Tu La Võ Thần

Chương 2985: Không người có thể địch

Chương 2985: Không ai địch nổi
"Hừ." Nhưng ngay khi Sở Thanh cầm trong tay ngân thương tiên binh, mình khoác ngân long giáp, một đường thế như chẻ tre, sắp đến gần thì Nữ Vương đại nhân lại khẽ hừ một tiếng. Tiếng hừ nhẹ ấy, lại khinh thường đến vậy.
Một lát sau, Sở Phong phát hiện khí diễm Nữ Vương đại nhân phóng thích, lại có biến hóa.
Tiếng gầm thét càng thêm chói tai, tựa như vạn quỷ gào thét, trong tình huống này, khí diễm màu đen sẫm cũng trở nên mạnh mẽ hơn.
"Khí tức Đản Đản nàng, biến hóa?"
Sở Phong cảm nhận được, khí tức Nữ Vương đại nhân đã hoàn toàn khác biệt, nếu như trước kia Nữ Vương đại nhân giống như một tinh linh phong nhã hoặc tiên tử, thì giờ phút này Nữ Vương đại nhân lại là một ác ma đến từ địa ngục. Không, nàng là một Tu La.
Mà khí diễm màu đen sẫm nàng phóng thích, không còn đơn thuần là thiên quân vạn mã, mà là đại quân do ma quỷ tạo thành. Đó là đại quân tập hợp từ vô số ma quỷ, muốn hủy diệt hết thảy.
"Ngao ô" tiếng gào thét chói tai không ngừng vang vọng, trong khí diễm màu đen sẫm xuất hiện vô số bàn tay khổng lồ, năm ngón tay trên những bàn tay ấy đều vô cùng bén nhọn, muốn xé Sở Thanh thành tro bụi.
Trong tình huống này, Sở Thanh đã không thể thế như chẻ tre, thậm chí ngân sắc cự long hắn biến thành cũng bị móng nhọn hắc ám cào đầy vết thương.
Điều quan trọng nhất là, Sở Thanh đã bị móng nhọn màu đen sẫm bao vây. Hắn đã nỏ mạnh hết đà, là chó cùng rứt giậu, đang giãy giụa cuối cùng.
Ngân sắc cự long là bình phong cuối cùng bảo vệ hắn, nếu ngân sắc cự long vỡ nát, Sở Thanh chắc chắn gặp tai họa ngập đầu.
"Tu La Linh giới, quả nhiên ghê gớm, xem ra hôm nay... Ta, Sở Thanh cũng phải thi triển toàn lực."
Lời này vừa dứt, ngân thương trong tay Sở Thanh rung lên, tám ngân sắc cự long khác từ trong cơ thể hắn phóng thích ra.
Giờ phút này, đã có chín ngân sắc cự long vây quanh Sở Thanh, mà chiến lực Sở Thanh cũng tăng lên thêm.
"Đây là thủ đoạn gì?"
Nhìn chín ngân sắc cự long quanh Sở Thanh, ánh mắt Sở Phong thay đổi. Hắn phát hiện thủ đoạn Sở Thanh thi triển không phải tiên pháp, cũng không phải võ kỹ, càng không phải bí kỹ. Thế nhưng uy lực của thủ đoạn này lại cực mạnh. Mạnh đến mức có thể chống lại khí diễm màu đen đã tăng cường của Nữ Vương đại nhân.
"Hừ."
Nhưng dù vậy, Nữ Vương đại nhân vẫn khinh thường, chỉ thấy đôi mắt đẹp của nàng càng thêm tàn nhẫn.
Trong tình huống này, sau lưng Nữ Vương đại nhân mơ hồ hiện ra một đạo hư ảnh.
Hư ảnh kia vô cùng to lớn, đó là một gương mặt khổng lồ, mặt mũi này rất mơ hồ, thấy không rõ ngũ quan, chỉ có hai con mắt to lớn như mặt trời, vô cùng kinh khủng.
Cặp mắt kia thật đáng sợ, âm u, vô tình, đơn giản là đôi mắt kinh khủng nhất Sở Phong từng gặp.
"Tu La lực."
Lúc này, Nữ Vương đại nhân khẽ quát một tiếng, nói ra bốn chữ.
Sau đó, gương mặt khổng lồ đang dần thành hình hóa thành khí diễm, dung nhập vào khí diễm màu đen sẫm của Nữ Vương đại nhân.
Giờ khắc này, khí diễm màu đen sẫm lại lần nữa tăng cường, khí tức Nữ Vương đại nhân cũng tăng cường lần nữa. Nữ Vương đại nhân đạt được nghịch chiến nhất phẩm chiến lực, giờ phút này, nghịch thiên chiến lực Nữ Vương đại nhân đã đạt đến nghịch chiến lục phẩm.
Giờ khắc này, dù là chín ngân sắc cự long vây quanh Sở Thanh cũng khó chống đỡ, bị từng trảo lớn khí diễm màu đen cào đầy thương tích, rên rỉ không ngừng.
"Hay cho sự lợi hại, thật muốn ta không giữ lại chút nào a."
Sở Thanh cười nhạt, rồi nhíu mày, trong đôi mắt hiền lành hiện lên một tia nghiêm túc.
Lúc này, một tay Sở Thanh nắm chặt trường thương màu bạc, tay còn lại bóp pháp quyết, miệng niệm chú ngữ Sở Phong cũng không hiểu.
Trong tình huống này, cổ tay Sở Thanh lóe lên ngân quang nhàn nhạt.
Ngân quang càng lúc càng mạnh, hóa thành một chiếc vòng tay, vòng tay kia được tạo thành từ chín ngân long xoay quanh.
Chín ngân long biến thành vòng tay càng lúc càng lớn, cuối cùng phân tán ra, thoát khỏi cổ tay Sở Thanh, dung nhập vào chín ngân sắc cự long.
"Ô ngao"
Giờ khắc này, chín ngân sắc cự long, long nhãn tỏa sáng, tựa như có được sinh mệnh thật sự.
Một khắc này, chiến lực Sở Thanh cũng tăng thêm một phẩm, lần nữa kéo gần lại thực lực với Nữ Vương đại nhân.
Trong lúc nhất thời, khí diễm màu đen cùng chín ngân long giao chiến thành một đoàn.
Uy áp từng đợt, dù là bên trong tinh không cũng như từng đợt sóng lớn, lan tỏa bốn phía.
May mắn trên người Sở Phong có phòng ngự trận pháp Sở Thanh bố trí, nếu không tùy tiện một gợn sóng lớn đánh tới, cũng đủ để đập nát thịt xương Sở Phong, hồn phi phách tán.
Chứng kiến cuộc tranh đấu như vậy, Sở Phong thật sự lo lắng cho Nữ Vương đại nhân.
Hôm nay, thủ đoạn của Nữ Vương đại nhân là lần đầu tiên hắn thấy, thực lực Nữ Vương đại nhân vượt qua nhận biết của hắn.
Nhưng Sở Thanh này cũng không hề đơn giản, vòng tay giấu trên cổ tay hắn hẳn là một loại chí bảo hiếm thấy.
Mà chín ngân sắc cự long Sở Thanh thi triển là thủ đoạn đặc thù hỗ trợ lẫn nhau với chí bảo kia.
Mặc dù không phải võ kỹ, không phải tiên pháp, cũng không phải bí kỹ, nhưng khi kết hợp với chí bảo kia lại có thể thu được nghịch chiến nhất phẩm chiến lực.
Đây là vương bài của Sở Thanh.
Trong tình huống này, ai thắng ai thua giữa Nữ Vương đại nhân và Sở Thanh, thật khó mà đoán trước...
...Khi Nữ Vương đại nhân và Sở Thanh tiến hành quyết đấu long trời lở đất, mẫu thân Sở Nguyệt lại bưng mấy bàn điểm tâm tinh xảo, đi đến phòng của Sở Phong.
"Đây là?"
Nhưng mẫu thân Sở Nguyệt vừa đẩy cửa phòng ra đã sững sờ tại chỗ.
Giờ phút này, nàng nhìn thấy trước mắt không phải là một gian phòng đơn giản, mà là một mảnh hư không.
Bên trong hư không, hai cỗ lực lượng đang chém giết lẫn nhau. Nhìn kỹ thì người thao túng lực lượng kia là hai người, một là giới linh của Sở Phong, Đản Đản.
Mà người còn lại chính là đệ nhất thiên tài Sở thị thiên tộc, Sở Thanh.
"Bọn hắn lực lượng?"
Giờ phút này, dù là cao thủ Thiên Tiên cảnh như mẫu thân Sở Nguyệt cũng phải biến sắc.
Nàng có thể cảm thấy chiến lực của Nữ Vương đại nhân và Sở Thanh.
Mặc dù tu vi cả hai vẫn là Chân Tiên cảnh, nhưng chiến lực nghịch thiên như vậy khiến mẫu thân Sở Nguyệt cũng phải kinh sợ thán phục.
Mẫu thân Sở Nguyệt quan sát hồi lâu mới đột nhiên quay người, đóng cửa phòng lại, im hơi lặng tiếng biến mất tại đây.
Sở dĩ nàng rời đi là vì chiến đấu giữa Nữ Vương đại nhân và Sở Thanh đã kết thúc.
Trong phòng, đầy trời tinh thần dần tan đi, vật phẩm trong phòng cũng hiện ra lại.
Một đạo quang mang rơi vào tay Sở Thanh, Sở Phong và Nữ Vương đại nhân cũng đứng ở vị trí ban đầu.
Giờ phút này, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của Nữ Vương đại nhân có chút không cam lòng.
Nhưng Sở Phong lại thở dài một hơi, mặc dù Nữ Vương đại nhân và Sở Thanh thế hòa không phân thắng bại thu tay lại, nhưng ít nhất cả hai đều không bị thương, đây cũng là kết quả tốt nhất.
"Cô nương quả nhiên lợi hại, Sở Thanh tâm phục khẩu phục."
Sở Thanh ôm quyền với Nữ Vương đại nhân trước, sau đó lại cúi đầu làm đại lễ, rõ ràng là thế hòa không phân thắng bại nhưng lại như hắn thua vậy.
Nhưng Nữ Vương đại nhân căn bản không để ý, quay người tiến vào giới linh đại môn.
"Sở Phong em trai, ngươi có người giúp đỡ như vậy, trong đám tiểu bối đương kim Đại Thiên thượng giới, ngươi đã là không ai địch nổi." Sở Thanh nói với Sở Phong.
"Ngươi và nữ vương nhà ta rõ ràng là ngang tay, sao có thể nói là không ai địch nổi?" Sở Phong nói.
Nghe vậy, Sở Thanh cười nhạt, nói: "Ngay khi ta và cô nương kia giao thủ, ta đã đủ trăm tuổi, ta, Sở Thanh không còn là tiểu bối nữa."
Giờ phút này, Sở Phong cuối cùng biết vì sao Sở Thanh bức thiết muốn cùng Nữ Vương đại nhân luận bàn một phen như vậy.
Nguyên lai, hắn muốn quyết thắng thua với Nữ Vương đại nhân khi mình còn ở tuổi tiểu bối.
Mà nếu Sở Thanh nói thật, có được Nữ Vương đại nhân thì Sở Phong thật sự là không ai địch nổi trong đám tiểu bối.(Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận