Tu La Võ Thần

Chương 4053: Gia tộc không bảo đảm

"Đúng vậy, tên kia đang bế quan ở cấm địa, đã kiểm tra chưa, liệu trong đó có trọng bảo nào giúp tăng tiến tu vi không?"
"Không phải tên Sở Hiên Viên kia, tại sao lại cố tình chịu phạt để đến đó bế quan tu luyện?" Bỗng nhiên, nam tử áo lam hỏi.
"Đã điều tra rồi, nơi đó chỉ có thứ khắc chế sức mạnh huyết mạch Thiên tộc, người có huyết mạch Thiên tộc đến đó, tu vi sẽ chỉ thụt lùi, không thể tăng tiến được."
"Cũng không hiểu nổi, Sở Hiên Viên vì sao lại muốn đến đó bế quan." Vô Danh Đấu Thiên trả lời.
"Vô dụng, thứ phế vật như ngươi, tự nhiên không tra được, đợi ta diệt cái Sở thị Thiên tộc kia, ta sẽ tự mình đi thăm dò." Nam tử áo lam nói.
"Đại nhân, người muốn giết Sở Phong sao?" Vô Danh Đấu Thiên hỏi.
"Một gia tộc nhỏ bé, liên tục xuất hiện ba người có thiên phú siêu quần, hơn nữa lại là ông cháu ba người, đây không phải là chuyện tốt lành gì."
"Mặc dù, ta không hề e ngại bọn chúng, nhưng dù sao chúng ta cũng không thường xuyên đến đây, nếu không có ta ở đây, ngươi tuyệt đối không thể đối phó được."
"Vì ngươi làm việc bất lợi, chỉ còn cách ta tự mình ra tay diệt trừ."
"Thứ vô dụng, nếu ngươi có chút bản lĩnh, còn cần ta thay ngươi giải quyết chuyện này sao?" Nam tử áo lam dùng ánh mắt châm biếm nhìn Vô Danh Đấu Thiên.
"Chỉ là..." Vô Danh Đấu Thiên còn muốn nói thêm.
"Chỉ là cái gì? Chẳng lẽ ngươi cho rằng, một tên tiểu bối, ta không thể đối phó?" Mặt nam tử áo lam trở nên âm trầm, lộ vẻ không vui.
"Tiểu nhân không dám nghi ngờ thực lực của đại nhân."
"Chỉ là hôm nay, Sở Phong có thể giết ta, nhưng lại tha cho ta một mạng."
"Nếu như..." Vô Danh Đấu Thiên cảm thấy, vừa mới được Sở Phong tha cho, giờ lại đi diệt tộc Sở thị, có chút băn khoăn.
Bốp!
Bỗng nhiên, một bàn tay giáng mạnh lên mặt Vô Danh Đấu Thiên. Chính là nam tử áo lam, một tát này đánh xuống, trực tiếp quật Vô Danh Đấu Thiên bay ra ngoài. Khi Vô Danh Đấu Thiên rơi xuống đất, mặt hắn cũng đã biến dạng. Vốn đã suy yếu, lúc này hắn càng thêm yếu ớt. Nhưng hắn cũng không dám hé răng, vội vàng đứng lên, lại quỳ gối trên mặt đất. Từ hành động của hắn, có thể thấy rõ hắn sợ hãi nam tử áo lam đến nhường nào.
"Đồ vô dụng, ngươi nghĩ ngươi là ai, ngươi chẳng qua chỉ là một con chó của chúng ta."
"Giờ lại nói đến nhân nghĩa?"
"Ta cho ngươi biết, nếu tộc Vô Danh các ngươi không thể khống chế Tổ Võ tinh vực, vậy chúng ta sẽ tìm người khác thay thế."
"Đến lúc đó, tộc Vô Danh của các ngươi sẽ biến mất khỏi thế giới này, đừng hòng sống sót." Nam tử áo lam phẫn nộ gầm thét, vang vọng cả không gian.
Các tộc nhân Vô Danh, bị dọa sợ gần như sụp đổ. Dù sao vị này, thật sự có thể tiêu diệt tộc Vô Danh của hắn.
Nhưng may mà, vị kia không ra tay với họ, mà nói xong những lời này, liền bay lên rời khỏi nơi này.
Ngay khi nam tử áo lam vừa rời đi, lại có hai bóng người lao ra ngoài, đuổi theo hướng nam tử áo lam vừa bay.
Chính là Vô Danh Viên Chí và Vô Danh Hùng Ma.
Ô oa!
Nhưng, bọn họ chưa kịp bay ra cửa điện đã kêu lên một tiếng thảm thiết. Thì ra có một luồng sức mạnh vô hình, phong tỏa cửa điện lại.
"Các ngươi muốn đi đâu?" Vô Danh Đấu Thiên phẫn nộ quát.
Thì ra người cản Vô Danh Viên Chí và Vô Danh Hùng Ma lại chính là Vô Danh Đấu Thiên.
"Phụ thân, con và Sở Phong là bạn bè, không thể thấy chết mà không cứu."
"Đúng, phải đi cứu Sở Phong." Vô Danh Viên Chí và Vô Danh Hùng Ma đồng thanh nói.
"Hoang đường, cứu? Các ngươi cứu được sao?"
"Chờ các ngươi đến, tộc Vô Danh đã không còn."
"Nếu các ngươi đi, bị hắn nhìn thấy, tất cả đều sẽ chết."
"Đừng nói là các ngươi, ngay cả Long Đạo Chi cũng chưa chắc dám cứu."
"Các ngươi có biết, hắn là ai không?"
"Hắn chính là..."
"Khụ khụ" Có thể là vì tức giận, cộng thêm thân thể suy yếu, ông chưa kịp nói hết lời đã ho khù khụ.
"Viên Chí, Hùng Ma, đừng làm loạn." Thấy thế, có người vội vàng kéo Vô Danh Viên Chí và Vô Danh Hùng Ma lại, mặc cho họ náo loạn, cũng không chịu thả cho đi. Đồng thời, cũng có người tiến lên chữa thương cho Vô Danh Đấu Thiên.
"Không cần." Vô Danh Đấu Thiên khoát tay, rồi nhìn ra phía ngoài cửa điện. Ông nhìn về phía tộc Sở thị qua cái cửa đã bị phá nát. Ánh mắt có chút phức tạp.
"Đây là kiếp nạn của tộc Sở thị, có thể vượt qua hay không, chỉ có thể xem số mệnh của chính bọn họ." Vô Danh Đấu Thiên khẽ nói.
"Vực chủ đại nhân, thuộc hạ có một vấn đề, không biết có nên hỏi hay không." Vô Danh Phong Hỏa tiến lên phía trước.
"Chuyện đã đến nước này, còn gì không thể hỏi, ngươi muốn hỏi gì, cứ hỏi đi." Vô Danh Đấu Thiên nói.
"Tộc ta chiếm giữ chủ giới tinh vực, tộc nhân liên tục dùng huyết mạch chi lực, khai thác mỏ lam thẳm ở sâu bên trong chủ giới, nhưng chúng ta chưa từng sử dụng."
"Trước đó ta hỏi đại nhân, đại nhân không chịu nói." Vô Danh Phong Hỏa còn chưa nói hết, Vô Danh Đấu Thiên đã mở lời: "Đúng vậy, mỏ lam đó, là cung cấp cho bọn họ."
"Đây chính là sứ mệnh của tộc Vô Danh chúng ta khi đến đây."
"Chúng ta chưởng quản Tổ Võ tinh vực, chính là để chưởng quản chủ giới tinh vực, để khai thác mỏ lam đó cho họ, phục vụ cho việc tu luyện của họ."
"Vì mỏ lam có đặc tính đặc thù, chỉ có tộc Vô Danh ta, dùng huyết mạch chi lực mới có thể khai thác, cho nên bọn họ cần chúng ta."
"Đồng thời, tộc Vô Danh của chúng ta, vốn có họ, nhưng lại bị bọn họ xóa bỏ."
"Bọn họ nói, làm chó của họ, không được có dòng họ." Vô Danh Đấu Thiên nói đến đây, mặt đầy vẻ khổ sở.
Từ trước đến nay ông luôn cao cao tại thượng, lúc này đã bỏ hết kiêu ngạo, nói ra sự thật.
Mà những lời này, rơi vào tai các tộc nhân Vô Danh, khiến họ vô cùng khó chịu. Thì ra, bao nhiêu năm qua họ thống trị Tổ Võ tinh vực, bất quá chỉ là một con chó của người khác.
"Vực chủ đại nhân, ngài có biết tu vi của người vừa rồi?" Vô Danh Phong Hỏa hỏi.
"Lần trước gặp là tứ phẩm chí tôn, giờ hẳn là ngũ phẩm chí tôn, cũng có thể mạnh hơn." Vô Danh Đấu Thiên nói.
"Vậy chẳng phải nói, tộc Sở thị, họ..." Vô Danh Phong Hỏa lộ vẻ khó xử, ông dò hỏi tu vi đối phương, vốn chỉ mong nếu đối phương không quá mạnh, với thiên phú của Sở Phong, có lẽ tộc Sở thị vẫn có cơ hội sống sót. Nhưng nếu đối phương là ngũ phẩm chí tôn, thì tộc Sở thị khó mà có hi vọng.
"Tu vi của hắn tuy không đặc biệt mạnh, nhưng thế lực phía sau hắn lại rất đáng sợ."
"Ngươi biết vì sao, thực lực Tổ Võ Long thành rõ ràng cao hơn tộc Vô Danh, mà không dám làm chủ Tổ Võ tinh vực không?"
"Cũng là vì phía sau tộc Vô Danh ta, có chỗ dựa của bọn họ."
"Chỉ cần có bọn họ, không ai dám làm chủ Tổ Võ tinh vực, bất kể là ai, cứ làm sẽ chết." Vô Danh Đấu Thiên nói.
Nghe những lời này, mọi người ở đây bỗng hiểu ra, vì sao khi giao đấu với Sở Phong, Vô Danh Đấu Thiên lại nói ra những lời đó.
Thì ra, vị vực chủ đại nhân của họ không hề dọa Sở Phong.
Mà là thật sự có một thế lực cường đại như vậy, âm thầm nắm giữ Tổ Võ tinh vực.
Biết được việc này, nội tâm các tộc nhân Vô Danh vô cùng phức tạp.
Trong một khắc, đại điện trở nên yên ắng đến lạ.
Từ trước đến nay tự cao tự đại, giờ biết mình chỉ là một con chó của người khác, trong lòng họ vô cùng bức bối, đau khổ, thậm chí không biết phải đi về đâu.
Cho đến khi, một bóng người xuất hiện, mới phá vỡ sự yên tĩnh nơi đây.
Thấy người đó, mọi người đều căng thẳng trong lòng.
Người đó, mặc một bộ trường bào màu lam giống hệt người vừa nãy. Đồng thời, ông ta cũng có mái tóc dài màu xanh lam đặc trưng.
Quan trọng nhất là, khí tức của người này, lại mạnh hơn người vừa rồi rất nhiều.
"Lam Phù Kiếm Bằng đâu?" Người này vừa xuất hiện, liền nhìn Vô Danh Đấu Thiên, lớn tiếng hỏi.
"Bái kiến Long Bình đại nhân." Vô Danh Đấu Thiên vội làm đại lễ.
Thấy thế, đám người Vô Danh cũng vội vàng quỳ xuống làm đại lễ.
Thì ra vị này chính là Long Bình đại nhân, người mà Vô Danh Đấu Thiên từng nhắc đến, đã chứng kiến trận đấu giữa ông ta với Sở Hiên Viên.
"Vô Danh Đấu Thiên, ta hỏi ngươi, Lam Phù Kiếm Bằng đi đâu rồi?" Long Bình đại nhân giận dữ hỏi.
"Kiếm Bằng đại nhân, ngài ấy đã đến tộc Sở thị." Vô Danh Đấu Thiên đáp.
"Đã đi?" Nghe vậy, Long Bình đại nhân lộ vẻ kinh hoảng, lại vội vàng hỏi: "Đi bao lâu rồi?"
"Khoảng nửa canh giờ rồi." Vô Danh Đấu Thiên đáp.
"Đáng chết!" Nghe xong, Long Bình đại nhân vội vàng quay người, định rời đi.
Nhưng vừa quay người lại thì bỗng dừng lại, rồi đưa tay chộp một cái, tóm Vô Danh Đấu Thiên lại cạnh mình.
Mang theo Vô Danh Đấu Thiên, ông ta nhanh chóng bay về phía tộc Sở thị.
"Long Bình đại nhân, có chuyện gì vậy?" Trên đường đi, Vô Danh Đấu Thiên không nhịn được hỏi.
Ông biết, Long Bình đại nhân khác với Kiếm Bằng đại nhân kia. Long Bình đại nhân không chỉ mạnh hơn về thực lực, mà tính cách cũng thận trọng hơn. Hiện giờ, Long Bình đại nhân mặt đầy vẻ lo lắng, chứng tỏ có chuyện lớn xảy ra.
"Nếu hôm nay, Lam Phù Kiếm Bằng đồ sát tộc Sở thị..."
"Đừng nói tộc Vô Danh các ngươi không bảo đảm, ngay cả tộc Lam Phù của ta, cũng sẽ gặp nguy hiểm." Long Bình đại nhân nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận