Tu La Võ Thần

Chương 422: Linh Lung chiến xa

"Tử Linh, ngươi, ngươi vậy mà lại có kỳ binh?" Cảm giác độc đáo như thế, khiến Sở Phong ngay lập tức nhận ra được, chiếc chiến xa nhỏ bằng lòng bàn tay này, chính là một kiện kỳ binh.
"Ông ta của ta nói, ta đã lựa chọn theo ngươi bất chấp nguy hiểm, ông ấy cũng sẽ không quản ta sống chết, càng sẽ không vụng trộm đi theo ta, bảo hộ ta. Sinh tử do trời, ông ấy sẽ không nhúng tay."
"Nhưng là nể tình nuôi ta lớn như vậy không dễ dàng, cho nên trước khi ta rời đi, ông ấy liền tặng cho ta chiếc Linh Lung chiến xa này, chiến xa này công kích và phòng ngự có lẽ không phải mạnh nhất trong kỳ binh, nhưng tốc độ của nó tuyệt đối là vô song." Tử Linh cười ngọt ngào, sau đó tay ngọc khẽ giơ lên, chiếc Linh Lung chiến xa nhỏ như lòng bàn tay liền rời khỏi tay, sau đó ánh sáng bắn ra bốn phía, trong nháy mắt hóa thành một chiến xa khổng lồ rộng năm mét, dài mười mét, lúc này đang lơ lửng giữa không trung.
"Oa, chiến xa thật đẹp." Sở Phong trợn tròn mắt, lúc này Linh Lung chiến xa còn đẹp hơn, còn uy phong hơn khi ở trong lòng bàn tay Tử Linh. Điều quan trọng nhất là, khi nó lớn lên, uy nghiêm độc hữu của kỳ binh có thể được thể hiện một cách toàn diện. Nó đơn giản còn uy phong hơn rất nhiều so với chiến xa do yêu thú kéo mà Sở Phong từng thấy của Khương thị hoàng triều.
"Đừng ngẩn người nữa, mau đi thôi." Tử Linh một phát bắt lấy Sở Phong, cửa xe của Linh Lung chiến xa tự động mở ra, Tử Linh thân thể mềm mại nhảy lên, liền cùng Sở Phong cùng nhau tiến vào bên trong.
"Hô hô hô..." Khi cửa xe đóng lại, mười bánh xe của chiến xa bắt đầu xoay tròn giữa không trung, tốc độ càng lúc càng nhanh, đồng thời từng lớp khí thể đặc biệt đang tản ra từ bánh xe, cuối cùng, từng đám mây bay xuất hiện ở phía dưới bánh xe.
"Vút!" Đột nhiên, chỉ thấy một đạo hồng quang phóng lên trời, chiếc chiến xa đã biến mất không thấy gì nữa, tốc độ này còn nhanh hơn Long Du Cửu Thiên của Sở Phong mấy lần.
Mà không lâu sau khi Sở Phong và Tử Linh rời đi, mọi người trong thành trì, sau khi Hứa Cửu Chi do dự, cuối cùng không thể nhẫn nại sự hiếu kỳ trong lòng, bắt đầu cẩn thận từng chút một, hướng chiến trường của Sở Phong và trăm mặt lão nhân tiến bước.
Nhưng khi bọn họ đi tới chiến trường, nhìn thấy những cái hố sâu trên mặt đất và những kiến trúc bị phá hủy hoàn toàn, rất nhiều người lại khiếp đảm. Lúc này, chỉ có một người được gọi là Lý Đại Đảm, cắn răng, bước tới.
Giờ khắc này, mọi người đều đứng ở ngoài vòng chiến, nhìn không rời mắt vào Lý Đại Đảm, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Cuối cùng, Lý Đại Đảm cất tiếng, hô to một tiếng: "Trăm mặt lão nhân chết rồi, trăm mặt lão nhân bị Sở Phong giết chết, ở đây chỉ có một cỗ thi thể, chắc chắn là trăm mặt lão nhân!!!"
"Cái gì? Trăm mặt lão nhân lại chết rồi, trăm mặt lão nhân được mệnh danh là chưa hề thất thủ, sát thủ số một Cửu Châu đại lục, vậy mà chết rồi, lại còn bị Sở Phong giết chết?" Tin tức này vừa được truyền ra, hầu như tất cả mọi người đều mở to mắt, cảm thấy khó tin. Bởi vì dù cho những tin đồn trước đó về Sở Phong có thần bí như thế nào, thì cũng không ai tin rằng Sở Phong có thể nghịch thiên đến mức đánh bại trăm mặt lão nhân, dù sao trăm mặt lão nhân vốn là một thần thoại bất bại, người nghe đến tên đã kinh hồn bạt vía.
Nhưng khi sự thật này được truyền ra, mọi người lại không thể không tin, dù sao rất nhiều người đã nghe thấy cuộc đối thoại của Sở Phong và trăm mặt lão nhân, rất nhiều người đã thấy Sở Phong và trăm mặt lão nhân đại chiến. Thậm chí về sau, có người còn mời những nguyên lão của doanh trại sát thủ mà trăm mặt lão nhân từng ở đến để phân biệt, và kết luận là, lão nhân đã chết chính là trăm mặt lão nhân không thể nghi ngờ.
Tin tức này vừa truyền ra liền gây chấn động Cửu Châu, bởi vì điều này cho thấy Sở Phong thực sự đã nghịch thiên, ngay cả trăm mặt lão nhân ra tay cũng bị hắn giết, vậy rốt cuộc còn ai có thể giết được hắn? Lẽ nào một thiếu niên chỉ mới mười sáu tuổi như vậy, thật sự phải để nhân vật tông chủ của sáu đại thế lực ra tay mới có thể đối phó được hắn sao?
Bất quá mặc kệ bên ngoài có kinh hãi thán phục hay oanh động như thế nào, sau khi Nguyên Cương Tông, Hỏa Thần Môn, Bạch Tàng Giáo và Tiêu Dao Cốc nghe được tin tức này, thì chỉ có phẫn nộ.
Bởi vì điều này không chỉ cho thấy việc bọn họ truy sát Sở Phong thất bại lần nữa, mà còn có nghĩa là 500 ngàn viên huyền châu mà bọn họ hợp sức bỏ ra lại trôi theo dòng nước, đồng thời rất có thể trở thành của hồi môn cho Sở Phong, 500 ngàn viên huyền châu đó lại vào tay Sở Phong.
Chuyện này thực sự khiến bốn vị tông chủ nghiến răng nghiến lợi, giận đến vỗ bàn, trên thực tế kể từ khi truy nã Sở Phong đến nay, bọn họ đã đập nát vô số cái bàn, bởi vì mỗi lần tin tức liên quan tới Sở Phong truyền đến, đều không phải là chuyện tốt.
Nhưng khi tức giận, bọn họ cũng bắt đầu cảm thấy bất an, bởi vì Sở Phong này thực sự quá nghịch thiên, bây giờ lương tử đã sớm triệt để kết, nếu Sở Phong cứ tiếp tục trưởng thành như vậy, thì sẽ có một ngày, ngay cả bọn họ cũng không phải là đối thủ của Sở Phong, lúc đó chẳng phải sẽ gặp đại họa sao?
Bởi vì thanh danh của Sở Phong ngày càng lớn, đã có người tuyên dương hành động của Sở Phong ở Thanh Châu cho toàn Cửu Châu, đồng thời rất nhiều sự việc mà Sở Phong từng làm đều bị thần thoại hóa.
Nào là Sở Phong một thân một mình, bình định đệ nhất tông môn Thanh Châu, giết tông chủ Lăng Vân Tông bỏ chạy, mấy triệu môn nhân đệ tử đều bị tàn sát sạch sẽ, không một ai sống, máu chảy thành sông trên dãy núi Lăng Vân, xác chết thành biển.
Còn có việc Sở Phong đến vương phủ Kỳ Lân cướp pháp trường, chém giết bao nhiêu đại tướng của vương phủ Kỳ Lân, bao nhiêu hộ vệ, ngay cả phủ chủ vương phủ Kỳ Lân tự mình trấn thủ cũng không thể áp chế được Sở Phong, trơ mắt nhìn Sở Phong mang người đi, để lại vô số thành viên vương phủ Kỳ Lân bỏ mạng.
Tóm lại, những chuyện xảy ra ở Thanh Châu của Sở Phong không những được truyền ra, mà còn bị thần thoại hóa, khiến cho những người không hiểu rõ chân tướng đều tin là thật, đồng thời còn đưa ra một đánh giá về Sở Phong.
Đó chính là, Sở Phong đơn giản chính là sát thần chuyển thế, những ai đắc tội hắn đều không có kết cục tốt, bởi vì bây giờ Sở Phong đã giết không ít đệ tử và trưởng lão của sáu đại thế lực, hắn đang thực sự trả thù.
Nếu có một ngày hắn thực sự trưởng thành, tin chắc rằng Nguyên Cương Tông, Hỏa Thần Môn, Tiêu Dao Cốc, Kiếm Thần Cốc, Bạch Tàng Giáo, thậm chí là người của Giới thị tộc, đều sẽ đi theo vết xe đổ của Lăng Vân Tông, bị Sở Phong diệt môn.
Điều này khiến các tông chủ của mấy thế lực lớn đều kinh hãi, bởi vì bọn họ đều cảm thấy Sở Phong thật sự là một họa căn, họa căn này nhất định phải diệt trừ, dù bọn họ không thể lấy được kỳ binh, không thể mở bảo tàng, thì Sở Phong nhất định phải bị diệt trừ, nếu không sau này sẽ phải đối mặt với đại họa.
Thế là, Nguyên Cương Tông, Hỏa Thần Môn, Bạch Tàng Giáo, Tiêu Dao Cốc, Kiếm Thần Cốc, cùng người của Giới thị tộc, sáu đại thế lực này đã ký một lá thư, thỉnh cầu Khương thị hoàng triều xuất binh, diệt trừ cái nghiệt chướng Sở Phong này.
Nếu không, sau này Sở Phong trưởng thành, rất có thể giống như yêu vương của Vạn Yêu Sơn năm đó, tiến hành phản loạn, đến khi đó ngay cả Khương thị hoàng triều cũng sẽ tràn ngập nguy hiểm.
Đối mặt với một lá thư ký kết của sáu đại thế lực, Khương thị hoàng triều, thân là kẻ thống trị Cửu Châu đại lục, cũng không thể tiếp tục ngồi yên làm ngơ được, thế là Khương thị hoàng triều đã điều động một nhóm cường giả, tiến vào Tần Châu tìm kiếm dấu vết của Sở Phong.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận