Tu La Võ Thần

Chương 2339: Tiên đoán đại sư

"Tưởng Hạo, ngươi muốn làm gì?" Từ Y Y không vui quát lên."Tưởng Hạo, không được làm bậy, lui xuống cho ta." Cùng lúc đó, Ninh Sương trưởng lão cũng quát lạnh một tiếng. Ngày đó, ở dưới Vân Hạc Sơn, khi Tưởng Hạo làm khó dễ Sở Phong, Từ Y Y và Ninh Sương trưởng lão đều có mặt. Cho nên, hôm nay Tưởng Hạo đứng ra vào thời điểm này, Ninh Sương trưởng lão và Từ Y Y đều vô cùng lo lắng, sợ Tưởng Hạo lại muốn gây khó dễ cho Sở Phong. Dù sao mọi chuyện bây giờ đã khác xưa, quan hệ giữa Lạc Hà Cốc và Sở Phong hiện tại vô cùng tốt. Mặc dù biết rõ, bây giờ Tưởng Hạo hoàn toàn không phải đối thủ của Sở Phong, nhưng dù sao Tưởng Hạo cũng là người của Lạc Hà Cốc. Từ Y Y và Ninh Sương trưởng lão đều rất sợ Tưởng Hạo nói ra lời không hay, ảnh hưởng đến cái nhìn của Sở Phong đối với Lạc Hà Cốc."Cái này..."Nhưng nhìn kỹ lại, sắc mặt Từ Y Y và Ninh Sương trưởng lão bỗng biến đổi. Bởi vì bọn họ kinh ngạc phát hiện, thần sắc Tưởng Hạo lúc này không hề hùng hổ, mà lại tỏ ra yếu thế. Dáng vẻ này, nhìn thế nào cũng không giống như là muốn tìm Sở Phong gây phiền phức."Tưởng Hạo này, chẳng lẽ muốn xin lỗi Sở Phong?""Nhưng, không nên a."Trong lòng Từ Y Y lẩm bẩm, đổi lại người khác, nàng ngược lại có thể cho rằng Tưởng Hạo muốn xin lỗi. Thế nhưng Tưởng Hạo này, nàng ít nhiều cũng hiểu rõ, Tưởng Hạo là người tâm cao khí ngạo, biết hắn lâu như vậy, chưa từng thấy hắn khiêm tốn với ai."Sở Phong, ta..." Bỗng nhiên, Tưởng Hạo mở miệng."Tưởng Hạo, hôm nay có chuyện quan trọng phải làm, hôm khác ta sẽ tìm ngươi ôn chuyện." Nhưng mà lời Tưởng Hạo còn chưa dứt, Sở Phong liền cười vỗ vai Tưởng Hạo. Hành động này của Sở Phong làm Tưởng Hạo sững người, có chút không rõ chuyện gì.Nhưng sau đó một lúc, hắn chợt nhận được bí mật truyền âm của Sở Phong."Tưởng Hạo, ta biết ngươi muốn nói gì, chuyện cũ cho qua đi, ta Sở Phong sẽ không truy cứu."Nghe được lời này, Tưởng Hạo cảm thấy linh hồn mình cũng run lên, Sở Phong không chỉ đoán được hắn muốn xin lỗi, mà còn tha thứ cho hắn. Thậm chí, vì giữ thể diện cho hắn, Sở Phong cố ý ngăn không cho hắn nói ra lời xin lỗi, rồi dùng truyền âm nói cho hắn biết. Hối hận, giờ phút này Tưởng Hạo lại càng hối hận hơn trước. Hối hận vì trước kia mình không hiểu chuyện, gây khó dễ cho Sở Phong. Tưởng Hạo trong xúc động và tự trách ngẩn người rất lâu, khi hắn tỉnh táo lại, phát hiện Sở Phong đã cùng Vương Cường và Triệu Hồng rời đi."Tưởng Hạo sư huynh, không ngờ ngươi và Sở Phong lại là bạn bè, oa, ta quá sùng bái ngươi rồi.""Tưởng Hạo sư huynh, ngươi quả thực là thần tượng của ta."Đúng lúc này, đệ tử của Lạc Hà Cốc và Tam Tinh Điện đã bao vây lấy Tưởng Hạo, ánh mắt nhìn Tưởng Hạo tràn đầy sùng bái và kính trọng. Lúc này, Tưởng Hạo hơi động lòng, bởi vì hắn biết, hắn có thể nhận được sự sùng bái của những đệ tử này đều là vì Sở Phong, những người này đều hiểu lầm rằng Sở Phong là bạn của Tưởng Hạo, nên mới sùng bái hắn. Lúc này, Tưởng Hạo bất giác nhìn Từ Y Y và Ninh Sương trưởng lão. Cả hai đều mỉm cười với hắn. Lúc này, nội tâm Tưởng Hạo cuối cùng cũng trở lại bình thường. Hắn không còn hối hận nữa, vì hắn đã quyết định, dù có thể làm được rất ít, nhưng từ hôm nay trở đi, hắn muốn ủng hộ Sở Phong. Mặc kệ Sở Phong có biết hay không, hắn không cho phép bất kỳ ai nói nửa lời không tốt về Sở Phong trước mặt hắn. Bởi vì hắn tự mình chứng kiến cách cư xử của Sở Phong, không nói gì khác, chỉ riêng ý chí của Sở Phong thôi, đã khiến hắn vô cùng kính nể.Đối với sự thay đổi trong lòng Tưởng Hạo, Sở Phong không hề hay biết, lúc này Sở Phong, Vương Cường và Triệu Hồng ba người đang nhanh chóng tiến về di tích kia, và khoảng cách của họ với di tích đã rất gần.Nhưng mà, ở nơi sâu nhất trong di tích, lại đang diễn ra một cảnh tượng khác. Những người tụ tập ở đây, đều có thể nói là những nhân vật có chút danh vọng và uy danh ở Bách Luyện Phàm Giới. Trượng Kiếm Tiên Môn, Phật Quang Thiền Tự, Khổng Thị Thiên Tộc, Chu Thị Thiên Tộc, bốn thế lực mạnh nhất được Bách Luyện Phàm Giới công nhận, đều tụ tập ở đây. Trong đó cường giả đỉnh phong Võ Tổ có rất nhiều vị. Mà ngoài bốn thế lực lớn này ra, còn có một số tồn tại cường đại không thuộc bất kỳ thế lực nào. Trong đó đương nhiên bao gồm cả mẹ của Kết Giới Tứ Hoàng.Nhưng lúc này, dù là thần thánh phương nào, có bản lĩnh gì, lúc này đều đang bất lực. Bởi vì trước mắt, bọn họ đều bị một cánh đại môn ngăn lại. Cánh đại môn kia cao tới trăm mét nhưng cũng rất cổ kính, nhìn sơ qua tựa như được làm từ gỗ, không có đường vân đặc biệt, cũng không có hình dáng uy phong, trông rất bình thường. Nhưng chính cánh cửa này lại ngăn cản tất cả mọi người ở đây, không ai có thể phá được cửa."Ai, thật tiếc cho Hoài Trúc đại sư, bị cái tên không rõ lai lịch kia làm bị thương.""Nếu không có ông ấy ở đây thì làm sao chúng ta bị cái cửa này cản lại được." Một nam tử tu vi đỉnh phong Võ Tổ của Chu Thị Thiên Tộc nói."Không, các ngươi quá coi thường cánh cửa này rồi, theo ta thấy, cho dù là cường giả Chân Tiên, cũng chưa chắc đã phá nổi nó." Một lão giả gầy như que củi mặc áo đạo sĩ nói. Tu vi của lão giả này so với những người ở đây thì không quá mạnh, chỉ là thất phẩm Võ Tổ. Nhưng lão giả này lại là một Giới Linh Sư Tiên Bào cấp Xà Văn, cho nên lời của ông vừa thốt ra, không ít người ở đây cũng phải tán thành. Dù sao ở những nơi như thế này, nhãn lực của giới linh sư thường chuẩn hơn so với người tu võ bình thường."Tiên đoán đại sư, chúng ta nên làm thế nào đây, chẳng lẽ thực sự phải chờ thiên tài tuyệt thế nào đó tiến vào nơi đây?" Mẹ của Kết Giới Tứ Hoàng lo lắng hỏi một vị lão giả. Nghe lời này của mẹ Kết Giới Tứ Hoàng, mọi người ở đây đều hướng mắt về phía lão giả kia. Lão giả đó chính là tiên đoán đại sư nổi danh ở Bách Luyện Phàm Giới. Vị tiên đoán đại sư này mặc một chiếc trường bào trắng như tuyết, trường bào che kín tóc và gương mặt của ông, giống như có công dụng đặc biệt, khiến mọi người không thấy rõ dung mạo ông, chỉ thấy được đôi mắt sắc bén của ông. Đôi mắt đó rất trong trẻo, như đôi mắt của một đứa trẻ vậy. Nhưng đôi tay của ông lại bán đứng thân phận người già của ông, vì đôi tay đó không chỉ đầy nếp nhăn, mà còn đầy đồi mồi, đây là đôi tay của một lão giả đã sống vô tận năm tháng. Lúc này, đôi tay đó đang giữ một quả cầu thủy tinh trong suốt, còn đôi mắt sắc bén của lão giả thì đang chăm chú nhìn quả cầu thủy tinh này. Trong quả cầu thủy tinh có một cảnh tượng, cảnh tượng đó là vị trí lối vào di tích này."Đại sư, lời tiên đoán này đến cùng có đáng tin không?" Một cường giả của Chu Thị Thiên Tộc tò mò hỏi."Ngươi đang nghi ngờ lão phu sao?" Tiên đoán đại sư chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt trong trẻo của ông bỗng biến đổi cực kỳ, trong đó hiện ra thần sắc vô cùng đáng sợ."Không, không dám." Thấy vậy, cường giả của Chu Thị Thiên Tộc vội cúi đầu nhận sai. Vị cường giả của Chu Thị Thiên Tộc này có thực lực rất mạnh, là một Bát phẩm Võ Tổ. Nhưng trước mặt vị tiên đoán đại sư này, lại không dám càn rỡ, không chỉ vì vị tiên đoán đại sư này có địa vị siêu phàm ở Bách Luyện Phàm Giới. Điều quan trọng nhất là, tu vi của vị tiên đoán đại sư này là Võ Tổ đỉnh phong, thực lực còn cao hơn ông ta.(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận