Tu La Võ Thần

Chương 270: Việc hôn nhân (1 càng)

"Haiz, bội phục cái gì chứ, thân là tông chủ, lại để cho Thanh Long Tông ta cô đơn đến mức này, thực sự hổ thẹn với tổ sư." Lý Trường Thanh bất lực thở dài một tiếng. "Tông chủ, Thanh Long Tông cô đơn, không phải do ngài mà ra, ngài hoàn toàn không cần tự trách, ngược lại, bây giờ Thanh Long Tông còn muốn quật khởi trên tay ngài, nếu như tổ sư biết, nhất định sẽ tự hào vì ngài." Lúc này, Sở Phong đang nghĩ, nếu đem tin tức Thanh Long đạo nhân vẫn còn sót lại trên đời, đồng thời rất có thể phục sinh nói cho Lý Trường Thanh, không biết hắn sẽ phản ứng thế nào. "Ha, nếu tổ sư vẫn còn, vậy thì tốt rồi." "Haiz, không nói mấy chuyện không vui này nữa, Sở Phong à, kỳ thật hôm nay ta muốn nói với ngươi chuyện thứ nhất, chính là chuyện nhà ngươi." "Ta biết, ngươi từng trải qua nỗi đau diệt môn, sợ người nhà bị thương, cho nên đem bọn họ an trí đến nơi bí ẩn." "Ta cũng biết, bây giờ Thanh Long Tông dù đã là nhất đẳng tông môn, nhưng cũng không đủ thực lực đảm bảo người nhà ngươi bình yên vô sự." "Nhưng mà người nhà ngươi tuổi còn nhỏ, đang là độ tuổi tốt nhất để tu võ, tuyệt đối không nên lãng phí quãng thời gian quý báu này." "Cho nên những thứ này, thực chất là dành cho ngươi, ngươi mang đi, cho người nhà ngươi tu luyện đi." Lý Trường Thanh đẩy mấy quyển huyền công trung giai và lục đoạn võ kỹ đến trước mặt Sở Phong. "Tông chủ đại nhân, cái này..." Thấy vậy, Sở Phong có chút được sủng ái mà lo sợ, tuy nói hắn rất muốn những thứ này, nhưng tất cả đều là bảo vật trấn tông của Thanh Long Tông, sao hắn có thể một mình mang cho người nhà tu luyện. "Đừng cái này cái kia, cái Thanh Long Tông này ta chỉ có thể làm tạm, ngày sau còn cần ngươi dẫn dắt nó quật khởi, cái Thanh Long Tông này sớm muộn cũng là của ngươi, những võ kỹ này tự nhiên cũng là của ngươi." Lý Trường Thanh cưỡng ép nhét võ kỹ vào tay Sở Phong. "Sở Phong, lão nhân này vì lôi kéo ngươi đủ dốc hết vốn liếng, nhận lấy đi, dù sao ngươi sau này cũng nhất định bán mạng cho Thanh Long Tông này, chỉ mấy quyển võ kỹ này, coi như là nhận thù lao trước đi." Đản Đản bĩu môi nói. "Vậy đa tạ tông chủ đại nhân, bất quá đệ tử cam đoan, nhất định không để huyền công và võ kỹ này truyền ra ngoài." Sở Phong vẫn là nhận lấy huyền công và võ kỹ, cất vào túi càn khôn. "Ha ha, nếu không tin ngươi, ta đã không giao những thứ này cho ngươi rồi." Thấy Sở Phong nhận lấy, Thanh Long đạo nhân cười càng thêm vui vẻ, lúc này mới nói với Sở Phong: "Thực ra ta tìm ngươi còn có chuyện thứ hai, chuyện này đối với sự quật khởi của Thanh Long Tông, rất có thể là một cơ hội khó có được." "Chuyện gì?" Sở Phong hiếu kỳ hỏi. "Sở Phong, trước tiên ta hỏi ngươi, bây giờ Thanh Long Tông ta thiếu nhất là gì?" Lý Trường Thanh không trả lời mà hỏi lại. "Thanh Long Tông ta tài nguyên đã có, thiếu là nội tình, nội tình cần từng chút một tích lũy, trước mắt cần nhất, là đệ tử ưu tú." Sở Phong đáp. "Không sai, bây giờ Thanh Long Tông ta, cần nhất chính là đệ tử tư chất tốt, thiên phú cao, nhưng để hấp dẫn những đệ tử như vậy gia nhập Thanh Long Tông ta, nhất định phải nâng cao danh tiếng của Thanh Long Tông." "Mặc dù trận chiến giữa ngươi và Cung Lộ Vân đã tạo ra không ít sóng gió, nhưng chỉ khiến nhiều người bán tín bán nghi, không tin Thanh Long Tông ta có thực lực đó." "Nhưng trước mắt, có một cơ hội, có thể chứng minh Thanh Long Tông, có thể chứng minh ngươi và ta, không lâu nữa, sẽ là Bách Tông đại hội mỗi năm một lần của Thanh Châu." "Bách Tông đại hội này, do Lăng Vân Tông tổ chức, quy tụ tất cả nhất đẳng tông môn của Thanh Châu." "Trong đại hội, các đệ tử và tông chủ của các tông môn sẽ luận bàn tỷ thí, thông qua thắng bại mà tiến hành xếp hạng tông môn, bây giờ thứ hạng nhất đẳng tông môn của Thanh Long Tông, đều là từ Bách Tông đại hội mà ra." "Mà Thanh Long Tông ta, nếu có thể tại Bách Tông đại hội lần này thể hiện tài năng, một lần xông vào top 10 nhất đẳng tông môn, tin tưởng sẽ có tác động không nhỏ đến sự quật khởi của Thanh Long Tông ta." Lý Trường Thanh thuật lại. "Đúng vậy, Bách Tông đại hội là cơ hội khó có được, tông chủ đại nhân cứ yên tâm, trong những trận đấu giữa các đệ tử, ta Sở Phong nhất định sẽ dốc hết sức, không phụ kỳ vọng của tông môn và ngài." Sở Phong thề son sắt đảm bảo. "Ha ha, có câu nói này của ngươi là đủ rồi, thực lực của tiểu tử ngươi, ta hiểu rõ." "Nhưng hôm nay ta tìm ngươi, thật ra chuyện quan trọng nhất vẫn là thương lượng chuyện cuối cùng này." Lý Trường Thanh nói đến đây, nụ cười trở nên có chút cổ quái. "Tông chủ, ngài có việc cứ nói thẳng." Sở Phong hiếu kỳ hỏi. "Sở Phong à, chuyện này ngươi tuyệt đối đừng trách ta đó." Lý Trường Thanh đột nhiên thu lại nụ cười, trở nên ngưng trọng. "Tông chủ, rốt cuộc là chuyện gì?" Sở Phong bị hắn làm cho hoang mang. "Ta đã tự mình quyết định, định cho ngươi một mối hôn sự!" Lý Trường Thanh nói ra. "Cái gì?" Lời của Lý Trường Thanh vừa thốt ra, Sở Phong giật mình kêu lên, không khỏi trừng mắt, vô cùng kinh ngạc hỏi: "Tông chủ đại nhân, ta không có nhờ ngài giúp ta tìm dâu mà, sao ngài lại giúp ta đính hôn sự?" "Sở Phong, ngươi đừng kích động, nghe ta từ từ nói, vị hôn thê của ngươi thân phận không hề nhỏ đâu, ngươi nghe qua Ngọc Nữ Tông chưa?" Lý Trường Thanh hỏi lại. "Ngọc Nữ Tông?! ! !" Nghe ba chữ này, Sở Phong lập tức há hốc miệng, đối với các tông môn khác, Sở Phong có lẽ không rõ, nhưng đối với Ngọc Nữ Tông này, Sở Phong lại tương đối rành, bởi vì gần như tất cả nam tử Thanh Châu, đều biết Ngọc Nữ Tông. Ngọc Nữ Tông là một tông môn kỳ lạ, chỉ chiêu mộ nữ tử, không nhận nam nhân, bởi vì các loại huyền công và võ kỹ trong Ngọc Nữ Tông đều chỉ thích hợp nữ tử tu luyện. Mặc dù mở cửa với nữ tử, nhưng yêu cầu chiêu mộ đệ tử cũng vô cùng nghiêm ngặt, không chỉ yêu cầu thiên phú cực kỳ xuất sắc, còn nhất định phải có một khuôn mặt ưa nhìn. Chính vì vậy, Ngọc Nữ Tông quả thực là thánh địa trong lòng tất cả nam nhân, nữ đệ tử Ngọc Nữ Tông, lại càng là nữ thần trong lòng vô số nam nhân, nhiều người đều cảm thấy tự hào khi có thể lấy được một vị đệ tử Ngọc Nữ Tông, cho rằng đây là việc vẻ vang. Bởi vì Ngọc Nữ Tông không chỉ là một tông môn bình hoa, tuy nhân số tông môn không nhiều, cả tông môn chưa đến vạn người, đệ tử cốt cán chỉ có vài trăm người, nhưng thực lực đều rất mạnh, là tông môn thuộc top 5 nhất đẳng tông môn của Thanh Châu. Điều này khiến cho đệ tử Ngọc Nữ Tông, trời sinh đã mang một nhãn hiệu chất lượng tốt, tất nhiên cũng khiến các nàng ngạo khí đầy mình, nam tử có thể lọt vào mắt xanh của các nàng càng thêm hiếm, muốn cưới các nàng làm vợ thì càng khó hơn. Cho nên, đệ tử Ngọc Nữ Tông này, tuy vẫn chưa đủ để Sở Phong vì đó mà động lòng, điên cuồng, nhưng cũng đủ khiến Sở Phong hiếu kỳ. "Sao, động lòng rồi hả?" Nhìn vẻ mặt đặc sắc của Sở Phong, Lý Trường Thanh cười đểu nói. "Ách~~ cho dù là đệ tử Ngọc Nữ Tông, cũng có ưu có khuyết, tông chủ, ngài đừng vòng vo, rốt cuộc ngài đã chọn cho ta vị hôn thê như thế nào?" Sở Phong cười hề hề hỏi. "Hắc, cái này đảm bảo tiểu tử ngươi hài lòng, chính là đệ nhất đệ tử Ngọc Nữ Tông, được xưng là họa mỹ nhân Nhan Như Ngọc!"(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận