Tu La Võ Thần

Chương 2646: Sở Phong át chủ bài

"Sở Phong, không ổn rồi, mau đi đi, không cần lo cho chúng ta." Bỗng nhiên, Tử Huân Y lớn tiếng kêu lên. "Huynh đệ, mau lên... Mau trốn đi." Ngay cả Vương Cường cũng hùa theo mở miệng. Thực tế là, lúc này, rất nhiều người trong liên minh đại quân đều đang khuyên Sở Phong chạy trốn. Điều khác biệt duy nhất là, có người quang minh chính đại hô hào, có người bí mật truyền âm. Không phải bọn họ xem thường Sở Phong. Thực ra, Sở Phong chỉ với tu vi nhất phẩm Chân Tiên, mà có thể áp chế tông chủ Hồn Anh Tông đến mức như vậy đã rất phi thường. Trong lòng họ, Sở Phong là thiên tài danh bất hư truyền, tuyệt đối là người mạnh nhất trong số họ. Nhưng hiện tại tông chủ Hồn Anh Tông, không biết dùng thủ đoạn gì, mà lại tiến hóa đến mức này. Tông chủ Hồn Anh Tông lúc này quá mạnh, theo họ nghĩ, Sở Phong không có cách nào đấu lại với tông chủ Hồn Anh Tông hiện tại được.
"Ông"
Nhưng đúng lúc này, tông chủ Hồn Anh Tông bỗng nhiên khẽ chuyển ý nghĩ một chút, một luồng uy áp bao trùm khắp không gian này, khiến mỗi người đều khó mà di chuyển nửa bước. "Muốn chạy trốn, hôm nay các ngươi đều phải chết ở chỗ này, chết dưới tay ta, đừng hòng có ai trốn thoát." Tông chủ Hồn Anh Tông nói. "Ai nói với ngươi là ta muốn chạy trốn?" Đúng lúc này, Sở Phong lại chậm rãi lên tiếng. Hắn không chỉ giọng điệu bình tĩnh, ngay cả nét mặt cũng không hề gợn sóng, ngược lại, ánh mắt của Sở Phong nhìn tông chủ Hồn Anh Tông lại tràn ngập vẻ châm biếm.
"Sở Phong này sao tự tin thế, chẳng lẽ... hắn còn có thể chống lại thủ đoạn của tông chủ Hồn Anh Tông?" Sở Nguyệt hỏi. "Không rõ, chỉ là địa vị của Sở Phong không thể xem thường, rất có thể là thiên tài nào đó ở trên giới xuống đây lịch luyện, nếu nói như vậy, hắn hẳn là còn có, có thể chống lại thủ đoạn của tông chủ Hồn Anh Tông."
"Không, không phải hẳn là, mà là nhất định, Sở Phong nhất định còn có át chủ bài chưa sử dụng." Sở Hòe khẳng định nói. "Nhưng mà, tu vi của hắn chỉ là nhất phẩm Chân Tiên, nửa thành tiên binh cũng đã dùng rồi, còn có thể có thủ đoạn gì, lẽ nào... Cũng muốn dùng cấm dược?" Sở Nguyệt hỏi. Trong mắt Sở Nguyệt, ngoài dùng cấm dược ra, Sở Phong có lẽ không có thủ đoạn nào để chống lại tông chủ Hồn Anh Tông.
"Chưa chắc, nếu hắn thực sự đến từ một thiên tộc trên giới nào đó, vậy thì tộc nhân của hắn dám một mình đến đây lịch luyện, trên người chắc chắn có chí bảo cường đại." "Chí bảo đó, đừng nói tông chủ Hồn Anh Tông này, ngay cả người có thực lực mạnh hơn cũng sẽ bị nó tiêu diệt." Sở Hòe nói. "Ta cũng nghe nói qua về loại chí bảo đó, nhưng có chí bảo đó phòng thân, chắc chắn là thiên tài trong thượng giới." Sở Nguyệt nói.
"Tuổi hắn còn nhỏ như vậy, đã có tu vi này, chẳng lẽ Sở Phong này, không tính là thiên tài sao?" Sở Hòe hỏi. "Hắn..." Sở Nguyệt do dự một chút, rồi tựa hồ không tìm được lý do phản bác, nhưng nàng có chút không tán thành, nên chỉ gật đầu nói: "Miễn cưỡng coi như vậy đi..." "Mau nhìn, tông chủ Hồn Anh Tông muốn ra tay." Bỗng nhiên, Sở Hòe lên tiếng. Nghe vậy, Sở Nguyệt cũng hướng mắt về phía tông chủ Hồn Anh Tông, lúc này mới phát hiện, tông chủ Hồn Anh Tông đang vận dụng võ lực, ngưng tụ thành một thanh cự kiếm. Thanh cự kiếm này, dài đến nghìn mét, không phải là võ kỹ, chỉ là ngưng tụ từ võ lực mà thành. Nhưng lúc này, khí tức phát ra từ thanh cự kiếm này, còn mạnh hơn cả hồn anh ma kiếm mà tông chủ Hồn Anh Tông thi triển lúc trước. Sở dĩ như vậy, là vì tông chủ Hồn Anh Tông lúc này quá cường đại. Tuy rằng hắn vẫn chưa thực sự trở thành tam phẩm Chân Tiên, nhưng khí tức của hắn, đã vô hạn gần với tam phẩm Chân Tiên. Tóm lại, lúc này hắn đã không thể dùng nhị phẩm Chân Tiên bình thường để đánh giá.
"Sở Phong, ta thừa nhận ngươi là thiên tài hiếm có, nếu cứ tiếp tục trưởng thành, sau này thành tựu không thể đoán trước, Bách Luyện phàm giới này không chứa nổi ngươi." "Nhưng sao hôm nay, ngươi lại muốn đối địch với ta?" "Ngươi đi nhầm đường rồi, đáng lẽ ngươi không nên đối địch với ta, nhưng ngươi đã không còn đường quay lại nữa rồi." "Bởi vì ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta, ta muốn giết ngươi." "Ta muốn đích thân, bóp chết thiên tài như ngươi trong tay." Tông chủ Hồn Anh Tông nghiến răng nghiến lợi nói. Có thể thấy, hắn thực sự hận Sở Phong thấu xương. Cũng khó trách, bị Sở Phong ép đến mức phải nuốt nhiều cấm dược như vậy, ngay cả mạng cũng sắp không còn, sao hắn không hận cho được?
"Đây là thủ đoạn cuối cùng của ngươi sao?" "Dựa vào việc dùng đại lượng cấm dược để có được sức mạnh, thậm chí đến mức dược lực qua đi, linh hồn liền tan biến ngay lập tức." "Vì giết ta, ngươi thật đúng là không từ thủ đoạn, nhưng có chuyện ta vẫn phải nói cho ngươi biết." Sở Phong lên tiếng. "Chuyện gì?" Tông chủ Hồn Anh Tông nhíu mày, thiếu kiên nhẫn hỏi. "Dù vậy, ngươi vẫn không thể làm tổn thương được ta." Sở Phong nói. "Cuồng vọng." Nghe vậy, tông chủ Hồn Anh Tông tức giận.
Sau đó, tông chủ Hồn Anh Tông phất tay như ban lệnh, chỉ vào Sở Phong, thanh cự kiếm võ lực dài đến nghìn mét liền đâm tới chỗ Sở Phong. Thanh kiếm khẽ động liền vang lên ong ong, không gian đều rung chuyển dữ dội, cho dù đám người Anh Minh Triều đang ở trên đại trận chữa thương cũng lung lay sắp đổ, như thể có thể rơi khỏi đại trận chữa thương bất cứ lúc nào. Nhưng thấy cự kiếm võ lực ngày càng tiến gần, Sở Phong lại không hề động đậy, mặt không hề sợ hãi. "Sở Phong sao lại không phản ứng, chẳng lẽ đã bỏ cuộc?" Sở Nguyệt trong lòng căng thẳng.
"Không, hắn tự tin như vậy, chắc chắn có thủ đoạn nghịch chuyển chiến cuộc, hắn nhất định còn có át chủ bài." So với Sở Nguyệt, Sở Hòe lại tràn đầy lòng tin vào Sở Phong. "Ầm ầm" Bỗng nhiên, một tiếng vang lớn từ bầu trời truyền xuống. Đó là một đạo tia chớp khổng lồ, như cự long, nổi lên, dường như cả bầu trời cũng bị xé rách. "Sao có thể?"
Và khi tia chớp xuất hiện, sắc mặt tông chủ Hồn Anh Tông đại biến, hắn kinh ngạc phát hiện, cự kiếm võ lực đang nhắm vào Sở Phong, sau khi nghe thấy tiếng sấm thì bỗng nhiên dừng lại. Dù hắn có cố thúc giục như thế nào, cự kiếm võ lực kia vẫn không thể tiến lên dù chỉ một chút. "Mau nhìn, Sở Phong hắn..." Giờ khắc này, Sở Hòe mặt biến sắc, chỉ vào Sở Phong kêu lớn. "Trời ạ, đó là?" Lần này nhìn, ngay cả Sở Nguyệt cũng biến sắc, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin. "Sao có thể?" Thậm chí, lúc này, tại sâu trong hư không nào đó, một vị lão giả cũng biến sắc mặt. Vị lão giả kia, chính là vị lão giả của Sở thị thiên tộc, người đã tặng đồ cho tông chủ Hồn Anh Tông trước đó trong bóng tối. Hắn luôn quan sát tất cả, như một vị thần linh, nắm giữ mọi thứ trong lòng bàn tay. Hắn nghĩ, với sự giúp đỡ của mình, Sở Phong dù thế nào cũng không thể thắng được tông chủ Hồn Anh Tông. Nhưng giờ đây, trong mắt hắn lại hiện lên vẻ bối rối. Đúng vậy, hắn thực sự luống cuống, vì nhìn thấy Sở Phong lúc này, hắn không thể không hoảng hốt.
"Ầm ầm" Lại một tiếng vang lớn, tiếp theo sau đó, ở trên hư không tràn ngập khí diễm đen tối, xuất hiện vô số đạo lôi đình cửu sắc. Lôi đình cửu sắc như vô số cự long, lao nhanh trên hư không, kéo dài mấy dặm, cảnh tượng vô cùng tráng lệ. "Không thể nào, không thể nào, điều đó không thể nào!!!" Tông chủ Hồn Anh Tông nhìn chằm chằm Sở Phong lúc này, không cam lòng hét lớn. Thực ra, lúc này mọi người đều đang tập trung ánh mắt vào Sở Phong. Sở Phong lúc này vẫn đứng yên tại chỗ, nhưng so với trước đó thì lại như đổi thành một người khác. Sở dĩ như vậy, là vì trong mắt hắn, lôi đình đang lóe lên, đó là lôi đình cửu sắc. Quan trọng nhất là, lúc này, trên trán của Sở Phong cũng đang có lôi đình cửu sắc trào ra, đồng thời lờ mờ, lẫn vào nhau tạo thành một chữ thể.
"Lôi văn, Sở Phong vậy mà ngưng tụ được lôi văn, hắn... vừa mới bước vào Chân Tiên, liền giải phóng lực lượng lôi văn trong huyết mạch thiên cấp?" Sở Nguyệt không giữ được bình tĩnh. Sau khi bước vào Chân Tiên cảnh, dù là huyết mạch thiên cấp, hay thiên tứ thần lực, lực lượng của chúng đều sẽ bị trói buộc phong tỏa. Chỉ những người thiên phú dị bẩm mới có thể khai mở loại lực lượng đó, và điều này cũng cần thời gian tích lũy. Sở Nguyệt bước vào Chân Tiên cảnh đã nhiều ngày, nhưng đến hiện tại nàng vẫn chưa miễn cưỡng mở được lôi văn trong huyết mạch thiên cấp. Nhưng Sở Phong vừa mới bước vào Chân Tiên cảnh đã mở được lôi văn trong huyết mạch thiên cấp, điều này làm sao không khiến nàng kinh hãi? Nên biết rằng, trong toàn bộ Sở thị thiên tộc, số người có thể khai mở lực lượng huyết mạch thiên cấp ở Chân Tiên cảnh cũng không nhiều. Mà có thể vừa mới bước vào Chân Tiên cảnh đã mở được lôi văn, thì chỉ có mấy thiên tài yêu nghiệt trong Sở thị thiên tộc mới làm được.
"Sở Hòe ca, huynh nói đúng, Sở Phong này thật đúng là thiên tài." Sở Nguyệt nói với Sở Hòe, nếu như trước đó nàng không đồng ý với Sở Phong, thì hiện tại nàng đã thừa nhận rồi. "Không, hắn không chỉ đơn giản là thiên tài như vậy." Sở Hòe nói. "Hả?" Sở Nguyệt ngơ ngác. "Sở Nguyệt, muội nhìn kỹ một chút, chữ trên trán hắn, đó không phải lôi văn bình thường, mà là lôi văn Thần cấp trong truyền thuyết." Sở Hòe nói. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận