Tu La Võ Thần

Chương 615: Người quen? (2 càng)

Chương 615: Người quen? (2 chương)
Nơi sâu trong địa phương này, đơn giản như thể địa ngục trần gian, đối với người thường mà nói, tận mắt chứng kiến các tu võ giả lần lượt bị yêu vật kia tàn nhẫn luyện hóa, đối với họ mà nói, đây quả thật là một loại dày vò. Trong tình huống này, có lẽ chết mới là một sự giải thoát, cho nên với họ, thời gian trôi qua thật sự quá chậm. Nhưng đối với những người như Sở Phong còn có chút hy vọng chạy trốn thì lại cảm thấy thời gian trôi quá nhanh, bởi vì chỉ trong vòng một giờ, hơn nửa trong số mấy ngàn người đã bị yêu vật kia luyện hóa. Dù bọn họ đã lặng lẽ di chuyển vị trí, ở nơi an toàn nhất, nhưng cứ tiếp tục như vậy, họ cũng sẽ nhanh chóng bị yêu vật kia để mắt tới, khó tránh khỏi số phận bị luyện hóa.
"A ~~~~"
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên không ngừng, nhưng lúc này Sở Phong và những người khác không còn hơi sức quan tâm đến sự sống chết của người khác nữa, bởi vì ngay sau khi một tiếng kêu thảm kết thúc, một bộ xương trắng bị ném trên mặt đất, yêu vật kia cuối cùng đã hướng ánh mắt về phía vị trí của đám người Sở Phong.
"Không tốt, hắn phát hiện ra chúng ta rồi, mau dùng bảo vật của ngươi, không thì chúng ta phải chết."
Giờ khắc này, mọi người đều hoảng loạn, vô thức lùi về phía sau, rất sợ mình sẽ trở thành mục tiêu luyện hóa đầu tiên của yêu vật.
"Đồ hỗn trướng, câm miệng cho ta." Nhưng đúng lúc này, một cái chân to đầy sức mạnh đã hung hăng đá vào mông người vừa la hét, đá thẳng hắn về phía trước nhất đám người.
Người ra chân chính là một người của Tru Tiên quần đảo, lão giả tam phẩm Võ Quân kia.
"Ngươi, ngươi, ngươi..." Thấy mình bị bán đứng, người bị đá ra nghiến răng nghiến lợi, nhưng hắn còn chưa kịp nói thêm gì thì yêu vật đã lơ lửng, bắt đầu tàn nhẫn luyện hóa. Nhưng vốn dĩ đây chỉ mới là bắt đầu, sau khi tên giới linh sư kia bị đá ra ngoài, ba người của Tru Tiên quần đảo lại dựa vào thực lực của Võ Quân cường giả, vốn đã vượt trội so với nhục thân của tu võ giả Thiên Vũ cảnh, bắt đầu lần lượt đá những giới linh sư đang giúp họ quán thâu tinh thần lực ra ngoài.
"Các ngươi làm cái gì vậy, bọn họ vừa mới giúp các ngươi, các ngươi đối xử với bọn họ như vậy, các ngươi còn là người sao?" Sở Phong không chịu được loại hành vi này, lên tiếng trách cứ.
"Tiểu quỷ, ngươi nghe kỹ cho ta, đến thời điểm này rồi, nhất định phải có một vài hi sinh cần thiết."
"Ở đây ngoài ta ra, chỉ có ngươi có tinh thần lực mạnh nhất, nên ta giữ ngươi lại, ngươi mau ngoan ngoãn tiếp tục phóng tinh thần lực, nếu không người tiếp theo bị đá ra sẽ là ngươi." Lão giả của Tru Tiên quần đảo hung dữ nói.
"Tinh thần lực? Hai tên phế vật bên cạnh ngươi kia, căn bản không có tinh thần lực, sao ngươi không đá bọn chúng ra? Để bọn chúng làm vật hi sinh?" Sở Phong đưa mắt nhìn gã đại hán cuồng dã và gã bơ tiểu sinh kia, dù tu vi của cả hai đều không tệ, nhưng quả thực không phải giới linh sư, không có tinh thần lực.
"Ngươi câm miệng cho ta, muốn chết ta cho ngươi chết luôn bây giờ." Lão giả nổi giận, chỉ vào Sở Phong quát lớn.
"Ta xxx, muốn dùng ta làm bàn đạp, ngươi đừng có nằm mơ, ngươi không để chúng ta sống, thì ngươi cũng đừng hòng sống, muốn chết thì mọi người cùng chết." Sở Phong cũng tức giận, đột nhiên đứng dậy, chỉ vào lão giả giận dữ quát.
"Không sai, chúng ta không làm bàn đạp cho các ngươi, muốn chết thì cùng nhau chết."
"Đồ chó má Tru Tiên quần đảo, mặt ngoài đạo đức nhân nghĩa, hóa ra lại đê tiện như vậy, dù lão tử chết cũng phải lôi bọn ngươi xuống nước."
Cùng lúc đó, tất cả mọi người đều phát hiện ra thủ đoạn của Tru Tiên quần đảo, bắt đầu lớn tiếng trách cứ, cố ý để yêu vật kia nghe thấy, ba người Tru Tiên quần đảo đang giở trò gì.
"Mẹ kiếp, các ngươi thật sự muốn tìm chết." Thấy vậy, gã đại hán cuồng dã và gã bơ tiểu sinh của Tru Tiên quần đảo cũng nổi giận, họ dùng lực của nhục thân, xé rách cây rong đang trói chặt chân tay, nhanh chóng đi đến trước mặt Sở Phong và những người khác, túm lấy bọn họ rồi ném về phía yêu vật kia.
"Yêu vật đại nhân, yêu vật đại nhân, ba tên súc sinh Tru Tiên quần đảo kia đang ngấm ngầm giở trò, muốn gây bất lợi cho ngài, mau đi ngăn cản bọn chúng lại, ách a~~~" Khi đến gần yêu vật, thấy mình sắp chết đến nơi, kẻ đã giúp ba người Tru Tiên quần đảo ngưng tụ tinh thần lực bắt đầu báo cáo hành vi của ba người này cho yêu vật.
Nhưng sao đây, yêu vật dường như hoàn toàn không hiểu tiếng người, chẳng quan tâm đến lời người kia nói, mà bắt đầu luyện hóa người đó đầu tiên.
"Đáng chết." Lúc này, Sở Phong cau mày, dù hắn có thể đứng dậy, nhưng không có lực nhục thân của Võ Quân, không thể mạnh mẽ xé mở cây rong, nên lúc này hắn đã trở thành miếng mồi ngon cho yêu thú này. Đặc biệt là khi quay đầu nhìn ba người Tru Tiên quần đảo, thấy bộ dạng cười trên nỗi đau khổ của người khác của bọn họ, Sở Phong càng tức đến ngứa răng. Chết, có thể, nhưng nếu phải chết trước ba người kia, thì điều này làm hắn rất khó chịu, nhưng ai bảo yêu vật này không hiểu tiếng người, trong tình huống này, hắn cũng không còn cách nào, chỉ đành thuận theo ý trời.
"A ~~~~"
Cuối cùng, lại một tiếng thét thảm vang lên, một người nữa bị luyện hóa, giờ khắc này, trong không gian đáy biển bao la này, chỉ còn lại yêu vật, Sở Phong và ba người Tru Tiên quần đảo.
"Lại đây đi đồ ngốc, ta ngược lại thật muốn xem, xương cốt của ta, ngươi có thể ăn không."
Cảm thấy thân thể mình trôi lơ lửng, tự động đi về phía yêu vật kia, Sở Phong không hề sợ hãi mà còn gầm lên với yêu vật.
"Ông"
Nhưng, khi yêu vật nhìn thấy khuôn mặt của Sở Phong, đôi mắt đỏ ngầu của nó dường như hơi lóe lên, ngay lúc này, Sở Phong có thể cảm nhận được thân thể yêu vật khẽ run lên.
Quan sát kỹ hơn, Sở Phong càng phát hiện ra, trong đôi mắt đỏ ngầu của yêu vật có vẻ giật mình, đồng thời, Sở Phong cũng cảm thấy có một chút quen thuộc trong mắt nó.
"Ngươi là ai?" Trong tình huống này, Sở Phong nảy sinh một ý nghĩ, đó là con yêu vật đáng sợ trước mắt này, rất có thể nhận ra hắn.
"Ba"
Nhưng ngoài sức tưởng tượng của Sở Phong, yêu vật này tuy không trả lời câu hỏi của hắn, lại ném Sở Phong đang lơ lửng xuống đất, sau đó xoay mắt nhìn về phía ba người Tru Tiên quần đảo.
"Mẹ nó, chuyện gì xảy ra vậy, sao nó lại đi về phía chúng ta, sao nó không luyện hóa thằng nhãi kia?"
Nhìn thấy cảnh tượng này, gã đại hán cuồng dã và gã bơ tiểu sinh của Tru Tiên quần đảo đều sợ tái mặt, vì không thể hiểu tại sao yêu vật không giết Sở Phong, lại quay sang nhắm vào bọn họ.
"Lui lại." Ngay lúc này, lão giả tam phẩm Võ Quân chợt quát lên, sau đó tiến lên phía trước hai người kia, đồng thời lòng bàn tay mở ra, vật thể hình mũi khoan kia nổi lên.
Chỉ là lúc này, các phù chú trên vật hình mũi khoan kia đã lưu chuyển ánh sáng, khí thế bất phàm, tỏa ra hơi thở cực kỳ đáng sợ, hóa ra lão ta vốn chưa từng nghĩ đến việc dựa vào bảo vật này để chạy trốn khỏi đây, lão chỉ đang dựa vào bảo vật này, để đánh cược một lần cuối với con yêu vật này.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận