Tu La Võ Thần

Chương 4719: Tu vi khôi phục

"Ta..."
"Là đã lên đến đỉnh cao nhất rồi sao?"
"Mà lại lại đơn giản như vậy?"
Sở Phong đến nơi này, ban đầu còn có chút khó tin, sau một hồi xác định, mới chắc chắn, mình đã thực sự lên đến đỉnh cao nhất của Tuyết Vực Thiên Phong.
Đứng trên đỉnh Thiên Phong, đã không thể nhìn thấy tình huống phía dưới, chỉ có thể thấy một tầng biển mây, trôi bồng bềnh ở phía dưới Thiên Phong. Nhưng không chỉ dưới Thiên Phong có mây, trên không Thiên Phong cũng có mây. Chỉ có điều đây không phải mây trắng, mà là mây đen. Mây đen dày đặc, như kết giới bao phủ cả bầu trời. Đám mây đen kia có chút quỷ dị, lúc cuồn cuộn bốc lên thì tỏ ra khá kiềm chế, nhưng trong mây đen lại có tử lôi trào ra. Thanh thế rất lớn, vô cùng kinh khủng. Đó chính là đại kiếp mười năm một lần của Ngọa Long Võ Tông. Đại kiếp này vẫn còn đó, vẫn chưa ai có thể phá giải. Có lẽ là do Thiên Phong quá cao, Sở Phong gần đại kiếp hơn, nên cảm nhận càng rõ ràng sự kinh khủng của nó. Nhưng Sở Phong không quan sát đại kiếp quá lâu. Đây không phải chuyện hắn nên quan tâm, cũng không phải chuyện hắn có thể giải quyết. Chắc hẳn, chỉ có tông chủ Ngọa Long Võ Tông mới có thể hóa giải trận đại kiếp này.
Sở Phong lập tức khoanh chân ngồi xuống, bởi vì lúc này, một luồng sức mạnh vô hình trên Thiên Phong, đang tự động tràn vào toàn thân Sở Phong, sau đó tụ tập ở đại não Sở Phong. Sở Phong cảm thấy đầu mình nhanh nhẹn hơn nhiều, tư duy cũng rõ ràng hơn, ngộ tính cũng tăng lên theo đó. Ngay cả sức mạnh các bộ phận trên cơ thể, cũng đang tăng cường. Lúc này Sở Phong, trước hết đã ăn cấm dược, nhưng hiệu quả này so với cấm dược còn mạnh hơn nhiều. Thậm chí là bất cứ loại cấm dược nào cũng không thể mang lại hiệu quả này. Sở Phong biết, đây là sức mạnh của Tuyết Vực Thiên Phong. Hắn không khỏi lần nữa cảm khái, cảm khái sự lợi hại của khai tông tổ sư Ngọa Long Võ Tông. Rất nhiều nơi tu luyện kỳ lạ, đều là nhờ vào thiên địa chi thế mới có thể tồn tại. Nhưng nơi này không phải, nơi này chính là do con người tạo ra. Là do khai tông tổ sư Ngọa Long Võ Tông, bằng vào sức một mình, lưu lại nơi tu luyện này.
Cảm khái thì cảm khái, Sở Phong cũng không dám lãng phí thời gian. Hắn cần phải mượn sức mạnh này, để phá vỡ Ngọa Long Hồn Giáp. Hiện tại, những kẻ nhắm vào hắn càng ngày càng nhiều... Sở Phong tin tưởng, Hạ Nhiễm cũng chỉ là một nhân vật nhỏ thôi. Về sau, danh tiếng của Sở Phong càng vang dội, sẽ có nhiều kẻ sợ hãi bị Sở Phong vượt mặt hơn, chạy ra để áp chế Sở Phong, gây khó dễ cho Sở Phong. Thậm chí là ám hại Sở Phong. Âm mưu quỷ kế sẽ đều nhắm vào Sở Phong. Điều Sở Phong muốn bây giờ, không chỉ là khôi phục thực lực, mà là nhanh chóng tăng cường thực lực. Chỉ khi bản thân mạnh mẽ lên, mới có thể tự bảo vệ mình. Nếu ở đây, ngay cả tự bảo vệ mình cũng không xong, vậy thì hắn dựa vào cái gì để Tử Linh có thể khôi phục tự do?
Nhưng lần này Sở Phong cực kỳ may mắn, hắn nhận được sự chiếu cố may mắn. Ngọa Long Hồn Giáp vốn không có chút manh mối, nay trở nên dễ phá giải hơn nhiều. Lúc này Sở Phong, giống như có thần trợ, mọi thứ đều trở nên đơn giản. Trong thời gian ngắn ngủi ba canh giờ, Nhất Phách, Nhị Phách, Tam Phách và Địa Hồn lần lượt bị Sở Phong phá giải. Tu vi của Sở Phong, cũng từ nhị phẩm Chí Tôn bắt đầu không ngừng khôi phục. Tam phẩm, tứ phẩm, ngũ phẩm, lục phẩm. Tu vi của Sở Phong đã trở về đến cảnh giới lục phẩm Chí Tôn. Tu vi của Sở Phong, đã hoàn toàn khôi phục. Mặc dù giới linh đại môn vẫn không cách nào mở ra, nhưng ít nhất Sở Phong đã khôi phục được tu vi thật sự. Dù chỉ là lục phẩm Chí Tôn, nhưng nếu thêm vào lôi văn, lôi đình áo giáp, sức mạnh Tứ Tượng Thần Thể, thì dù là cửu phẩm Chí Tôn, Sở Phong cũng hoàn toàn không để vào mắt. Sở Phong, bằng vào tu vi lục phẩm Chí Tôn, đã đứng ở vị trí mạnh nhất trong đám tiểu bối ở Thánh Quang Thiên Hà.
Bất quá Sở Phong cũng không định dừng tay lúc này, hắn đương nhiên muốn thừa thắng xông lên. Muốn mượn sức mạnh của Tuyết Vực Thiên Phong này, thử phá giải Tứ Phách. Nếu Tứ Phách cũng có thể phá giải, tu vi của Sở Phong sẽ có thể tăng lên đến thất phẩm Chí Tôn. Nếu sau khi Tứ Phách phá giải, Sở Phong thực sự có thể bước vào thất phẩm Chí Tôn, vậy thì Sở Phong sẽ nắm giữ quy luật của Ngọa Long Hồn Giáp. Cứ như vậy, đến khi Ngọa Long Hồn Giáp này triệt để phá giải, tu vi của Sở Phong có lẽ sẽ có thể bước vào nhị phẩm Võ Tôn. Võ Tôn cảnh, cái mà trước đó Sở Phong vẫn cảm thấy còn quá xa, thì nay lần đầu tiên Sở Phong cảm nhận được nó như sắp chạm tới.
Tiếp đó, Sở Phong lại cố gắng duy trì thêm trọn vẹn một canh giờ nữa. Nhưng Sở Phong vẫn thất bại, Địa Hồn dường như đã là cực hạn. Cho dù dưới sự gia trì của sức mạnh Tuyết Vực Thiên Phong, với trạng thái hiện tại, hắn cũng không thể phá giải Tứ Phách. Nhưng dù vậy, Sở Phong cũng đã hài lòng. Dù chỉ là khôi phục tu vi thật sự của mình, nhưng ở trong Ngọa Long Võ Tông này, những người có thể làm khó Sở Phong sẽ giảm đi đáng kể. Như loại hàng hóa Hạ Nhiễm kia, trong mắt Sở Phong, chỉ có thể được xem là rác rưởi.
"Kia là cái gì?"
Chỉ là sau khi Sở Phong dừng phá giải Ngọa Long Hồn Giáp, lại phát hiện trên đỉnh Thiên Phong này, có thêm một vật. Đó là một bệ đá. Sở Phong có thể xác định, cái bệ đá này trước đó không có, nó đột nhiên xuất hiện. Đồng thời, trên bệ đá, bày một tấm lệnh bài. Đó là lệnh bài của Nam Tước Viện. Mà trên mặt lệnh bài đó, còn khắc bốn chữ Độc Cô Lăng Thiên.
"Độc Cô Lăng Thiên đại nhân?"
Nhìn thấy lệnh bài này, Sở Phong đã ý thức được một vài chuyện. Vội vàng bước đến cái bệ đá kia.
"Ông"
Nhưng ngay khi Sở Phong đến gần, có một đạo quang mang từ trên bệ đá bắn lên trời. Đó là một nhóm chữ lớn phát sáng.
"Thay tên đổi bài, lưu danh sử xanh!!!"
"Thay tên đổi bài, lưu danh sử xanh?"
"Chẳng lẽ... ta đã phá vỡ kỷ lục của Độc Cô Lăng Thiên đại nhân?"
Sở Phong có chút do dự. Do dự không biết có nên phá vỡ kỷ lục của Độc Cô Lăng Thiên đại nhân hay không. Nếu phá vỡ, danh tiếng sẽ vang xa, tất nhiên sẽ đưa tới càng nhiều kẻ địch. Sẽ có nhiều người hơn muốn dẫm đạp Sở Phong xuống. Có lẽ sau đó, những kẻ muốn tìm Sở Phong gây phiền phức, sẽ không phải là Hoa Hứa, Phương Vân Sử, Hạ Nhiễm nữa. Mà là những đệ tử Ngọa Long có thực lực và bối cảnh hùng hậu hơn.
Nhưng Sở Phong chỉ do dự một chút, liền đưa ra quyết định. Hắn lấy lệnh bài đệ tử Bắc Huyền Viện của mình ra. Không chỉ lấy ra, Sở Phong còn dùng ngón tay làm bút, khắc lên tên mình lên mặt lệnh bài kia. Sở Phong đã quyết định, sẽ dương danh như vậy. Dù điều đó có thể mang tới càng nhiều đối thủ, càng nhiều địch ý, hắn vẫn phải làm như vậy. Muốn trong thời gian ngắn nhất, khiến danh tiếng vang dội trong Ngọa Long Võ Tông này. Điều hắn muốn làm, không chỉ là trở thành đệ tử mạnh nhất, mà là nhận được sự tán thành của tông chủ Ngọa Long Võ Tông. Chỉ có được sự tán thành của tông chủ đại nhân, mới có thể để Tử Linh khôi phục tự do.
Sau đó, Sở Phong lấy tấm lệnh bài Nam Tước Viện của Độc Cô Lăng Thiên xuống. Thay vào đó là tấm lệnh bài Bắc Huyền Viện của mình.
Ông
Khi tấm lệnh bài Bắc Huyền Viện kia đặt lên, quang hoa chiếu rọi từ bệ đá, vậy mà dung hợp với nhau, cuối cùng hóa thành một tấm lệnh bài thủy tinh, trôi về phía Sở Phong. Tấm lệnh bài này, giống như đúc tấm lệnh bài Bắc Huyền Viện mà Sở Phong vừa đặt trên bệ đá. Ngay cả hai chữ Sở Phong mà chính hắn khắc lên cũng giống hệt. Khác biệt duy nhất là, lệnh bài Bắc Huyền Viện làm bằng kim loại. Còn tấm lệnh bài biến từ ánh sáng này, lại bằng chất liệu thủy tinh, trong suốt như pha lê, lộng lẫy, đồng thời lóe lên những ánh sáng nhè nhẹ. Ánh sáng đó không chỉ thần thánh, mà còn mang theo khí tức sức mạnh giống với Tuyết Vực Thiên Phong.
"Hẳn là đã hoàn thành rồi?"
Sở Phong nắm lấy tấm lệnh bài kia vào tay.
Ông Một khắc sau, trong óc Sở Phong, giống như mở ra Thiên Nhãn, toàn bộ Tuyết Vực Thiên Phong giống như một tấm bản đồ, hiện ra trước mắt Sở Phong. Sở Phong có thể thấy, tất cả mọi người đang ở vị trí nào trên Tuyết Vực Thiên Phong. Mà Tống Hỉ, thì đang ở nửa đoạn dưới của Tuyết Vực Thiên Phong. Không chỉ Tống Hỉ, Hắc Diệu, Vương Tử Yên, cùng một số đệ tử khác của Bắc Huyền Viện cũng ở đó. Đồng thời còn có Phương Vân Sử cùng một số đệ tử của Nam Tước Viện, Đông Long Viện, Tây Hổ Viện. Điều quan trọng nhất là, ngoài Phương Vân Sử ra, Nam Tước Viện còn có một vị tu võ giả tứ phẩm Chí Tôn khác. Lúc này hai người bọn họ, đang liên thủ, công kích Tống Hỉ. Mà Tống Hỉ, đã bị trọng thương, đang khổ sở chống đỡ. Nhưng dù như vậy, Phương Vân Sử cùng một đệ tử khác của Nam Tước Viện, vẫn chưa có ý định dừng tay.
"Lũ hỗn trướng này."
Sở Phong phát hiện ra tình huống này, liền lập tức nhún người nhảy lên, từ trên đỉnh Thiên Phong này, nhảy xuống. Người khác bất nhân, Sở Phong không thể bất nghĩa. Cho dù là đệ tử Bắc Huyền Viện, bị người ta bắt nạt, Sở Phong cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Huống chi người này, lại chính là Tống Hỉ, người từng có tình huynh đệ với Sở Phong.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận