Tu La Võ Thần

Chương 5962: Cái này việc vớ vẩn, nhất định phải quản

Lúc này Sở Phong, quả thực đã tiến vào bên trong cờ môn phái. Tuy nói có miễn tử kim bài, có thể khiến hắn ẩn tàng thân hình, thậm chí trong một phạm vi nhất định còn có thể truyền tống. Nhưng nó cũng có rất nhiều hạn chế. Nhất định phải phát động một lần cơ hội miễn tử, mới có thể nhận được năng lực ẩn thân và truyền tống. Sở Phong trước đó, khi đối chiến với người của Thất Giới Thánh Phủ, đã phát động tổng cộng hai lần cơ hội miễn tử. Nhưng lực ẩn thân và truyền tống kia đã tiêu tán. Cho nên hiện tại hắn, tuy vẫn ẩn giấu thân hình, nhưng thủ đoạn bày trận của mình, hiệu quả kém xa so với miễn tử lệnh bài. Hắn ngồi xổm trên mặt đất, tay cầm phất trần Thiên Sư, đang nghiêm túc quan sát, đồng thời giữ cảnh giác.
"Vừa rồi rung động, là thủ đoạn của Thất Giới Thánh Phủ sao?"
Sở Phong muốn quan sát, chính là sự rung động vừa nãy, cái rung động đột ngột xuất hiện, phạm vi bao trùm rất lớn, khiến Sở Phong ý thức được không hề đơn giản. Chỉ là đáng tiếc, năng lực của hắn có hạn, không quan sát ra được lai lịch của sự rung động kia, càng không biết nguyên nhân cụ thể. Quan sát không có kết quả, Sở Phong đứng dậy, hướng về lối vào quan sát. Người của Thất Giới Thánh Phủ, biết rõ hắn tiến vào, nhưng lại không lập tức đuổi theo. Giống như là cố ý, bỏ mặc hắn không để ý tới vậy.
"Xem ra Thất Giới Thánh Phủ, còn có thủ đoạn khác?"
Sở Phong nhàn nhạt cười, hắn cảm thấy Thất Giới Thánh Phủ, nhất định là còn thủ đoạn. Nếu không với tính cách của bọn chúng, sẽ không bỏ mặc mình như vậy. Chỉ có điều cụ thể là thủ đoạn gì, Sở Phong hiện tại cũng không thể xác định. Bởi vậy, Sở Phong dù có miễn tử kim bài bên người, nhưng vẫn làm việc vô cùng cẩn thận. Bởi vì có một câu Giới Thiên nói không sai. Sở Phong cho dù có miễn tử kim bài bên người, nhưng số lần miễn tử của miễn tử kim bài là có hạn…
Theo xâm nhập sâu, Sở Phong phát hiện cái gọi là cờ cửa, lớn đơn giản không hợp lẽ thường, cứ như là một tòa thành trì hoàn chỉnh vậy, hơn nữa là lớn đến mức sâu không thấy đáy. Bởi vậy, Sở Phong cũng rất nhanh gặp được một vài giới linh sư, đủ mọi độ tuổi. Những giới linh sư này, ở lại nơi đây lâu dài, thậm chí có người tu luyện tại chỗ này. Cho nên ban đầu bọn họ căn bản không biết, những sự việc mới xảy ra bên ngoài, càng không biết Sở Phong tiến đến. Bất quá Sở Phong cũng không hề để ý tới bọn họ, ngoài việc thỉnh thoảng nghe được một vài chủ đề bản thân cảm thấy hứng thú, còn lại đều bỏ ngoài tai. Sở Phong cũng không hiện thân trò chuyện với bọn họ, mà là trên đường đi, đều nghiêm túc quan sát. Tìm kiếm mọi manh mối. Hắn mong muốn xác định phương pháp phá giải.
Sở Phong khi phá giải cửa vào cờ môn, đã biết được, làm thế nào để phá giải di tích này. Đầu tiên, bên trong cờ môn vô cùng lớn, có hàng ngàn con đường, hàng vạn tòa trận pháp. Về phần phương pháp phá giải thì rất đơn giản. Chỉ cần trong hàng vạn tòa trận pháp này, chọn ra một trăm tòa trận pháp để tiến hành phá giải là được. Nhưng, cần phải có một trình tự chính xác. Phá giải càng chính xác, con đường có thể tiến vào sẽ càng sâu. Nếu toàn bộ chính xác, thì có thể đến được chỗ sâu nhất của di tích này. Nhưng cho dù đến được chỗ sâu nhất, cũng không có nghĩa là có thể lấy được bảo tàng bên trong di tích này. Nơi đó còn có một cánh cửa. Mở được cánh cửa kia, cần phải dùng sinh mệnh của mình làm cái giá phải trả. Hoặc là thành công, hoặc là chết.
Về phần trình tự chính xác kia, không chỉ giấu trong cờ môn. Thực ra, nó còn giấu trong trận pháp cần phá vỡ lúc tiến vào cờ cửa. Chỉ có điều cách thức ẩn giấu trong trận pháp khi tiến vào, đối với người bình thường mà nói thì vô cùng bí ẩn, rất khó phát hiện. Bất quá đối với Sở Phong, thì lại không khó. Bởi vì Sở Phong phát hiện, thủ đoạn bày trận ở đây, là mô phỏng theo phương thức bày trận của Tần Cửu. Mà Sở Phong mặc dù hiện tại cảnh giới kết giới chi thuật có hạn, nhưng hắn lại là người thừa kế chính thống của Tần Cửu. Cho nên ở nơi này phá trận, Sở Phong có thể phát huy được không gian rất lớn, thậm chí có thể bù đắp chênh lệch về cảnh giới.
Bất quá cho dù có thể bù đắp, thì cũng không thể bù đắp hoàn toàn, Sở Phong muốn phá trận, cũng cần tốn thời gian nhất định. Chỉ là, Sở Phong tuy đã có được phương pháp phá giải, nhưng vẫn cần xác định thêm một điều. Rất nhanh, Sở Phong đã thu thập được manh mối trong cờ môn này, tuy rằng chỉ là manh mối rất đại khái, nhưng lại đang hướng về phương pháp mà mình đào móc từ trong trận pháp khi tiến vào. Điều này khiến Sở Phong xác định, phương pháp này của mình hẳn là đáng tin cậy. Như vậy, có thể trực tiếp dựa theo trình tự thu thập được mà tiến hành phá trận. Ngoại trừ Thất Giới Thánh Phủ ra, thì chỉ còn lại một nan đề. Thời gian! ! ! !
Dù Sở Phong tinh thông phương pháp phá trận của Tần Cửu, phá trận ở chỗ này có thể thông qua kỹ xảo, để bù đắp chênh lệch cảnh giới. Nhưng cũng chỉ là bù đắp, chứ không phải vô địch. Trong một trăm tòa trận pháp này có những trận đơn giản, nhưng cũng có những trận vô cùng khó khăn. Theo suy đoán của Sở Phong, theo thứ tự phá vỡ một trăm tòa trận pháp này, tối thiểu cũng cần một tháng. Mà với thủ đoạn của Thất Giới Thánh Phủ, đừng nói một tháng, e rằng chỉ trong vài ngày, bọn chúng sẽ tìm đến viện quân rất lớn. Bất quá đã đến rồi, Sở Phong đương nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ. Mà là dự định cầu phú quý trong nguy hiểm. Trừ phi miễn tử kim bài chỉ còn một cơ hội cuối cùng, nếu không Sở Phong sẽ không rời đi.
Thế nhưng là đang đi, bỗng nhiên truyền đến sự hỗn loạn tưng bừng. Là có người phát sinh tranh đấu. Nơi nào có người, thì nơi đó có tranh đấu, ở dạng địa phương này, có tranh đấu thì quá là bình thường. Sở Phong không chọn xen vào việc người khác, mà tiếp tục kế hoạch của mình. Trong nháy mắt, nửa ngày thời gian trôi qua, Sở Phong đã phá vỡ ba tòa trận pháp. Khi Sở Phong bước đến tòa trận pháp thứ tư, lại gặp phải ba tên giới linh sư, đang bắt giữ một nữ tử.
Ban đầu, Sở Phong vốn không muốn xen vào việc của người khác. Nhưng tướng mạo của nữ tử kia, lại khiến Sở Phong chú ý. Nữ tử dáng người cực kỳ nóng bỏng, nhưng khuôn mặt lại vô cùng thanh thuần, cho người ta cảm giác muốn bảo vệ rất mạnh. Bất quá quan trọng nhất là, nàng không có tai, thay vào đó là tám cái vật thể giống như xúc tu, mọc trên đầu. Yêu tộc, hơn nữa là yêu tộc đặc thù. Bởi vì trên đỉnh đầu mỗi một xúc tu của nàng, đều ẩn chứa một tòa trận pháp.
"Thông Linh Thánh Tộc?"
Sở Phong ở trong cờ môn, mặc dù không cố ý nói chuyện với người khác, nhưng cũng nghe được không ít chuyện. Biết được nhiều năm trước đây, cờ môn có một yêu tộc kỳ lạ đến, là Thông Linh Thánh Tộc. Thông Linh Thánh Tộc, có năng lực cảm ứng rất mạnh. Đều nói giới linh sư yêu tộc, không bằng giới linh sư nhân tộc có thiên phú. Nhưng Thông Linh Thánh Tộc này, lại là giới linh sư bẩm sinh. Không chỉ mỗi một tộc nhân, đều bẩm sinh có tinh thần lực, đồng thời cơ thể của họ, bản thân đã ẩn chứa trận pháp.
Bây giờ ở trong cờ môn, người có hy vọng nhất phá vỡ di tích, đương nhiên chính là Thất Giới Thánh Phủ. Nghe đồn, Giới Thiên Nhiễm và Giới Nhiễm Thanh, sớm đã từng đến tầng cuối cùng của di tích, chỉ là vì một vài nguyên nhân, bọn họ không chọn đẩy ra cánh cửa cuối cùng. Về phần lý do không đẩy ra, mọi người suy đoán là do không có nắm chắc tuyệt đối. Dù sao, cánh cửa đó, là đánh đổi bằng mạng sống. Không có nắm chắc tuyệt đối, kết quả chỉ có tử vong.
Mà ngoài Thất Giới Thánh Phủ ra, người được công nhận là có cơ hội nhất phá vỡ di tích này, chính là Thông Linh Thánh Tộc. Bất quá Thông Linh Thánh Tộc, tuy năng lực phá giải trận pháp khá mạnh, nhưng cảnh giới của một số tộc nhân của họ, kỳ thật không đặc biệt cao. Cũng chính vì lý do đó, có những kẻ ý đồ khó lường, hễ có cơ hội, là sẽ tìm mọi cách bắt lấy tộc nhân Thông Linh Thánh Tộc, lợi dụng Thông Linh Thánh Tộc để phá trận. Lúc này, ba tên giới linh sư này, hẳn là muốn bắt giữ nữ tử Thông Linh Thánh Tộc này, lợi dụng nàng để phá trận. Đồng thời nữ tử này, đã bị thương. Nếu không có ai quản, nàng sớm muộn sẽ bị bắt lại.
"Xem ra cái việc vớ vẩn này, nhất định phải quản rồi."
Sở Phong quan sát một hồi, lộ ra vẻ bất đắc dĩ.(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận