Tu La Võ Thần

Chương 4799: Nhất phẩm Võ Tôn

Ầm ầm Bất quá, cái kia lôi thần chín màu khủng khiếp, cũng không kéo dài quá lâu, liền giáng xuống, rơi về phía nơi xa Âm Dương Khô Tỉnh Giới.
“Lại thật sự là dị tượng lôi đình.” “Là Sở Phong kia sao?” “Hắn lại đột phá?” “Chết tiệt, chẳng lẽ hắn đã có kỳ ngộ?” Tả Khâu Nhan Lương nhìn hướng nơi lôi thần chín màu rơi xuống, sắc mặt trở nên hết sức khó coi.
Hắn liếc nhìn dưới chân, nơi này có thể ẩn chứa kỳ ngộ, nhưng hắn lại không cách nào phá giải mặt đất, cuối cùng cắn răng, thân hình nhảy lên, lại nhanh chóng hướng chỗ lôi đình rơi xuống bay đi.
Hắn muốn đuổi theo, là muốn tìm được Sở Phong.
Bởi vì hắn cảm thấy, có thể gây ra dị tượng lôi đình như thế, chỉ có thể là Sở Phong.
Ngay cả đệ đệ của hắn, cũng khó có khả năng gây ra dị tượng lôi đình kinh khủng như thế.
Mà tốc độ đột phá của Sở Phong quá nhanh, theo hắn được biết, khi Sở Phong vừa tiến vào Ngọa Long Võ Tông, tu vi còn rất yếu.
Thế nhưng mà, về sau liên tiếp đột phá, tiếp tục như vậy, đừng nói là hắn, ngay cả đệ đệ hắn cũng sớm muộn sẽ bị Sở Phong vượt qua.
Cho nên... hắn nhất định phải nhanh chóng tiêu diệt Sở Phong, nếu không sẽ có hậu hoạn vô tận.
Tuy rằng nơi lôi thần chín màu rơi xuống rất xa, nhưng vẫn còn dư uy.
Kỳ quái là, dư uy kia không những vẫn tồn tại rất lâu, mà ngay cả sa mạc trên đường cần phải trải qua, cũng không quỷ dị ngăn cản Sở Phong như trước đó.
Trước mặt Tả Khâu Nhan Lương, sa mạc liền biến thành bộ dạng bình thường, rất nhanh đã bị Tả Khâu Nhan Lương vượt qua.
Bởi vậy, Tả Khâu Nhan Lương, một đường truy tung phía dưới, rất nhanh đã tới trước rừng đá kia.
Nhìn dư uy lôi đình xoay quanh trên đường chân trời, Tả Khâu Nhan Lương biết, Sở Phong vẫn còn ở đây, vẫn chưa rời đi.
Chỉ là Tả Khâu Nhan Lương cũng phát hiện rừng đá này không đơn giản, sau khi quan sát một hồi, căn bản là không cách nào phá giải rừng đá này, càng không thể tìm ra Sở Phong.
Thế là, Tả Khâu Nhan Lương thả Hạ Nghiên, Lý Mục Chi đám người ra.
Hạ Nghiên, cùng Lý Mục Chi đám người, còn không biết tình huống lúc này.
Hạ Nghiên vừa xuất hiện đã mắng lớn về phía Tả Khâu Nhan Lương.
Nhưng Tả Khâu Nhan Lương cầm tôn binh, không nói hai lời, một kiếm đâm xuyên qua vai Hạ Nghiên.
“Tả Khâu Nhan Lương, ngươi muốn làm gì?” Thấy vậy, Lý Mục Chi vốn luôn trầm mặc cũng phẫn nộ mở miệng.
Mặc dù đã sớm biết, Tả Khâu Nhan Lương sẽ không bỏ qua bọn họ, nhưng khi Tả Khâu Nhan Lương thật sự ra tay, hắn vẫn là không thể đè nén lửa giận trong lòng.
Dù sao, bọn họ là đồng môn mà!!!
Ai ngờ được, Tả Khâu Nhan Lương rút tôn binh, tiếp theo kiếm liền đâm về Lý Mục Chi, một kiếm này trực tiếp đâm xuyên cổ họng Lý Mục Chi.
Gặp cảnh này, những người khác cũng đều sợ tới mức tái mặt.
Còn tưởng rằng, Tả Khâu Nhan Lương muốn giết người diệt khẩu.
Cho đến khi Tả Khâu Nhan Lương, hét lớn về phía rừng đá.
"Sở Phong, cút ra đây cho ta."
"Nếu không cút ra đây, ta sẽ giết bọn chúng."
Lúc này, Hạ Nghiên đám người rốt cuộc hiểu ra, vì sao Tả Khâu Nhan Lương đột nhiên ra tay với bọn họ.
Nguyên lai Sở Phong trốn ở trong rừng đá kia, Tả Khâu Nhan Lương là dùng bọn họ để ép Sở Phong từ rừng đá đi ra...
Sở Phong, vẫn còn ở trong thế giới thánh khiết kia.
Hắn thực tế đã thuận lợi đột phá, tu vi đã bước vào nhất phẩm Võ Tôn cảnh.
Không chỉ bước vào nhất phẩm Võ Tôn cảnh, mà cánh cửa giới linh luôn phong bế, cũng rốt cục mở ra, Sở Phong đã có thể mượn dùng lực lượng của Vũ Sa.
Nhưng lúc này hắn, vẫn đang nhắm mắt, chính là bởi vì... lực lượng tăng cường ngộ tính trong thời gian ngắn mà vị lão đầu quái dị kia cho hắn vẫn còn.
Sở Phong muốn thừa cơ hội này, lại lần nữa phá giải phong tỏa của Ngọa Long Hồn Giáp, thử thừa thắng xông lên đột phá đến nhị phẩm Võ Tôn.
Bởi vì vừa mới trải qua những gì, Sở Phong rõ ràng nhất.
Lực lượng đang xoay quanh trong cơ thể hắn lúc này, không chỉ là tăng cường ngộ tính đơn giản.
Bởi vì vừa mới, những gì hắn trải qua không phải lôi phạt đơn thuần, mà là thần lôi kiếp đáng sợ.
Sở Phong trước đó, đã trải qua một lần thần lôi kiếp, lần đó tốn của Sở Phong không ít sức lực.
Nhưng mà lần này, lại thuận lợi hơn lần đầu rất nhiều.
Sở dĩ như vậy, không phải do tự thân Sở Phong lợi hại, mà là lực lượng tăng cường ngộ tính xoay quanh trong cơ thể Sở Phong đã giúp hắn hóa giải thần lôi kiếp.
Chỉ tiếc, mắt thấy lực lượng kia sắp tan đi, Sở Phong vẫn không thể lại lần nữa phá giải Ngọa Long Hồn Giáp.
Tu vi của hắn cũng dừng lại ở nhất phẩm Võ Tôn.
“Ai, thật là đáng tiếc.” Sở Phong chưa thỏa mãn mở mắt, nhưng trên mặt vẫn có vẻ vui mừng khó giấu.
Bởi vì Sở Phong không chỉ bước vào Võ Tôn cảnh, hắn còn có thể cảm giác được, lôi văn cùng lôi đình áo giáp, còn có Tứ Tượng thần lực đều vẫn còn.
Dù là đạt đến Võ Tôn cảnh, Sở Phong vẫn có thể liên tục tăng lên ba phẩm tu vi.
Tuy lúc này Sở Phong, chỉ là nhất phẩm Võ Tôn, nhưng sau khi liên tục tăng lên ba phẩm tu vi, tu vi của Sở Phong có thể đạt tới tứ phẩm Võ Tôn.
Tứ phẩm Võ Tôn, cảnh giới này, đừng nói trong Ngọa Long Võ Tông có mấy cao thủ.
Toàn bộ Thánh Quang thiên hà, tu vi đạt tới tứ phẩm Võ Tôn cũng rất ít.
Hắn... đã trưởng thành thành nhân vật có thể tung hoành Thánh Quang thiên hà.
Hô Nhưng ngay lúc Sở Phong cảm thán, thế giới xung quanh Sở Phong bắt đầu vặn vẹo.
Sở Phong biết, hắn sắp phải rời khỏi nơi này.
Quả nhiên, rất nhanh thế giới xung quanh liền vỡ vụn biến mất, thay vào đó, là thế giới thực.
Lúc này, Sở Phong vẫn đứng ở vị trí lúc trước, nhìn chằm chằm vào phương hướng rừng đá.
“Kia là?” Nhưng rất nhanh, Sở Phong đã thấy Tả Khâu Nhan Lương, cùng Hạ Nghiên, Lý Mục Chi, Tống Hỉ, Thỏ Duyên Duyên đám người.
Chỉ thấy Tả Khâu Nhan Lương cầm một thanh trường kiếm trên tay, đang kêu gào tên Sở Phong, không ngừng hò hét để Sở Phong cút ra.
Hơn nữa, nhìn Hạ Nghiên Lý Mục Chi đám người, không ai ngoại lệ, tất cả đều là máu me đầm đìa, đầy thương tích.
Đàn ông thì không nói, ngay cả Hạ Nghiên cùng Thỏ Duyên Duyên, những nữ tử cũng không tránh khỏi.
"Tả Khâu Nhan Lương, ngươi đúng là muốn chết!"
Thấy cảnh này, Sở Phong phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.
Tiếng gầm giận dữ này, không chỉ hấp dẫn Tả Khâu Nhan Lương, Hạ Nghiên cùng Lý Mục Chi, mà mọi người đều thấy được Sở Phong.
Bọn họ cũng không biết, Sở Phong đã xuất hiện từ khi nào.
Thế nhưng, điều bất ngờ là lúc này Sở Phong... lại ở ngay chỗ không xa bọn họ.
"Sở Phong, mau trốn đi!!"
Thấy Sở Phong, Hạ Nghiên lập tức quát lớn.
Mà Tả Khâu Nhan Lương, đâu thể cho Sở Phong có cơ hội chạy thoát, trong tay tôn binh vung lên, liền muốn ra tay với Sở Phong.
Bá Nhưng chỉ thấy thân hình Sở Phong thoắt một cái, đã biến mất không thấy gì.
Khi Sở Phong lại lần nữa xuất hiện, đã tới trước mặt Tả Khâu Nhan Lương.
Mà bàn tay của Sở Phong, càng trực tiếp chụp lên đầu Tả Khâu Nhan Lương.
"Ngươi!!"
Nhìn thấy Sở Phong trước mặt, đừng nói là người khác, ngay cả Tả Khâu Nhan Lương cũng biến sắc.
Chỉ thấy lôi văn phun trào, áo giáp lao nhanh, không chỉ có huyết mạch thiên cấp, mà còn có Tứ Tượng thần lực cường đại đang xoay chuyển xung quanh Sở Phong.
Lúc này tu vi của Sở Phong đã đạt đến tứ phẩm Võ Tôn cảnh.
"Tả Khâu Nhan Lương, ta đã cho ngươi cơ hội."
"Là ngươi không biết quý trọng."
Sở Phong vừa dứt lời, bàn tay đột nhiên nắm chặt, chỉ nghe “bành” một tiếng.
Toàn bộ đầu của Tả Khâu Nhan Lương bị Sở Phong bóp nát.
Khi thân thể còn lại của hắn ngã xuống đất, Tả Khâu Nhan Lương đã chết hoàn toàn.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận