Tu La Võ Thần

Chương 3274: Ngủ say nữ vương (1)

Chương 3274: Nữ vương ngủ say (1)
"Đúng đó Sở Phong, mau khoe ra đi, để chúng ta xem thử, ngươi hiện tại đã trưởng thành đến mức nào rồi."
"Sở Phong, ngươi đừng giấu, cũng đừng sợ chúng ta không chấp nhận được, từ khi tiểu tử ngươi trở về tộc, làm việc gì mà không kinh thiên động địa, chúng ta sớm đã quen rồi, coi như ngươi đột phá đến Võ Tiên cảnh, chúng ta cũng có thể tiếp nhận."
"Đúng vậy đúng vậy, mau khoe ra đi."
Sở Hiên Chính vừa nói xong, những người khác cũng nhao nhao lên tiếng ồn ào. Bọn hắn vừa nói vừa cười, vô cùng náo nhiệt.
"Gia vị tiền bối, thực sự xin lỗi, bởi vì trước đó ta bố trí đại trận trong Tổ Võ tu hành giới, nhất định phải phong tỏa tu vi trong cơ thể, nên đã quên mất, Sở Phong không cố ý giấu diếm tu vi."
Lời Sở Phong nói không sai, hắn thật sự không cố ý giấu diếm, đồng thời hắn là phong tỏa tu vi, chứ không phải ẩn giấu đi. Cho nên Sở Phong muốn phóng thích khí tức thật sự, cũng cần một chút thủ đoạn.
Ngay lúc này Sở Phong dứt lời, liền lập tức bấm tay niệm quyết. Vũ lực du động, phong ấn chi lực trong cơ thể Sở Phong cũng bắt đầu nhao nhao giải khai.
Bỗng nhiên, quần áo Sở Phong phiêu động, khí tức tu vi từ trong cơ thể hắn tản ra, mỗi người ở đây, vô luận tu vi thế nào, đều có thể cảm nhận rõ ràng tu vi của Sở Phong lúc này.
"Ngũ phẩm Võ Tiên."
"Sở Phong ngươi, ngươi đã bước vào Ngũ phẩm Võ Tiên?"
Khi cảm nhận được khí tức của Sở Phong, đừng nói đám người nhỏ tuổi, ngay cả thế hệ trước cũng kinh ngạc há hốc mồm. Rõ ràng lúc trước còn nói đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng giờ phút này vẫn lộ ra vẻ kinh ngạc thán phục.
Cũng không thể trách bọn họ, theo dự đoán của bọn họ, tu vi Sở Phong có thể tăng lên tới Võ Tiên đã rất bất khả tư nghị. Nhưng ai ngờ, tu vi Sở Phong lại tăng lên tới Ngũ phẩm Võ Tiên cảnh giới. Phải biết, Sở Phong tiến vào Tổ Võ tu hành giới, chỉ mới một khoảng thời gian rất ngắn. Tốc độ tiến bộ này, thật sự đáng sợ.
"Sở Phong, ngươi kinh khủng quá đi, vốn còn muốn cố gắng tiến lên, rút ngắn một chút chênh lệch với ngươi, bây giờ ngươi đã là Ngũ phẩm Võ Tiên, cái này bảo chúng ta truy thế nào, ngươi đả kích người quá rồi đó?"
Sở Hạo Viêm oán trách nói với Sở Phong, nhưng trên mặt lại mang ý cười rõ ràng. Trước kia, đối địch với Sở Phong, hắn thật sự mong Sở Phong tiến bộ chậm một chút, như vậy mới có thể đối phó Sở Phong. Nhưng bây giờ, hắn lại mong Sở Phong tiến bộ nhanh hơn, càng nhanh càng tốt. Bởi vì hắn biết, chỉ có Sở Phong mới có thể làm rạng danh Sở thị thiên tộc.
Không chỉ Sở Hạo Viêm như thế, ngay cả Sở Hoàn Vũ cũng vậy. Người ngoài lại giật mình khi thấy cảnh này, dù sao Sở Hạo Viêm và Sở Hoàn Vũ có ân oán rất sâu với Sở Phong, đó là thâm cừu đại hận thật sự. Nhưng hiện tại, hai người họ lại có thái độ chuyển biến lớn như vậy với Sở Phong. Không chỉ quên đi ân oán trước kia, mà còn như hảo huynh đệ bình thường, chuyển biến này khiến người ta thán phục.
Không nói đến chuyện gì xảy ra trong Tổ Võ tu hành giới, mị lực cá nhân của Sở Phong thật sự không tầm thường.
Khi tu vi của Sở Phong được phóng thích ra, bầu không khí trong đại điện đạt đến đỉnh điểm. Sở Phong trở thành tiêu điểm duy nhất trong đại điện, là đối tượng hâm mộ của tất cả tiểu bối, là đối tượng thưởng thức và tán dương của tất cả trưởng bối.
Trong khi mọi người đều vây quanh Sở Phong, ở một góc khuất rất ít ai để ý, lại có một gương mặt phức tạp. Đó là một nữ tử, Sở Nguyệt. Sở Nguyệt vốn là người nhà Sở mà Sở Phong tin tưởng nhất, cũng là người đầu tiên mà Sở Phong xem là người thân. Nhưng vì tham niệm của bản thân lúc trước, mà dẫn đến hiện tại trở thành người dưng.
Trong lòng Sở Nguyệt lúc này, vô cùng thống khổ. Sở Phong càng bay cao, nàng càng thống hận sự ngu xuẩn của mình lúc trước. Nàng vô cùng hối hận, hối hận từ tận đáy lòng. Dù là lương tâm phát hiện, hay đơn thuần vì Sở Phong cường đại. Nàng thật sự hối hận, nhưng ngay cả dũng khí nói chuyện với Sở Phong nàng cũng không có, thậm chí không dám ra mặt trước Sở Phong. Bởi vì nàng cảm thấy mình không xứng.
Nghĩ đến đây, Sở Nguyệt nắm chặt quần áo, hai hàng nước mắt hối hận làm ướt mặt. Trong đại điện này, khắp nơi đều là người, bên cạnh Sở Nguyệt cũng đầy người, nhưng không ai chú ý tới gương mặt ướt đẫm nước mắt của nàng.
Sở Phong nhất cử nhất động đều được chú ý. Nhưng nàng, dù khóc như mưa, cũng không ai liếc nhìn. Chênh lệch giữa hai người, tựa như trời và đất khác biệt....
Tràng cuồng hoan này kéo dài một đoạn thời gian. Người trong tộc đến càng lúc càng đông, mọi người đều cao hứng vì Sở Phong trở về, và cao hứng vì tu vi Sở Phong tăng cao. Mặc kệ thật tâm hay giả dối, ít nhất bề ngoài, mọi người đều rất cao hứng. Dù sao cải biến mà Sở Phong mang đến cho Tổ Võ tu hành giới, vinh quang này không chỉ thuộc về Sở Phong, mà còn thuộc về toàn bộ Sở thị thiên tộc.
Nhưng trong lúc mọi người chúc mừng, reo hò. Duy chỉ có một người không xuất hiện, đó là người quan trọng nhất của Sở thị thiên tộc. Cũng là người mạnh nhất trong Sở thị thiên tộc hiện nay, tộc trưởng đại nhân của Sở thị thiên tộc.
Nếu vị tộc trưởng này biết Sở Phong trở về, tự nhiên không thể không xuất hiện. Sở dĩ không xuất hiện, thật ra là vì hắn có việc ra ngoài rồi. Về phần hắn ra ngoài vì chuyện gì, thì không ai biết.
Trong nháy mắt, Sở Phong trở lại Sở thị thiên tộc đã mấy ngày. Mấy ngày nay, Sở Phong đầu tiên là không nghĩ gì, cùng Sở Thanh và những người khác thỏa sức uống thả cửa mấy ngày. Dù đều là tu võ giả, nhưng vẫn còn nhân tính. Điều này dẫn đến Sở Phong và những người này có thất tình lục dục, cũng phát tiết tâm tình của mình. Buồn thì cần khóc, vui thì cần cuồng hoan.
Nhưng dù còn nhân tính, cũng hầu như về với tu võ giả, sau cuồng hoan ngắn ngủi, mọi người đều trở về với cuộc sống bình thường, dù sao họ không quên, việc quan trọng nhất của họ vẫn là tu luyện. Chỉ có không ngừng tu luyện, cảm ngộ tu võ chi đạo, mới có thể khiến mình trở nên mạnh hơn.
Lúc này, Sở Phong trở về trụ sở của mình, trụ sở của hắn bây giờ tráng lệ như thế, nhưng khi trở lại cung điện tráng lệ này, nội tâm Sở Phong lại có chút cô đơn. Sau khi ngồi xếp bằng xuống, hắn lại một lần nữa tiến vào giới linh không gian của mình. Hắn từ Tổ Võ tu hành giới trở về đã nhiều ngày, nhưng Sở Phong đã không nhớ rõ, đây là lần thứ bao nhiêu hắn tiến vào giới linh không gian.
Trong giới linh không gian, Nữ Vương đại nhân xếp bằng trong giới linh không gian, một đôi mắt nhắm chặt. Bình thường, Sở Phong rất ít khi thấy Đản Đản ngồi nghiêm chỉnh như vậy. Dù sao Đản Đản nghịch ngợm như thế.
Đã nhiều năm như vậy, tâm tính Sở Phong biến đổi không ít, từ một thiếu niên coi trời bằng vung, biến thành nam tử trầm ổn. Năm đó làm việc, chỉ tùy tâm, nhưng hôm nay Sở Phong sẽ xem xét chu toàn hơn.
Nhưng Nữ Vương đại nhân, vẫn luôn là một thiếu nữ tâm tính, tùy tâm sở dục, độc lập hành động. Nhưng bây giờ, Sở Phong đã nhìn phát chán Đản Đản chính kinh như vậy. Hắn hy vọng Đản Đản có thể mở mắt ra, nhìn mình, dù hung hăng khi dễ mình một phen, Sở Phong cũng nguyện ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận