Tu La Võ Thần

Chương 5785: Không hổ là át chủ bài

Thật ra Sở Phong hoàn toàn không bị lời nói của Hoàng Phủ Thánh Vũ làm ảnh hưởng. Nhưng Tiểu Ngư Nhi tức giận, Sở Phong liền không nhịn được, nhất định phải phản kích. Huống chi làm trò người khác loại chuyện này, vốn là Sở Phong am hiểu, Hoàng Phủ Thánh Vũ sao là đối thủ của Sở Phong? Cứ như lời nói của Sở Phong, bản thân đã tính công kích cực mạnh, hơn nữa còn cười nói, mà Sở Phong cười rất đểu. Điều này biểu hiện ra Sở Phong hoàn toàn không bị ngôn ngữ của Hoàng Phủ Thánh Vũ làm ảnh hưởng, ngược lại cảm thấy buồn cười. Nụ cười như vậy, khiến cho lời nói của hắn tính công kích tăng gấp bội. Chủ yếu nhất là, Sở Phong nói đều là sự thật. Bởi vậy, lời nói của Sở Phong không nghi ngờ là đâm vào chỗ đau của Hoàng Phủ Thánh Vũ. "Sở Phong, nếu ngươi vội vàng muốn c·hết." "Vậy ta sẽ cho ngươi mở mang kiến thức một chút, thủ đoạn của Hoàng Phủ t·h·iên tộc ta." Hoàng Phủ Thánh Vũ vừa nói vừa cầm thần binh trong tay giơ giữa hai tay, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng gầm vang vọng. Một đầu lôi đình giao long to lớn xuất hiện ở sau lưng Hoàng Phủ Thánh Vũ. Thần cấm, lôi giao. Chiêu này, Sở Phong cũng biết. Bởi vì Hoàng Phủ Phàm Nghịch từng thi triển qua. Nhưng lúc này, lôi đình giao long mà Hoàng Phủ Thánh Vũ thi triển ra, so với Hoàng Phủ Phàm Nghịch thi triển, thể tích lớn hơn không chỉ gấp mười lần. Hoàng Phủ Thánh Vũ đứng trước lôi đình giao long kia, nhỏ bé tựa như một hạt vừng. Nhưng hết lần này tới lần khác, lôi đình giao long kia là do hắn thi triển ra, có nguồn gốc từ lực lượng của hắn. Đồng thời uy thế kia, nhưng không chỉ đơn giản là gấp mười lần. Đây, chính là thần cấm võ kỹ do Chân Thần thi triển ra. "Đại ca ca." Lúc này, tất cả mọi người đều thấy được lôi đình giao long phía trên không trung, Tiểu Ngư Nhi càng khẩn trương không thôi. Ngao ô Lại là một tiếng gầm giận dữ, lôi đình giao long lao thẳng về phía Sở Phong, không chỉ có uy thế ngập trời, tốc độ còn vô cùng nhanh chóng. Lúc này, tất cả mọi người lo lắng nhìn về hướng Sở Phong. "Cảm giác này?" Nhưng rất nhanh, Tiên Hải thiếu Vũ và Tiểu Ngư Nhi lại đưa mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Thánh Vũ. Tập trung nhìn, Hoàng Phủ Thánh Vũ đứng tại chỗ, thế nhưng Sở Phong lại xuất hiện ở sau lưng Hoàng Phủ Thánh Vũ. Thái Cổ Anh Hùng kiếm trong tay Sở Phong đang đâm về phía Hoàng Phủ Thánh Vũ, nhưng lại không đâm vào cơ thể Hoàng Phủ Thánh Vũ. Xung quanh Hoàng Phủ Thánh Vũ xuất hiện một tầng áo giáp trong suốt, áo giáp đó ngăn cản một kích của Sở Phong. "Trận pháp bảo vệ, không đúng, chẳng phải trận pháp bảo vệ ở đây đã mất hiệu lực sao?" Lúc này, Long Thừa Vũ đám người cũng phản ứng lại. Bọn họ tuy chấn kinh vì Sở Phong có thể phát động tập kích bất ngờ như thế, nhưng bây giờ đã không còn thời gian để kinh ngạc. Bởi vì sự tồn tại của tầng áo giáp trong suốt kia, cuộc tập kích bất ngờ của Sở Phong đã thất bại. "Là lệnh bài kia, lệnh bài kia không chỉ cho hắn tu vi Nhất phẩm Chân Thần, mà còn cho hắn cơ hội bảo mệnh." Tiên Hải thiếu Vũ nói. Nghe hắn nói, mọi người cũng chú ý tới. Trên mặt lệnh bài kia, không chỉ có chữ "giao phó" mà còn có thêm chữ "thủ hộ". "Dựa vào, đây không phải là hết cách rồi sao, đánh kiểu gì đây." Long Thừa Vũ tức giận mắng một tiếng. Phản ứng đầu tiên của Hoàng Phủ Thánh Vũ cũng là hoảng sợ, bởi vì Sở Phong đến gần, hắn căn bản không hề hay biết. Lúc hắn phản ứng lại thì Thái Cổ Anh Hùng kiếm đã đâm về phía hắn, nếu không có đạo lệnh bài kia tự động phát động áo giáp phòng ngự, hắn đã bị Sở Phong một kiếm đâm c·hết rồi. Nhưng sau khi hết kinh hãi, hắn lại thu hồi vẻ giận dữ, lộ ra nụ cười châm biếm. "Sở Phong, đến đi, ta sẽ đứng ở chỗ này không động, ngươi có thể làm gì ta sao?" Vừa nói, thần binh trong tay hắn liền vung về phía Sở Phong, nhưng Sở Phong trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa. Khi Sở Phong xuất hiện lần nữa thì đã ở sau lưng Hoàng Phủ Thánh Vũ, đồng thời Thái Cổ Anh Hùng kiếm lại đâm về phía Hoàng Phủ Thánh Vũ. Chỉ là, lại bị tầng áo giáp trong suốt kia ngăn lại. "Xem ra, không phải chỉ bảo đảm một lần tính m·ạng thôi." Sở Phong thở dài. "C·hết." Hoàng Phủ Thánh Vũ lại lần nữa vung động thần binh trong tay, nhưng Sở Phong lại lần nữa biến mất không thấy. Khi Sở Phong xuất hiện, đã ở một nơi rất xa Hoàng Phủ Thánh Vũ. Thấy vậy, Hoàng Phủ Thánh Vũ cũng nhíu mày. Tốc độ của Sở Phong thật là đáng sợ, cái đó hoàn toàn không phải là sức mạnh mà một người Nhất phẩm Chân Thần nên có. Với tình huống này, hắn cũng không dám có chút chủ quan. Lại thi triển võ kỹ lần nữa, lập tức vô số Lôi Đình Cự Thú phi nhanh ra. Chỉ là lần này, các loại võ kỹ đều không phải công về phía Sở Phong mà là công về phía đám người Tiểu Ngư Nhi. Ầm ầm Nhưng võ kỹ kia vừa oanh ra không lâu thì giữa không trung đã nổ tung. Là Sở Phong, ngăn cản một kích này. "Tốc độ thật nhanh." "Đó là thủ đoạn gì?" "Có được tốc độ như thế, đơn giản vô địch à?" Nhìn thấy cảnh này, đừng nói là Hoàng Phủ Thánh Vũ, ngay cả Tiên Hải thiếu Vũ cũng phát ra tiếng thán phục kinh ngạc. Lúc này, Tiên Hải thiếu Vũ đã tăng tu vi lên tới Cửu phẩm Bán thần. Tuy là cảnh giới Bán Thần, nhưng nhờ sức quan sát nhạy bén, hắn cũng có thể quan sát đại khái được tình hình chiến đấu của Sở Phong và Hoàng Phủ Thánh Vũ. Nguyên nhân chính là như thế, hắn biết Sở Phong có tốc độ vượt xa Nhất phẩm Chân Thần. Chính là nhờ vào tốc độ này mà hoàn thành việc tập kích bất ngờ đối với Hoàng Phủ Thánh Vũ. Cũng là nhờ vào tốc độ này mà khi Hoàng Phủ Thánh Vũ vừa mới phát động tấn công về phía bọn họ đã bị Sở Phong ngăn lại. Theo lẽ thường, Sở Phong ở khoảng cách trước đó, không nên nhanh như vậy mà ngăn lại. Sở dĩ có thể làm được cũng là vì tốc độ không thể tưởng tượng nổi kia. Cổ điện này tuy lớn, nhưng với tốc độ này của Sở Phong, cơ hồ trong nháy mắt có thể đến bất kỳ chỗ nào. Thật sự là quá kinh khủng!!! "Được rồi, đừng lo lắng, đại ca của ngươi thắng chắc." "Thủ đoạn bảo mệnh của Hoàng Phủ Thánh Vũ nhất định là có thời gian hạn chế, chờ đến khi thời gian hạn chế đó vừa hết thì chính là giờ c·hết của hắn." Tiên Hải thiếu Vũ nói với Tiểu Ngư Nhi. Căn cứ theo quan sát của hắn, thủ đoạn bảo mệnh của Hoàng Phủ Thánh Vũ là có hạn, nhưng tốc độ không thể tưởng tượng nổi của Sở Phong, dù cho có hạn chế, chắc chắn cũng không chỉ có một lần. Đó là thủ đoạn không tầm thường, không thể theo lẽ thường mà phán đoán. Hô Nhưng đúng vào lúc này, hơi thở của Sở Phong bắt đầu trở nên gấp gáp. "Tiên Hải thiếu Vũ, ngươi xác định chứ?" Tiểu Ngư Nhi liếc hắn một cái. "Cái này..." Tiên Hải thiếu Vũ cũng cảm thấy không đúng, bởi vì bộ dạng hiện tại của Sở Phong thật sự không giống như là đang giả vờ. Nhưng trên thực tế, đó chính là Sở Phong đang giả vờ. Sở Phong có được tốc độ như vậy, tự nhiên là nhờ vào thần kỹ Thần Hành trong người. Thần kỹ này chính là do Thần Hươu truyền thụ. Dựa trên nền tảng tự thân của Sở Phong, tốc độ sẽ vượt qua bốn tầng tu vi. Đừng nói Hoàng Phủ Thánh Vũ là Nhất phẩm Chân Thần, coi như hắn là Tứ phẩm Chân Thần, dựa vào tốc độ của Sở Phong, Hoàng Phủ Thánh Vũ cũng không đuổi kịp. Chỉ có điều Thần Hành này cũng có hạn chế, chỉ có thể phát huy tốc độ nhanh nhất trong một khoảng thời gian ngắn, sau thời gian dài tốc độ sẽ giảm. Nhưng Sở Phong bây giờ đang giả vờ. Dựa theo kế hoạch của hắn, cuộc tập kích bất ngờ vừa rồi nên lấy mạng Hoàng Phủ Thánh Vũ, ai có thể ngờ lệnh bài kia lại có thủ đoạn bảo mệnh. Mấu chốt nhất là, theo quan sát của Sở Phong, lực lượng của lệnh bài kia vẫn chưa hao hết. Hơn phân nửa vẫn còn thủ đoạn khác. Trong tình huống này, Sở Phong nhất định phải yếu thế, để Hoàng Phủ Thánh Vũ lơ là. Chỉ có như vậy mới có thể chờ đợi tầng áo giáp trong suốt kia tiêu tan, sau đó sẽ lại phát động một kích trí m·ạng với Hoàng Phủ Thánh Vũ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận