Tu La Võ Thần

Chương 3888: Tu La ra sân

"Vậy làm phiền t·h·i·ê·n tôn." Kỳ thật, khi nói lời này, Thác Bạt Thừa An cực kỳ không có sức lực. Hắn dù sao cũng là một vị tu võ giả Chí Tôn cảnh, coi như giới linh chi t·h·u·ậ·t không bằng Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn, nhưng sức cảm ứng của hắn vô cùng n·ạy c·ảm. Hắn có thể thấy rõ, Bí Động Quần Thánh đã nhanh không chịu đựng n·ổi. Cứ tiếp tục như vậy, Bí Động Quần Thánh rất nhanh sẽ c·hết. Hắn căn bản không quan tâm đến sống c·hết của Bí Động Quần Thánh, thực tế thì, cho dù Bí Động Quần Thánh bằng lòng nói ra tung tích của Tu La, hắn cũng căn bản không có ý định tha cho Bí Động Quần Thánh. Hắn sẽ không cho phép bất kỳ ai khiêu khích Gia t·h·i·ê·n Môn của hắn còn s·ố·n·g sót. Chỉ là, hắn lo lắng về bảo vật trong mộ của những t·r·ảm Yêu Đại Đế kia. Nhất là sau khi nghe những trưởng lão từng đạt được chí bảo đó miêu tả. Hắn càng biết rõ những chí bảo đó trân quý thế nào. Hắn sợ hãi, Bí Động Quần Thánh c·hết rồi thì thật sự không tìm được những chí bảo đó nữa.
"Đáng giận!" Đột nhiên, Bí Động Quần Thánh vốn đã đ·á·n·h m·ấ·t động lực, thân thể vậy mà bắt đầu kịch l·i·ệ·t giằng co. Mọi người cảm thấy không hiểu và hiếu kỳ về tình huống này. Bởi vì sự giãy dụa của bọn họ không giống như là vì đau đớn thân thể đơn thuần. Mà càng giống như là bọn họ muốn đào thoát, hoặc là có sự việc khác p·h·át s·i·n·h.
"Ha ha ha, Bí Động Quần Thánh, bản tôn đã nói rồi, bản tôn nhất định tìm được bảo vật trong cơ thể các ngươi." Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn bỗng nhiên cười ha hả khi mọi người đang không hiểu, ngay sau đó hắn vung cánh tay lên.
Bá bá bá
Vô số đạo quang hoa bay lượn ra từ trong cơ thể Bí Động Quần Thánh. Đó đều là bảo vật. Từng món đều có giá trị không nhỏ. Không chỉ có bảo vật trong mộ t·r·ảm Yêu Đại Đế, mà còn có những bảo vật khác cũng vô cùng trân quý. Những bảo vật đó kim quang sáng c·h·ói, đơn giản như mặt trời chói mắt. Quan trọng nhất là số lượng rất nhiều. Mười một người của Bí Động Quần Thánh, đơn giản tựa như là một cái đại bảo t·à·ng di động. Bọn họ giấu kín vô số chí bảo trong cơ thể. Thậm chí có những bảo vật, mọi người đều không rõ đến tột cùng dùng để làm gì. Nhưng cái khí tức viễn cổ kia, cái lực lượng thần bí kia khiến mọi người biết đó nhất định là bảo vật lợi h·ạ·i.
"Đã sớm nghe nói Bí Động Quần Thánh có rất nhiều bảo vật tr·ê·n người."
"Chưa từng nghĩ lại thật là như thế, quả thực là mở rộng tầm mắt."
Lúc này, đám người Gia t·h·i·ê·n Môn vừa còn phiền muộn, ai nấy đều vui vẻ ra mặt. Bởi vì bọn hắn p·h·át hiện bảo vật tr·ê·n thân Bí Động Quần Thánh tựa hồ còn trân quý hơn so với mộ của t·r·ảm Yêu Đại Đế. Nguyên lai, Bí Động Quần Thánh mới thật sự là bảo t·à·ng. Lúc này, bọn hắn thậm chí cảm thấy việc bảo vật bị Bí Động Quần Thánh c·ướp đi trước đây là một chuyện tốt. Nếu không bảo vật bị c·ướp đi thì Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn cũng sẽ không ra tay, Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn không ra tay thì bọn hắn cũng không thể p·h·át hiện ra Bí Động Quần Thánh cất giấu nhiều bảo vật như vậy trong cơ thể.
"Ta nói trước, bảo vật trong mộ t·r·ảm Yêu Đại Đế thuộc về Gia t·h·i·ê·n Môn các ngươi."
"Còn bảo vật tr·ê·n thân Bí Động Quần Thánh thì thuộc về một mình bản tôn." Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn nói.
Đám người Gia t·h·i·ê·n Môn đều cảm thấy phi thường khó chịu khi nghe thấy âm thanh này. Bọn hắn là ai? Bọn hắn là người của Gia t·h·i·ê·n Môn, mà Gia t·h·i·ê·n Môn là bá chủ Gia t·h·i·ê·n tinh vực. Thân là bá chủ Gia t·h·i·ê·n tinh vực, từ trước đến nay cái gì cũng là của bọn hắn, người khác đừng hòng tranh đoạt. Mà ý của Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn đã vô cùng rõ ràng. Đó là bảo vật tr·ê·n người Bí Động Quần Thánh tuy nhiều nhưng không có quan hệ gì đến Gia t·h·i·ê·n Môn, đều là của Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn hắn. Điều này đương nhiên khiến người của Gia t·h·i·ê·n Môn khó mà tiếp nh·ậ·n. Chỉ là, bản lĩnh của Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn bọn hắn đều đã thấy. Gia hỏa này thực sự rất đáng sợ, bọn hắn rất rõ dù Thái Thượng trưởng lão Thác Bạt Thừa An của bọn hắn có ở đây cũng chỉ sợ không phải là đối thủ của Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn này. Cho nên dù bọn hắn có khó chịu cũng chỉ có thể lựa chọn nhẫn nhịn. Dù sao ngay cả Thác Bạt Thừa An, Thái Thượng trưởng lão từ trước đến nay vốn nóng nảy của bọn hắn cũng không nói gì trước lời nói p·h·ách lối kia của Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn. Vậy bọn hắn lại dám nhắc đến cái gì?
Bá bá bá
Đột nhiên ở giữa, rất nhiều chí bảo đang treo lơ lửng giữa không trung phía tr·ê·n. Lại đồng thời động đậy, bắt đầu bay v·út đi về phía xa như lưu tinh. Đó là một đạo kết giới môn, tất cả chí bảo đều bay vào trong kết giới môn đó.
Lúc đầu, mọi người còn tưởng là Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn cất giữ những chí bảo đó. Thế nhưng bọn hắn kinh ngạc p·h·át hiện sắc mặt của Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn lúc này vô cùng khó coi.
"Là ai, dám cả gan c·ướp đoạt bảo vật của bản tôn?" Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn nhìn qua đạo kết giới môn kia, p·h·ẫ·n nộ h·é·t.
"C·ướp đoạt?" Nghe được hai chữ này đám người Gia t·h·i·ê·n Môn bừng tỉnh đại ngộ. Nguyên lai, đây không phải là Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn cất giữ bảo vật. Mà là có người cưỡng ép c·ướp đi những bảo vật đó. Nhưng là ai? Ai có thể không coi Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn vào đâu mà c·ướp đi toàn bộ những bảo vật đó.
Ông
Đột nhiên ở giữa, một đạo quang mang thể bay lượn ra từ kết giới môn kia. Quang mang thể đó che t·h·i·ê·n khuất địa, vô cùng thần thánh. Sau khi nó xuất hiện tất cả mọi người đều tâm thần chấn động, bởi vì lực lượng kia quá mạnh, mạnh đến mức ngay cả các vị trưởng lão Gia t·h·i·ê·n Môn đều cảm thấy sợ hãi. Bất quá, quang mang thể đó cũng không bay v·út về phía đám người Gia t·h·i·ê·n Môn. Mà n·g·ư·ợ·c lại hướng thẳng đến Bí Động Quần Thánh. Sau khi quang mang thể đó đến tr·ê·n người Bí Động Quần Thánh thì bỗng nhiên rơi xuống, bao phủ khắp nơi tr·ê·n người bọn họ. Ngay sau đó, mọi người có thể thấy thân thể m·á·u t·h·ị·t b·e· ·b·ét vốn có của Bí Động Quần Thánh bắt đầu khôi phục, không chỉ có v·ết t·hương khép lại mà ngay cả huyết dịch cũng tràn lại vào cơ thể bọn họ. Không chỉ huyết dịch bên tr·ê·n thân bọn họ, mà ngay cả huyết dịch đã bốc hơi, huyết dịch đã chảy vào đất cũng khôi phục hoàn toàn, tràn vào trong cơ thể Bí Động Quần Thánh. Với tình huống này, Bí Động Quần Thánh vốn hấp hối, sắp t·ử v·ong không chỉ thương thế khép lại mà bọn họ còn nhao nhao ngồi dậy. Cái bộ dáng đó đơn giản như là một người không có chuyện gì, căn bản vốn không giống như người lúc trước t·h·iếu chút nữa c·hết m·ấ·t. Lúc này chớ nói đám người Gia t·h·i·ê·n Môn một mặt chấn kinh!!! Ngay cả mười một người Bí Động Quần Thánh cũng một mặt mờ mịt.
"Xem ra là gặp được đối thủ."
"Nếu các hạ đã đạt được lực lượng trận p·h·áp trong mộ t·r·ảm Yêu Đại Đế, lại không cần t·r·ố·n t·r·ố·n tránh tránh, chi bằng trực tiếp đi ra cùng bản tôn phân cao thấp a." Khi Huyết Vụ t·h·i·ê·n Tôn vừa nói ra lời này, người của Gia t·h·i·ê·n Môn cũng biết vì sao vị kia lại ủng có lực lượng cường đại như vậy. Hóa ra, vị kia đã đạt được lực lượng trận p·h·áp trong mộ t·r·ảm Yêu Đại Đế. Chỉ là, vậy mà ai lại đạt được lực lượng trận p·h·áp cường đại như thế?
"Các ngươi yên tâm, hôm nay các ngươi đều phải c·hết." Đúng lúc này, một âm thanh cũng vang lên th·e·o, khi nghe được cái thanh âm kia chớ nói thần sắc của Bí Động Quần Thánh khẽ động mà ngay cả đám người Gia t·h·i·ê·n Môn cũng thần sắc khẽ động. Đồng thời, nội tâm trở nên chấn động không gì sánh n·ổi. Bởi vì âm thanh kia rất quen thuộc, tựa như là âm thanh của Tu La.
Mà khi mọi người đang cảm thấy chấn kinh, một đạo bóng dáng từ trong kết giới môn kia đi ra. Sắc mặt của đám người Gia t·h·i·ê·n Môn vốn đã khó coi càng trở nên khó coi hơn khi nhìn thấy vị kia. Nhất là Thác Bạt Thừa An và Nam Cung Diệc Phàm bọn người. Cái bộ dáng đó đơn giản liền cùng ăn p·hâ·n vậy. Thế nhưng, so với sắc mặt khó coi của đám người Gia t·h·i·ê·n Môn thì Bí Động Quần Thánh lại mừng rỡ, từng người giật nảy mình thậm chí p·h·át ra reo hò và th·é·t lên. Bởi vì người xuất hiện lúc này chính là Sở Phong. Lúc này tr·ê·n người Sở Phong còn quấn quanh năng lượng thể cực kỳ bàng bạc, năng lượng thể kia như khải giáp bao trùm tr·ê·n người Sở Phong. Để hắn nhìn qua không chỉ có thần thánh mà còn bá khí phi thường, tựa như vương giả giữa t·h·i·ê·n địa. Dù chỉ là dùng mắt thường quan s·á·t, mọi người cũng có thể cảm nh·ậ·n được Sở Phong lúc này cường đại cỡ nào.
"Vậy mà thật là hắn."
"Thế nhưng hắn không phải một tên tiểu bối sao?"
"Làm sao một tên tiểu bối lại đạt được lực lượng cường đại như thế?"
Khi đám người Gia t·h·i·ê·n Môn chấn kinh, từng người cũng đều bị dọa p·h·át sợ, bọn hắn có thể cảm nh·ậ·n được Sở Phong lúc này cường đại cỡ nào. Nhưng Sở Phong càng cường đại thì lại càng bất lợi đối với bọn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận