Tu La Võ Thần

Chương 5345: Biết được Sở Phong thân phận đám người

Chương 5345: Biết được thân phận Sở Phong, đám người.
Một người Bạch Long thần bào có niên kỷ nhỏ hơn cả Chu Chí. Điều này tuyệt đối là t·h·i·ê·n tài, không còn nghi ngờ gì nữa.
"Sở Phong t·h·iếu hiệp, tuổi còn nhỏ mà đã là Bạch Long thần bào, không biết từ sư môn nào?"
Lúc này, sắc mặt của toàn bộ tộc trưởng Chu thị đều đã biến đổi cực điểm, từ chất vấn lúc trước biến thành nịnh nọt thấy rõ. Giới tu võ là như thế, muốn được tôn trọng thì phải có đủ thực lực.
Còn chưa cần Sở Phong t·r·ả lời, Chu Di đã mở miệng: "Phụ thân, Sở Phong c·ô·ng t·ử không muốn lộ ra lai lịch của hắn."
Chu Di nói.
"Không sao, không sao." Tộc trưởng Chu thị cười rồi hỏi Sở Phong: "Không biết Sở Phong c·ô·ng t·ử cần th·ù lao gì?"
"Ta vì món bảo vật ở Bất Lão Phong mà đến, ta thay các ngươi Chu gia xuất chiến, sau đó các ngươi mở trận p·h·áp bảo vệ, để ta đi tỉnh lại món bảo vật kia là được." Sở Phong nói.
"Chỉ là như thế thôi sao?" Tộc trưởng Chu thị hỏi.
"Chỉ là như thế." Sở Phong nói.
"Tốt, Sở Phong t·h·iếu hiệp, vậy cứ để ngươi thay Chu gia ta xuất chiến."
"Vô luận thắng bại thế nào, ta đều sẽ mở trận p·h·áp bảo vệ, để ngươi thử đi tỉnh lại món bảo vật kia." Tộc trưởng Chu thị nói.
"Phụ thân, vị Lưu đại sư kia đã trên đường trở về." Thấy vậy, Chu Sương vội vàng lên tiếng.
Nhưng nghe những lời này, tộc trưởng Chu thị lại lộ vẻ không vui: "Ngươi tìm vị Lưu đại sư kia là hoàn toàn không coi Chu gia ta ra gì, hắn đã cửu t·h·i·ê·n tuế mới là Bạch Long thần bào, t·h·i·ê·n phú của hắn có thể đoán được, sao có thể so với vị Sở Phong c·ô·ng t·ử này?"
"Nếu không phải đối phương yêu cầu chỉ có Bạch Long thần bào mới được xuất chiến, chúng ta cũng không hạ mình đi tìm hắn hỗ trợ."
"Thế nhưng hắn hết lần này đến lần khác làm khó dễ Chu gia ta, dù hắn là do ngươi tìm đến, chúng ta nên đối đãi bằng lễ, nhưng hắn có nể mặt ngươi sao?" Tộc trưởng Chu thị hỏi.
"Ta..." Chu Sương không biết t·r·ả lời thế nào.
Bởi vì những chuyện các nàng vừa thương lượng đều liên quan đến Lưu đại sư kia. Lưu đại sư kia vốn cùng bọn hắn đồng hành, nhưng nửa đường đột nhiên đưa ra yêu cầu tăng thù lao, tộc trưởng Chu thị không chịu, Lưu đại sư viện lý do có việc rồi rời đi. Nói bảo bọn hắn chờ ở đây, lát nữa hắn sẽ quay lại. Nhưng bây giờ đã quá thời gian chờ đợi mà Lưu đại sư vẫn chưa về, bọn họ đều hiểu Lưu đại sư kia cố ý làm khó dễ bọn họ.
Chu Sương tự biết lý yếu, cũng không dám ch·ố·n·g đối phụ thân, chỉ có thể đem ánh mắt đầy oán niệm nhìn về phía Chu Di. Nàng cảm thấy Chu Di đã làm hỏng kế hoạch của mình.
"Được rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy."
Sau đó, tộc trưởng Chu thị kéo Sở Phong và Chu Di đi ra ngoài.
"Các vị, ta tuyên bố một việc, bởi vì Lưu đại sư có việc riêng nên không thể xuất chiến cho Chu thị nhất tộc ta."
"Cũng may vị Sở Phong c·ô·ng t·ử này đã kịp thời đến, mà Sở Phong c·ô·ng t·ử tuổi còn trẻ đã là Bạch Long thần bào."
"Cho nên ta tuyên bố, để Sở Phong c·ô·ng t·ử thay Chu thị nhất tộc ta xuất chiến." Tộc trưởng Chu thị tuyên bố trước mặt mọi người.
"Hắn là Bạch Long thần bào sao?"
"Hắn hình như vẫn còn là một tiểu bối?"
Nghe những lời này, mọi người ở đây cũng nhao nhao đ·á·n·h giá Sở Phong.
"Sở Phong?"
"Cái tên này sao nghe quen tai thế, nhìn cũng có chút quen mắt." Nhưng có một lão giả tóc vàng lại đ·á·n·h giá Sở Phong với vẻ suy tư.
"Tộc trưởng Chu thị, ý của ngươi là gì?"
Nhưng đột nhiên, một lão đầu mặc giới linh trường bào bay lượn mà đến. Người này chính là Lưu đại sư kia, hóa ra hắn cũng không đi xa mà giấu ở gần đó, cố ý để tộc trưởng Chu thị sốt ruột. Vốn cảm thấy thời gian không sai biệt lắm nên muốn hiện thân, ai ngờ tộc trưởng Chu thị lại trực tiếp đổi người, khiến hắn vô cùng bất mãn.
"Lưu đại sư, thì ra ngài chưa đi à, thật ngại quá, như ngài thấy đấy." Tộc trưởng Chu thị cũng nói với giọng điệu kỳ quái.
"Nhìn ý của ngươi, chẳng phải là muốn đổi người bằng được sao?" Lưu đại sư hỏi.
"Đúng vậy." Tộc trưởng Chu thị nói.
Nghe những lời này, Lưu đại sư nhìn về phía Chu Sương.
"Chu Sương, ta đến đây là nể mặt ngươi, Chu thị nhất tộc ngươi hiện tại có ý gì, ngươi cho ta một lời giải thích."
"Lưu đại sư, ta..." Chu Sương không biết t·r·ả lời thế nào.
Ngược lại, tộc trưởng Chu thị nói: "Lưu đại sư, lần đ·á·n·h cược này của Chu thị nhất tộc chúng ta vô cùng quan trọng, người đại diện cho Chu thị nhất tộc xuất chiến vốn dĩ phải là người có năng lực."
"À..."
"Người có năng lực? Chẳng phải là cảm thấy lão phu đòi th·ù lao nhiều sao? Một tên tiểu bối mà có thể so với lão phu?"
Lưu đại sư chế giễu rồi nhìn Sở Phong: "Tiểu quỷ, nói đi, ngươi muốn bao nhiêu th·ù lao?"
Chưa cần Sở Phong nói gì, Chu Di đã giành lời: "Sở Phong c·ô·ng t·ử không cần th·ù lao gì cả."
"Không cần th·ù lao?" Lưu đại sư cười càng thêm chế giễu, tiếp tục nói với Sở Phong: "Tiểu quỷ, ngươi thật sự là Bạch Long thần bào sao?"
Lời này của hắn có ý bóng gió, mọi người đều hiểu, hắn hoài nghi Sở Phong là kẻ lường gạt.
Mà đối với chất vấn của hắn, Sở Phong chỉ đáp lại bốn chữ: "Liên quan gì đến ngươi."
Điều này khiến thần sắc Lưu đại sư c·ứ·n·g đờ, hắn không ngờ rằng một kẻ mà hắn coi là l·ừ·a gạt lại dám nói với hắn những lời này trước mặt mọi người?
"C·u·ồ·n·g vọng tiểu bối, dám giương oai trước mặt lão phu?"
"Lão phu sẽ cho ngươi biết thế nào mới thật sự là Bạch Long thần bào." Lúc Lưu đại sư đang nói, trực tiếp phóng thích kết giới chi lực.
Nhưng kết giới chi lực vừa mới phóng t·h·í·c·h ra đã bị một lực lượng mạnh hơn ngăn lại. Là tộc trưởng Chu thị ra tay.
"Lưu đại sư, còn dám làm loạn thì đừng trách ta không nể mặt ngươi." Tộc trưởng Chu thị nói.
"Tộc trưởng Chu thị, tên tiểu bối này sao có thể là Bạch Long thần bào, ngươi đừng để hắn l·ừ·a." Lưu đại sư nói.
Gặp tình hình này, những người khác ở đây cũng cảm thấy hứng thú. Bọn họ cũng muốn xem Sở Phong có phải là Bạch Long thần bào thật hay không.
Nhưng Sở Phong lại lộ vẻ lạnh lùng, đã có ý định ra tay.
Nhưng ngay lúc này, lão giả tóc vàng kia h·é·t lên kinh ngạc: "Sở Phong t·h·iếu hiệp, quả nhiên là ngươi, ta nói sao lại thấy quen mặt đến thế."
Trong tay hắn đang cầm một b·ứ·c chân dung, nhìn chân dung rồi lại nhìn Sở Phong, toàn thân hắn trở nên vô cùng k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g. Hắn chính là bạn tốt của tộc trưởng Chu thị, cũng là người của thượng giới này, nhưng hắn lại thích du lịch tứ phương, ngày tập luyện mạnh nhất, hắn cũng có mặt để vây xem. Dù không nhìn thấy Sở Phong, nhưng cũng nghe nói về chuyện của Sở Phong, sau đó còn dùng tiền mua chân dung của Sở Phong. Dù chân dung trong tay hắn và bản thân Sở Phong có chút khác biệt, nhưng vẫn có vài điểm giống nhau, đây cũng là lý do vì sao hắn nhìn Sở Phong lại cảm thấy quen mặt.
"Các vị, chúng ta thật là gặp may rồi."
Lão giả x·á·c định Sở Phong xong liền hưng phấn cười lớn với đám người.
Rồi hỏi đám người: "Các ngươi có biết vị Sở Phong c·ô·ng·t·ử này là ai không?"
"Hắn là ai vậy?" Đám người nhao nhao hỏi thăm, bọn họ đều biết lão giả tóc vàng thích du lịch bốn phương, từng trải nhiều việc đời, hắn nói vậy thì thân phận của Sở Phong chắc chắn không tầm thường.
"Ta nói cho các ngươi biết, vị Sở Phong c·ô·ng·t·ử này chính là người đoạt được vị trí Võ Tôn mạnh nhất trong trận tập luyện mạnh nhất kia." Lão giả tóc vàng nói.
"Nhưng là trận tập luyện mạnh nhất do Đồ Đằng Long Tộc tổ chức?" Có người hỏi.
"Đương nhiên." Lão giả tóc vàng nói.
"Ta s·á·t!!!”
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Sở Phong, đều là một sự kinh ngạc tột độ. Nhất là đám tiểu bối, khi họ nhìn Sở Phong, họ đều cảm thấy như quanh người Sở Phong xuất hiện một tầng hào quang. Dù là Chu Chí tự phụ, ánh mắt nhìn Sở Phong cũng thay đổi. Bọn họ đã sớm nghe lão giả tóc vàng kể về chuyện tập luyện mạnh nhất. Dù chuyện yêu tăng sống lại và đại chiến với Đồ Đằng Long Tộc mới là chủ đề bàn tán của bọn họ, nhưng bọn họ cũng biết rõ tầm quan trọng của tập luyện mạnh nhất.
"Sở Phong c·ô·ng·t·ử, ngươi thật sự là người đạt được danh hiệu Võ Tôn mạnh nhất sao?" Tộc trưởng Chu thị hỏi. Nếu thật sự là như vậy thì lại càng không phải chuyện đùa.
"Là ta." Sở Phong nói.
"Trời ạ, Chu thị nhất tộc ta đã gặp phải vận may gì mà có thể có được sự giúp đỡ của Võ Tôn mạnh nhất." Lúc này tộc trưởng Chu thị cũng trở nên mừng rỡ.
Ở đây, người duy nhất bình tĩnh ngược lại là Chu Di. Dù sao nàng đã sớm chứng kiến thực lực của Sở Phong, không chỉ là Võ Tôn mạnh nhất, mà Sở Phong còn là người có thể thi triển tam trọng huyết mạch chi lực ở Bán Thần cảnh. Nhưng nàng không lộ ra việc này, không phải là không muốn mà là không dám. Đừng thấy Sở Phong hiền lành với nàng, nhưng nàng thực sự e ngại Sở Phong từ tận đáy lòng, trong mắt nàng, nhân vật như Sở Phong căn bản không thể đắc tội nổi. Những chuyện Sở Phong chưa từng nói, nàng cũng không dám nói.
"Sở Sở Sở... Sở Phong đại nhân, là lão phu đường đột, ngài đại nhân đại lượng, tuyệt đối đừng chấp nhặt với lão phu."
Một giọng nói đầy vẻ áy náy vang lên, chính là Lưu đại sư kia. Lúc này hắn làm đại lễ với Sở Phong, đến đầu cũng không dám ngẩng lên, nhưng cánh tay đang thi lễ lại run rẩy nhè nhẹ. Vốn còn cảm thấy Sở Phong là một tên tiểu l·ừ·a gạt thật giả lẫn lộn, bây giờ mới biết hắn là nhân vật không thể trêu vào.
Mà Sở Phong căn bản không để ý tới hắn, Sở Phong kh·inh th·ường nhất là loại h·iếp yếu sợ mạnh này. Vốn còn muốn dạy dỗ hắn một chút, nhưng bây giờ... Hắn ngay cả tư cách để mình ra tay cũng không có.
"Tộc trưởng Chu thị, ta nghỉ ngơi một chút, lát nữa thì gọi ta." Sở Phong nói với tộc trưởng Chu thị.
"Được được được." Tộc trưởng Chu thị không dám thất lễ, vội vàng sắp xếp một tòa chiến xa đơn đ·ộ·c cho Sở Phong dùng để nghỉ ngơi.
Sở Phong biết, bình thường mà nói bọn họ chắc chắn sẽ tổ chức một nghi thức chào đón Sở Phong, nhưng Sở Phong hiện tại không có tâm trạng tham gia những hoạt động này nên mới chủ động đề nghị nghỉ ngơi.
Mà những người này cũng không vì Sở Phong đi nghỉ ngơi mà giảm bớt cảm xúc hưng phấn trong lòng, dù đám người lại lên đường nhưng Sở Phong ở trong chiến xa vẫn có thể nghe thấy âm thanh bên ngoài.
"Tộc trưởng Chu thị thật có mặt mũi lớn, lại có thể mời được Sở Phong đại nhân, bảo vật gia truyền của Chu thị nhất định có thể thắng trở về."
"Không cần ra tay, đoán chừng chỉ cần Bạch Nguyệt c·ô·ng·t·ử kia biết được thân phận Sở Phong c·ô·ng·t·ử thì sẽ trực tiếp sợ t·è ra quần rồi, Võ Tôn mạnh nhất được Đồ Đằng Long Tộc ưu ái, sao hắn dám trêu chọc?"
Chủ đề của đám người lúc này gần như đều xoay quanh Sở Phong, đồng thời đều là những lời ca ngợi, thậm chí cảm thấy lần đ·á·n·h cược này Sở Phong nhất định sẽ thắng.
"Ngươi xem, danh hiệu Võ Tôn mạnh nhất vẫn hữu dụng nha, mọi người đều đánh giá ngươi rất cao đấy." Nghe được những người kia tán dương Sở Phong, trên mặt Nữ Vương đại nhân tràn đầy nụ cười ngọt ngào, nàng còn vui hơn cả Sở Phong.
Nhưng rất nhanh lại có một giọng nói khác vang lên. Giọng nói kia đến từ một chiếc chiến xa, là chiến xa của Chu Sương, mà đệ đệ của nàng là Chu Chí cũng đang ở đây.
"Một Võ Tôn mạnh nhất thôi, có cần phải thế không?"
"Hắn đã là Võ Tôn mạnh nhất thì kết giới chi t·h·u·ậ·t chắc chắn không giỏi, cho dù là Bạch Long thần bào thì chắc cũng là dùng th·ủ· ·đ·o·ạ·n nào đó để cưỡng ép tăng lên, kết giới chi t·h·u·ậ·t chắc chắn không mạnh."
"Phụ thân thật không biết nghĩ thế nào mà lại tin hắn, để hắn đại diện cho Chu gia ta xuất chiến, lần đ·á·n·h cược này không thể coi thường."
"Nếu thua thì thật sự không còn cơ hội nữa." Chu Sương đầy vẻ bực tức, cho dù đã biết thân phận của Sở Phong nhưng nàng vẫn tràn ngập oán niệm và không tin tưởng Sở Phong.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận