Tu La Võ Thần

Chương 2533: Đúng là tiên binh

"Đó là..."
Giờ phút này, Bình Minh công tử lúc trước còn đầy mặt sát khí, cũng đã ngây ra, sững sờ tại chỗ. Một lát sau, trong tia lôi dẫn phun trào, kim quang tỏa ra bốn phía, cùng với sát khí ngút trời trong mắt, hiện lên vẻ chấn kinh tột độ.
"Thần văn, ngươi tu luyện Thần Phạt Huyền Công?"
"Tại sao có thể như vậy, thứ này, vậy mà lại có thật trên đời?"
Bình Minh công tử phát ra âm thanh khó tin.
So với sự vô tri của đám người Khổng Đấu Mặc Uyên, Bình Minh công tử này rõ ràng là biết về Thần Phạt Huyền Công.
Nhưng chính vì biết về Thần Phạt Huyền Công, nàng mới kinh hãi như thế, không thể tin được đến vậy. Trong những gì nàng từng nghe, Thần Phạt Huyền Công chỉ là truyền thuyết, nhưng bây giờ... vật trong truyền thuyết đó, cứ thế bày ra trước mặt nàng.
Điều này làm sao khiến nàng không kinh hãi?
Mà điều nàng không thể chấp nhận nhất là, Sở Phong vậy mà tu luyện, Thần Phạt Huyền Công trong truyền thuyết này. Đồng thời nhìn dáng vẻ này, rõ ràng đã tu luyện thành công.
Điều này khiến cho một người từ trước đến nay tự phụ như nàng, khó mà chấp nhận.
"Xem ra là thật."
Thế nhưng, đồng thời với kinh hãi và không cam lòng, Bình Minh công tử cũng cảm nhận được cảm giác từ nơi sâu trong đan điền, cội nguồn từ huyết mạch của mình. Đó lại là một cảm giác e sợ.
Nàng tu luyện Thiên Phạt Huyền Công, ngưng tụ lôi văn thiên cấp, vậy mà lại từ sâu trong linh hồn, từ thực chất mà sinh ra e ngại đối với Sở Phong. Nàng càng thêm xác định, Sở Phong tu luyện, chính là Thần Phạt Huyền Công. Bởi vì, chỉ có Thần Phạt Huyền Công trong truyền thuyết, mới có thể khiến cho nàng, người tu luyện Thiên Phạt Huyền Công phải e sợ.
"Dù vậy đi nữa, ngươi cũng đừng hòng thắng ta!!!"
Thế nhưng, ngay lúc này, Bình Minh công tử lại hét lớn một tiếng.
Sau đó, chỉ thấy Bình Minh công tử vung tay lên, ném hai thanh tổ binh trong tay ra ngoài.
Thấy cảnh này, Sở Phong cũng khẽ động mắt, có chút không rõ Bình Minh công tử đang làm gì.
Vứt bỏ tổ binh, chiến lực của nàng chỉ sẽ giảm xuống, thế nhưng nhìn tư thế của nàng, rõ ràng là muốn tiếp tục tử chiến với Sở Phong. Nếu muốn tử chiến, sao nàng lại bỏ tổ binh của mình vào thời khắc này, giảm bớt chiến lực?
Ầm
Nhưng mà, ngay một khắc sau đó, Sở Phong cuối cùng đã hiểu vì sao Bình Minh công tử lại vứt bỏ hai kiện tổ binh của mình.
Giờ khắc này, trên tay Bình Minh công tử, xuất hiện một thanh bảo kiếm. Đó là một thanh trường kiếm màu hồng, được chế tạo từ đá quý màu hồng, vô cùng tinh xảo.
Đẹp, thanh bảo kiếm này rất đẹp, nếu nói nó là một binh khí, thà nói nó là một tác phẩm nghệ thuật cấp đại sư. Thế nhưng, chính vì sự xuất hiện của thanh bảo kiếm chỉ dài ba thước này, mà không chỉ Sở Phong không còn dám xem thường Bình Minh công tử, ngay cả Nữ Vương đại nhân ban đầu còn đang xem kịch vui, cũng đột nhiên đứng dậy, trong đôi mắt hiện lên vẻ mặt ngưng trọng.
Bởi vì lúc này, khí tức mà thanh bảo kiếm màu hồng phát tán ra, vô cùng mạnh mẽ, đây không phải là một thanh binh khí bình thường. Cái khí thế quân lâm thiên hạ đó, khiến cho cả Phong Liệt Giả và Viêm Long Đại Kiếm trong tay Sở Phong cũng phải run rẩy.
Khiến cho Sở Phong biết, binh khí trong tay Bình Minh công tử lúc này, hẳn là một kiện... tiên binh.
"Tiên binh, con nhỏ này vậy mà có được tiên binh."
"Dù là có được tiên binh, với tu vi của nàng có thể nắm giữ sao?"
Lúc này, Nữ Vương đại nhân cũng có vẻ ngoài ý muốn. Đương nhiên nàng cũng vô cùng không xác định. Dù sao Võ Tổ mạnh hơn, cũng không bằng Chân Tiên. Mà tiên binh, đó là loại binh khí mà ngay cả Chân Tiên bình thường cũng khó mà khống chế?
Chưa nói tới tiên binh trân quý cỡ nào, chỉ riêng điểm nó khó khống chế này thôi, cũng không thể vượt qua. Cho dù Bình Minh công tử này có một kiện tiên binh, nhưng làm sao nàng có thể khống chế thanh tiên binh này?
Vút
Thế nhưng, ngay lúc Sở Phong và Nữ Vương đại nhân còn đang không hiểu ra điều này.
Bên trong lòng bàn tay trái của Bình Minh công tử, đột nhiên xuất hiện một viên đan dược màu đỏ, nàng ném trực tiếp viên đan dược đó vào trong miệng.
"Bình Minh, dừng tay." Thấy vậy, Sở Phong vội vàng mở miệng: "Ngươi và ta vốn không có thâm thù đại hận, căn bản không cần phải làm đến bước này."
Sở Phong biết, viên đan dược mà Bình Minh công tử đưa vào trong miệng, tuyệt không phải đan dược tầm thường, viên đan dược đó chắc hẳn có thể cho nàng khống chế sức mạnh của tiên binh. Thế nhưng, loại đan dược này, tuyệt đối còn lợi hại hơn cả cấm dược thông thường.
Đan dược lợi hại như vậy, tất nhiên sẽ có phản phệ. Theo Sở Phong, Bình Minh công tử không cần thiết phải dùng loại thủ đoạn làm tổn thương bản thân như vậy, chỉ vì đối phó với hắn.
"Ta nhất định phải gϊếŧ ngươi."
Thế nhưng, tâm ý Bình Minh công tử đã quyết, nàng trực tiếp nuốt viên đan dược đó vào trong miệng.
Sau khi đan dược vào miệng, thân thể Bình Minh công tử bắt đầu tỏa ra ánh hào quang đỏ, ngay cả da thịt cũng biến thành màu đỏ.
Giờ khắc này nàng không phát tán ra chiến lực mạnh mẽ đến mức nào, nhưng trong cơ thể nàng lại bắt đầu một cỗ lực lượng kỳ dị.
Rất nhanh, Sở Phong liền thấy, ánh hào quang đỏ trên người Bình Minh công tử, vậy mà theo cánh tay nàng lan tới thanh tiên binh kia.
Ầm
Một lúc sau, tiên binh kia liền tách ra một lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Lực lượng kia quá kinh khủng, nói đúng hơn là thanh tiên binh kia quá kinh khủng.
Từng tầng năng lượng một tản ra từ trong thanh tiên binh, quét ngang cả bầu trời.
Giờ khắc này, thanh tiên binh còn chưa động, Sở Phong và Chiến Phủ Viễn Cổ trước mặt hắn, đã bị uy áp cường đại kia thổi bay liên tục lùi lại.
"Đây chính là tiên binh, sức mạnh thật lớn." Sở Phong cảm thán không ngừng.
Bởi vì hắn có thể cảm giác được, dù Bình Minh công tử đã có thể thúc đẩy được tiên binh bằng vào sức mạnh của đan dược đặc thù, thế nhưng Sở Phong vẫn có thể cảm giác được, Bình Minh công tử này thật ra vẫn chưa thực sự thúc giục hết sức mạnh của tiên binh.
Thế nhưng, chỉ là một phần sức mạnh thôi đã là như thế này, nếu có thể hoàn toàn thúc giục tiên binh, thì loại sức mạnh đó sẽ cường đại đến mức nào, điều này hoàn toàn có thể tưởng tượng được.
"Sở Phong, không ổn rồi, sức mạnh của tiên binh này, đã tiến sát tới Chân Tiên cảnh." Lúc này, Nữ Vương đại nhân cũng trở nên khẩn trương.
Ban đầu nàng nghĩ rằng, chỉ cần Sở Phong vận dụng thần văn là có thể chiến thắng Bình Minh công tử này. Ai ngờ, Bình Minh công tử lại tàn nhẫn đến vậy, nắm giữ đủ loại thủ đoạn không hề kém cạnh gì Sở Phong.
Việc nàng tu luyện thành công Thiên Phạt Huyền Công còn chưa tính, lại còn có tiên binh. Phải biết rằng, những Chân Tiên giao thủ với Sở Phong trước đó, cũng chỉ dùng tổ binh mà thôi.
Bởi vậy có thể thấy được, giá trị của tiên binh cao đến mức nào, lại trân quý đến nhường nào. Có thể nói là ít có ở Bách Luyện Phàm giới, chí ít như tộc trưởng của Khổng Thị Thiên Tộc cũng không có tiên binh, mà chỉ có thể sử dụng tổ binh.
Cho nên, chỉ với thanh tiên binh này thôi, cũng đủ thấy thân phận đặc thù của Bình Minh công tử, nàng tuyệt đối không phải là người bình thường. Nhưng điều quan trọng nhất là, Bình Minh công tử lại còn có thể thúc đẩy tiên binh.
Lúc này, Sở Phong hoặc là thúc đẩy Viễn Cổ Chiến Kiếm, hoặc là sử dụng Tà Thần Kiếm. Nhưng dù là loại nào cũng sẽ phải chịu phản phệ. Trận chiến này, đã là được không bù mất.
"Sở Phong, ngươi chịu chết đi."
Vào khoảnh khắc này, Bình Minh công tử cầm tiên binh trong tay, hung hăng đánh tới.
Ầm
Kiếm vừa ra, nào chỉ là gió nổi mây phun, mà còn ẩn chứa thế thiên băng địa liệt. Chỉ một kiếm này, đã như thể định đoạt được sinh tử của Sở Phong.
Thế nhưng, ngay khi Bình Minh công tử cảm thấy mình nắm chắc thắng lợi trong tay, Sở Phong lại đột nhiên nhắm mắt lại.
Nếu người ngoài nhìn thấy cảnh này, tất nhiên cảm thấy rằng Sở Phong đã từ bỏ kháng cự, đã chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận cái chết. Nhưng bọn họ không hề biết, khi Sở Phong nhắm mắt lại, bên trong cơ thể hắn, tận sâu trong linh hồn, có một đôi mắt vô hình đột nhiên mở ra.
Một cỗ lực lượng viễn cổ mạnh mẽ, cũng theo đó thức tỉnh. Cỗ lực lượng này, phóng túng, bá đạo, dường như không ai địch nổi!!!
Và giờ khắc này, cỗ lực lượng này, đang dưới hình thái một thanh cự kiếm, chuẩn bị bộc phát ra từ trong cơ thể Sở Phong!!!
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận