Tu La Võ Thần

Chương 5747: Chân Thần át chủ bài

"Vì sao lại không được?"
"Nơi này là chỗ ở của huynh đệ Sở Phong, muội không có quyền quyết định đâu nha." Tiên Hải Thiếu Vũ cười tủm tỉm nói.
Long Thừa Vũ không dám lên tiếng, chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
"Ta nói có là có." Tiểu Ngư Nhi hai tay chống nạnh, nhìn như ngạo mạn nhưng không hề khiến người ghét, ngược lại vô cùng hoạt bát đáng yêu.
Bỗng nàng cười tươi tắn, đôi mắt cong cong hình vành trăng lưỡi liềm nhìn về phía Sở Phong: "Đại ca ca, ta nói có được không?"
"Được, đương nhiên được."
Sở Phong nói đến đây còn cố làm ra vẻ nhìn về phía mọi người: "Chỗ ta, Tiểu Ngư Nhi nói mới là quyết định."
"Tốt thôi, ta cũng ủng hộ Tiểu Ngư Nhi." Tiên Miêu Miêu cười nói, đoạn quay sang Long Mộc Hi: "Vậy cô nương Mộc Hi, cô cũng ở lại luôn nhé."
"Ừm..." Long Mộc Hi có chút do dự, nhưng vẫn khẽ gật đầu.
"Quá tốt rồi, có tỷ tỷ Mộc Hi nữa thì sẽ náo nhiệt hơn." Tiểu Ngư Nhi reo lên, thật sự rất vui.
"Ta cũng muốn náo nhiệt, không công bằng nha." Long Thừa Vũ thầm nghĩ trong lòng, nhưng lại chỉ dám nghĩ thầm, không hiểu có chút sợ Tiểu Ngư Nhi.
"Ôi, huynh đệ Sở Phong, tiểu tăng thật sự là ngưỡng mộ ngươi đó."
"Nếu tiểu tăng không còn việc phải làm, thật muốn ở lại chung vui."
Nói tới đây, hắn còn nhìn Tiểu Ngư Nhi: "Thật ra tiểu tăng tinh thông phép biến hóa, cho nên tiểu tăng cũng có thể biến thành nữ nhân."
"..." Mọi người cạn lời, tên hòa thượng này thật là không đứng đắn.
Chợt, Lưu Khoát lại nói đầy ẩn ý: "Thưa các vị thí chủ, mỗi đêm nơi ở tu luyện của các ngươi sẽ mở ra, nhưng mỗi chỗ ở chỉ được một người, không thể nhiều người."
"Khụ khụ... Đương nhiên, tiểu tăng nói là tu luyện."
"Cho nên, các vị ban ngày có thể ở đây, nhưng ban đêm vẫn nên trở về tu luyện thì hơn."
"Bởi vì hiệu quả tu luyện ở mỗi nơi là khác nhau, các vị đều là người thiên phú bất phàm, nếu lãng phí thì thật đáng tiếc."
"Dù sao Cửu Thiên Chi Đỉnh cũng không phải nơi muốn đến là đến được."
Sau khi Lưu Khoát dặn dò xong những lời này, liền định rời đi.
"Không biết khi nào thì cuộc tỷ thí ở Cửu Thiên Chi Đỉnh bắt đầu vậy?" Phong Linh hỏi.
"Thật lòng mà nói, tiểu tăng cũng không biết, tất cả đều do Cửu Thiên Chi Đỉnh an bài."
"Theo lý mà nói, các vị đều đã đến đông đủ, khảo hạch cũng kết thúc rồi, lẽ ra nên bắt đầu mới đúng."
"Chắc cũng nhanh thôi."
Lưu Khoát nói xong liền rời đi.
Sau khi Lưu Khoát đi, đám người Sở Phong lại rảnh rỗi trò chuyện, nhưng ai nấy đều nghe ra ý tứ trong lời nói của Lưu Khoát, cho nên đều bắt đầu coi trọng nơi tu luyện.
Thế là khi màn đêm buông xuống, mỗi người đều trở về nơi ở của mình.
"Ta nói này kỳ lân, ngươi thấy đó, tu vi của mọi người đều mạnh như vậy, ta thật sự quá bình thường đi, bao giờ thì ngươi mới luyện hóa xong vậy? Cũng giúp ta tăng tu vi chút đi."
Sở Phong hỏi Thôn Thiên Kỳ Lân, nhưng ai ngờ Thôn Thiên Kỳ Lân lại không trả lời.
Thật ra hai ngày nay, đây không phải lần đầu tiên Sở Phong truy hỏi Thôn Thiên Kỳ Lân.
Nhưng Thôn Thiên Kỳ Lân vẫn luôn không trả lời, lúc trước nó nói nhiều như vậy, nhưng gần đây cứ như c·hết rồi.
"Bạn bè ta đều đi cả rồi, ngươi còn giả vờ c·hết?" Sở Phong hỏi.
Nhưng vẫn không có trả lời.
"Lẽ nào thật sự đang chuyên tâm luyện hóa? Không nói chuyện được?"
Sau khi Sở Phong nghĩ tới khả năng này, cũng không truy hỏi Thôn Thiên Kỳ Lân nữa.
Mà là đi tới nơi tu luyện.
Nơi tu luyện thật ra rất nhỏ, ngay tại trong chỗ ở của mỗi người.
Đó là một cái ao, lớn nhỏ cỡ phòng tắm, nhưng khác ở chỗ, bên trong không có nước, trải đầy các đường vân phù chú.
Lúc này trận pháp trong ao đã vận chuyển.
Vô số đường vân phù chú với màu sắc khác nhau, giống như những con đom đóm được trao cho sinh m·ệ·n·h, đang bay lơ lửng trong ao.
Sở Phong trực tiếp bước vào trong đó.
"Loại cảm giác này?"
Rất nhanh Sở Phong đã cảm nhận được mánh khóe.
Nơi tu luyện này, chia làm ba tầng.
Tầng thứ nhất, là lợi dụng sức mạnh của trận pháp để tu luyện, cách này hiệu quả rất tốt, nhưng trong thời gian ngắn muốn đột phá thì cực kỳ không thực tế.
Tầng thứ hai, là lĩnh ngộ tầng sâu, nếu lĩnh ngộ đủ để phá giải sự sắp xếp của các đường vân phù chú, rồi sắp xếp lại, sức mạnh thu được sẽ càng lớn hơn.
Còn tầng thứ ba, đó là một loại bình phong, muốn phá vỡ rất khó, dù ngộ tính của Sở Phong cũng cần một chút thời gian.
Nhưng rất nhanh Sở Phong đã đột phá tầng thứ nhất, lĩnh ngộ tầng thứ hai.
Bây giờ, Sở Phong có thể sắp xếp lại, có bao nhiêu phương thức sắp xếp.
Võ giả có bao nhiêu loại tu luyện, thì kết giới cũng có bấy nhiêu loại tu luyện, thậm chí còn có thể giúp Giới Linh tu luyện.
Theo phỏng đoán của Sở Phong, tình huống các đường vân phù chú trong trận pháp này, nếu sắp xếp lại, hiệu quả tốt nhất là cho Giới Linh tu luyện.
"Khôi Đình tiền bối, ta hiện tại sẽ dẫn sức mạnh của trận pháp vào trong không gian giới linh, ngươi sẽ toàn lực hấp thụ sức mạnh này, xem có thể giúp ngươi đột phá đến Chân Thần cảnh không."
Sử dụng nơi tu luyện, bản thân Sở Phong cũng có thể tu luyện, thậm chí có thể đột phá.
Nhưng hiện giờ tu vi của hắn quá yếu, dù có thể tăng lên thì ở Cửu Thiên Chi Đỉnh tụ tập nhiều thiên tài này, cũng khó mà đứng vững được.
Nhưng nếu trước hết giúp Tu La Vương tăng tu vi, giúp hắn bước vào Chân Thần cảnh thì.
Quân bài tẩy này, cơ bản có thể khinh thường quần hùng.
Dù sao theo quan s·á·t của Sở Phong, những tiểu bối mạnh nhất, cũng có khoảng cách nhất định với Chân Thần cảnh.
Dù bọn họ có thể bằng thủ đoạn riêng để tăng tu vi, nhưng chỉ cần tu vi gốc là Bán Thần cảnh, thì không thể phá vỡ được bình phong của Chân Thần cảnh.
Dù có người là Cửu phẩm Bán Thần, rồi lại tăng thêm tam phẩm chiến lực, thì cũng chỉ có ưu thế khi đối mặt Bán Thần cảnh mà thôi.
Đối mặt Chân Thần, vẫn chỉ có thể bị đ·ánh.
"Đại nhân, thuộc hạ đã chuẩn bị xong."
Tu La Vương cũng rõ ý định của Sở Phong, lập tức đáp lời.
Dù sao, sau khi hắn luyện hóa bản nguyên mà Sở Phong cho trước đó, bây giờ hắn cách Chân Thần, chỉ cách một lớp cửa sổ mỏng nữa mà thôi, rất là gần.
Sau đó, Sở Phong liền sắp xếp lại sức mạnh trận pháp, khiến sức mạnh của trận pháp hóa thành một trận pháp cường đại dùng để tu luyện cho Giới Linh.
Rồi dẫn sức mạnh này vào không gian giới linh, chỉ cho mình Tu La Vương tu luyện.
Mọi chuyện diễn ra còn thuận lợi hơn dự đoán của Sở Phong.
Tu luyện suốt cả đêm như vậy, tới lúc trời sáng, Tu La Vương đã thành công đột phá.
Từ Cửu phẩm Bán Thần, đột phá đến Chân Thần cảnh.
"Sở Phong đại nhân, thuộc hạ đã đột phá rồi." Sau khi đột phá, Tu La Vương cũng rất k·í·c·h đ·ộ·n·g.
Thật ra, lúc đầu hắn còn cách Chân Thần cảnh một khoảng cách, tuy trước đó Sở Phong đã cho hắn lượng lớn bản nguyên, nhưng sau khi luyện hóa xong, cũng vẫn chưa thể đột phá.
Dù chỉ cách một lớp màn mỏng, nhưng nếu không có trận pháp này hỗ trợ, hắn e là còn lâu mới đột phá được.
Nói ra, việc có thể bước vào Chân Thần cảnh, cơ bản đều là công lao của Sở Phong.
"Tiền bối không cần khách sáo, ngươi có thể bước vào Chân Thần, người được lợi nhiều nhất thực ra lại là ta."
Sở Phong cũng vô cùng vui vẻ, Tu La Vương bước vào Chân Thần cảnh, Sở Phong đủ sức khinh thường quần hùng.
Dù sao thực lực mạnh yếu của Giới Linh, bản thân đã là thực lực của Giới Linh Sư rồi, có Tu La Vương ở đây, Sở Phong đối mặt với bất kỳ tiểu bối nào, đều không sợ hãi.
Mà đúng lúc này, trời đã sáng, trận pháp cũng theo đó đóng lại.
"Ừm?"
Nhưng rất nhanh, Sở Phong đã phát hiện có người ở ngoài cửa mình.
Mà người này là Vương Cường.
Thế là Sở Phong vội vàng chạy ra ngoài cửa, mời Vương Cường vào.
Hắn rất muốn biết chuyện của Vương Cường.
Mà Vương Cường gặp lại Sở Phong, lại mang vẻ mặt hổ thẹn.
"Huynh đệ, thật sự xin ... xin lỗi, thật ra ta cũng đã nghe chuyện của ngươi rồi, đáng tiếc ta không thể nào ra tay giúp ngươi được." Vương Cường nói.
"Huynh đệ, ngàn vạn lần đừng nói như vậy, người phải xin lỗi là ta." Sở Phong cũng rất hổ thẹn.
Đoạn đem chuyện mình gặp Triệu Hồng, và chuyện Triệu Hồng bị người thần bí bắt đi kể cho Vương Cường.
Dù sao ở Bách Luyện phàm giới, Vương Cường và Triệu Hồng đã kết duyên.
Ba người vốn cùng nhau từ phàm giới tiến vào thượng giới, chỉ là quá trình tiến vào thượng giới lại tách ra.
Lần trước ở Hư Không Thần Thụ gặp Vương Cường, Sở Phong có thể cảm nhận được, Vương Cường cực kỳ nhớ nhung Triệu Hồng.
Vậy mà sau đó, Sở Phong lại gặp Triệu Hồng, không những không bảo vệ tốt nàng, ngược lại còn để nàng bị người thần bí bắt đi.
"Lại còn có chuyện này...chuyện này...chuyện như vậy nữa."
"Bất quá huynh đệ, chuyện...chuyện này cũng không trách được ngươi, vẫn là câu...câu nói kia, con gái ta người hiền tự có t·h·i·ê·n tướng, ta tin tưởng nàng sẽ không...không sao đâu." Vương Cường nói.
"Ta cũng hi vọng, Triệu Hồng không sao, hai vợ chồng ngươi đều là người phúc lớn m·ạ·n·g lớn cả."
"Đúng rồi huynh đệ, chuyện của ta ngươi nghe nói rồi, còn chuyện của ngươi ta vẫn chưa biết, mau nói cho ta nghe về chuyện của ngươi đi."
Sở Phong cũng rất tò mò, Vương Cường đã gia nhập Thần Thể Thiên Phủ như thế nào, tất nhiên muốn biết nhất là chuyện của Khát Huyết Ma Tôn.
Nhưng hiện tại Sở Phong không biết, liệu Phệ Huyết Ma Tôn có còn trong người Vương Cường hay không, hắn cũng không tiện hỏi thẳng.
"Hừ, ta...ta...ta không có gì để kể hết."
"Ngươi cũng biết Phệ Huyết Ma Tôn đó, lúc ấy ngươi còn nhắc ta, để cho ... để cho ta phòng bị hắn."
"Quả nhiên bị ngươi nói trúng, bà ngoại già...lão già đó không có ý tốt, thấy ta tướng mạo đẹp, hắn coi... coi trọng ta."
"Muốn chiếm... chiếm đoạt thân thể ta."
"Cũng may ta...ta cũng không phải là đồ bỏ, tuy quá trình rất gian nan, nhưng trong tình thế ta yếu hơn, dựa vào trí...trí thông minh vượt trội, và cùng Trương...Trương Duyên Phong, huynh muội bọn họ liên thủ, thì...thì lão già kia vẫn...vẫn bị chúng ta gi·ết c·hết."
Qua lời kể của Vương Cường, Sở Phong biết, Phệ Huyết Ma Tôn mang theo Vương Cường cùng Trương Duyên Phong, Trương Bác Nghị, Trương Thi Nhuế đến Thần Thể Thiên Hà, vốn là định xuống tay với Vương Cường.
Nhưng bị Vương Cường và những người khác nhìn thấu âm mưu, nên bọn họ đã liên thủ tiêu diệt Phệ Huyết Ma Tôn.
Nhưng cũng trả một cái giá th·ả·m khốc, thân bị trọng thương, lâm vào hôn mê một thời gian dài.
Về sau là người của Thần Thể Thiên Phủ cứu được, mà người Thần Thể Thiên Phủ phát hiện cả ba người đều có thiên phú không tệ, nhất là Thiên Tứ Thần Thể của Vương Cường vô cùng đặc biệt, liền bắt ép ba người bọn họ gia nhập môn hạ.
Tuy Thần Thể Thiên Phủ đối đãi với họ không tệ, nhưng cũng yêu cầu bọn họ rất nghiêm ngặt, hạn chế tự do của họ.
Nếu không phải lần này có sự kiện Cửu Thiên Chi Đỉnh mời đến, Vương Cường cũng không có cơ hội thoát ra.
"Huynh đệ, tình hình là như...là như vậy đấy."
"Bất quá hiện giờ cách tu luyện của ta rất đặc biệt, trong thời gian ngắn liền cần phải tiến...tiến hành tu luyện."
"Ta về trước, lúc khác sẽ tới tìm ngươi."
Kể xong, Vương Cường liền định rời đi.
Hắn cần tu luyện, Sở Phong đương nhiên không tiện ngăn cản, dù còn rất nhiều lời muốn nói với Vương Cường, nhưng vẫn tiễn Vương Cường đi.
Nhưng ngay khi Vương Cường vừa đi, một thanh âm vang lên bên tai Sở Phong: "Sở Phong, ta vẫn còn cảm nhận được khí tức của Phệ Huyết Ma Tôn."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận