Tu La Võ Thần

Chương 2562: Cuối cùng gặp Anh Minh Triều

Chương 2562: Cuối cùng gặp Anh Minh Triều Một cảnh tượng đột ngột xuất hiện khiến các tộc nhân của Khổng Thị thiên tộc và Chu Thị thiên tộc giật mình. Bọn họ chợt nhớ ra, lời tiên tri của đại sư tiên đoán rằng sẽ có ba người đến đây. Nhưng họ đã không để ý đến người thứ ba này, càng không ngờ rằng người thứ ba lại là một vị Chân Tiên nhị phẩm.
"Ngươi ăn nó vào sẽ chữa thương, rồi... đi cứu hắn đi, những người này ta giúp ngươi cản." Tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc ném một viên đan dược về phía Tử Huân Y.
"Chân Bình." Giờ phút này, Tử Huân Y nhìn tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc với ánh mắt rất phức tạp. Nàng rõ ràng không nghĩ rằng mình đã tàn nhẫn cự tuyệt tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc, mà hắn lại vẫn nguyện ý đến giúp nàng. Giúp nàng cứu tình địch của mình.
"Đừng nói gì nữa."
"Đi cứu hắn đi."
Tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc khẽ cười với Tử Huân Y, nụ cười ấy thật ôn nhu. Dù là Sở Phong thấy nụ cười này, trong lòng cũng có chút rung động. Lúc này, Sở Phong biết tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc yêu Tử Huân Y đến nhường nào. Nếu nói Tử Huân Y yêu Anh Minh Triều sâu đậm đến mức có thể vì hắn mà bỏ mạng, bỏ hết tất cả, thì tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc cũng yêu Tử Huân Y sâu sắc tận xương tủy như vậy, cũng có thể bỏ xuống hết thảy. Ngay cả một người ngoài cuộc như Sở Phong còn cảm động, Tử Huân Y trong lòng chập chờn như thế nào, Sở Phong hoàn toàn có thể tưởng tượng được. Lúc này, mắt Tử Huân Y đã ướt lệ, nàng dường như muốn nói điều gì. Nhưng đúng lúc này, tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc bỗng quay đầu, nhìn về phía tộc trưởng Khổng Thị thiên tộc. Lúc này, trên khóe miệng hắn đã không còn nụ cười ôn nhu, mà chỉ còn vẻ dữ tợn cùng sát ý đáng sợ.
"Dám đụng vào người phụ nữ của ta, các ngươi đều phải chết!!! "
Sau đó, tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc đột nhiên lao lên, cầm đại đao màu máu trên tay, công kích tộc trưởng Khổng Thị thiên tộc.
"Sở Phong, đi."
Thấy vậy, Tử Huân Y vội vàng nuốt đan dược vào miệng, rồi nắm lấy Sở Phong, hướng dãy núi Buồn Ương mà đi.
"Trốn đi đâu!" Thấy cảnh này, tộc trưởng Chu Thị thiên tộc muốn đuổi theo. Hôm nay, bọn họ chủ yếu đối phó với Sở Phong, tự nhiên không dễ dàng để hắn chạy trốn.
Ầm ầm!
Nhưng ngay lúc này, một đòn chém lại vung tới, mạnh mẽ ép hắn lui về. Chính là tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc.
"Đối thủ của các ngươi là ta."
Tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc quát lớn, giọng nói như sấm, uy phong lẫm liệt. Nhưng tộc trưởng Chu Thị thiên tộc lại không để ý tới hắn, mà tiếp tục đuổi theo Sở Phong và Tử Huân Y.
Ầm ầm!
Lại một đòn chém bay tới, tiếp tục phong tỏa đường đi của tộc trưởng Chu Thị thiên tộc.
"Ta nói rồi, đối thủ của các ngươi là ta." Tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc một lần nữa lớn giọng nói.
"Tốt lắm, nếu ngươi muốn chết, vậy ta sẽ toại nguyện."
Tộc trưởng Chu Thị thiên tộc tức giận, mặc kệ Sở Phong và Tử Huân Y, mà lao vào tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc.
"Dám động đến Tử Huân Y, kẻ chết là các ngươi!!!"
Tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc cũng không cam lòng yếu thế, vung đại đao đỏ máu trên tay. Một mình hắn đại chiến với bảy Chân Tiên của Khổng Thị thiên tộc và Chu Thị thiên tộc.
Sở Phong không biết tộc trưởng Huyết Lân yêu tộc đã cho Tử Huân Y đan dược gì. Nhưng có thể khẳng định rằng, đan dược đó vô cùng lợi hại, sau khi ăn vào, thương thế của Tử Huân Y đã bắt đầu chuyển biến tốt đẹp, khí tức hồi phục. Đồng thời, dưới sự dẫn đường của Sở Phong, họ đã đến được lối vào dãy núi Buồn Ương trong nháy mắt.
"Ai vậy?"
Ở lối vào dãy núi Buồn Ương, có mấy vị trưởng lão Khổng Thị thiên tộc canh giữ, tu vi của họ không yếu, đều là đỉnh phong Võ Tổ. Thấy có người tới gần, họ lập tức rút vũ khí, nghiêm giọng quát lớn. Thậm chí dù khoảng cách còn xa, Sở Phong đã cảm nhận được sát khí của họ.
"Cút."
Nhưng Tử Huân Y vẫn tiếp tục bước đi, không hề dừng lại. Chỉ phẩy tay áo, lập tức võ lực bay tán loạn, trực tiếp đánh bay những trưởng lão đang canh giữ ở cửa vào dãy núi Buồn Ương. Trước mặt Tử Huân Y, mấy vị đỉnh phong Võ Tổ này không khác gì lá rụng, không chịu nổi một kích. Khi rơi xuống đất, bọn họ đã thổ huyết, bất tỉnh nhân sự. Chết rồi, tất cả bọn họ đều đã chết, bị Tử Huân Y một kích chém giết.
Nhưng cũng không trách được, dù sao Tử Huân Y cũng là Chân Tiên nhị phẩm, trong Khổng Thị thiên tộc này, ngoại trừ hai tộc trưởng Khổng Thị thiên tộc và Chu Thị thiên tộc, hầu như không ai có thể ngăn cản được. Nhưng Sở Phong cảm nhận được, Tử Huân Y không phải người tàn nhẫn, lúc này nàng sở dĩ xuống tay tàn độc như vậy, hẳn là do những chuyện lúc trước. Khổng Thị thiên tộc muốn giết nàng, thậm chí suýt chút nữa đã giết nàng. Trong tình huống này, Tử Huân Y trong lòng tràn ngập phẫn nộ, nên mới có thể đại khai sát giới.
Mà Sở Phong, vì trước đó đã tới đây một lần, nên lần này càng quen thuộc đường đi, rất nhanh đã dẫn Tử Huân Y tiến vào di tích, đồng thời tìm thấy Anh Minh Triều. Chỉ có điều, do Anh Minh Triều bị ảnh hưởng bởi cấm kỵ phương pháp, nên Sở Phong và Tử Huân Y căn bản không nhìn thấy được Anh Minh Triều. Nhưng Anh Minh Triều lại nhìn thấy họ.
"Tiểu Y, Tiểu Y, là ngươi sao, là ngươi sao?"
"Thật là ngươi, Tiểu Y... cuối cùng ta cũng lại được nhìn thấy ngươi."
Anh Minh Triều nhìn thấy Tử Huân Y tới, có thể nói kích động vô cùng. Thậm chí Sở Phong cảm nhận được giọng điệu của Anh Minh Triều cũng thay đổi, không còn thô bạo như ngày trước, mà trở nên ôn nhu lạ thường. Nếu không tận tai nghe thấy, Sở Phong cũng không tin Anh Minh Triều cũng có thể nói chuyện ôn nhu như vậy.
Nhưng so với sự kích động và nhiệt tình của Anh Minh Triều, Tử Huân Y lại tỏ ra vô cùng phức tạp. Nàng không nói lời nào, nhưng trong mắt lại lấp lánh lệ quang. Rất nhanh, nước mắt đã không kìm nén được, không ngừng rơi xuống gò má. Trọn vẹn hơn ngàn năm không gặp người yêu, người yêu mà nàng đã yêu nhiều năm. Giờ phút này cuối cùng đã gặp nhau, đó là một cảm xúc như thế nào, tin rằng chỉ có Tử Huân Y mới rõ.
"Tiểu Y, ngươi đừng khóc, ngươi đừng khóc."
Thấy vậy, Anh Minh Triều vội vàng an ủi, vị đại anh hùng này lại có chút luống cuống.
Nhưng Tử Huân Y lại không để ý tới Anh Minh Triều, mà đưa một quyển trục cho Sở Phong, nói: "Sở Phong, ngươi xem kỹ nội dung trong quyển trục này, phải tỉ mỉ, nghiêm túc ghi nhớ, không được sai sót một li."
Nói xong, Tử Huân Y liền bắt đầu bố trí trận pháp, trận pháp này rất phức tạp, ngay cả Sở Phong cũng có chút không hiểu. Nhưng trận pháp này được Tử Huân Y bố trí một cách vô cùng trơn tru, chỉ trong một thời gian ngắn, nàng đã bố trí xong.
"Sở Phong, ngươi xem rõ nội dung trong quyển trục chưa?" Sau khi bố trí xong trận pháp, Tử Huân Y hỏi Sở Phong.
"Tiền bối, toàn bộ đã ghi lại." Sở Phong nói.
"Có thể sử dụng theo nội dung trong quyển trục không?" Tử Huân Y lại hỏi.
"Có thể." Sở Phong gật đầu.
Nội dung trong quyển trục này liên quan đến trận pháp, nhưng lại không phải hướng dẫn cách bố trí, mà là cách thúc đẩy trận pháp. Nói tóm lại, trận pháp này bố trí rất khó, nó không giống như ẩn thân tránh tiên trận, cần tiêu hao nhiều thời gian và sức lực. Nó khó ở chỗ kỹ xảo, trận pháp này nhất định phải bố trí một mạch, một hơi làm xong. Mà khâu bố trí lại vô cùng phức tạp, chỉ cần sai sót một bước, trận pháp này nhất định thất bại.
Muốn nắm giữ loại trận pháp này, nhất định phải bỏ ra nhiều thời gian tu luyện, học tập, giống như luyện võ kỹ để làm quen với nó. Vì vậy, đừng thấy Tử Huân Y bố trí nhanh chóng, nhưng tâm huyết và thời gian nàng bỏ ra đằng sau lại không thể tưởng tượng nổi.
Đồng thời, trận pháp này không chỉ khó bố trí mà thúc động cũng rất khó. Một khi bắt đầu thúc động không thể dừng lại, bằng không công sức sẽ đổ sông đổ bể, và phải bố trí lại từ đầu. Thậm chí, Anh Minh Triều còn có thể bị phản phệ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận