linh. Chỉ cần nghĩ đến đủ loại lời đồn về Sở Phong, hành động của Sở Phong, những chiến tích của Sở Phong, nỗi sợ hãi trong lòng mọi người liền trào dâng, từng người thất kinh, không sao tự kiềm chế được. Lúc này, kẻ nào lá gan nhỏ một chút, trực tiếp bị Sở Phong dọa đến hai chân mềm nhũn, ngồi liệt trên mặt đất, đã mất đi khả năng hành động. Còn kẻ nào gan lớn hơn một chút thì bắt đầu liều mạng chạy trốn, muốn chạy khỏi cửa điện, nhưng chỗ đó từ sớm đã bị Sở Phong bố trí kết giới vô hình, lấy tu vi của chúng sao có thể phá vỡ kết giới, làm sao phá cửa mà ra?
Tất cả mọi người đều bị nhốt ở nơi đây, chờ đợi bọn chúng chỉ có Tử Linh và Sở Phong vô tình giết chóc, nỗi kinh hoàng dâng lên trong lòng chúng, đến linh hồn cũng phải run rẩy vì sợ hãi. Nhưng mà giờ phút này, người có cảm xúc phức tạp nhất có lẽ phải là Yến Dương Thiên, hắn ngơ ngác ngồi yên trên mặt đất, trên đầu vẫn còn máu tươi chảy, trơ mắt nhìn Sở Phong, với thủ đoạn tàn nhẫn của hắn, gạt bỏ từng thuộc hạ do hắn chiêu mộ, trong lòng nghĩ ngợi ngàn vạn. Bởi vì suy đoán ngày đó của hắn đã trở thành sự thật, Sở Phong thật sự sẽ trưởng thành, đồng thời sẽ trở nên vô cùng đáng sợ, ngay cả hắn cũng không thể đối phó. Nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới, ngày này sẽ đến sớm như vậy, Sở Phong lại trưởng thành nhanh như thế, đồng thời Sở Phong lại nhanh như thế tìm tới hắn, xuất hiện ngay trước mắt hắn.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận