Tu La Võ Thần

Chương 6246: Thần Hươu mong muốn

"Đầu tiên, cái tòa tháp huyết mạch thái cổ này, chỉ dành cho người tu luyện võ đạo, nhưng cũng có yêu cầu về huyết mạch."
"Cho nên, người tu luyện võ đạo có huyết mạch không đủ mạnh mẽ thì không nên vào trong đó, dù sao có đi vào cũng không thu được gì, chi bằng để cơ hội cho người cần."
"Còn một điều nữa, muốn vào tháp này cần có tháp lệnh, mà số lượng tháp lệnh lại có hạn, cho nên chỉ có số ít người có thể nhận được tháp lệnh."
"Nhưng một đạo tháp lệnh có thể cùng nhiều người chia sẻ, nếu có được chỗ tốt, những người dùng chung một tháp lệnh có thể dựa theo ý muốn của người giữ lệnh để phân phối."
"Bởi vậy, nếu ai không thuộc về bất kỳ thế lực nào, mà đơn độc tới đây, muốn vào tháp huyết mạch thái cổ, ta khuyên nên xem có quen biết thế lực tông môn nào nguyện ý mang theo cùng đi không."
"Đương nhiên, nếu có thể kết bạn cùng những người tu luyện đơn lẻ khác cùng đi thì cũng được."
"Nói chung, ít nhất phải lấy vạn người làm cơ sở, mới có thể nhận được tháp lệnh."
"Người dù huyết mạch có mạnh hơn, tu vi cao hơn thì cũng không thể một mình nhận tháp lệnh."
Trưởng lão Hoàng Phủ Thiên tộc vừa dứt lời, mọi người lập tức xôn xao bàn tán, người có ý kiến nhiều nhất tự nhiên là giới linh sư.
Dù sao người chuyên tu kết giới thuật, thiên phú tu luyện võ đạo thường không bằng người khác.
Nhưng bọn họ lặn lội đường xa đến đây, lại không có cách nào vào bên trong, chắc chắn sẽ có oán hận, nhưng vì e ngại thực lực của Hoàng Phủ Thiên tộc, cũng chỉ có thể nhỏ giọng phàn nàn.
"Sao lại phiền phức như vậy, quả nhiên là có chuyện mờ ám bên trong đúng không?" Đản Đản hỏi Sở Phong.
"Đúng là có chuyện mờ ám, Hoàng Phủ Thiên tộc này chắc chắn không có lòng tốt như vậy."
"Nhưng tạm thời vẫn chưa nhìn ra."
Sở Phong vẫn luôn quan sát một cách nghiêm túc.
Muốn cố gắng nhìn ra chút mánh khóe trước khi tiến vào.
Mà sau khi vị trưởng lão Hoàng Phủ Thiên tộc kia nói xong đại khái tình hình, các trưởng lão của Hoàng Phủ Thiên tộc liền đồng thời xuất phát.
Đồng thời thúc giục chí bảo, bố trí một tấm bình phong thật sự, đem cái gọi là tháp huyết mạch thái cổ phong tỏa lại.
Nhưng ngoài bình phong, cũng có hơn trăm cửa lớn đồng thời mở ra ở bốn phía.
Muốn vào trong đó, mọi người có thể thông qua những cánh cửa kia.
Mà những cửa lớn kia thực chất là một dạng khảo nghiệm, có thể dùng để kiểm tra huyết mạch của người tu luyện võ đạo mạnh hay yếu.
Huyết mạch mạnh đến mức nào thì không đo được.
Nhưng người có huyết mạch quá yếu sẽ bị một đạo hồng quang bao phủ, và sẽ bị từ chối không cho vào cửa.
Lúc trước nói dễ nghe, khuyên giới linh sư không nên vào, nhưng trên thực tế căn bản không có ý định để giới linh sư vào trong.
Trừ phi huyết mạch tu luyện võ đạo của giới linh sư đủ mạnh, bằng không cửa kia sẽ ngăn họ lại.
Điều này không khỏi khiến Sở Phong sinh nghi ngờ.
Thậm chí không loại trừ khả năng đây là một cái bẫy nhắm vào người tu luyện võ đạo.
Dù sao, trong thế giới tu luyện võ đạo, cường giả xưa nay không coi mạng sống của kẻ yếu ra gì.
"Sở Phong, bản nữ vương cảm thấy không ổn lắm, nếu không được, chúng ta sẽ không vào, tuy nói cầu phú quý trong nguy hiểm, nhưng cũng không thể không muốn sống."
Đản Đản cũng phát hiện ra sự nguy hiểm.
Ngay lúc này, lại có một giọng nói vang lên trong cơ thể Sở Phong, đồng thời lọt vào tai Sở Phong và Đản Đản: "Tháp huyết mạch thái cổ, thời Viễn Cổ cũng là một bảo vật quý giá."
Là Thần Hươu.
Nghe Thần Hươu lên tiếng, Đản Đản không nói gì nữa, mà chuyên tâm lắng nghe, rất ngoan ngoãn.
Còn Sở Phong thì như vớ được cọc, vội vàng hỏi han: "Tiền bối, ngài hiểu về cái tháp huyết mạch thái cổ này sao?"
"Lời trưởng lão Hoàng Phủ Thiên tộc nói là thật, trong này thực sự có sức mạnh, có thể giúp ích cho huyết mạch."
"Nhưng tháp huyết mạch thái cổ cũng chia thành nhiều loại, tháp huyết mạch thái cổ đủ mạnh, thì dù người tu luyện võ đạo hay giới linh sư, đều có cơ hội nhận được lợi ích."
"Hắn đã nói rồi, giới linh sư tốt nhất đừng đi vào."
"Vậy rất có thể tòa tháp huyết mạch thái cổ này của hắn là loại phẩm chất kém, với ngươi mà nói chưa chắc có ích."
"Nhưng cũng không chắc chắn được, vẫn phải xem kết quả cuối cùng, tóm lại... Nếu ở nơi này đạt được lợi ích, mà huyết mạch yếu hơn ngươi, thì không cần dung hợp, vì làm vậy sẽ làm giảm phẩm chất huyết mạch thiên lôi của ngươi."
"Nhưng mọi thứ không tuyệt đối, cũng có thể Hoàng Phủ Thiên tộc này không nói thật."
"Tóm lại, cứ vào xem thử đi, vì tháp huyết mạch thái cổ được thúc đẩy bởi một loại thiên địa kỳ vật thời Thái Cổ."
"Thiên địa kỳ vật kia được giấu trên đỉnh tháp huyết mạch, nếu ngươi lên được đỉnh, tìm được vật kia thì có thể cho bản thần dùng để tu luyện, đồng thời có thể giúp bản thần khôi phục sức mạnh nhanh hơn." Thần Hươu nói.
"Vậy xem ra, ta không thể không đi vào cái tháp huyết mạch thái cổ này rồi."
Sở Phong lại nhìn về phía tháp huyết mạch kia, lo lắng vẫn còn, nhưng lại có thêm động lực.
Sức mạnh của Thần Hươu, Sở Phong biết rõ.
Đây chính là quân bài át chủ bài bảo mệnh có thể xưng vô địch.
Nếu có thể giúp Thần Hươu nhanh chóng khôi phục sức mạnh, Sở Phong không nghi ngờ gì sẽ có thêm một lần cơ hội bảo toàn tính mạng, hắn đương nhiên không thể bỏ lỡ.
Huống hồ, Sở Phong cảm thấy Thần Hươu rất khát khao thiên địa kỳ vật kia.
Sở Phong vẫn cảm thấy, Thần Hươu có những thủ đoạn trốn chạy không hề đơn giản, tất nhiên cũng có những sức mạnh khác.
Chỉ là Thần Hươu chưa từng bộc lộ ra.
Chưa nói gì khác, từ khi quen biết Thần Hươu, nàng đã giúp đỡ Sở Phong rất nhiều, có thể nói là đã nhiều lần cứu mạng Sở Phong.
Sở Phong tự nhiên không tiếc gì mà không muốn giúp Thần Hươu có được thứ nàng cần.
"Tiền bối, ngài còn biết gì về cái tháp huyết mạch thái cổ này không, nếu vãn bối muốn vào thì cần phải chú ý những gì?" Sở Phong hỏi.
"Tháp lệnh quả thực có thể điều khiển nhiều người, cũng có thể chia sẻ lợi ích đạt được."
"Nhưng trên thực tế, tất cả quyết định đều do người giữ tháp lệnh quyết định."
"Cho nên ngươi nhất định phải tự mình giành lấy tháp lệnh, nếu không sẽ trở thành quân cờ của người khác."
"Mặt khác, tuy tháp huyết mạch thái cổ không giới hạn tuổi tác, nhưng vào thời Viễn Cổ, thường được những quái vật khổng lồ dùng để khảo hạch hậu bối."
"Vì tháp huyết mạch thái cổ này có một đặc tính."
"Nếu thật sự có thể kích hoạt hoàn toàn, thì thân tháp sẽ hóa thành trong suốt, mọi tình huống bên trong, người bên ngoài đều sẽ thấy rõ như một vở kịch cho người khác thưởng thức."
"Ngay cả thủ đoạn ngụy trang cũng sẽ mất hiệu lực, tất cả mọi người đều sẽ lộ nguyên hình."
Nghe đến đây, Đản Đản không nhịn được lên tiếng: "Chẳng phải nói thân phận của Sở Phong sẽ bị bại lộ sao?"
Nàng có chút lo lắng, dù sao Sở Phong có mạch nguồn gốc và huyết mạch vương, đây đều là những sức mạnh mà thế gian ai cũng biết.
Đơn giản là một kho báu di động trong mắt các thế lực khắp nơi.
Huống chi các chủng tộc viễn cổ vốn mang lòng thù địch với các võ giả thời nay, nếu thật sự bại lộ ở đây, thì chắc chắn sẽ dẫn tới tai họa bị vây giết.
"Với ngươi mà nói, thực sự gặp nguy hiểm."
"Hơn nữa, mặc dù phương thức thu được sức mạnh của mỗi tháp huyết mạch thái cổ khác nhau, nhưng chỉ có một lợi ích lớn nhất."
"Cái lợi ích cuối cùng này cần phải tranh đoạt."
"Cho nên dù trên người ngươi không có bảo vật mà họ thèm khát, nhưng nếu muốn thu được lợi ích thực sự ở đây, thì chắc chắn sẽ đắc tội Hoàng Phủ Thiên tộc."
"Có nên đi vào hay không, ngươi vẫn nên cẩn thận suy xét một chút." Thần Hươu nói.
"Đản Đản đừng lo, đến đây rồi, ta có cách tự bảo vệ mình." Sở Phong an ủi Đản Đản xong, liền nói với Thần Hươu:
"Tiền bối, ngài giúp đỡ vãn bối, vãn bối đều khắc ghi trong lòng."
"Đã vật trên đỉnh tháp kia có ích cho ngài, thì vãn bối dù thế nào cũng sẽ đoạt cho bằng được."
"Chỉ là không biết còn điều gì cần phải chú ý nữa không?" Sở Phong lại hỏi.
"Tiểu tử ngươi không cần phải nịnh nọt ta, những gì bản thần biết đều đã nói với ngươi cả rồi." Thần Hươu nói.
"Ai hắc hắc, không phải nịnh nọt đâu, vãn bối nói sự thật mà." Sở Phong cười hề hề.
Nghe thì giống nịnh nọt, nhưng thực tế lại là lời thật lòng.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận