Tu La Võ Thần

Chương 2507: Bát phẩm Võ Tổ

Chương 2507: Bát phẩm Võ Tổ Mặc dù Kim Hạc Chân Tiên đã đưa Vương Cường đi, thế nhưng Sở Phong, Triệu Hồng và Sở Hiên Lang ba người vẫn đứng ở chỗ cũ. Bọn họ không biết rằng Kim Hạc Chân Tiên đã lừa gạt bọn họ, càng không biết độc của Vương Cường đã được Kim Hạc Chân Tiên giải. Vì vậy, Sở Phong và Triệu Hồng đang lo lắng về việc tìm kiếm thuốc giải độc. "Sở Phong huynh đệ, chuyện tiếp theo, Kim Hạc Chân Tiên không nhúng tay, ta cũng sẽ không nhúng tay nữa." "Mong rằng Sở Phong huynh đệ đừng trách ta." Sở Hiên Lang áy náy nói với Sở Phong. "Hiên Lang huynh quá lo lắng, ngươi đã giúp chúng ta rất nhiều rồi, cảm ơn còn không kịp, sao có thể trách ngươi." Sở Phong nói. "Haiz, nếu có thể, ta thật sự muốn giúp ngươi, chỉ là bên trên có quy định, không cho phép nhúng tay vào chuyện của Bách Luyện Phàm giới, lần trước ta ra tay đã là ngoại lệ rồi." "Tuy không thể ra tay, nhưng ngược lại ta có thể cung cấp cho các ngươi một ít tin tức." Sở Hiên Lang nói. "Tin tức gì?" Triệu Hồng hỏi. "Chuông phải do người buộc chuông cởi, độc của Vương Cường, nếu muốn tìm thuốc giải, tự nhiên phải tìm đến người đã gây thương tích cho Vương Cường." Sở Hiên Lang nói. "Hiên Lang huynh, ngươi biết thông tin của người đó?" Mặt Sở Phong lộ vẻ vui mừng. Bởi vì muốn tìm được thuốc giải độc, thực sự phải tìm được người đã hạ độc trước, nhưng hiện tại hắn căn bản không biết người đã làm Vương Cường bị thương là ai. Nếu có thể biết được người đã gây thương tích cho Vương Cường, vậy thì mục tiêu sẽ trở nên rõ ràng hơn, có thể bớt đi nhiều đường vòng. "Ta đã sớm đoán được, ngươi sẽ tìm người kia báo thù, nhưng nếu đến Khổng Thị thiên tộc tổng bộ tìm hiểu, với thực lực của các ngươi thì rất nguy hiểm, nên ta đã giúp các ngươi nghe ngóng." "Người đã làm Vương Cường bị thương tên là Khổng Đấu Mặc Uyên, tu vi ở cửu phẩm Võ Tổ, được vinh danh là người mạnh nhất dưới Chân Tiên của Khổng Thị thiên tộc." "Cho nên, đối mặt với người này, ngươi nhất định phải cẩn thận, thực lực của hắn không thể coi thường, không được khinh thường." "Ít nhất đối với các ngươi hiện tại, hắn là một sự tồn tại vô cùng nguy hiểm." "Mặt khác, người này rất tự phụ, ít khi ở lại tổng bộ của Khổng Thị thiên tộc, hắn có một chỗ ở riêng, bình thường ở đó tu luyện, bế quan, kết bạn." "Vậy nên...sau này nếu các ngươi muốn tìm hắn thì cứ đến đó, thể nào cũng tìm được." Trong khi nói, Sở Hiên Lang đưa cho Sở Phong một tấm bản đồ. Trên bản đồ đánh dấu một địa điểm, nơi đó chính là nơi ở của Khổng Đấu Mặc Uyên. "Sở Phong huynh đệ, Khổng Đấu Mặc Uyên này có thể được vinh danh là người mạnh nhất dưới Chân Tiên của Khổng Thị thiên tộc, chắc chắn là hắn có bản lĩnh của mình." "Cho nên nhớ kỹ, trước khi ngươi có nắm chắc tuyệt đối thì đừng nên đi tìm hắn." "Dù sao, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn." Sở Hiên Lang lại nhắc nhở. "Cảm ơn Hiên Lang huynh nhắc nhở, chúng ta sẽ hành động cẩn thận." Sở Phong nói. "Đã vậy, vậy thì hẹn gặp lại, ta sẽ chờ ngươi ở thượng giới." Sở Hiên Lang nói. "Hiên Lang huynh muốn rời khỏi đây sao?" Sở Phong hỏi. "Ừ, có chuyện quan trọng phải về xử lý, e rằng trong thời gian ngắn sẽ không quay lại." Sở Hiên Lang nói. "Vậy cũng tốt, sau này chúng ta gặp lại ở thượng giới." Sở Phong nói. "Cáo từ." Nói xong câu này, Sở Hiên Lang liền biến mất vào hư không, không thấy đâu nữa. Nơi này, chỉ còn lại Sở Phong và Triệu Hồng. "Tên kia là cửu phẩm Võ Tổ, trách không được ta và tướng công liên thủ mà vẫn bị hắn áp chế, khó có thể phản kháng." Sau khi Sở Hiên Lang đi, Triệu Hồng lại lộ vẻ u sầu. Giờ phút này, bọn họ đã biết làm sao để tìm được Khổng Đấu Mặc Uyên, nhưng thực lực của bọn họ lại không bằng đối phương. Còn về tướng công của nàng, Vương Cường, lại vẫn đang chờ thuốc giải độc. Mặc dù có Kim Hạc Chân Tiên ở đó, nàng cũng hiểu rằng Sở Vương vẫn tạm thời không sao. Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc chất độc vẫn chưa được giải, nỗi lo lắng của nàng khó có thể tiêu tan. Hiện tại, nàng vô cùng sốt ruột. Triệu Hồng không thể chờ đợi thêm được nữa, muốn tìm được thuốc giải độc, Sở Phong cũng vậy. "Sở Phong, Vương Cường ở chỗ của Kim Hạc Chân Tiên, trong thời gian ngắn không sao, ngươi cũng đừng nên nóng vội." Nữ Vương đại nhân lên tiếng. Nàng hiểu rõ Sở Phong, biết vì sự an nguy của bạn bè, Sở Phong có thể không màng đến cả tính mạng của mình. Nàng rất sợ Sở Phong vì muốn nhanh chóng giúp Vương Cường tìm thuốc giải độc mà lại sử dụng lực lượng của Tà Thần kiếm. "Yên tâm đi, Nữ Vương đại nhân, ta sẽ không hành động lỗ mãng đâu." Sau khi suy nghĩ một hồi, Sở Phong nói với Triệu Hồng: "Cho ta chút thời gian, ta cần bế quan tu luyện." "Tu luyện?" Nghe câu này, ánh mắt của Triệu Hồng thay đổi. Sở Phong hiện giờ dù đã rất mạnh, nhưng cuối cùng chỉ là thất phẩm Võ Tổ, mà người kia lại là Khổng Đấu Mặc Uyên, tu vi cách nhau tới hai phẩm. Hai người đều sở hữu huyết mạch thiên cấp, các loại năng lực cũng gần như nhau, hai phẩm tu vi chênh lệch sẽ quyết định việc Sở Phong không phải đối thủ của Khổng Đấu Mặc Uyên. Nếu Sở Phong muốn tu luyện thì ít nhất phải tăng tu vi lên đến cửu phẩm Võ Tổ mới có thể có một trận chiến với Khổng Đấu Mặc Uyên. Nàng tin rằng một ngày nào đó Sở Phong sẽ có thể đạt đến cửu phẩm Võ Tổ, nhưng nàng không thể biết chắc thời gian cần thiết cho việc bế quan này. Vậy nên, nàng có chút do dự, vì nàng thật không muốn kéo dài quá lâu. "Ngươi bế quan tu luyện, có cần ta đi cùng không?" Triệu Hồng hỏi. "Bây giờ hai chúng ta, tốt nhất là nên ở cùng nhau, mọi thứ cùng nhau hành động sẽ an toàn hơn." Sở Phong nói. "Thế nhưng mà..." Triệu Hồng có chút do dự. "Yên tâm, không lâu đâu." Sở Phong nhận ra sự lo lắng của Triệu Hồng nên trấn an nói. "Được thôi, vậy thì nghe ngươi." Triệu Hồng dù vẫn còn chút do dự, nhưng vẫn miễn cưỡng đồng ý. Sau đó, Sở Phong và Triệu Hồng tìm một nơi bí ẩn để bế quan tu luyện. Thực tế, hiện tại con đường phía trước của Sở Phong không chỉ có thế. Hắn có thể đi tìm kiếm sự giúp đỡ. Nhưng việc tìm kiếm sự giúp đỡ của người khác luôn có một chút sự bất trắc, vì vậy hắn vẫn thích dựa vào chính mình để tự đột phá. So với việc cầu xin sự giúp đỡ, Sở Phong cảm thấy tự mình đột phá tu vi vẫn đáng tin cậy hơn. Tất nhiên, mục tiêu của Sở Phong không phải là tăng tu vi đến cửu phẩm Võ Tổ, điều đó thực sự mất rất nhiều thời gian, thậm chí hắn cũng không biết phải mất bao lâu mới đạt được. Nhưng nếu chỉ tăng đến bát phẩm Võ Tổ thì Sở Phong vẫn có niềm tin chắc chắn, có thể làm được trong một khoảng thời gian ngắn. Bởi vì khi ở cổ vực Chiến tộc, Sở Phong đã cảm nhận được cơ hội đột phá lên bát phẩm Võ Tổ, chỉ là vì Chiến tộc cổ đại gặp chuyện nên mới trì hoãn. Về sau, Sở Phong không có cơ hội tập trung tu luyện, nhưng hắn biết chỉ cần chuyên tâm thì việc đột phá lên bát phẩm Võ Tổ không phải là điều khó khăn. Và với bản lĩnh hiện tại của hắn, chỉ cần có thể tăng tu vi lên bát phẩm Võ Tổ thì đã có thể đánh một trận với Khổng Đấu Mặc Uyên rồi. Sau đó, Sở Phong bế quan, Triệu Hồng thì làm hộ pháp cho Sở Phong. Tốc độ đột phá của Sở Phong cực nhanh, chỉ mất mười ngày ngắn ngủi, hắn đã thành công đột phá cánh cửa từ thất phẩm Võ Tổ đến bát phẩm Võ Tổ. Khi đầy trời thần lôi xuất hiện rồi giáng xuống, Sở Phong đã thành công đạt được tu vi bát phẩm Võ Tổ. "Triệu Hồng, chúng ta có thể xuất phát rồi." Sau khi thành công đột phá, Sở Phong vội vàng từ nơi bế quan đi ra, báo tin vui cho Triệu Hồng. "Triệu Hồng đâu?" Tuy nhiên, khi Sở Phong đi ra thì sắc mặt liền trở nên u ám, vì hắn không phát hiện bóng dáng Triệu Hồng đâu cả. Không chỉ không thấy Triệu Hồng mà Sở Phong cũng không thể cảm nhận được khí tức của nàng. "Có thể là nàng có việc gì đó nên đã rời đi rồi chăng?" Nữ Vương đại nhân nói. "Không thể, khí tức rời đi của nàng đã lâu rồi, e rằng mười ngày trước khi ta bế quan nàng đã rời đi." Sở Phong nói. "Nói như vậy thì chỉ có một khả năng thôi, nàng ấy đúng là không khiến người khác bớt lo." Nữ Vương đại nhân nói. Ngay khi Nữ Vương đại nhân nói xong câu này, Sở Phong đột nhiên khởi hành, hóa thành một đạo lưu quang, nhanh chóng bay lượn trên hư không. Nếu theo lời Nữ Vương đại nhân thì chỉ có một khả năng là Triệu Hồng đã quá nóng nảy. Chắc chắn là nàng đã một mình đi tìm Khổng Đấu Mặc Uyên báo thù. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận