Tu La Võ Thần

Chương 5832: Hợp tác

Chương 5832: Hợp tác
"Không ngờ lại là thẻ tre bình thường thật."
"300 triệu nguyên bảo của thương hội a, vậy mà lại mua một cái thẻ tre bình thường?"
"Thật sự là quá lỗ vốn."
Người xem xung quanh, sau khi kinh ngạc thì càng nhiều hơn là cười trên sự đau khổ của người khác.
"Ngươi cố ý?"
Thanh niên giận dữ nhìn Sở Phong, lúc nói chuyện không chỉ nghe được tiếng nghiến răng ken két của hắn mà sát ý ngập tràn cũng bộc phát ra.
Thấy tình hình này, vị trưởng lão mỹ nữ vội vàng đứng trước người Sở Phong, rất sợ thanh niên kia thật sự ra tay sát hại Sở Phong.
Nhưng lúc này, phát ra sát ý không chỉ có mỗi thanh niên, những cường giả xung quanh thanh niên kia cũng đều tản ra sát ý nồng đậm.
Bọn họ đều ý thức được mình bị Sở Phong đùa bỡn, bỏ ra một cái giá cao như vậy mà mua một tấm thẻ tre bình thường. Dù cho bọn họ có giàu có đến đâu thì cũng không tránh khỏi bực bội.
"Các ngươi vẫn chưa nhớ lâu sao?"
"Còn muốn gây chuyện?"
Nhưng đúng vào lúc này, theo một giọng nói của ông lão vang lên, một cỗ uy áp tràn đầy cũng quét sạch nơi này.
Nhìn theo tiếng, chỉ thấy mấy vị cường giả Tiên Hải Ngư Tộc đứng ở đằng xa. Người dẫn đầu là một ông lão, chính ông lão này tản ra uy áp đó.
Thấy ông lão này, vô số cường giả ở đây cũng nhanh chân tiến lên hành lễ: "Kính chào Bơi Vây đại nhân."
Mà nghe mọi người bàn tán, Sở Phong cũng biết được, Bơi Vây đại nhân này có thân phận siêu nhiên.
Ông ta chính là một trong các thái thượng trưởng lão của Tiên Hải Ngư Tộc, là một tồn tại đỉnh phong chân chính.
Lúc trước tại phòng đấu giá, khi nhóm thanh niên này chuẩn bị động thủ thì cũng chính ông ta phóng thích uy áp, khiến cho bọn họ kinh sợ.
Sau khi vị thái thượng trưởng lão của Tiên Hải Ngư Tộc này xuất hiện, đa số nhóm thanh niên kia đều thu lại sát ý.
Nhưng thanh niên kia vẫn hung hăng nhìn Sở Phong: "Sao, không dám trả lời?"
"Chính là hố ngươi thì sao, chẳng phải chính ngươi ngốc sao?" Tiểu Ngư Nhi chỉ vào đối phương giận dữ nói.
Vừa nói, Tiểu Ngư Nhi còn bước đến chỗ thanh niên, cái tư thế không chỉ là trách cứ đối phương mà thậm chí muốn động thủ.
Nhưng Sở Phong lại đưa tay ngăn Tiểu Ngư Nhi lại, chợt cười tủm tỉm nhìn về phía thanh niên: "Cái này thì ngươi tự phán đoán vậy."
"Nhưng nếu như ngươi thừa nhận ngươi không bằng ta thì ngược lại có thể cho rằng là ta cố ý hố ngươi."
"Dù sao ta cũng không sao cả."
Nói hết lời này, Sở Phong liền nhìn về phía vị trưởng lão mỹ nữ: "Trưởng lão, chúng ta đi thôi."
"Mời đại nhân." Trưởng lão cũng lập tức dẫn đường, Sở Phong cùng đoàn người liền hướng nơi xa đi đến.
Tuy Sở Phong và đoàn người đã đi, nhưng đám người vây xem lại sôi trào.
"Hắn nhất định là đã nhìn ra, nếu không thì sẽ không ra giá cao như vậy, rồi lại đột ngột không ra giá nữa."
"Đúng đó, giá cuối cùng chỉ kém giá hắn ra 1 triệu thôi, đã bỏ ra 300 triệu rồi thì sao lại có thể lùi bước vì 1 triệu, rõ ràng là cố ý nâng giá, cố ý hố người."
"Đúng, tuyệt đối là cố ý."
"Nhưng cứ như vậy, chẳng phải là nói rõ hắn thật sự có thể nhìn thấu mảnh vỡ Phong Thần thẻ tre?"
"Rốt cuộc hắn là nhân vật phương nào vậy? Như vậy cũng quá lợi hại rồi?"
"Xem ra tu vi của hắn không đơn giản như vẻ bề ngoài, tuyệt đối là một nhân vật lớn."
Các phe nhóm người bàn tán ồn ào, càng thêm để mắt tới Sở Phong.
Nhưng mỗi một lời khen ngợi của bọn họ dành cho Sở Phong, đều tựa như những con dao vô hình đâm vào tim của thanh niên kia.
Hắn càng nghĩ càng thêm tức giận.
Thanh niên đột nhiên quay người lại, nhìn Sở Phong đã đi xa, lớn tiếng hỏi: "Ngươi có dám nói cho ta biết ngươi tên gì không? Ngươi là môn phái nào?"
"Ngươi không xứng biết." Sở Phong trả lời.
"Không dám nói sao? Sợ ta tìm ngươi sao?" Thanh niên lớn tiếng hỏi.
"Nếu nghĩ như vậy để trả thù thì chi bằng ngươi nói các ngươi là môn phái nào đi, quay đầu ta sẽ đi tìm ngươi." Sở Phong hỏi lại.
Thanh niên vừa định nói chuyện thì đã bị người bên cạnh ngăn lại, bọn họ đương nhiên cũng không muốn lộ thân phận.
"À..." Thấy thế, Sở Phong khinh miệt cười một tiếng.
Tiếng cười này của Sở Phong càng khiến cho thanh niên phẫn nộ và phiền muộn, bởi vì trong tiếng cười đó tràn đầy sự khinh miệt.
Sau đó, ba người Sở Phong cùng với vị trưởng lão mỹ nữ đã hoàn toàn biến mất ở nơi xa.
Thanh niên dù khó chịu, nhưng cũng bị người bên cạnh lôi kéo rời khỏi nơi đây. Ngược lại những người vây xem vẫn không chịu tản đi, vẫn đang mải mê nói chuyện về chuyện Sở Phong hố nhóm người kia...
So với các vật phẩm bán đấu giá trong buổi đấu giá này, thì những sự việc xảy ra trong buổi đấu giá lại khiến cho bọn họ cảm thấy chuyến đi này không tệ....
Lúc này, ba người Sở Phong được vị trưởng lão mỹ nữ dẫn tới một đại sảnh bên trong của Võ Giả thương hội.
"Ba vị đại nhân, xin chờ một lát."
Sau khi vị trưởng lão mỹ nữ rời đi, rất nhanh đã có một ông lão đến, tự giới thiệu: "Chào ba vị đại nhân, ta là trưởng lão chủ sự ở đây, tên là Cao Hạo."
"Chào trưởng lão Cao Hạo, không biết gọi chúng ta đến đây có chuyện gì?" Sở Phong hỏi.
"Có hai chuyện."
"Chuyện thứ nhất, ta thụ Giới Phong Dạ đại nhân, vị thánh cấp trưởng lão của Thất Giới Thánh Phủ nhờ, chuyển lời một việc tới ngài."
"Thất Giới Thánh Phủ muốn mời đại nhân gia nhập Thất Giới Thánh Phủ, không biết đại nhân có hứng thú hay không." Trưởng lão Cao Hạo hỏi.
"Không hứng thú." Sở Phong trả lời thẳng.
Đối với vấn đề này, trưởng lão Cao Hạo không khỏi ngẩn người ra.
Hắn không nghĩ tới lại có người từ chối lời mời của Thất Giới Thánh Phủ.
"Vậy chuyện thứ hai?" Sở Phong hỏi.
"Chuyện thứ hai...""Chuyện thứ hai, liên quan đến Tạo Phúc Hậu Bối Trận, không biết đại nhân có thể giải thích làm thế nào để mở Tạo Phúc Hậu Bối Trận?" Trưởng lão Cao Hạo hỏi.
"Phương pháp thì ta biết, có điều cần phải tốn chút thời gian nhất định." Sở Phong nói ra.
"Là như thế này đại nhân, Võ Giả thương hội của chúng ta thật ra vẫn còn một số Tạo Phúc Hậu Bối Trận."
"Nhưng để mở Tạo Phúc Hậu Bối Trận ra thì không phải ai cũng có thể."
"Cho nên muốn cùng đại nhân thương lượng một chút, xem đại nhân có bằng lòng giúp chúng ta chuyện này hay không."
"Giúp chúng ta mở tất cả Tạo Phúc Hậu Bối Trận còn lại ra."
"Đương nhiên, sẽ không để cho đại nhân giúp không, khi mở được vật phẩm thì đại nhân được hai thành."
"Đồng thời đại nhân tùy ý chọn lựa tất cả vật phẩm bên trong." Trưởng lão Cao Hạo nói.
"Vậy không biết các ngươi có bao nhiêu Tạo Phúc Hậu Bối Trận cần mở ra?" Sở Phong hỏi.
Sở Phong đã sớm nhìn ra Tạo Phúc Hậu Bối Trận không đơn giản. Có cơ hội như vậy thì hắn đương nhiên không muốn bỏ lỡ.
"Còn 30 cái." Trưởng lão Cao Hạo nói.
"Ba mươi cái?"
"Cuộc hợp tác này, ta đồng ý." Sở Phong nói.
"Xin hỏi vị trưởng lão này, những Tạo Phúc Hậu Bối Trận kia ở đâu?" Tiểu Ngư Nhi tò mò hỏi.
"Đều ở ngay chỗ này." Trưởng lão Cao Hạo nói.
"Nói cách khác là phải mở ở chỗ này?" Tiểu Ngư Nhi lại hỏi.
"Đúng vậy." Trưởng lão Cao Hạo nói.
"Tốt quá rồi."
Nghe thấy vậy, Tiểu Ngư Nhi thì hết sức cao hứng.
Dù sao nơi này là Tiên Hải thiên hà, nếu như Sở Phong ở lại chỗ này, nàng sẽ được ở thêm bên cạnh Sở Phong một thời gian nữa.
"Ta nói này em gái, đừng có mừng vội, cha mẹ đang ở bên ngoài đợi đó, em cần phải về gia tộc một chuyến đã." Tiên Hải Thiếu Vũ thầm nói.
Tuy rằng bọn họ không công khai thân phận, nhưng đã sớm liên lạc với người của Tiên Hải Ngư Tộc. Thực tế là lúc trước, thái thượng trưởng lão của Tiên Hải Ngư Tộc đồng ý ra mặt giải vây, chính là do Tiên Hải Thiếu Vũ đã âm thầm liên lạc.
"Ta không về, ta phải ở cạnh đại ca ca." Tiểu Ngư Nhi nói.
"Về trước đi, dù sao Sở Phong huynh đệ cũng phải ở lại đây một thời gian, ta sẽ tìm cơ hội mang em ra ngoài." Tiên Hải Thiếu Vũ khuyên nhủ.
"Ta không cần, ta cứ muốn ở lại chỗ này."
Trong lúc nói chuyện, Tiểu Ngư Nhi còn tiến đến bên cạnh Sở Phong, cách Sở Phong càng gần.
Tiên Hải Thiếu Vũ thì trầm mặc.
Nhưng khi trầm mặc một lúc rồi lên tiếng lần nữa thì giọng điệu của hắn đã thay đổi.
"Em ở lại đây làm gì?"
"Sở Phong huynh đệ mở Tạo Phúc Hậu Bối Trận ở chỗ này, là vì đồ vật bên trong có ích đối với hắn."
"Hắn nhìn như hợp tác, là vì bảo vật, nhưng thực chất là vẫn đang nỗ lực để tu luyện."
"Mà tu vi hiện tại của chúng ta, dù nhìn thì có vẻ ở trên Sở Phong huynh đệ, nhưng thực tế chiến lực lại đã kém xa hắn."
"Chẳng lẽ sau này mỗi lần gặp đối thủ khó giải quyết, em lại muốn trốn ở đằng sau Sở Phong huynh đệ sao?"
Giọng điệu của Tiên Hải Thiếu Vũ, hiếm thấy trở nên nghiêm khắc.
"Ta..." Tiểu Ngư Nhi nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận