Tu La Võ Thần

Chương 4506: Nguyệt Tiên bị hãm hại

Chương 4506: Nguyệt Tiên bị hãm hại Sở Phong tay cầm trường kiếm, đâm thủng đan điền của Hồn Lũy. Đồng thời, tính mạng của Hồn Lũy cũng nằm trong tay hắn. Mặc dù Hồn Lũy rất mạnh, nhưng bây giờ hắn căn bản không thể đánh lại Sở Phong. Mạng nhỏ của hắn, bị bóp nghẹt trong tay Sở Phong.
Nhìn Hồn Lũy đã ngấn lệ và sắp khóc đến nơi, Sở Phong lại có chút may mắn trong lòng. Tống Duẫn, nha đầu đó, đã lừa cho hắn ăn cái gọi là "Bá Tinh Hồn độc". Khi hồn độc hòa vào linh hồn, nó gây ra tác dụng phụ, tạm thời phong bế một phần tu vi của Sở Phong. Đó là lý do vì sao Sở Phong trước đây bị đám lâu la Tỏa Hồn Tông gây khó dễ, chỉ có thể chịu đòn mà không thể ra tay giáo huấn. Không phải là không muốn giáo huấn, mà lúc đó tu vi và thuật kết giới của Sở Phong đã bị phong tỏa đến mức rất thấp.
Nhưng chính khi những tên lâu la đó gây khó dễ, Bá Tinh Hồn độc bắt đầu hòa vào linh hồn, tu vi của hắn bắt đầu hồi phục nhanh chóng. Đó cũng là lý do tại sao lúc đó Sở Phong không sợ bọn lâu la kia, vì hắn biết tu vi của mình sẽ sớm khôi phục. Về sau, Thánh Quang Kim An xuất hiện, khiến đám lâu la Tỏa Hồn Tông không thể tiếp tục làm khó dễ Sở Phong. Nhưng tu vi của Sở Phong vẫn tiếp tục hồi phục. Sau đó, khi Sở Phong và những người khác tiến vào sâu bên trong, tu vi của hắn cũng không ngừng hồi phục nhanh chóng. Vừa vặn trước khi phát hiện chuyện khuất tất giữa Hồn Lũy và Hồn Vĩnh, tu vi của hắn đã hồi phục đến mức ban đầu. Nếu không, Sở Phong không thể nào theo dõi Hồn Lũy đến đây, chứ đừng nói là đánh lén hắn.
Nói đi thì cũng phải nói lại, tuy Hồn Lũy không phải đặc biệt cẩn thận, nhưng dù sao hắn cũng là Chí Tôn bát phẩm, tốc độ rất nhanh. Nếu tu vi của Sở Phong hồi phục chậm một chút, có lẽ hắn đã không thể theo kịp Hồn Lũy. Cho nên Sở Phong mới cảm thấy may mắn… Hắn may mắn vì tu vi hồi phục kịp thời, nếu không thì việc không theo dõi được Hồn Lũy không đáng gì, nhưng nếu Tô Nhu, Tô Mỹ và Nguyệt Tiên thực sự bị Hồn Lũy hãm hại thì hắn sẽ hối hận không kịp. Nghĩ đến đây, ánh mắt của Sở Phong nhìn Hồn Lũy càng thêm hung tợn. Dù sao, đây chính là kẻ định giết chết Tô Nhu và Tô Mỹ.
"Phù."
Hồn Lũy cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Sở Phong, trực tiếp quỳ xuống trước mặt hắn.
"Vị huynh đệ kia, xin đừng giết ta, cầu xin ngươi bỏ qua cho ta đi."
"Lúc trước đệ tử trong tông bất kính với ngươi, nhưng chuyện đó không liên quan đến ta, xin hãy tha cho ta. Ta cam đoan nếu ngươi thả ta, ta nhất định sẽ giúp ngươi giáo huấn tàn ác những kẻ ngu xuẩn kia, ta thay ngươi giết chúng cũng là chuyện nhỏ thôi."
"Nếu ngươi muốn tự mình động thủ, ta cũng có thể giúp, ta có thể giúp ngươi bắt chúng đến để ngươi xâm lược."
"Huynh đệ, tha cho ta đi, ta van ngươi, ta còn có người già trên đầu, con nhỏ dưới chân."
"Hơn nữa, những tên ngu xuẩn trong tông môn kia đắc tội ngươi, vốn cũng không liên quan gì đến ta."
Trên mặt Hồn Lũy, nước mũi và nước mắt hòa lẫn, vẻ mặt hèn mọn đến cực điểm. Sao còn giống cái dáng vẻ trước kia, một thiên tài tuyệt đỉnh đứng trên hư không, nhìn xuống chúng sinh? Thế nhưng, nhìn bộ dạng này của Hồn Lũy, Sở Phong lại không hề đồng cảm, cũng không chút nào nảy sinh lòng thương hại. Vừa nãy hắn còn nói có thể bắt đồng môn của mình đến để Sở Phong giết. Tuy là lời cầu xin tha thứ, nhưng cũng đủ để thấy sự tàn nhẫn của hắn.
"Vừa nãy ngươi định luyện hóa hai cô nương kia đúng không?"
Sở Phong hỏi Hồn Lũy. Hắn không quan tâm Hồn Lũy là người như thế nào, mà chỉ quan tâm đến chuyện của Tô Nhu và Tô Mỹ.
"Ừm…"
Thần sắc Hồn Lũy đọng lại, hắn đột nhiên nhận ra, Sở Phong hình như không phải vì chuyện đồng môn của mình đắc tội Sở Phong, mà là vì hai cô nương kia.
"Vị huynh đệ, lẽ nào ngươi quen hai cô nương đó?"
Hồn Lũy lo sợ hỏi. Hắn cảm thấy nếu Sở Phong đến làm khó hắn vì ân oán với đệ tử Tỏa Hồn Tông thì hắn có thể dùng lời ngon tiếng ngọt để trốn thoát một kiếp. Nhưng nếu Sở Phong thực sự có quan hệ bất phàm với hai cô nương kia, vậy có lẽ hắn khó bảo toàn tính mạng. Vì hắn có một thói quen xấu, khi làm việc thường thích nói một mình. Chưa bàn đến hành vi, chỉ những lời lẩm bẩm trước đó của hắn thôi cũng đủ để người ta biết hắn muốn gây bất lợi cho hai cô nương đó.
Sở Phong không trực tiếp trả lời, mà nhìn Tô Nhu và Tô Mỹ trong tấm hình rồi mới nói:
"Hai người đó, là thê tử của ta."
Thê tử? !Ta s.á.t! !Hai chữ này vừa ra như một tiếng sét đánh, như một cái búa tạ giáng thẳng vào đầu Hồn Lũy. Hắn đã dự cảm thấy mình gây tai họa, nhưng không ngờ lại là đại họa như vậy. Thê tử, đó là những người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh của mỗi người đàn ông!
"Huynh đệ, tha mạng, tha mạng cho ta đi."
Hồn Lũy cầu xin tha thứ càng điên cuồng.
"Huynh đệ, ta chỉ làm theo chỉ thị, ta thật sự bị người sai khiến."
"Ta không có ân oán gì với hai vị cô nương kia, hoàn toàn là nghe theo trang chủ Bá Tinh sơn trang sai bảo."
Hồn Lũy ra sức giải thích, cho thấy hắn thật sự rất sợ.
"Nói đi."
Sở Phong lên tiếng.
"Nói gì?"
Hồn Lũy có chút mờ mịt.
"Nói toàn bộ sự thật ngươi biết, tất cả chân tướng, toàn bộ nói cho ta biết."
"Không được phép giấu diếm nửa lời, nếu không, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết."
Sở Phong nói. Nghe đến đó, Hồn Lũy đã sợ đến sắp hồn phi phách tán, làm sao còn dám giấu diếm nửa lời, vội vàng kể lại tất cả những gì mình biết cho Sở Phong.
Thì ra, Nguyệt Tiên căn bản không phải kẻ trộm. Sau khi nàng kết duyên, đã quen biết với trang chủ Bá Tinh sơn trang. Trang chủ Bá Tinh sơn trang phát hiện, Nguyệt Tiên có năng lực đặc thù, có thể đánh thức tiên lực thật sự của Bá Tinh Tiên Thảo. Cho nên trang chủ Bá Tinh sơn trang đã bày kế, muốn dùng năng lực đặc thù của Nguyệt Tiên để đánh thức tiên lực của Bá Tinh Tiên Thảo. Nhưng cái giá phải trả, chính là cái chết của Nguyệt Tiên. Thế là trang chủ Bá Tinh sơn trang đã gài bẫy. Bề ngoài, là để Nguyệt Tiên tiến vào động tiên, ăn Bá Tinh Tiên Thảo, giúp Nguyệt Tiên tăng tu vi. Nhưng thực tế là muốn dùng sức mạnh của trận pháp để luyện hóa Nguyệt Tiên, khiến cho viên Bá Tinh Tiên Thảo lột xác, trở thành chí bảo tu luyện thật sự.
Ban đầu mọi chuyện rất thuận lợi, khi Nguyệt Tiên ăn Bá Tinh Tiên Thảo, hắn liền có thể dùng lực lượng trận pháp gia truyền để áp chế và luyện hóa Nguyệt Tiên. Nhưng không ai ngờ, hắn lại đánh giá thấp khả năng của Nguyệt Tiên. Bá Tinh Tiên Thảo chính là nơi phát ra sức mạnh trận pháp của cấm địa tu luyện. Nguyệt Tiên sau khi ăn Bá Tinh Tiên Thảo đã bất ngờ nắm trong tay một phần lực lượng của trận pháp. Nguyệt Tiên phát hiện không ổn, liền thúc giục sức mạnh trận pháp, chống lại trang chủ Bá Tinh sơn trang. Việc này khiến trang chủ Bá Tinh sơn trang không thể nào sử dụng lực lượng trận pháp để luyện hóa Nguyệt Tiên.
Hắn nhất định phải tìm người tiến vào cấm địa tu luyện, kích hoạt trận nhãn khác nằm dưới dãy núi để tăng cường sức mạnh trận pháp. Thế là trang chủ Bá Tinh sơn trang đã phái người nhà mình vào cấm địa. Kết quả, hắn phát hiện việc muốn khống chế sức mạnh trận nhãn dưới dãy núi cần phải trả cái giá cực kỳ đắt. Các hậu bối Bá Tinh sơn trang tu vi không cao, không những không khống chế được lực lượng trận nhãn mà còn bị phản phệ. Bảy hậu bối phái vào thì năm người chết, hai người bị thương nặng. Mặc dù không phải hậu bối quan trọng nhất của Bá Tinh sơn trang, nhưng cũng là hậu bối thuộc hàng tinh anh.
Không còn cách nào khác, trang chủ Bá Tinh sơn trang đành phải tìm đến Hồn Lũy và Hồn Vĩnh của Tỏa Hồn Tông để giúp đỡ. Vì trước đây từng hợp tác, hắn khá tin tưởng vào hai người Hồn Lũy và Hồn Vĩnh, dù sao bọn họ có thể coi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận