Tu La Võ Thần

Chương 5938: Giúp Tống Duẫn trộm đồ

"Ta nghe nói, ngay hôm nay, tân phái và cổ phái có hội nghị quan trọng muốn mở."
"Tân phái có một nơi, tụ tập những nhân vật cấp cao của tân phái, và bọn họ đều sẽ đến tham gia hội nghị lần này."
"Nơi bọn họ ở, chắc chắn sẽ giảm bớt lực lượng phòng bị."
"Ta cho ngươi một tấm bản đồ, cùng phương pháp cụ thể để đi vào, ngươi hãy giúp ta lấy trộm một món đồ về."
Tống Duẫn vừa nói vừa đưa cho Sở Phong một tấm bản đồ, cùng một cái túi càn khôn.
Sở Phong mở bản đồ ra, phía trên đã vẽ sẵn lộ trình, đồng thời viết rõ các phương pháp.
Còn trong túi càn khôn, là đủ loại bảo vật đặc biệt để phá trận, có thể nói là đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ.
Rõ ràng là, việc gặp được Sở Phong là một sự trùng hợp.
Nhưng cho dù không gặp Sở Phong, Tống Duẫn cũng đã định tự mình làm chuyện này.
"Xem ra em gái Tống Duẫn ta, dù ở Ngục Tông loại nơi này, cũng không an phận." Sở Phong không khỏi thở dài.
"Ai nha Sở Phong ca ca, anh nói cái gì vậy?"
"Sao lại nói em giống như một đứa trẻ hư thế? Em ngoan lắm đó." Tống Duẫn bĩu môi nói.
"Đúng đúng đúng, ngoan mà, ở trước mặt ta thì vẫn rất ngoan." Sở Phong cười nói.
"Hứ~" Tống Duẫn khoanh tay, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, có vẻ bất mãn với lời nói của Sở Phong, nhưng rất nhanh lại tươi cười rạng rỡ. "Sở Phong ca ca nói cũng đúng, đâu phải ai cũng có thể khiến em ngoan, bọn họ không xứng."
Trước điều này Sở Phong cũng chỉ cười nhạt, không khỏi hỏi: "Vậy vật mà ngươi muốn lấy là gì, trên bản đồ này không có viết."
"Ta muốn lấy, là một cái bình màu đỏ, trên đó có dán ba mươi tám lá bùa phong ấn."
"Sau khi ngươi vào đến chỗ này, là có thể tìm được." Tống Duẫn chỉ vào chỗ được vẽ vòng tròn ở cuối bản đồ nói.
"Ngươi cứ tin ta như vậy có thể lấy được sao?"
Sở Phong nhìn từ bản đồ thì thấy, nơi đó có vẻ khá đặc biệt.
"Sở Phong ca ca, người khác không làm được, ngươi nhất định có thể, ngươi chính là con trai của Giới Nhiễm Thanh, thiên tài mạnh nhất đương thời của giới tu võ mênh mông."
Tống Duẫn nở nụ cười tự tin, đó là sự tự tin vào Sở Phong.
"Ta có một vấn đề, Thanh Tuyết thượng giới này có phải là đại bản doanh của Ngục Tông không?" Sở Phong hỏi.
"Đương nhiên không phải, đại bản doanh của Ngục Tông ở đâu, ta cũng không biết rõ, cấp bậc của ta có hạn, căn bản không tiếp xúc được."
"Nơi này chỉ là cứ điểm tạm thời thôi." Tống Duẫn nói.
"Đã hiểu."
"Đúng, ta còn một vấn đề nữa." Sở Phong nói.
"Lại có vấn đề gì nữa vậy?" Tống Duẫn nói.
"Ngươi còn nhớ, lúc đó ngươi bị vị sứ giả Địa ngục kia bắt đến Ngục Tông, hắn còn bắt một bé gái nhỏ đúng không?" Sở Phong nói.
"Ta biết bé gái đó, rất đáng yêu, nhưng lại rất kỳ quái." Tống Duẫn nói.
"Đúng, ngươi có biết cô bé đó ở đâu không, bây giờ thế nào rồi?" Sở Phong hỏi.
Sở Phong hiện giờ cảm thấy, cô bé kia hơn phân nửa chính là hồn phách của Hắc Ám Yêu Thần. Cũng là thánh vật của Tam Thánh Yêu Tộc.
"Cô bé đó, căn bản không bị mang về Ngục Tông."
"Cô bé bị ép buộc." Tống Duẫn nói.
"Bị ép buộc, ai bắt đi?" Sở Phong hỏi.
"Hắn không nói, chỉ nói là một người rất mạnh, người của Cửu Hồn thiên hà." Tống Duẫn nói.
"Rất mạnh, người của Cửu Hồn thiên hà?" Lúc đầu Sở Phong không hiểu.
Cửu Hồn thiên hà, sao lại có người mạnh được chứ?
Nhưng rất nhanh, Sở Phong nghĩ đến một người, sư tôn của Tiên Miêu Miêu, Tống Trường Sinh, chẳng phải là một tồn tại mạnh mẽ thần bí khó lường sao?
Nhưng người kia, vì sao lại bắt cóc bé gái, chẳng lẽ hắn nhìn ra điều gì?
Đương nhiên, Sở Phong cũng không thể chắc chắn, có phải là sư tôn của Tiên Miêu Miêu đã bắt đi không.
Dù sao giới tu võ mênh mông ẩn giấu cao thủ vẫn còn rất nhiều, không chừng trong Cửu Hồn thiên hà, ngoại trừ Tống Trường Sinh còn ẩn giấu những cao thủ khác cũng khó nói.
"Sở Phong ca ca, anh quan tâm nhiều người quá vậy, sao em cảm thấy anh hơi đa tình thế?"
"Anh như vậy, Tử Linh tỷ tỷ có biết không?" Tống Duẫn nghiêng đầu nhỏ, vẻ mặt xấu xa nhìn Sở Phong.
"Ta nào có, đều là bạn bè thôi." Sở Phong nói.
"Ra vậy, toàn bạn nữ, hồng nhan tri kỷ nha, lắm nha."
"Bất quá bé gái đó còn nhỏ như vậy, chẳng lẽ anh có hơi cầm thú?" Tống Duẫn nói.
"Gì chứ, ta và cô bé đó còn không quen biết, chỉ là cô bé đã giúp ta, nên ta tò mò một chút thôi."
Vấn đề này, Sở Phong không thể nào nói lại Tống Duẫn, thế là vội vàng đổi chủ đề "Tống Duẫn em gái, ngươi mất bao lâu thì có thể tìm hiểu được tin tức liên quan đến Tiên Hải Ngư Nhi?"
"Hội nghị lần này kết thúc là có thể tìm hiểu được." Tống Duẫn nói.
"Vậy thì tốt, việc này cứ giao cho ta."
"Việc của em thì giao cho anh, nếu có thể, thì giúp em tìm hiểu kỹ một chút, tốt nhất là có thể biết Tiên Hải Ngư Nhi bị giam ở đâu."
"Nhưng nhớ đấy, ngươi cũng phải cẩn thận một chút, trước hết phải bảo đảm an toàn cho bản thân." Sở Phong nói.
"Yên tâm đi Sở Phong ca ca, em đâu phải là đồ ngốc, em sẽ cẩn thận."
"Đúng rồi Sở Phong ca ca, anh còn nhớ trong người anh có ngục anh không?" Tống Duẫn hỏi.
"Ừ." Sở Phong đương nhiên nhớ, lúc trước vị sứ giả Địa ngục kia, đã nói cái gì mà mình là Thánh đàn chỉ dẫn, nên đã gieo xuống ngục anh vào người mình.
Chỉ là ngục anh kia, vẫn luôn ở trạng thái ngủ say, đối với mình cũng không có bất cứ ảnh hưởng gì.
"Ngục anh của anh chắc vẫn còn ở trong cơ thể chứ?" Tống Duẫn hỏi.
"Còn." Sở Phong gật đầu.
"Vậy thì tốt rồi."
"Cầm lấy cái này." Tống Duẫn đưa cho Sở Phong một tấm bùa.
Lá bùa màu đen, phía trên khắc phù chú màu đỏ, mà cái phù chú đó trông giống như một quỷ anh, nhìn rất quỷ dị.
"Cái này gọi là anh phù."
"Có thể đánh thức sức mạnh của ngục anh để cho anh dùng."
"Sức mạnh của tấm anh phù này, có lẽ sẽ giúp anh có được tu vi nhất phẩm Chân Thần." Tống Duẫn nói.
"Dùng như thế nào?" Sở Phong hỏi.
"Dán lên trán là được."
"Đến lúc đó ngục anh sẽ thức tỉnh, nó cũng sẽ muốn chiếm đoạt thân thể anh, vào thời khắc này, hãy khống chế nó, là có thể để sức mạnh của nó phục vụ cho anh." Tống Duẫn nói.
"Xem ra ngươi ở Ngục Tông, quả thật sống không tệ, thứ tốt thế này cũng có." Sở Phong nói.
"Vật này đương nhiên có giá trị không nhỏ, nhưng cũng không phải người bình thường có thể khống chế, điều khiển không tốt, sẽ bị ngục anh phản phệ, rồi từ đó bạo tẩu mà chết, thật sự là rất nguy hiểm."
"Bất quá đối với Sở Phong ca ca mà nói, chắc cũng chỉ là bữa ăn sáng thôi." Tống Duẫn nói.
"Ngươi tin tưởng ta vậy sao, đồ nguy hiểm thế này, liền trực tiếp để ta dùng, ngươi thật không sợ ta chết à?" Sở Phong nói.
"Sao lại thế được, trên đời này, người mà em thừa nhận là mạnh hơn em, Tống Duẫn này cũng chỉ có một người thôi."
"Đó chính là Sở Phong ca ca của em! !"
"Chỉ là cái anh phù thôi, Sở Phong ca ca tuyệt đối có thể khống chế được."
Tống Duẫn cười hì hì nói.
"Nịnh nọt thì vẫn là ngươi biết làm a." Sở Phong thở dài.
"Sở Phong ca ca thích là tốt rồi."
Đến lúc này, Tống Duẫn đang đi bỗng nhiên dừng lại.
"Sở Phong ca ca, chuyện này không nên chậm trễ, chúng ta bây giờ ai đi đường nấy nhé? Sau đó gặp lại ở đây."
"Được." Sở Phong gật đầu.
"Sở Phong ca ca, không gặp không về nha."
Tống Duẫn quay người rời đi, lại liên tục quay đầu, đối Sở Phong liên tục vẫy tay.
Nhưng vì tốc độ quá nhanh, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt Sở Phong.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận