Tu La Võ Thần

Chương 4662: Hắc Sát gương mặt thật

"Ha ha ha..."
"Không uổng công lão phu bày bố cục lâu như vậy, tóm lại vẫn là bị lão phu lấy được nó." Hắc Sát lão ma trên mặt đầy vẻ tươi cười, nhưng nụ cười kia, và cả tiếng cười kia lại càng lộ rõ vẻ đắc ý.
Điều này khiến Sở Phong ý thức được, Hắc Sát lão ma trước đó hiền lành, quả nhiên đều là giả vờ, lão già này, quả nhiên không phải hạng người lương thiện gì.
"Đại nhân, Vân Lương đại nhân dặn dò chúng ta chuyển lời với ngươi."
"Không ai được phản bội Tu La giới linh quân."
"Cho nên đại nhân, bên trong đó rốt cuộc là thứ gì?"
"Vì sao những ác linh Tu La ở Tu La Táng Địa lại coi trọng nó như vậy?" Sở Phong liên tiếp hỏi.
Hắn muốn hiểu rõ hơn về sự tình liên quan đến chiếc rương kia.
"Sở Phong, ngươi muốn biết nhiều chuyện đấy."
"Bất quá đáng tiếc, người của Thánh Quang nhất tộc, không có tư cách biết nhiều như vậy." Hắc Sát lão ma lại lần nữa nhìn về phía Sở Phong, nụ cười kia càng trở nên không có ý tốt.
Mà việc Hắc Sát lão ma đột nhiên trở mặt, ngay cả Công Tôn Vân Thiên cũng có chút không biết làm sao. Rõ ràng trước đó, Hắc Sát lão ma rất xem trọng Sở Phong, thậm chí còn nhiều lần bảo vệ Sở Phong, sao đột nhiên lại thành ra bộ dáng này?
Bất quá so với Công Tôn Vân Thiên, Sở Phong đối với cảnh này, cũng không quá bất ngờ.
"Hắc Sát lão ma, lợi dụng xong ta, rốt cuộc lộ ra bộ mặt thật rồi sao?" Sở Phong cười lạnh hỏi.
"Nghe ngươi nói vậy, ngươi cũng biết ta sẽ xử trí ngươi như thế nào rồi chứ?" Hắc Sát lão ma cũng có chút bất ngờ, hắn không ngờ rằng Sở Phong còn có thể bình tĩnh như vậy.
"Cái này phải nói sao đây, ta sớm đã có những dự đoán xấu nhất, nhưng không ngờ rằng lại thật sự phải nhận kết quả xấu nhất."
"Xem ra hôm nay ta không sống nổi rồi." Sở Phong nói.
"Ngươi xác thực không sống nổi, tiểu tử như ngươi mà còn sống, đối với Cửu Hồn Thiên Hà ta mà nói, không phải là chuyện tốt."
"Thân là người của Cửu Hồn Thiên Hà, lão phu có nghĩa vụ giúp Cửu Hồn Thiên Hà diệt trừ mối uy hiếp." Hắc Sát lão ma cũng không giấu diếm, mà nói thẳng ra nguyên nhân hắn muốn giết chết Sở Phong.
"Dù sao ta cũng là người sắp chết, không bằng ngươi thỏa mãn cho ta một cái tâm nguyện."
"Có thể nói cho ta biết, cái thứ trong rương đó, rốt cuộc là cái gì không?" Sở Phong hỏi.
"Ta đã nói, người của Thánh Quang nhất tộc, không có tư cách biết nhiều như vậy." Hắc Sát lão ma vừa nói hết câu, uy áp kinh khủng của hắn đã trong nháy mắt bao trùm cả đại điện. Hiện tại, chỉ cần một ý niệm của hắn, liền có thể khiến Sở Phong hồn phi phách tán.
Thấy vậy, Sở Phong cũng không hỏi thêm nữa, mà là hướng về phía Hắc Sát lão ma giơ ngón tay giữa.
"Hắc Sát lão ma, ngươi mới là một tên phế vật, ngươi ngay cả tư cách tiến vào Tu La Táng Địa cũng không có, chỉ có thể nhờ bản tiểu gia giúp ngươi việc này."
"Nhớ kỹ, nếu không có bản tiểu gia, ngươi còn không bằng cái rắm."
"Ngươi dám đường đường chính chính tiến vào Tu La Táng Địa sao?"
"Ngươi không dám, bởi vì ngươi không chỉ là một tên phế vật, mà còn là một tên hèn nhát."
"Cẩu thí Hắc Sát lão ma, ta nhổ vào, ta thấy ngươi phải gọi Hắc Sát lão phế."
"Xem thường ta Tổ Võ Thiên Hà? Ngươi… cũng xứng?"
Dù sao đã trở mặt, Sở Phong cũng không còn cố kỵ gì, đối với Hắc Sát lão ma liền mắng một trận.
Lời nói của Sở Phong vừa thốt ra, ngay cả Công Tôn Vân Thiên cũng kinh hãi, miệng há hốc thật to. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, có một tiểu bối, dám cả gan sỉ nhục Hắc Sát lão ma như vậy.
Cái này đúng là gan to bằng trời!
"Hỗn trướng tiểu quỷ, có lẽ ngày sau, ngươi có thể thành đại khí."
"Nhưng bây giờ, lão phu vẫn có thể để ngươi biến thành tro bụi."
Bị chọc giận, Hắc Sát lão ma vừa nói hết lời, liền vung tay áo một cái, uy áp mênh mông đồng loạt đè ép về phía Sở Phong.
Ông
Thế nhưng, cảnh máu tươi văng tung tóe như dự đoán không xảy ra, mà ngược lại có một đạo ánh sáng nhạt lóe lên, ngay sau đó Sở Phong liền biến mất không còn bóng dáng.
"Đó là... pháp trận truyền tống sao?"
"Trên người hắn lại có pháp trận truyền tống lợi hại như vậy."
"Khó trách hắn dám ngông cuồng như vậy, lại gan to bằng trời dám sỉ nhục Hắc Sát đại nhân ngài." Công Tôn Vân Thiên nói.
"Im miệng, cái này còn cần ngươi giải thích cho lão phu sao?"
"Lão phu chẳng lẽ không nhìn ra, hắn dùng pháp trận truyền tống để trốn thoát sao?" Hắc Sát lão ma giận dữ quát Công Tôn Vân Thiên.
Thấy vậy, Công Tôn Vân Thiên vội vàng im bặt. Lúc này ánh mắt của Hắc Sát lão ma thật đáng sợ, hắn thật sự sợ rằng, Hắc Sát lão ma sẽ ngay lập tức gạt bỏ hắn.
"Hỗn trướng tiểu quỷ, cũng dám tính toán lão phu."
"Cho dù có lật tung cả Thánh Quang Thiên Hà, lão phu cũng sẽ tìm ra ngươi." Hắc Sát lão ma nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm.
Nhưng hắn cũng không đi tìm Sở Phong nữa, bởi vì hắn biết, pháp trận truyền tống trên người Sở Phong thật không đơn giản, căn bản không để lại bất cứ manh mối nào, hắn cũng không biết đi đâu mà tìm, có thể tìm được Sở Phong.
Cho dù bị Sở Phong trêu đùa, tức giận đến nỗi nổi cơn, nhưng hắn không quên chuyện quan trọng, đó là chiếc rương kia. Thế là, hắn đi đến trước rương, liền thả ra kết giới chi lực, bắt đầu phá giải pháp trận trên rương.
Kỳ thật, chất liệu chiếc rương này, cũng không kiên cố, lấy thực lực của Hắc Sát lão ma, chỉ một ý niệm cũng có thể hủy hoại chiếc rương. Nhưng hắn không dám làm như vậy, chỉ có thể đi phá giải pháp trận trên rương, đồng thời muốn dựa vào pháp trận trên rương, từng bước phá giải.
Bao nhiêu năm cũng đã chờ đợi, hắn có đủ kiên nhẫn này. Hơn nữa pháp trận trên rương tuy có chút phức tạp, nhưng căn bản không làm khó được Hắc Sát lão ma, dù là sẽ tốn chút thời gian, nhưng cũng sẽ không đặc biệt lâu...
Về phần Sở Phong, lúc này hắn đã xuất hiện ở một nơi khác. Đây là một sơn động Hắc Nham.
"Sở Phong, lá gan của ngươi lớn thật, lại dám nhục mạ Hắc Sát lão ma như thế."
"Ngươi không sợ pháp trận truyền tống trong cơ thể ngươi mất hiệu lực sao?" Đản Đản có chút kinh hãi nói.
Nàng đã biết chuyện Sở Phong trong cơ thể có lão giả thần bí, để lại pháp trận truyền tống. Mà dù sao trước đó, tại Tu La Táng Địa không thể sử dụng được, Đản Đản cũng không chắc, pháp trận truyền tống của Sở Phong có thể sử dụng trong đại điện vừa rồi hay không.
"Hắc hắc, có phúc hay không đều do đánh cược." Sở Phong cười hì hì nói.
"Đánh cược cái rắm, ngươi chỉ là vì hả cái miệng thôi." Đản Đản có chút tức giận, nàng cảm thấy, Sở Phong không nên đem tính mạng ra đùa.
"Được rồi được rồi, đừng giận mà Nữ Vương đại nhân."
"Thật ra ta đã thử khởi động pháp trận, sau khi xác định pháp trận truyền tống có thể sử dụng thì mới đi chọc giận Hắc Sát lão ma, ta đâu có ngốc." Sở Phong cười hì hì nói.
Sau đó, hắn quan sát tỉ mỉ xung quanh.
"Đản Đản, nơi này, sao có gì đó hơi lạ?" Sở Phong sở dĩ nói vậy, là vì hắn phát hiện, hang này được tạo ra một cách cố ý, đồng thời phía trên hang được khắc đầy, những đường vân phù chú trận pháp dung luyện. Nơi này đâu còn là hang, rõ ràng chính là một tòa dung luyện trận pháp cường đại.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận