Tu La Võ Thần

Chương 4525: Các ngươi mới là phế vật

Chương 4525: Các ngươi mới là phế vật Hạ Duẫn Nhi, cùng một đám cao thủ của Tinh Vẫn thánh địa, đều đang mở ra di tích kia. Mặc dù bọn họ có chìa khóa mở di tích, nhưng vì thực lực kết giới chi thuật có hạn, muốn mở được di tích này, lại cần hao phí không ít công phu. Sở Phong vốn định lộ diện ngay, nhưng lại cảm thấy, việc bọn họ xuất hiện ở đây mở di tích này, có lẽ có nguyên do khác, mình trực tiếp ra mặt, có lẽ cũng không tốt lắm. Dù sao mục đích của Sở Phong, chỉ là muốn giúp một tay bọn họ, giúp ngầm hay giúp công khai đều vậy thôi. Thế là Sở Phong quyết định, mình sẽ hỗ trợ trong bóng tối.
Nhớ ngày đó, Sở Phong và Hạ Duẫn Nhi, chỉ là những người trẻ tuổi có thực lực tương đương. Lúc đó, Tinh Vẫn Bát Tiên đối với Sở Phong mà nói, đều là những nhân vật lớn mà chỉ có thể ngưỡng vọng, như Thánh chủ Tinh Vẫn thánh địa, càng là người mà Sở Phong không có tư cách gặp. Nhưng bây giờ, nếu toàn bộ cao thủ của Tinh Vẫn thánh địa đánh với Sở Phong một trận, Sở Phong cũng có thể trong nháy mắt, liền có thể khiến tất cả bọn họ hóa thành tro bụi. Đây, chính là sự chênh lệch cảnh giới. Đương nhiên, Sở Phong mặc dù trước đây có chút khúc mắc với bọn họ, nhưng về sau đã sớm hòa giải, cũng đã trở thành bạn bè. Đây cũng là vì sao Sở Phong, muốn giúp đỡ họ trong bóng tối.
Khi Sở Phong ra tay, di tích vốn khó mở liền lập tức dễ như chẻ tre. Mọi người của Tinh Vẫn thánh địa đều có thể cảm nhận được, di tích kia sắp sửa mở ra thành công. Trong phút chốc, đám người của Tinh Vẫn thánh địa vui mừng khôn xiết.
"Mọi người tập trung tinh thần, thi triển toàn lực, tranh thủ thừa thế xông lên, mở ra di tích này." Thánh chủ Tinh Vẫn thánh địa vừa lên tiếng, đám người Tinh Vẫn thánh địa, từng người cắn chặt răng, hận không thể đem toàn thân kết giới chi lực đều phóng thích ra.
Và trong tình huống đó, di tích quả nhiên thuận lợi mở ra. Nhưng bọn họ không biết rằng, việc có thể nhanh chóng mở được di tích, không liên quan nhiều đến bọn họ, mà là do Sở Phong âm thầm giúp đỡ.
Sau khi cánh cổng di tích mở ra, dị tượng trên hư không càng trở nên rõ ràng hơn. Lúc đầu, dị tượng còn ẩn tàng, chỉ có người có sức quan sát mạnh như Sở Phong mới có thể phát hiện. Mà bây giờ, dị tượng từ mặt đất phóng lên tận trời, chớ nói tu võ giả, mà người phàm cũng có thể từ nơi xa nhìn thấy cảnh tượng này.
"Đó là ai?"
Ánh mắt của Sở Phong định ngay lập tức hiện thân, nhưng lại do dự. Dị tượng đó đã thu hút một vài người đến, những người này Sở Phong không nhận ra, nhưng từ trang phục của họ, Sở Phong có thể thấy, bọn họ không phải là người của Tổ Võ Long Thành. Việc Tinh Vẫn thánh địa đến đây, Sở Phong đã rất khó hiểu. Tại sao bây giờ, lại có người của thế lực khác đến nơi này, chẳng lẽ Tổ Võ Long Thành mời họ đến, hay là lãnh địa của Tổ Võ Long Thành đã xảy ra biến cố gì?
Bây giờ Sở Phong chú ý thấy, những bóng người xa lạ này, dường như kẻ đến không có ý tốt. Cho nên Sở Phong cũng không vội vã xuất hiện, Sở Phong muốn xem thử, những người kia rốt cuộc muốn gì, có phải là muốn cướp đoạt bảo vật trong di tích hay không. Nếu không phải thì thôi, nếu thật là vậy, dù Tinh Vẫn thánh địa có thể chịu, thì Sở Phong cũng tuyệt đối không thể nhịn. Chưa nói đến, bây giờ Tổ Võ tinh vực, là thiên hạ của Sở thị thiên tộc. Chỉ nói Tinh Vẫn thánh địa, cũng là thế lực của Đại thiên thượng giới, Sở Phong nên làm chỗ dựa cho bọn họ.
Vù vù vù
Quả nhiên, những người kia chính là đang nhắm đến di tích này mà đến. Người của Tinh Vẫn thánh địa vừa mới mở cánh cửa di tích, còn chưa bước vào bên trong, thì mấy đạo bóng dáng kia, liền đã bay thấp xuống, đứng ngay trước cổng chính của di tích. Sau khi đáp xuống, không nói hai lời, liền muốn tiến vào di tích bên trong.
Ông
Nhưng mà, bọn họ còn chưa bước vào bên trong, một luồng uy áp đã phong tỏa cánh cửa di tích lại. Là Thánh chủ của Tinh Vẫn thánh địa.
"Dám cản ta, ngươi có biết chúng ta là ai không?" Một nữ tử trong số mấy người kia, quay đầu lại, nhìn về phía Thánh chủ Tinh Vẫn thánh địa. Trên mặt nàng, đều là vẻ kiêu ngạo, hoàn toàn không xem Thánh chủ của Tinh Vẫn thánh địa ra gì.
"Ta không cần biết các ngươi là ai, di tích này chính là do chúng ta mở ra, các ngươi dựa vào cái gì mà bước vào?" Hạ Duẫn Nhi rất là phẫn nộ nói.
"Dựa vào cái gì? Loại hạ tiện như ngươi, mà lại dám hỏi dựa vào cái gì?" "Nói cho ngươi biết, chúng ta bằng lòng bước vào di tích do các ngươi mở ra, là vinh quang của các ngươi." Nữ tử kia vừa nói chuyện, liền lấy ra một tấm lệnh bài. Trên lệnh bài, viết bốn chữ lớn Phi Vũ thiên Tông. Mà sau khi nhìn thấy bốn chữ Phi Vũ thiên Tông này, đám người của Tinh Vẫn thánh địa, đều lộ ra vẻ khẩn trương.
"Thật có lỗi, ta không biết các ngươi là người của Phi Vũ thiên Tông, nhiều chỗ đắc tội, xin thứ lỗi." Lúc này, ngay cả Thánh chủ của Tinh Vẫn thánh địa, cũng lập tức thu hồi uy áp phong tỏa đại môn, đồng thời còn khúm núm làm lễ.
Thấy tình hình này, trên mặt mấy người kia, đều lộ ra nụ cười đắc ý.
"Ngươi con kiến cỏ này, coi như hiểu chuyện." Nữ tử dẫn đầu nói với Thánh chủ Tinh Vẫn thánh địa. Nghe những lời này, sắc mặt mọi người của Tinh Vẫn thánh địa, đều trở nên khó coi. Đây chính là Thánh chủ đại nhân cao cao tại thượng của bọn họ, mà lại bị đối phương xưng là kiến hôi sao?
Nhưng những người được gọi là Phi Vũ thiên Tông kia, căn bản không quan tâm đến cảm nghĩ của đám người Tinh Vẫn thánh địa, nói xong liền quay người đi, chuẩn bị bước vào trong di tích.
"Dừng lại." Nhưng đúng lúc này, tiếng của Hạ Duẫn Nhi bỗng vang lên.
"Ta không quản thân phận của các ngươi thế nào." "Nhưng thế lực khắp nơi, mở ra di tích tương ứng, không được xâm phạm lẫn nhau, càng không thể cướp đoạt, đây chính là quy củ mà Long thành chủ đặt ra." "Các ngươi, đây chính là vi phạm ý của Long thành chủ." Hạ Duẫn Nhi lớn tiếng nói.
"Ngươi dám nói lại một lần?" Nữ tử kia dừng bước quay đầu, rất bất thiện nhìn Hạ Duẫn Nhi.
"Duẫn Nhi, đừng nói nữa." Hạ Duẫn Nhi rất không phục, định lên tiếng lần nữa, nhưng các cao thủ của Tinh Vẫn thánh địa, lại vội vàng ngăn cản Hạ Duẫn Nhi. Không chỉ ngăn cản Hạ Duẫn Nhi, còn cười hướng nữ tử giải thích.
"Nàng không hiểu quy củ, xin bỏ qua cho." Các vị trưởng lão của Tinh Vẫn thánh địa, cười nhẹ nhàng nói.
Nhưng Tinh Vẫn thánh địa, với thái độ hèn mọn như vậy, cũng không nhận được sự thông cảm của nữ tử kia, ngược lại nữ tử kia lạnh lùng trừng mọi người một cái, rồi thốt ra: "Một đám rác rưởi."
"Theo ta thấy, các ngươi mới là phế vật chứ?" Ai ngờ, đúng lúc này, lại có một giọng nói vang lên từ trong đám người của Tinh Vẫn thánh địa. Lời này vừa nói ra, mọi người của Tinh Vẫn thánh địa, lập tức sợ hãi trong lòng, thầm than không tốt. Nếu như lời nói trước đó của Hạ Duẫn Nhi chỉ là đối nghịch, thì câu nói này, đúng là đang tự tìm chết.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận