Tu La Võ Thần

Chương 570: Huynh đệ gặp mặt

Trong khu vực Tứ Hải thư viện, cấm đánh nhau tùy tiện, càng không cho phép giết người. Vì vậy, Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải muốn đối phó Sở Phong, nhất định phải bám theo Sở Phong, cho đến khi Sở Phong rời khỏi khu vực Tứ Hải thư viện, mới ra tay với Sở Phong. Nhưng Sở Phong không hề dễ đối phó như bọn họ tưởng tượng, sau khi rời khỏi khu vực Tứ Hải thư viện, Sở Phong liền thi triển Long Du cửu thiên, một thân pháp võ kỹ, để di chuyển. Tốc độ Long Du cửu thiên, dù không nhanh bằng Thanh Long tật hành thuật, nhưng cũng cực kỳ nhanh, khiến hai huynh đệ Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải dùng hết vốn liếng, vẫn không tài nào đuổi kịp Sở Phong.
Tuy không đuổi kịp Sở Phong, nhưng họ cũng không bị Sở Phong bỏ lại, tốc độ duy trì ở mức ngang nhau, lúc đầu hai người còn tưởng Sở Phong đã phát hiện ra họ, nhưng thấy Sở Phong vẫn không hề hoảng hốt, thậm chí vừa đi vừa hát, dáng vẻ nhàn nhã, đâu có giống như đang lâm vào nguy hiểm. Cho nên hai huynh đệ Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải kết luận rằng Sở Phong không hề phát hiện ra họ, chỉ là cách đi đường của Sở Phong quá dị, không những tốc độ cực nhanh, mà còn không ngủ không nghỉ, không ăn không uống, cứ thế đi suốt mấy ngày liền.
Nhưng vì căm hận Sở Phong đến tận xương tủy, giờ chỉ muốn giết Sở Phong để hả giận, nên Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải không muốn dễ dàng buông tha, vậy là họ cứ đi theo như thế, cho đến khi tiến vào khu vực khách sạn xa hoa, mới phát hiện dấu vết Sở Phong đã biến mất.
"Đáng ghét, tên nhóc đó đi đâu rồi, sao đột nhiên lại biến mất không tăm hơi?" Thân Đồ Giang đứng trên không trung khu vực khách sạn xa hoa, quan sát bốn phía, nhưng không thấy bóng dáng Sở Phong, không khỏi hoảng hốt, bởi vì hắn càng lúc càng thấy rằng, hai anh em họ có thể đã bị Sở Phong chơi xỏ.
"Nơi này rất quen thuộc, trời ơi, nơi này, chẳng phải là cái khách sạn mà chúng ta nghỉ chân khi mới đến Đông Phương hải vực sao?" Thân Đồ Hải quan sát kỹ phía dưới thành trì, đột nhiên giật mình.
"Đúng là nơi này, lúc đó rõ ràng người đến người đi, phồn vinh cực kỳ, hiện tại sao lại bị phá hủy thành bộ dạng này, nơi đây nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi." Nghe Thân Đồ Hải nói vậy, Thân Đồ Giang cũng phát hiện, nơi đây đúng là cái khách sạn mà họ đã từng nghỉ qua.
"Lộc cộc lộc cộc lộc cộc..." Ngay khi họ giật mình, từ trong khách sạn đột nhiên truyền đến những âm thanh kỳ quái.
"Có tiếng động ở bên kia, nhanh qua xem thử." Nghe thấy âm thanh, Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải biến sắc, còn tưởng đã phát hiện ra Sở Phong, vội vàng bay vút về phía có tiếng động.
"Cái này, đây là cái gì vậy?" Nhưng khi hai người bay đến nơi, thấy rõ vật thể phát ra âm thanh, thì vội vàng che miệng mũi lại, suýt chút nữa thì nôn ra. Bởi vì ở dưới bọn họ, là một cái ao phân đang sục sôi, cái ao phân này giờ phút này không ngừng nổi lên, phát ra tiếng lộc cộc, đồng thời một mùi hôi thối nồng nặc, cũng lan tỏa khắp cả vùng trời.
"Ầm!" Bỗng nhiên, trong ao phân truyền đến một tiếng nổ lớn, đồng thời ao phân như núi lửa phun trào, bắn thẳng lên trời.
"Ôi tiết tháo của ta!" Thấy những thứ màu vàng bắn thẳng về phía mình, mặt mày Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải đều tái mét, vội vàng vận dụng thân pháp võ kỹ mạnh nhất, trốn sang một bên, lúc này mới tránh được việc bị đám phân kia bắn trúng.
"Ha ha, ta rốt cục ra được rồi." Đúng lúc hai người may mắn tránh được một kiếp, một tiếng cười như điên vui mừng, đột nhiên vang lên giữa không trung ngập phân, theo tiếng đi tới, Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải lập tức trợn mắt há hốc mồm, vội vàng dụi dụi hai mắt, bởi vì bọn họ không thể tin vào những gì mình đang thấy. Bởi vì lúc này, người đang đứng trên trời cười lớn điên cuồng, không ai khác, chính là Thân Đồ Lãng, đệ nhất thiên tài của hoàng tộc Thân Đồ.
"Thân Đồ Lãng đại ca, thật sự là huynh sao?" Mang theo cảm xúc không thể tin được, Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải đồng thanh hét lên.
"Tiểu Giang, Tiểu Hải, sao các ngươi lại ở đây?" Nhìn thấy Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải, Thân Đồ Lãng cũng biến sắc, cảm thấy hết sức bất ngờ.
"Đại ca, phải là chúng ta hỏi huynh mới đúng, sao huynh không tham gia khảo hạch Tứ Hải thư viện, mà lại ở chỗ này?" Thân Đồ Giang chỉ xuống cái ao phân, hỏi ngược lại.
"Ôi, chuyện này nói dài lắm, ta đúng là gặp xui xẻo." Nghe Thân Đồ Giang hỏi, Thân Đồ Lãng ngược lại cũng không giấu giếm, mà kể lại sự tình cho hai người nghe.
"Lại có chuyện như vậy." Sau khi biết Thân Đồ Lãng bị một người còn nhỏ tuổi hơn mình phong ấn trong ao phân, Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải càng thêm kinh hãi. Cảm giác như không thể tin nổi. Dù sao thực lực của Thân Đồ Lãng họ đều hiểu rõ, đệ nhất thiên tài của hoàng tộc Thân Đồ mấy trăm năm nay, không hề là hư danh, họ thậm chí cảm thấy nếu Thân Đồ Lãng tham gia khảo hạch Tứ Hải thư viện năm nay, sẽ trở thành người được chú ý nhất, thậm chí vị trí đệ nhất nhân cũng khó nói. Mà bây giờ, lại có người thực lực cao hơn cả Thân Đồ Lãng, điều này làm sao có thể không khiến họ kinh hãi.
"Đúng rồi, Tiểu Giang Tiểu Hải, kỳ thi khảo hạch Tứ Hải thư viện hẳn là kết thúc rồi chứ, các ngươi không ở Tứ Hải thư viện đàng hoàng mà lại tới đây?" Thân Đồ Lãng hiếu kỳ hỏi.
"Đừng nói nữa, bọn đệ đang đuổi theo một tên nhãi con hỗn xược, ai ngờ truy tới nơi này, thì hắn lại biến mất." Thân Đồ Giang vẻ mặt đầy phẫn nộ nói, càng nghĩ hắn càng cảm thấy bản thân và Thân Đồ Hải đã bị Sở Phong trêu đùa.
"Tiểu Giang, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, mau nói cho ta." Thấy hai người tức giận như vậy, Thân Đồ Lãng ý thức được hai người huynh đệ của mình, có thể đã chịu ấm ức.
Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải cũng không giấu diếm, kể lại đại khái sự tình cho Thân Đồ Lãng nghe.
"Thật buồn cười, lại có người dám ức hiếp huynh đệ ta như vậy." Quả nhiên, biết chuyện này, Thân Đồ Lãng cũng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, sau đó vỗ ngực bảo đảm: "Tiểu Giang Tiểu Hải các ngươi yên tâm, theo như các ngươi nói, hắn hẳn là không chạy xa đâu, ta bây giờ liền giúp các ngươi tìm hắn, với thực lực của ta, hắn đừng hòng trốn khỏi lòng bàn tay ta."
"Quá tốt rồi, đại ca ra tay, đừng nói là hắn, mà ngay cả mấy người ở Tứ Hải thư viện, cũng phải xui xẻo." Lúc này, Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải, như tìm được chỗ dựa vững chắc, mặt mày tràn đầy vẻ hưng phấn và kích động.
"Không cần tìm đâu, ta ở ngay đây." Ngay lúc đó, một âm thanh vang dội đột ngột vang lên giữa không trung, tiếp đó là một tiếng long ngâm kinh thiên động địa, cũng đột ngột vang lên.
Giờ khắc này, chỉ thấy trên bầu trời cuồng phong nổi lên khắp nơi, mây bay gió cuốn, một con cự long màu xanh biếc, mang theo uy thế cường đại bí ẩn, xuất hiện ở chân trời. Mà trên đầu rồng to lớn của Thanh Long, còn đứng một bóng dáng, người này không ai khác, chính là Sở Phong.
"Sở Phong, ngươi vậy mà còn dám xuất hiện trước mặt chúng ta."
"Đại ca, chính là hắn, chính là hắn đã vũ nhục hai đệ trước mặt mọi người, huynh hôm nay phải thay bọn đệ giáo huấn tên hỗn trướng này." Thấy Sở Phong, Thân Đồ Giang và Thân Đồ Hải vui mừng khôn xiết. Nhưng khi họ đưa mắt nhìn sang Thân Đồ Lãng, mong đợi Thân Đồ Lãng ra tay, trừng trị Sở Phong một trận thì mặt mày lại biến sắc, với giọng điệu cực kỳ căng thẳng, cùng nhau hoảng sợ nói: "Đại ca, huynh, huynh làm sao vậy?!"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận