Tu La Võ Thần

Chương 656: Sở Phong mở miệng (5 càng)

Chương 656: Sở Phong lên tiếng (5 chương)
Luồng sáng nhập vào cơ thể, vẻ mặt của Chu Thiên Minh biến đổi lớn, nhưng so với Lý công tử trước đó lại hoàn toàn khác biệt. Lý công tử thì đau đớn đầy mặt, còn hắn lại hớn hở vui mừng, ngay cả sắc mặt cũng hồng hào hơn không ít, sau đó mở miệng nói: “Quả nhiên thần kỳ, không hổ là bảo vật của tiền bối Phiêu Miếu.”
“Bá” ngay lúc Chu Thiên Minh xảy ra biến đổi, quả cầu biến hóa khó lường kia lại lần nữa biến thành một tờ giấy trắng. Đối với sự biến đổi này, mọi người đều biết kết quả, Chu Thiên Minh này đã khám phá quả cầu biến hóa khó lường, đạt được chỗ tốt không tầm thường.
“Chu công tử, ngươi thành công? Cảm giác thế nào?!” Tuy đã hiểu rõ trong lòng, nhưng Hạ Vũ vẫn mở miệng hỏi thăm, đồng thời những người khác cũng chăm chú nhìn Chu Thiên Minh, chờ đợi câu trả lời của hắn.
“Cảm giác phi thường tốt, tinh thần lực quả thực được tăng cường, có điều lực lượng này thực sự quá mạnh, nhận được một lần sẽ giúp ích rất lớn cho tinh thần lực, nhưng nếu là lần nữa, chỉ sợ sẽ hoàn toàn phản tác dụng.”
“Chu công tử nói rất đúng, gia sư từng nói, chỗ tốt của quả cầu biến hóa khó lường này chỉ có thể tiếp nhận một lần, nếu không sẽ vượt quá giới hạn, gây ra hậu quả rất nghiêm trọng.”
“Mà nếu Chu công tử có thể khám phá được quả cầu biến hóa khó lường này, không ngại giúp người hoàn thành ước nguyện, để chúng ta cũng chia sẻ một chút chỗ tốt của quả cầu biến hóa khó lường này, thế nào?” Hạ Vũ vừa cười vừa nói, trong mắt lại có chút vẻ cầu khẩn.
“Hạ cô nương đã mở lời, làm người có sao đâu.” Chu Thiên Minh không chút do dự liền mở miệng đáp ứng.
“Vậy làm phiền Chu công tử.” Thấy vậy, Hạ Vũ càng vui vẻ ra mặt, vừa chuyển ý nghĩ, liền lại bắn một sợi tinh thần lực vào trong quả cầu biến hóa khó lường, lập tức lại có một bức tranh đầy binh khí nổi lên, trên bức tranh xuất hiện mấy chữ “lưỡi búa”.
“Ông” Hai mắt Chu Thiên Minh sáng lên, liếc nhìn một phen rồi nói với Hạ Vũ: “Hạ cô nương, một thanh lưỡi búa.”
“Vô Tình sư đệ, ngươi là giới linh sư à?” Biết được đáp án rồi, Hạ Vũ cũng không trực tiếp tiến lên phá giải, mà là nhìn về phía Sở Phong.
“Bẩm Hạ Vũ sư tỷ, Vô Tình đúng là giới linh sư.” Sở Phong cười trả lời, không kiêu ngạo không tự ti, không kiêu không ngạo.
“Vậy thì tốt, cái gọi là người gặp có phần, khó có được Chu công tử lấy việc giúp người làm niềm vui, ta thấy những người ở đây hôm nay, đều nên hưởng thụ một chút lực lượng thần kỳ của quả cầu biến hóa khó lường này.”
“Vô Tình sư đệ, ở đây ngươi có tu vi yếu nhất, cơ hội này trước hết tặng cho ngươi đi.” Hạ Vũ mặt tươi cười nói với Sở Phong.
Vậy mà lúc này đây, Sở Phong thật sự nhịn không được, thầm mắng một tiếng trong lòng: "tiện nhân."
Bởi vì Sở Phong không cảm thấy Hạ Vũ này tốt bụng như vậy, vô duyên vô cớ nhường cơ hội này cho hắn, hiển nhiên là nàng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng thực lực của Chu Thiên Minh, sợ đi vào vết xe đổ của Lý công tử kia, cho nên muốn để Sở Phong thử nước.
“Hạ Vũ sư tỷ, ta thấy tỷ nói không đúng, Vô Tình sư đệ đã có tu vi yếu nhất, đương nhiên không thể để cho hắn hưởng thụ chuyện tốt này trước tiên, theo ta thấy cơ hội này, vẫn là trước tiên cho Cao Hùng công tử đi.” Đúng lúc này, Xuân Vũ lại đột nhiên cười hì hì lên tiếng, nha đầu này nhìn thì có vẻ vô tư vô phổi, nhưng trên thực tế lại rất thông minh, nàng cũng đã khám phá ra âm mưu của Hạ Vũ, đang giúp Sở Phong giải vây.
“Cái này…” Nghe được những lời này, Cao Hùng lập tức biến sắc, những người ở đây đều là người biết chuyện, tự nhiên biết cái gọi là cơ hội này, ẩn chứa nguy hiểm như thế nào.
“Cao huynh cứ đi đi, chẳng lẽ ngươi còn không tin thực lực của ta Chu mỗ sao?” Chu Thiên Minh rất tự tin nói.
“Cái này, vậy được thôi, đã vậy thì ta Cao Hùng liền việc nhân đức không nhường ai.” Tình huống này, Cao Hùng cũng không tiện nói thêm gì, đành phải viết chữ “Nhất” lên quả cầu biến hóa khó lường.
Chữ “Nhất” vừa dứt, lập tức một vệt sáng phóng lên, lướt vào thân thể Cao Hùng, phản ứng của Cao Hùng giống hệt Chu Thiên Minh trước đó, sự khẩn trương trước đó tan thành mây khói, thay vào đó là tâm trạng vui sướng vô ngần.
“Tuyệt diệu, thật sự quá tuyệt diệu, quả cầu biến hóa khó lường này thật là thần vật.”
“Hạ Vũ cô nương, Xuân Vũ cô nương, Đông Tuyết cô nương, Thu Trúc cô nương, Chu huynh đệ, cảm ơn.” Cao Hùng nhận được chỗ tốt, kích động không thôi, hướng Xuân Hạ Thu Đông và Chu Thiên Minh bày tỏ lòng biết ơn.
“Kết giới bí thuật của Chu công tử quả nhiên ghê gớm, tỷ muội chúng ta từ tận đáy lòng bội phục, nhưng tiếp theo vẫn còn phải làm phiền Chu công tử.” Hạ Vũ này tâm cơ rất sâu, sau một hồi tán dương, liền khiến Chu Thiên Minh chẳng biết đâu là nam bắc, bắt đầu tiếp tục phá giải quả cầu biến hóa khó lường, để cho nàng ta lợi dụng.
Nhưng Hạ Vũ vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng bản lĩnh của Chu Thiên Minh, sau đó lại cho hai người thử một chút, thấy thành công rồi mới hoàn toàn tin tưởng Chu Thiên Minh, bắt đầu đích thân ra trận, đi theo chỉ thị của Chu Thiên Minh, phá giải quả cầu biến hóa khó lường kia.
Thế nhưng, trong lúc này, Sở Phong, người vẫn luôn đứng phía sau đám người, không gây chú ý, cũng lén lút dùng Thiên Nhãn của mình quan sát quả cầu biến hóa khó lường kia, thậm chí còn quan sát cả Chu Thiên Minh.
Hắn phát hiện, cái gọi là kết giới bí thuật của Chu Thiên Minh, mặc dù thật sự có chỗ độc đáo, nhưng lại dường như tiêu hao thể lực cực kỳ lớn. Đồng thời, hình vẽ lộ ra trên quả cầu biến hóa khó lường ngày càng phức tạp, khó hơn so với trước đó rất nhiều, với tình hình này, Chu Thiên Minh đã có chút lực bất tòng tâm, nhưng vì sĩ diện, hắn lại không nói ra, mà là tiếp tục phá giải.
Sau khi Hạ Vũ, Đông Tuyết lần lượt thành công phá giải quả cầu biến hóa khó lường, mọi người ở đây đã tin tưởng Chu Thiên Minh không chút nghi ngờ.
Cuối cùng, Thu Trúc, người được mệnh danh là một trong tam đại mỹ nữ vùng biển phía Đông đứng dậy, nàng đứng trước bức tranh, thật sự rất đẹp, giống như tiên nữ bước ra từ tranh vẽ, rất là mê người.
Chỉ là, ngay khi nàng đưa tay ngọc ra, chuẩn bị dựa theo chỉ thị của Chu Thiên Minh để phá giải thì Sở Phong lại đột ngột lên tiếng: “Dừng tay!!!”
“Bá” Một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên, làm mọi người ở đây giật mình, đồng loạt hướng ánh mắt về phía Sở Phong.
“Vô Tình, ngươi làm gì vậy?” Hạ Vũ rất bất mãn hỏi, trong lời nói đầy vẻ nghiêm khắc.
“Hạ Vũ sư tỷ, Thu Trúc sư tỷ, số lượng mà Chu công tử nói không đúng, số lượng trên bức tranh này không phải là bốn mà là năm, nếu Thu Trúc sư tỷ viết chữ bốn, nhất định sẽ gặp phải phản phệ của quả cầu biến hóa khó lường.” Sở Phong bình tĩnh lên tiếng.
"Đánh rắm, ngươi là cái thá gì, lại dám nói ta nhìn không đúng?" Nghe thấy lời này, Chu Thiên Minh lập tức giận dữ, chỉ vào Sở Phong mà mắng lớn.
“Vị huynh đệ kia, gọi là Vô Tình à? Không phải ta nói ngươi, muốn anh hùng cứu mỹ nhân cũng phải đổi cách chứ, đây không phải là giúp Thu Trúc cô nương mà là hại nàng đó.”
“Đúng vậy, muốn làm thân cũng không thể như vậy chứ, nếu Thu Trúc cô nương nghe theo lời ngươi, viết chữ năm lên, bị quả cầu biến hóa khó lường phản phệ, ngươi có gánh nổi trách nhiệm này không?” Cùng lúc đó, mấy người Cao Hùng cũng châm biếm Sở Phong, khi châm biếm, trên mặt còn mang theo nụ cười nhạt, như thể đang xem một chuyện cười.
"Vô Tình sư đệ, ta nể tình ngươi là người được Thu Thủy tiền bối mang đến, hôm nay không tính toán với ngươi, nhưng kết giới bí thuật của Chu công tử đúng là rất mạnh, chúng ta đã đích thân kiểm chứng rồi."
“Cho nên ta khuyên ngươi vẫn nên bớt tự cho là thông minh thì hơn, nếu không đừng trách ta không khách khí với ngươi.” Hạ Vũ chỉ vào Sở Phong, lạnh giọng quát.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận