Tu La Võ Thần

Chương 2320: Khống chế công sát trận

Chương 2320: Khống chế công sát trận
Sau đó, Sở Phong, Vương Cường, Triệu Hồng ba người liền mượn dùng kết giới do mẫu thân Tứ Hoàng bố trí xuống trận pháp, tiếp tục phá giải đại trận nơi đây. Lúc đầu, với thực lực của ba người, mượn nhờ tòa trận pháp này cũng đủ để phá giải mở cái kia đại trận ẩn tàng chiến lực. Huống chi, mẫu thân của Tứ Hoàng Giới còn để lại cho Tứ Hoàng Giới bốn kiện bảo bối có thể tăng lên, thôi động lực lượng trận pháp. Với sự giúp đỡ của bảo bối kia, Sở Phong ba người chỉ dùng một giờ ngắn ngủi đã phá giải được tòa đại trận này.
Răng rắc... Răng rắc... Răng rắc...
Giờ phút này, bên trong đại trận biến hóa khó lường, không ngừng truyền đến từng trận âm thanh vỡ vụn. Thấy tình hình này, Sở Phong ba người vội vàng thu hồi bảo vật, lui nhanh ra ngoài đại trận. Và rất nhanh, đại trận kia hoàn toàn vỡ vụn, bốn đạo bóng dáng cao lớn bay ra. Đây là bốn tồn tại có hình thái giống như người, nhưng lại không phải người. Chúng rất cao lớn, cao đến mười mét, giống như những người khổng lồ cỡ nhỏ, đồng thời thân thể chúng như thủy tinh, tựa như được làm từ thủy tinh. Thân thể là thủy tinh, hình dáng là thủy tinh, tứ chi là thủy tinh, áo giáp là thủy tinh. Chỉ bốn tồn tại làm bằng thủy tinh như vậy, lại tỏa ra một luồng khí tức khiến Sở Phong và những người khác không dám khinh thường. Cửu phẩm Võ Tổ, Võ Tổ đỉnh phong. Bốn vị cự nhân thủy tinh này đều là Võ Tổ đỉnh phong.
“Quả nhiên là chiến lực Võ Tổ đỉnh phong, nhưng không ngờ lại có hình dạng như thế này.” Thấy bốn đạo cự nhân thủy tinh, Sở Phong cảm khái.
Sưu
Đúng lúc này, chỗ mi tâm của cự nhân thủy tinh đột nhiên bắn ra một đạo quang mang. Tổng cộng có bốn đạo quang mang, trong đó một đạo bắn vào cổ tay Vương Cường, một đạo khác thì bắn vào cổ tay Triệu Hồng. Và hai đạo cuối cùng thì lần lượt bắn vào cổ tay trái và cổ tay phải của Sở Phong.
"Ai ai... Ai nha, ta s·á·t, cái đồ chơi này... có... có... có hơi đau đó nha!!! " Sau khi bị tia sáng bắn trúng, Vương Cường đau đến nhe răng nhếch miệng.
"Vương Cường đừng động, bọn chúng đang nhận chủ." Sở Phong lớn tiếng nhắc nhở.
"A?!! " Nghe được lời này, Vương Cường lập tức kinh ngạc há hốc mồm, vội vàng dùng tay còn lại giữ chặt cánh tay bị tia sáng bắn trúng, sợ ngoài ý muốn xảy ra, cố gắng giữ cho ổn định.
Ông
Đột nhiên ở giữa, cự nhân thủy tinh đánh trúng Vương Cường hóa thành một cơn lốc xoáy, thân thể vậy mà bắt đầu co lại, cuối cùng hóa thành một đạo lưu quang, rơi vào trong cổ tay Vương Cường. Giờ khắc này, trên cổ tay Vương Cường xuất hiện một đạo phù văn đặc thù, khắc sâu vào da thịt. Phù văn này như thủy tinh, nhưng không long lanh, ngược lại rất bí ẩn, nếu không cẩn thận quan sát, căn bản không nhìn ra.
Mà Sở Phong và Triệu Hồng cũng đều như thế, những cự nhân thủy tinh đều hóa thành tia sáng, lần lượt tiến vào cổ tay của ba người.
Ông
Đúng lúc này, Triệu Hồng hơi động ý nghĩ một chút, hình xăm thủy tinh ở cổ tay liền bắt đầu biến hóa, hóa thành một đạo quang mang bay ra, đứng bên cạnh nàng. Và đây, chính là cự nhân thủy tinh trước kia đã nhập vào cổ tay của nàng. Tu vi và khí thế giống y hệt lúc trước, chỉ là cảm giác lại thay đổi. Trước đây là vật vô chủ, nhưng giờ phút này đã là vật có chủ, chủ nhân của nó chính là Triệu Hồng. Nó sẽ nghe theo điều khiển của Triệu Hồng, không chỉ thủ hộ an nguy cho Triệu Hồng, chỉ cần Triệu Hồng ra lệnh, nó sẽ vì Triệu Hồng mà c·h·é·m g·iết bất cứ ai.
"Quả nhiên là nhận chủ, nhưng vì sao lại có hai cái cùng nhận chủ Sở Phong?" Triệu Hồng có chút oán niệm nhìn Sở Phong.
"Ta… huynh đệ ta t·h·i·ê·n phú siêu quần thôi." Vương Cường đắc ý nói.
“Cũng có thể là chỉ là ngẫu nhiên thôi, ta chẳng qua chỉ là vận khí tốt thôi.” Sở Phong vừa cười vừa nói.
“Ta đoán cũng vậy.” Triệu Hồng tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong mắt vẫn lộ vẻ ngưỡng mộ Sở Phong. Kỳ thật nàng cũng biết, việc hai cự nhân thủy tinh toàn bộ chọn Sở Phong chắc chắn có nguyên do, chỉ là nàng có chút không phục, không phục việc cự nhân thủy tinh chọn Sở Phong mà không chọn mình. Cho nên, tự nàng tìm cho mình lý do, một cái lý do để tự an ủi mình.
"Bên trong trận pháp này còn có trận pháp, chúng ta có thể khống chế." Sở Phong bước lên trước, nhìn chằm chằm đại trận đã mở ra, nói.
Triệu Hồng đi lên trước quan sát một phen rồi cười nói: "Trận pháp này ngược lại thú vị, nhưng đáng tiếc, nó chỉ hiệu quả trong phạm vi nhất định, thật không có ý nghĩa quá lớn."
Nàng cùng Sở Phong đều đã nhận ra trận pháp còn lưu lại bên trong đại trận là hình dạng ra sao. Đây là một tòa trận pháp công sát đặc thù, chỉ cần khống chế trận pháp, trong phạm vi nhất định có thể thu được lực lượng cực mạnh. Tỷ như, Sở Phong hiện tại là ngũ phẩm Bán Tổ, nhưng chỉ cần hắn nắm quyền khống chế trận pháp kia, trong phạm vi nhất định này tu vi của Sở Phong có thể tùy ý kéo lên. Thậm chí, trong tình huống tốt nhất, tu vi của Sở Phong có thể tăng lên tới Võ Tổ đỉnh phong.
Bất quá, do là dựa vào lực lượng trận pháp để tăng lên, nên giống như tiên đan hóa, nó có ràng buộc, đó là Sở Phong không thể dùng lực lượng huyết mạch thiên cấp. Sau khi đạt được tu vi nhờ tăng từ trận pháp, Sở Phong không còn có thể dùng lôi đình áo giáp và lôi đình cánh chim, tức là mất đi chiến lực nghịch thiên của huyết mạch thiên cấp.
Nhưng điểm mạnh nhất là ngoài việc tăng tu vi cho bản thân, còn có thể trực tiếp thôi động trận pháp, đại khai s·á·t giới, bởi vì bản thân trận pháp đó là một công sát trận pháp có uy lực cực mạnh. Bất quá, đáng tiếc là phạm vi của trận pháp có hạn, mà Bát Hoang Bãi Tha Ma lại lớn như thế, hiển nhiên trận pháp này không có chỗ dụng võ.
“Dù sao cũng là của nợ tự nhiên đưa đến, có thể chiếm làm của mình thì sao không chiếm, Sở Phong, chiếm nó đi." Nữ Vương Đại Nhân ra lệnh bằng giọng điệu mệnh lệnh.
"Tuân lệnh." Sở Phong hét lớn một tiếng, liền nhảy vào trong trận pháp, muốn cướp đoạt quyền chưởng khống trận pháp.
“Gã này.” Thấy Sở Phong thế mà lại nhất quyết khống chế trận này, Triệu Hồng có chút không vui, nhưng cũng không lên tiếng ngăn cản.
“Mẹ… Mẹ nó, có người đến.” Đột nhiên, Vương Cường chỉ tay ra xa nói.
“Sao tự nhiên nhiều người tới vậy?” Triệu Hồng cũng nhìn qua xem xét, chân mày hơi nhíu lại.
Bởi vì trước mắt, không giống như chỉ có người đi ngang qua đây đơn giản vậy, mà có rất nhiều người đang tụ tập lại nơi này, và ngày càng nhiều. Mặc dù đều là tiểu bối, nhưng lai lịch lại không hề đơn giản, không chỉ người của hai thế lực, ngay cả đệ tử của nhiều thế lực cũng xuất hiện. Bởi vì có trận pháp ẩn tàng nên ngược lại không có ai nhìn thấy Sở Phong bọn họ.
Nghe những người đó bàn tán, Vương Cường và Triệu Hồng rốt cuộc biết vì sao những người này lại tụ tập ở đây. Thì ra, tin tức tiểu sư nói là thật. Tại Bát Hoang Bãi Tha Ma này, có hai đại thiên tài tụ tập tại đây, một người là Bình Minh Công Tử danh tiếng lẫy lừng, một người khác chính là Hồn Luyện có chút thần bí. Hai người họ hình như đã gặp nhau, ước định một trận chiến, muốn đấu ra cái tên thiên tài đệ nhất. Mà nơi này chính là địa điểm ước chiến của hai người.
“Thật là...Mẹ nó quá trùng hợp, bọn hắn không chọn nơi khác, sao lại cứ…cứ chọn chỗ này." Vương Cường có chút không cam nói ra.
"Chẳng phải là vừa hay sao, có thể xem một trận náo nhiệt mà." Đúng lúc này, Sở Phong đã đi ra từ trong trận pháp.
"Xong rồi?" Thấy Sở Phong hoàn hảo không bị tổn hại, Vương Cường kinh ngạc hỏi.
"Ừm, trận pháp này đã bị ta khống chế rồi." Sở Phong khẽ gật đầu. Bản thân trận pháp này đã bị phá, với kết giới chi thuật của Sở Phong, muốn hoàn toàn nắm giữ công sát trận pháp này vốn không khó.
"Vậy ngươi có muốn nhìn một chút... nhìn cái náo nhiệt này không?" Vương Cường hỏi.
“Xem ý của Triệu Hồng đi.” Sở Phong nhìn Triệu Hồng.
Dù sao bản đồ di tích kia chỉ có Triệu Hồng nắm rõ, muốn vào di tích cần Triệu Hồng dẫn đường, cho nên lúc nào đi, đi như thế nào Sở Phong đều tôn trọng Triệu Hồng.
"Tiểu sư nói có lẽ đúng hơn một nửa, đám người già đó dù có vào di tích cũng không thu được gì.”
“So với việc vào sớm mà không có gì thì thà nhìn một chút náo nhiệt ở đây, ngược lại ta muốn nhìn một chút xem Bình Minh Công Tử và Hồn Luyện rốt cuộc là dạng người như thế nào.” Lúc Triệu Hồng nói những lời này, khóe miệng nhếch lên một vòng quỷ dị, trong mắt cũng lộ ra một tia mong chờ đặc biệt.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận