Tu La Võ Thần

Chương 299: Lâu đài cổ thám hiểm (5 càng)

Chương 299: Lâu đài cổ thám hiểm (5 chương)
Nghe được lời này, Sở Phong không khỏi ngẩn người, tuyệt đối cũng không thể ngờ được, đối phương lại có thể cảm nhận được Bạch Hổ công sát thuật trong cơ thể mình."Ha ha, ngươi không cần lo lắng, bản tôn không hề giống bọn chúng tự phụ như vậy, sẽ không để ý việc nhận một chủ, chỉ bất quá muốn có được năng lực của bản tôn, ta còn muốn dò xét dũng khí của ngươi." Huyền Vũ thuẫn giáp thuật nói."Vậy thăm dò như thế nào?" Sở Phong truy hỏi."Cứ theo nơi đây mà đi thẳng về phía trước, có một tòa lâu đài cổ bằng đá, tại nơi sâu trong lâu đài cổ đó, có một cái rương bị phong ấn, hãy giúp ta mang cái rương kia đến, ta liền truyền thụ năng lực của mình cho ngươi.""Đương nhiên, muốn cầm được cái rương kia cũng không phải dễ dàng như vậy, hạn cho ngươi năm canh giờ, nếu không làm được, vậy chỉ có thể nói rõ, ngươi và ta vô duyên, ha ha ha..."Đột nhiên, Huyền Vũ thuẫn giáp thuật kia cười lớn một tràng quái dị, mà dưới tiếng cười đó, sương mù chung quanh Sở Phong cũng theo đó biến mất, vào khoảnh khắc sương mù tan biến hoàn toàn, Sở Phong đã trở lại thế giới hang động mênh mông, chỉ có điều Huyền Vũ thuẫn giáp thuật kia đã biến mất không thấy tăm hơi."Tiền bối, nơi đó có thứ gì đang bảo vệ sao? Hay là nói có cơ quan gì?" Sở Phong lớn tiếng hỏi, nhưng mà Huyền Vũ thuẫn giáp thuật kia lại đi không trở lại, như là đã biến mất hoàn toàn, không để lại chút dấu vết nào.Giờ phút này, Sở Phong không khỏi đưa mắt về phía hướng mà Huyền Vũ thuẫn giáp thuật nói đến, nơi đó có một thông đạo được tạo thành từ vách đá, có chút giống với thông đạo ở lối vào đế táng dưới dãy núi Chu Tước.Sở Phong cũng không do dự, mà là một lần nữa lấy ra la bàn giới linh, đi về phía trước, đối mặt với sự cám dỗ của bí kỹ, hắn thật sự không thể cưỡng lại được."Sở Phong, ta cảm thấy bí kỹ kia có thể đang gạt ngươi." Đúng lúc này, Đản Đản lại nghiêm trọng nhắc nhở."Đản Đản, lời này là ý gì?" Sở Phong hỏi."Ta cảm thấy bí kỹ kia rất giảo hoạt, nó sẽ không quá dễ dàng mà đem năng lực của mình truyền thụ cho ngươi, chưa kể đồ vật nó nói có khả năng rất khó lấy được, cho dù ngươi lấy được, giao cho nó, nó cũng chưa chắc sẽ tán thành ngươi, thậm chí sẽ thôn phệ ngươi cũng khó nói." Đản Đản nhắc nhở."Không thể nào? Làm như vậy để lợi dụng ta, nó có lợi ích gì?" Sở Phong có chút không hiểu."Chuyện này rất đơn giản, sở dĩ nó ở lại nơi này, rất có thể là bị vây ở đây, mà thứ nó muốn ngươi lấy, cũng có thể giúp nó khôi phục tự do.""Ngươi phải biết các bí kỹ đều cực kỳ tự phụ, trừ phi gặp người cực kỳ cường đại, bằng không bọn chúng cũng không nguyện ý khuất phục, cho nên việc này dẫn đến có một vài bí kỹ, sau khi rời khỏi chủ nhân đời thứ nhất, liền không còn lựa chọn bất kỳ chủ nhân nào.""Mà là lựa chọn tự do, dạo chơi giữa thiên địa, trừ phi gặp gỡ siêu cấp cường giả, cưỡng ép chinh phục bọn chúng, bằng không chúng sẽ không vì người khác phục vụ.""Vừa nãy bí kỹ kia, nó khác với Bạch Hổ công sát thuật, nó cố ý nói mình không tự phụ, nhưng càng làm người ta nghi ngờ che giấu sự tự phụ của mình. Ta luôn cảm thấy nó sẽ không dễ dàng khuất phục ngươi như vậy, ngược lại càng giống đang lợi dụng ngươi." Đản Đản giải thích."Đúng là vậy, những thứ tự nhiên tìm đến đều làm người ta cảm thấy khả nghi, bất quá bây giờ ta lại căn bản không có sự lựa chọn khác, huống chi, lúc này nó kêu ta lấy cái rương, chỉ sợ cũng không đơn giản để lấy được." Sở Phong đã đi vào thông đạo vách đá thật lớn kia, mà trước mắt hắn, xuất hiện chi chít những phù chú khổng lồ."Đây chính là hàng ma chú, lẽ nào nơi này cũng có ác linh trấn giữ?" Giờ khắc này, ngay cả Đản Đản cũng không bình tĩnh, hàng ma chú dùng để trói buộc ác linh, mà người có thể trở thành ác linh, yếu nhất cũng phải có tu vi Thiên Vũ cảnh, chuyện này không phải Sở Phong có thể chống đỡ nổi."Xem ra, Huyền Vũ thuẫn giáp thuật kia thật sự đang đưa ra cho ta một vấn đề khó nhằn rồi." Sở Phong cười khổ một tiếng, không khỏi càng thêm cẩn thận từng ly từng tí, nhưng cũng không dừng bước tiến lên, năm canh giờ, hắn không muốn lãng phí."Mà sau khi đi được hai canh giờ, thông đạo vách đá này cũng bắt đầu trở nên rộng lớn hơn, đồng thời hàng ma chú kia càng ngày càng dày đặc, điều này nói rõ khoảng cách giữa Sở Phong và ác linh đã ngày càng gần hơn."Rốt cuộc, sau khi đi tiếp hai giờ, hàng ma chú biến mất, mà ở trước mặt Sở Phong, xuất hiện một tòa lâu đài cổ khổng lồ, hình dạng của lâu đài cổ này giống như một bộ xương người khô, dữ tợn mà đáng sợ, cho người ta một cảm giác vô cùng âm trầm.Để không bị chú ý, Sở Phong buộc phải thu hồi la bàn giới linh, che giấu khí tức của mình, cẩn thận từng ly từng tí từ cái cửa vào giống như miệng bình đi vào."Sở Phong, ngươi nghe ta nói, với thực lực hiện tại của ngươi, gặp phải ác linh chắc chắn phải chết, ác linh nắm giữ sức mạnh kết giới, nó tuy không có tinh thần lực, nhưng nếu nó khóa chặt ngươi, ngươi hầu như không có cách nào trốn thoát.""Cho nên, nếu gặp ác linh, ngươi nhất định phải để ta khống chế thân thể ngươi, bằng không thì cả ngươi và ta đều sẽ chết trong miệng ác linh, nếu bị nó thôn phệ, không chỉ có mình ngươi, ngay cả ta cũng chắc chắn phải chết, sẽ như bản nguyên bình thường bị nó thôn phệ luyện hóa, biến mất hoàn toàn." Đản Đản nghiêm trọng nhắc nhở."Ừm."Sở Phong gật đầu nhẹ, hắn từng thấy qua ác linh, biết vật kia đáng sợ, như Đản Đản nói, thật sự không phải thứ hắn có thể chống lại, đây không phải thời điểm mạnh mẽ, nên vào lúc cần thiết, hắn sẽ để Đản Đản khống chế thân thể, dù việc này sẽ khiến Đản Đản gánh vác một gánh nặng rất lớn, nhưng chỉ cần có thể còn sống sót, thì tối thiểu còn có cách giúp Đản Đản phục hồi như cũ, nhưng nếu chết thì tất cả đều chấm dứt.Sau khi quyết định, Sở Phong tiếp tục đi sâu vào bên trong lâu đài cổ, mà càng xâm nhập Sở Phong càng bất an, hắn kinh ngạc phát hiện, lâu đài cổ này chỉ có một con đường, và để tránh bị ác linh phát hiện, Sở Phong lại không dám dùng tinh thần lực quan sát.Tình huống như vậy khiến Sở Phong vô cùng bị động, nhưng hắn không còn lựa chọn, chỉ có thể một đường tiến lên, cuối cùng Sở Phong đi đến cuối con đường, nơi cuối cùng, một đại điện mênh mông hiện ra trước mặt Sở Phong.Phong cách đại điện này, chỉ hai chữ quỷ dị là có thể khái quát, khắp nơi đều tràn ngập sự bất an, tựa như bất cứ lúc nào nơi nào đó cũng có ác linh đáng sợ xuất hiện trước mặt Sở Phong.Chỉ có điều Sở Phong lại không kịp nghĩ nhiều đến vậy, bởi vì lúc này ánh mắt của hắn đã bị chiếc ghế lớn ở cuối cùng thu hút, vì ở trên chiếc ghế đó có một chiếc rương quái dị.Chiếc rương rất lớn, hình dáng cũng rất quái dị, trông như một cái quan tài, có điều chiếc quan tài này lại có hàng ngàn lỗ, đồng thời lại lớn gấp mười lần so với quan tài bình thường."Nguy rồi, trên cái ghế này có kết giới." Thấy ác linh không có ở trong lâu đài cổ, Sở Phong vội vàng đi tới trước cái ghế lớn đó, nhưng lại phát hiện, bên ngoài ghế này lại bố trí một tầng kết giới phòng hộ lợi hại."Đừng hoảng, với kết giới thuật ngươi nắm giữ bây giờ, hẳn là có thể phá giải, chỉ là không biết ác linh sẽ quay lại khi nào, nên ngươi phải nhanh lên." Đản Đản nhắc nhở."Ừm, chỉ có thể liều mạng." Sở Phong nghiến răng, để có được bí kỹ kia, Sở Phong chỉ có thể mạo hiểm nguy cơ bị ác linh bắt được bất cứ lúc nào, để phá giải kết giới trên cái ghế lớn này.Chỉ là, càng phá giải, Sở Phong lại càng bất an, hắn luôn cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình từ phía sau, nhưng khi quay đầu nhìn quanh thì rõ ràng không có gì cả.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận