Tu La Võ Thần

Chương 165: Tàn sát nội môn

Chương 165: Tàn sát nội môn
Sở Phong đích thân đưa tiễn đám người Sở Nguyệt, đến khi cỗ xe ngựa chở Sở Nguyệt khuất dạng hoàn toàn khỏi tầm mắt, Sở Phong mới quay người về Thanh Long Tông. Nhưng vừa bước chân vào cổng chính, hắn liền bị một đám trưởng lão vây lại.
Đây là người của Hình Phạt đường, người yếu nhất cũng có tu vi Nguyên Vũ nhất trọng, kẻ cầm đầu đã đạt tới Nguyên Vũ nhị trọng. Vừa thấy Sở Phong, gã không nói hai lời, quát lớn: "Bắt hắn lại cho ta!"
Ban đầu, các trưởng lão Hình Phạt đường không coi Sở Phong ra gì, chỉ có hai người bước ra, tay không thèm động, cũng không cần liên thủ, chỉ là tung khí tức Nguyên Vũ cảnh ra, muốn dùng khí thế áp chế Sở Phong.
Nhưng khi luồng nguyên lực của bọn họ ép về phía Sở Phong, lại chẳng hề có tác dụng, Sở Phong căn bản như người không việc gì, không chịu một chút ảnh hưởng nào.
"Hô"
Ngay lúc này, thân thể Sở Phong lại có biến hóa, một tầng nguyên lực tuôn trào ra, như gió lốc quét sạch, chớp mắt đã bao phủ đám trưởng lão Hình Phạt đường.
"Ô oa"
Sức mạnh cường đại, không thể đỡ, các trưởng lão Hình Phạt đường còn chưa kịp phản ứng chuyện gì, đã bị khí tức cường đại của Sở Phong thổi bay, lúc rơi xuống đất đều đã mặt mày trắng bệch, bị trọng thương.
Cảnh tượng này khiến người vây xem kinh hãi, các trưởng lão Hình Phạt đường đều là người của Nguyên Vũ cảnh, Sở Phong vậy mà có thể dựa vào sức mình áp chế nhiều trưởng lão như vậy, chẳng lẽ hắn đã bước vào Nguyên Vũ cảnh rồi sao?
"Về nói với Lưu Thừa Ân, muốn đối phó ta, Sở Phong này, thì tự mình đến." Sở Phong chẳng để ý đến ánh mắt phức tạp của đám đông, chỉ hờ hững liếc qua các trưởng lão Hình Phạt đường, rồi hướng về Kiếm Đạo Minh.
Đến Kiếm Đạo Minh, Sở Phong không nói hai lời, trực tiếp động thủ. Hễ thành viên Kiếm Đạo Minh nào xuất hiện trong tầm mắt, đều bị hắn một kiếm xuyên thủng đan điền, phế bỏ tu vi.
Thủ đoạn của Sở Phong bây giờ, người Nguyên Vũ tứ trọng còn có thể tùy ý chém giết. Nếu thi triển lôi đình màu vàng, chém giết Nguyên Vũ ngũ trọng cũng như bóp chết một con kiến. Người Nguyên Vũ lục trọng cũng không phải đối thủ của Sở Phong, huống chi mấy tên đệ tử nội môn Linh Vũ cảnh cỏn con này.
Sở Phong không phế tay chân bọn chúng, chỉ phế tu vi. Chỉ một chiêu chế địch, dù chỉ là xuyên thủng đan điền đối phương, nhưng khi hàng trăm đệ tử nội môn nằm la liệt trên mặt đất, cảnh tượng thê thảm kia không ai có thể chấp nhận.
"Sở Phong đã về, đang tàn sát ở bên trong minh, nội môn máu chảy thành sông, trưởng lão cũng không ngăn nổi hắn. Kẻ này quá tùy tiện, hắn thật sự là muốn đối địch với Thanh Long Tông sao?"
Hành động của Sở Phong nhanh chóng lan khắp nội môn, thậm chí truyền tới khu vực trung tâm. Trong phút chốc, các nhân vật tứ phương đều kéo đến nội môn, muốn xem rốt cuộc chuyện gì.
Trước hành động này của Sở Phong, Hình Phạt đường nội môn đương nhiên không thể ngồi yên, Lưu Thừa Ân đích thân xuất mã, dẫn đầu mấy trăm trưởng lão Hình Phạt đường vây quét Sở Phong, còn hô khẩu hiệu chém giết Sở Phong. Dù sao gã vốn có khúc mắc với Sở Phong, vừa hay có thể mượn cơ hội này đánh chết Sở Phong, trả thù cho đứa cháu Lưu Mang bị giết.
Những người vây xem lại càng cảm thấy Sở Phong chắc chắn phải chết, dù sao trong nội môn, danh tiếng của Lưu Thừa Ân rất lớn. Chỉ là khi đám người Lưu Thừa Ân đến Kiếm Đạo Minh, có hai đội nhân mã khác cũng cùng lúc xuất hiện.
Đó là trưởng lão các do Tô Nhu quản lý, và Võ Kỹ các do Âu Dương trưởng lão quản lý. Âu Dương trưởng lão dẫn đầu mấy chục người, còn Tô Nhu dẫn đầu hơn nghìn người, khí thế hoàn toàn lấn át Lưu Thừa Ân.
"Tô Nhu, ngươi có ý gì? Kẻ này trái với tông quy, tùy ý phế tu vi của đồng môn, Hình Phạt đường ta bắt hắn trị tội, ngươi là trưởng lão Thanh Long Tông mà lại che chở hắn, ngươi còn xứng làm trưởng lão Thanh Long Tông sao?" Lưu Thừa Ân lớn tiếng chất vấn, như muốn cho tất cả đệ tử vây xem biết, việc này là Tô Nhu làm sai.
"Sở Phong là hạch tâm đệ tử, cho dù hắn có làm sai điều gì, cũng không tới lượt ngươi xử lý, vì ngươi không có tư cách đó." Tô Nhu không nhanh không chậm, chỉ hờ hững liếc Lưu Thừa Ân một cái, căn bản không coi gã ra gì.
"Lưu trưởng lão, lão phu biết ngươi và tiểu hữu Sở Phong có chút ân oán cá nhân, nhưng hy vọng ngươi theo chương mà làm, đừng đem cảm xúc cá nhân vào việc này."
"Tuy nói hôm nay tiểu hữu Sở Phong làm có chút quá đáng, nhưng cũng không phải không có nguyên do. Khi Kiếm Đạo Minh chèn ép Sở Minh, các ngươi Hình Phạt đường ở đâu?" Âu Dương trưởng lão cũng lên tiếng, dù cười rất hiền hòa, nhưng lời nói lại đầy châm biếm.
"Ngươi..." Lưu Thừa Ân á khẩu, dù là Tô Nhu hay Âu Dương trưởng lão, đều không phải là người gã có thể đối phó, cho nên dưới mắt, muốn cưỡng ép ra tay với Sở Phong đã không thể.
Nhưng gã cũng không lo lắng, dù sao bây giờ muốn đối phó Sở Phong đâu chỉ có gã, đợi đến khi người khu vực trung tâm tới, cho dù gã không ra tay, Sở Phong cũng tuyệt đối không yên ổn.
"Sở Phong, lần này ngươi thật sự là gây họa lớn rồi, sao có thể phế tu vi của nhiều đệ tử đồng môn như vậy. Bây giờ đã kinh động toàn bộ Thanh Long Tông, chuyện này cho dù tỷ ta muốn bảo đảm ngươi, cũng bất lực." Tô Mỹ cũng tới, nàng đứng bên cạnh Sở Phong, nhìn từng thành viên Kiếm Đạo Minh đang được các trưởng lão cứu chữa, trong mắt đẹp đầy vẻ lo lắng. Nàng không lo cho an nguy của đám thành viên Kiếm Đạo Minh này, mà là lo cho sự an toàn của Sở Phong.
"Bây giờ mới nghĩ giúp ta, khi ta không ở Thanh Long Tông, lúc Kiếm Đạo Minh kia khi nhục người Sở gia, ngươi và tỷ tỷ ngươi ở đâu?"
Sở Phong có chút oán trách liếc Tô Mỹ một cái, hắn không sợ, vì bây giờ hắn đã nắm giữ kết giới chi thuật. Chỉ cần Gia Cát Thanh Vân biết, nhất định sẽ thu hắn làm đồ. Trong Thanh Long, có vị kia che chở, còn ai dám động đến hắn? Đừng nói hắn phế tu vi của đám đệ tử nội môn này, cho dù giết chúng, thì cũng chỉ chịu chút xử phạt nhỏ, tuyệt đối không ai dám đòi mạng hắn.
"Sở Phong, ngươi nói vậy là trách oan ta và tỷ tỷ rồi." Nhưng khi nghe Sở Phong nói vậy, Tô Mỹ liền đầy mặt ủy khuất, chu mỏ nói: "Chuyện ức hiếp Sở gia ngươi, tuy là do Vu Cửu gây ra, nhưng thực chất là Cung Lộ Vân sai khiến."
"Sớm vào cái ngày Kiếm Đạo Minh hành động, tỷ ta đã muốn ra mặt rồi, đúng lúc đó Cung Lộ Vân lại tìm đến tỷ ta."
"Hắn cùng tỷ ta đánh cược một trận, nói chỉ cần tỷ ta có thể thắng được hắn, hắn sẽ trong một năm ước hẹn tha cho ngươi một mạng, nhưng nếu tỷ ta thua, hắn cũng không làm khó dễ tỷ ta, chỉ yêu cầu ta và tỷ không được nhúng tay vào chuyện Kiếm Đạo Minh và Sở Minh."
"Tỷ ta nếu không làm trưởng lão, thì chính là đệ tử đứng đầu Thanh Long Tông bây giờ, cộng thêm Chu Tước thành ta và Huyền Vũ thành hắn vốn không hòa, nên tỷ ta đương nhiên không sợ Cung Lộ Vân kia, vì thế mới đồng ý tỷ thí với hắn, muốn cho hắn một chút giáo huấn."
"Nhưng không ngờ, ta... tỷ ta lại thua, mà còn thua rất triệt để."
"Dù không tình nguyện, nhưng vì phải dựa theo đổ ước, tỷ ta lại không thể không lựa chọn ngồi yên không lý đến, không thể nhúng tay vào chuyện Kiếm Đạo Minh và Sở Minh." Tô Mỹ đầy mặt ủy khuất, kể rõ ngọn ngành chân tướng.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận