Tu La Võ Thần

Chương 187: Cửa thứ ba

Chương 187: Cửa thứ ba
Ánh mắt kỳ lạ này khiến Sở Phong cảm thấy bất thường. Theo ánh mắt lạnh lùng đó nhìn lại, quả nhiên "Giới Hoành", tộc nhân Giới thị trước đó bị hắn giẫm dưới chân, đang ở nơi xa, hung hăng trừng mắt nhìn hắn. Bên cạnh Giới Hoành tụ tập mấy chục tộc nhân Giới thị, điều này khiến Sở Phong cảm thấy áp lực, đám tộc nhân Giới thị này rất mạnh, đặc biệt là thiếu niên tên Giới Bất Phàm kia, đã là cao thủ Nguyên Vũ thất trọng.
Cũng may, Giới Xuyên vẫn luôn đi cùng Giới Hoành, thấy Giới Hoành ánh mắt không đúng, liền kéo Giới Hoành lại, đồng thời đưa mắt nghiêm khắc nhìn hắn. Dưới sự uy h·iế·p của Giới Xuyên, Giới Hoành không nói gì nhiều, mà chuyển ánh mắt đi chỗ khác. Cảnh này khiến Sở Phong yên tâm, có thể thấy Giới Xuyên coi như nói lời giữ tín, ít nhất bọn họ không đem chuyện Sở Phong c·u·ồ·n·g đ·ạ·p Giới Hoành kể cho tộc nhân, bằng không với tính tình cao ngạo của tộc nhân Giới thị, giờ phút này chỉ sợ đã sớm tìm đến Sở Phong gây phiền phức.
Ngoài tộc nhân Giới thị, một bên khác còn tụ tập mấy chục người, đó là các thiên tài của giới linh công hội. Thế đối lập giữa hai bên cực kỳ rõ ràng, có thể thấy được trong cái Tháp Quỷ Tu La này, nhất định sẽ xảy ra không ít va chạm. Ngoài giới linh công hội và tộc nhân Giới thị, còn có mấy chục người là tán nhân giống như Sở Phong. Nói cách khác, số người tham gia khảo hạch áo bào trắng này thì nhiều, nhưng cuối cùng dám khiêu chiến Tháp Quỷ Tu La này lại không đến ba trăm người.
"Mau nhìn, là các trưởng lão của giới linh công hội."
Đột nhiên, có người kêu lên một tiếng. Từ một bên quảng trường, một đoàn người xuất hiện, toàn bộ đều là cao thủ giới linh công hội, ai nấy đều mặc giới linh áo bào xám. Bên trong những cao thủ này, có ba lão giả râu tóc bạc trắng được mọi người vây quanh.
Mấy lão giả này không mặc giới linh bào đại diện thân phận, mà mặc áo vải mộc mạc, tuy râu tóc bạc trắng nhưng sắc mặt hồng hào, có thể cảm nhận được khí tức của họ rất sâu dài, nhưng lại không có cách nào đo được nông sâu, là cao thủ tu võ chân chính, e rằng đều là Huyền Vũ đỉnh phong.
"Cái kia… không phải tộc nhân Giới thị sao, bọn họ cũng đến?"
Ngay lúc này, ở phía bên kia quảng trường, lại xuất hiện một đoàn người mặc hắc y, cũng là vô số cao thủ. Dẫn đầu cũng là ba lão giả, tu vi cũng sâu không lường được, nhưng ánh mắt lại dị thường cao ngạo, và đây chính là tộc nhân Giới thị.
"Nhân mã của tộc nhân Giới thị cũng đến, giới linh công hội lại cho phép tộc nhân Giới thị tiến vào địa bàn của mình?"
"Ngươi như vậy là không hiểu rồi, hôm nay là thời gian đặc thù, người xuất sắc của tộc nhân Giới thị đều đến đây, để tránh hậu nhân bị ức h·i·ế·p, các trưởng bối tự nhiên phải xuất hiện."
"Huống chi, giới linh công hội và tộc nhân Giới thị đã ngưng chiến từ lâu, bây giờ đã là đồng minh, tộc nhân Giới thị đương nhiên có thể đến đây."
Sở Phong có thể nghe loáng thoáng tiếng nghị luận của mọi người, cũng hiểu thêm một tầng, quan hệ của tộc nhân Giới thị và giới linh công hội tuy nói hai bên đối đầu, đây là chuyện ai cũng biết, nhưng ít ra ngoài mặt, cả hai vẫn là đồng minh. Có lẽ quan hệ giữa hai phe không đối lập như mọi người muốn, hoặc cũng có thể cả hai thật sự như nước với lửa. Về phần rốt cuộc như thế nào, thì chỉ có cao tầng của họ mới biết được, Sở Phong cũng lười suy nghĩ.
Sau khi hai đội nhân mã này xuất hiện, đều không tiến vào quảng trường, mà đi đến một tòa cung điện đối diện Tháp Quỷ Tu La, ở đó có thể nhìn thấy mọi thứ ở Tháp Quỷ Tu La, chắc hẳn là nơi nghỉ ngơi. Cùng lúc đó, cường giả của giới linh công hội bắt đầu giảng giải các hạng mục chú ý và quy tắc tiến vào Tháp Quỷ Tu La. Đại khái là nếu không thể thừa nhận linh áp bên trong, liền phải mau chóng rời khỏi Tháp Quỷ Tu La, không cần cố gắng chống đỡ, nếu không sẽ mất mạng.
Mặt khác, còn phát cho mỗi người một lá hộ thân phù. Nếu không thể chống đỡ mà lại không thể tự động thoát khỏi Tháp Quỷ Tu La, thì hãy bóp nát lá phù kia, Tu La công hội sẽ phái người lên trên giải cứu. Đương nhiên, phàm là người bóp nát phù đều bị coi là khảo hạch thất bại, ngay cả tư cách mua áo bào trắng giới linh cũng mất.
Sau khi các quy tắc được thông báo xong, ánh sáng sớm đã tắt, trời đất bị bóng đêm bao phủ. Tháp Quỷ Tu La trong đêm tối càng lộ vẻ quỷ dị, vì nó không một mảnh tối đen, mà từ bên trong tháp màu đen lại tỏa ra ánh sáng nhạt màu huyết hồng, giống như nó được làm từ m·á·u tươi, quỷ dị mà mỹ lệ.
"Long long long..."
Dưới màn đêm bao phủ, cái đại môn như miệng ác ma của Tháp Quỷ Tu La cuối cùng cũng chậm rãi mở ra. Sau khi đại môn mở ra, hiện ra trước mắt mọi người, không phải cấu tạo bên trong của Tháp Quỷ Tu La, mà là một lối vào kết giới màu đỏ như m·á·u, đó mới là lối vào chân chính của Tháp Quỷ Tu La.
"Xông~~~~"
"Bá bá bá..."
Đột nhiên, có người hô lớn một tiếng, ngay sau đó, các thiên tài của giới linh công hội và tộc nhân Giới thị không hẹn mà cùng lao tới. Tốc độ của bọn họ đều rất nhanh, cho thấy tu vi không tầm thường. Đặc biệt là Cố Bác, người đứng đầu trong các thiên tài của giới linh công hội, cùng với Giới Bất Phàm, đại diện cho thiên tài tộc nhân Giới thị, hai thiếu niên thiên tài có tu vi Nguyên Vũ thất trọng này đều trong nháy mắt đã nhập vào bên trong Tháp Quỷ Tu La, sơ bộ thể hiện thủ đoạn của người đứng đầu.
Sau khi hai nhóm người này xông vào, những người khác mới dám đến gần Tháp Quỷ Tu La. Sở Phong không nóng nảy, mà nắm chặt ba hạt giống linh quả trong tay, đi theo dòng người, bước vào bên trong tháp quỷ giới linh.
Bước vào lối vào kết giới màu đỏ như m·á·u, thứ đầu tiên Sở Phong trải qua là một khoảng tối tăm. Và khi trước mắt xuất hiện ánh sáng thì một luồng áp lực cường đại từ bốn phương tám hướng ập đến. Linh áp, linh áp đang bào mòn thân thể Sở Phong, chỉ có điều khi Sở Phong khuếch tán tinh thần lực ra thì đã có hiệu quả ngăn chặn những linh áp này. Và Sở Phong cũng có thể cảm nhận rõ ràng được, dưới sự quấy nhiễu của linh áp, hạt giống linh quả trong tay Sở Phong đang phát sinh biến hóa.
"A ~~~~"
Còn chưa đợi Sở Phong xem xét hạt giống linh quả rốt cuộc như thế nào, chung quanh liền truyền đến tiếng kêu thảm thiết. Có người không thể ngăn cản sự bức bách của linh áp, đã thất khiếu chảy m·á·u, đầy mặt th·ố·n·g khổ lăn lộn trên mặt đất.
Đột nhiên, người kia đưa tay chộp lấy phía trước, nguyên lai hộ thân phù của hắn đã rơi ở cách đó không xa. Nhưng lúc này hiển nhiên hắn đã mất khả năng đi nhặt lên lá phù kia.
Giờ phút này, một số đông người đang tràn vào trong đó, nhưng đối với cảnh này, đại đa số người đều thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí có người căn bản không thèm liếc nhìn một cái, mà ngồi xếp bằng trên mặt đất, bắt đầu lấy linh áp để cung cấp nuôi dưỡng hạt giống linh quả trong tay.
"Thật đúng là nhân tình lạnh nhạt." Sở Phong lắc đầu, đến trước mặt người kia, nhặt lên lá phù kia của hắn, nhưng không trả lại mà cõng người đó lên.
Giờ phút này, rất nhiều người không hiểu, ngay cả người trên lưng Sở Phong cũng ô ô lẩm bẩm, tựa hồ đang phản đối việc Sở Phong vì sao không giúp hắn bóp nát lá hộ thân phù để cứu mạng hắn.
Nhưng khi Sở Phong cõng hắn đi đến lối vào kết giới, đem lá phù nhét vào túi càn khôn của hắn thì hắn mới bừng tỉnh đại ngộ. Sở Phong không chỉ cứu hắn mà còn giúp hắn.
Giúp hắn một cách chân chính không phải là giúp hắn bóp nát lá hộ thân phù, vì bóp nát hộ thân phù sẽ khiến hắn khảo hạch thất bại. Sở Phong muốn giúp hắn có thể vừa thoát khỏi nguy hiểm vừa có thể khảo hạch thành công.
Sở Phong đẩy người đó ra, giờ phút này Sở Phong có thể nhìn thấy ánh mắt cảm kích của người kia, và cũng cảm nhận được những ánh mắt kinh ngạc xung quanh. Dù sao cõng một người trong Tháp Quỷ Tu La đầy linh áp này là một việc hao tổn thể lực cực lớn, phần lớn mọi người đều sẽ không làm vậy.
"Ồ, ngươi ngược lại là rất có lòng thương người nhỉ." Ngay lúc này, một giọng nói âm dương quái khí, nhưng lại có chút quen thuộc đột nhiên vang lên phía sau Sở Phong.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận