Tu La Võ Thần

Chương 4577: Cuối cùng bài danh

Khi kết giới Phong Bạo Đấu Long Đài tan biến, một cánh cổng kết giới lớn cũng hiện ra trên đỉnh núi. Cánh cổng kết giới có lực hút, đám tiểu bối như Sở Phong khó lòng tự chủ, liền bị hút về phía cánh cổng. Đó là lối ra...
"Tiểu hữu, hữu duyên gặp lại."
Không ai ngờ, ngay khi Sở Phong chuẩn bị rời đi, một giọng nói trầm ổn, mạnh mẽ, lại quen thuộc vang lên bên tai Sở Phong. Đó là giọng của băng long.
Sở Phong quan sát phản ứng của những người khác, có thể xác định, giọng nói của băng long chỉ có mình hắn nghe thấy.
Sở Phong thực sự rất muốn đáp lại, nhưng hoàn toàn không cảm nhận được vị trí của băng long, càng không cảm nhận được khí tức của nó, muốn trả lời cũng không có cơ hội.
"Tiền bối kia, là thật sự tồn tại?"
Sở Phong sớm đã nghi ngờ, băng long đó là một sinh vật thật sự, chứ không phải do trận pháp biến hóa ra. Sau khi nghe thấy giọng nói của băng long, nghi ngờ này của hắn càng thêm sâu sắc.
Thực tế, việc dùng sinh mệnh thật sự để trấn giữ trận pháp, quả thật có rất nhiều người biết dùng, nhưng việc dùng một sinh vật mạnh mẽ như băng long để trấn giữ trận pháp, thì Sở Phong lần đầu tiên gặp.
Nếu băng long là sinh mệnh thật sự, vậy gián tiếp cho thấy, tộc Phong Bạo năm đó thực sự vô cùng cường đại. Ít nhất, vượt xa tộc Thánh Quang bây giờ.
Khi đám tiểu bối như Sở Phong rời khỏi thế giới kia, Phong Bạo Đấu Long Đài cũng khôi phục lại hình dạng ban đầu. Nhìn Phong Bạo Đấu Long Đài lúc này, không ai nghĩ được nó lại ẩn chứa một thế giới bên trong.
Nhưng mọi người không có tâm trạng đi suy nghĩ sự thần kỳ của Phong Bạo Đấu Long Đài, trong không gian bao la mênh mông này, phần lớn ánh mắt đều đổ dồn lên người Sở Phong.
Dù sao, chính là người trẻ tuổi này, đã giữ vững tôn nghiêm cho Thánh Quang thiên hà. Nếu không có Sở Phong, cảnh tượng hôm nay tất nhiên là thanh niên áo đen đánh bại đám tiểu bối của Thánh Quang thiên hà, sau đó nghênh ngang rời đi. Vậy thì Thánh Quang thiên hà coi như mất mặt hoàn toàn.
"Người này, lại có thể bình tĩnh đến vậy."
"Kẻ này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, tâm cảnh cũng vô cùng chín chắn."
"Thật không ngờ, Thánh Quang thiên hà ta lại có hậu bối lợi hại như vậy, đây đúng là chuyện tốt."
Thấy Sở Phong, dù được vạn người chú ý, mà vẫn không đổi sắc mặt, những bậc tiền bối đó càng thêm thưởng thức Sở Phong.
Vù vù vù
Nhưng đột nhiên, ở chân trời xa xăm, có ánh sáng rực rỡ truyền đến. Nhìn kỹ, chỉ thấy từng mảng ánh sáng tím, như dị tượng, che phủ cả bầu trời, đang nhanh chóng đến gần. Đến gần mới thấy, đó là khí diễm tỏa ánh tím. Chính là niệm thiên chân khí.
Sau khi niệm thiên chân khí xuất hiện, tựa như tìm thấy chủ nhân, lũ lượt bay vào thân thể của những người ở đây.
Bất quá, lượng niệm thiên chân khí này cũng có sự khác biệt. Nếu niệm thiên chân khí của người khác chỉ nhỏ như con trùng, thì niệm thiên chân khí của Sở Phong cùng Ngu Liệt và Long Hiểu Hiểu lại to lớn như cự long. Nhưng không nghi ngờ gì, niệm thiên chân khí của Sở Phong là lớn nhất.
Niệm thiên chân khí mênh mông như thế, tiến vào cơ thể Sở Phong, khiến mọi người ai cũng ghen tị. Nhưng bọn họ đều biết, đó là điều Sở Phong đáng được nhận. Dù sao, Sở Phong là người đã dẫn phát dị tượng trong Niệm thiên cược trận. Lúc đó còn nhiều người nghi ngờ thực lực của Sở Phong. Nhưng bây giờ, ai nấy đều biết, Sở Phong xứng đáng với danh hiệu này.
"Niệm thiên chân khí, vậy mà chủ động tìm đến?"
"Đây là lần đầu tiên thấy."
"Niệm thiên đạo nhân, đối đãi Sở Phong tiểu hữu tốt thật."
"Mà niệm thiên đạo nhân đâu?"
Mọi người lại lần nữa xôn xao bàn tán. Phải biết rằng, ngày thường, phần thưởng của Niệm thiên cược trận cần người tham dự đến địa điểm mở ra Niệm thiên cược trận mới được nhận. Việc phần thưởng Niệm thiên cược trận chủ động tìm đến chủ nhân, bọn họ đây là lần đầu thấy.
Ai nấy đều cảm thấy, chuyện này rất có thể là để chiếu cố Sở Phong. Mà chưa kể đến chuyện này, niệm thiên đạo nhân càng là người đầu tiên đứng ra ủng hộ Sở Phong. Mọi dấu hiệu đều cho thấy, mối quan hệ của Sở Phong và niệm thiên đạo nhân không hề tầm thường.
Đột nhiên, thiên địa vốn ồn ào, trở nên tĩnh lặng hơn nhiều. Nguyên nhân là vì có một đại nhân vật, đang tiến đến chỗ Sở Phong. Đó chính là người mạnh nhất Thánh Quang thiên hà hiện tại, tộc trưởng Thánh Quang tộc, Thánh Quang Huyền Dạ.
"Vãn bối Sở Phong, bái kiến Huyền Dạ đại nhân!"
Đối diện với đại nhân vật này, Sở Phong vội vàng thi lễ.
"Sở Phong tiểu hữu, không cần đa lễ."
"Hôm nay quả thật may mắn có ngươi."
"Lão phu thay mặt Thánh Quang thiên hà, cảm tạ Sở Phong tiểu hữu."
Một màn bất ngờ xảy ra, Thánh Quang Huyền Dạ đại nhân vật như thế, lại trước mặt mọi người làm lễ với Sở Phong. Đây là lần đầu bọn họ thấy, Thánh Quang Huyền Dạ làm lễ với một hậu bối. Chẳng lẽ Sở Phong thật sự mạnh đến mức, ngay cả Thánh Quang Huyền Dạ cũng không dám thất lễ?
"Huyền Dạ đại nhân, vãn bối không dám nhận."
Một màn này, khiến Sở Phong có chút không biết làm sao.
"Sở Phong tiểu hữu, ngươi nhất định phải nhận lấy, lễ này của lão phu."
"Nếu không có ngươi, thể diện của Thánh Quang thiên hà hôm nay, xem như mất hết."
Thánh Quang Huyền Dạ cười vỗ vai Sở Phong. Ánh mắt dịu dàng của ông, tràn đầy vẻ thưởng thức. Sau đó, ông còn cùng Sở Phong trò chuyện rất lâu. Vẻ hòa nhã đó, ai cũng có thể cảm nhận được sự coi trọng mà Thánh Quang Huyền Dạ dành cho Sở Phong.
Nhìn thấy thái độ của Thánh Quang Huyền Dạ đối với Sở Phong như thế, những người lo lắng cho Sở Phong cũng coi như thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó Thánh Quang Huyền Dạ còn tuyên bố lại lần nữa, thứ hạng cuộc thi tranh bá hậu bối mạnh nhất lần này. Thứ nhất đương nhiên là Sở Phong. Về phần thứ hạng những người khác, đều lùi xuống một vị. Long Hiểu Hiểu từ thứ nhất trở thành thứ hai, Ngu Liệt từ thứ hai thành thứ ba. Đáng nhắc tới là, Doãn Bất Ngữ vốn xếp thứ mười, lại rơi xuống vị trí thứ mười một...
Ngay sau đó, Sở Phong cùng Long Hiểu Hiểu, Ngu Liệt và các tiểu bối khác, còn được Thánh Quang Huyền Dạ mời đến doanh trại của Thánh Quang tộc trong thế giới Phong Bạo này làm khách. Đương nhiên, những đại nhân vật như tộc trưởng Long thị tộc, tông chủ Vân Không Tiên Tông, điện chủ Quần Yêu Thánh Điện cũng đều có mặt trong danh sách mời.
Thế nhưng, Long Đạo Chi, Cổ Minh Diên và Sở Linh Khê thì lại không có cơ hội này. Bọn họ, trở thành những người vây xem, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Phong và những người khác lên chiến thuyền của Thánh Quang tộc.
Nhưng dù là Long Đạo Chi hay Cổ Minh Diên, nhìn bóng lưng Sở Phong sóng vai cùng Thánh Quang Huyền Dạ bước lên chiến thuyền, đều nở nụ cười tươi, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo. Có thể nói, họ đã chứng kiến quá trình trưởng thành của Sở Phong, nên hiểu rõ sự khó khăn mà Sở Phong đã trải qua.
Chỉ là, khi Sở Phong bước lên chiến thuyền của Thánh Quang tộc, sắc mặt của Cổ Minh Diên và Long Đạo Chi đều có chút thay đổi, sau đó cả hai nhìn nhau, sự bất an trong mắt càng thêm rõ ràng.
"Ngươi nhận được bí mật truyền âm của Sở Phong tiểu hữu?"
Long Đạo Chi dùng bí mật truyền âm, hỏi Cổ Minh Diên.
"Long thành chủ, chẳng lẽ ngươi cũng vậy?"
Cổ Minh Diên cũng dùng bí mật truyền âm hỏi lại.
"Ta cũng nhận được." Long Đạo Chi đáp.
Nghe vậy, Cổ Minh Diên lập tức cau mày. Bởi vì lời Sở Phong bí mật truyền âm cho nàng, khiến nàng vô cùng bất an. Nội dung nói là, bảo nàng mang theo Sở Linh Khê chạy trốn, tốt nhất là rời khỏi Thánh Quang thiên hà. Điều này khiến nàng ý thức được, rất có thể sẽ có chuyện không hay xảy ra...
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận