Tu La Võ Thần

Chương 4286: Kinh khủng gương mặt khổng lồ

"Thiếu chủ, chúng ta trở về thôi." Cô Tô đại nhân nhỏ giọng nói với Tiên Hải thiếu Vũ. Ngay cả Cô Tô đại nhân, cũng không muốn ở chỗ này lưu thêm. Thân ở dạng này địa phương, dù là nàng loại nhân vật này, cũng cảm thấy rất bất an. "Đến đều tới rồi, cũng không thể cứ như vậy mà đi." "Tóm lại cũng muốn gặp một hồi, cái vị kia mà Tật Phong Liệp Tộc đã nhắc tới." Tiên Hải thiếu Vũ nói. Ngao Nhưng vào lúc này, ở phía xa truyền đến một tiếng gào thét làm người rợn tóc gáy. Thấy thế, ba người Tiên Hải thiếu Vũ đều vận dụng thủ đoạn quan sát đặc thù, hướng nơi xa quan sát mà đi. Mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng dưới thủ đoạn quan sát đặc thù, rất nhanh ba người Tiên Hải thiếu Vũ cũng đã khóa chặt nơi phát ra tiếng gào thét đó. Chỉ là sau khi nhìn thấy vị kia, sắc mặt ba người đều có biến hóa ở những mức độ khác nhau. Nhất là Tiên Hải Hinh Nhi, lúc này sắc mặt nàng đã trắng bệch, như nhận lấy một sự kinh hãi tột độ. Thì ra, đó là một sinh vật hình người. Nhưng thân thể nó cao đến hơn ngàn trượng, tựa như một ngọn núi lớn, to đến không thể tưởng tượng nổi. Đồng thời, toàn thân nó mọc đầy lông đỏ rực, những sợi lông kia cực kỳ quái dị, tựa như máu tươi nhuộm thành, nhìn vào khiến người sởn da gà. Hơn nữa, bộ lông đỏ rực đó bao trùm toàn thân nó, không thấy rõ dung nhan, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt lớn như mặt trời nhưng lại trống rỗng, tản ra đầy sát khí. Sinh vật hình người kia tay phải cầm một thanh liêm đao vô cùng lớn, trên lưỡi liềm tràn đầy vết máu đỏ tươi, thậm chí còn có những mảng máu tươi "ào ào" chảy xuống từ lưỡi liềm sắc bén. Còn ở tay trái sinh vật hình người kia mang theo một cái lồng lớn có kích thước như cung điện, bên trong cái lồng chứa đầy những thứ, nhìn kỹ thì càng cảm thấy sống lưng lạnh toát, rùng mình đổ mồ hôi lạnh, bởi vì trong cái lồng lớn đó vậy mà toàn đầu người, hơn nữa số lượng rất nhiều, có tới mấy vạn. Mà toàn thân là sinh vật hình người tóc đỏ không chỉ dùng ánh mắt tràn đầy sát khí đó nhìn chằm chằm ba người Tiên Hải thiếu Vũ, mà nó còn đang rậm chân đi tới, mỗi lần chân chạm đất, mặt đất ở phía xa lại vì đó rung động, nhìn như động tác chậm chạp, nhưng thực tế tốc độ lại cực nhanh. Rất nhanh thôi, nó sẽ tới nơi đây! ! ! "Đây chính là vị kia mà Tật Phong Liệp Tộc đã nói tới sao?" "Đây rõ ràng là quái vật mà?" Tiên Hải Hinh Nhi bất an cùng sợ hãi, trong giọng nói của nàng đều thể hiện một cách vô cùng rõ ràng. "Hinh Nhi, đừng sợ, có ta ở đây." Tiên Hải thiếu Vũ vừa cười vừa nói. So với Tiên Hải Hinh Nhi, hắn thì bình tĩnh hơn nhiều. "Thiếu chủ, Hinh Nhi không sợ." "Ta sẽ thề sống chết bảo vệ thiếu chủ." Tiên Hải Hinh Nhi giống như để chứng minh lời mình nói, đang nói còn bước về phía trước một bước, chắn trước người Tiên Hải thiếu Vũ. Dù biết Tiên Hải Hinh Nhi đang gắng gượng, nhưng Tiên Hải thiếu Vũ lại không hề nghi ngờ sự trung thành của Tiên Hải Hinh Nhi, nàng gắng gượng, nhưng cũng xuất phát từ nội tâm muốn bảo vệ mình. "Thiếu chủ, ngươi có thể nhìn thấu tu vi của nó không?" Cô Tô đại nhân hỏi Tiên Hải thiếu Vũ, sở dĩ nàng hỏi như vậy, là bởi vì nàng nhìn không thấu tu vi của tên cự nhân tóc đỏ kia. Bởi vì cái gọi là, biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Mà trong tình huống không thể phán đoán được thực lực đối phương, đối thủ này, không thể nghi ngờ là vô cùng nguy hiểm. Nhất là đối với tu võ giả mà nói, thường thường nếu mình không thể nhìn thấu đối thủ, thực lực của đối phương hoặc là gần, hoặc là là mạnh hơn mình, mà phần lớn, vế sau càng chiếm nhiều hơn. "Nhìn không thấu." Mà câu trả lời của Tiên Hải thiếu Vũ, khiến cho lông mày Cô Tô đại nhân càng nhăn sâu lại. Thực lực Tiên Hải thiếu Vũ còn trên nàng, ngay cả Tiên Hải thiếu Vũ cũng không nhìn thấu thực lực đối phương, vậy thì cục diện trước mắt, thật sự là không ổn. Ngao Ngao Ngao Ngao......... Nhưng nhưng vào lúc này, mặt đất rung chuyển, tiếng gầm thét liên tục. Từ bốn phương tám hướng, đều không ngừng truyền đến tiếng gào thét kinh khủng đó. Cẩn thận quan sát, thì tên cự nhân tóc đỏ, lại từ bốn phương tám hướng không ngừng xuất hiện. Số lượng rất nhiều, nhiều vô kể, ước chừng, tối thiểu có hơn trăm vạn! ! !"Thiếu chủ đại nhân, chúng ta mau đi." Hiện tại, ngay cả Cô Tô đại nhân cũng rối loạn, mang theo Tiên Hải thiếu Vũ, muốn rời khỏi nơi đây. Tên cự nhân tóc đỏ quá mạnh, đơn giản không thể dò được sâu cạn. Chỉ có một tên, bọn họ đã không có tuyệt đối nắm chắc để đối phó. Nhưng bây giờ, lại xuất hiện nhiều như vậy, thì bọn họ có thể nói không có phần thắng nào cả. Thấy tình hình này, ngay cả Tiên Hải thiếu Vũ lúc trước còn tỏ ra cố chấp cũng đã nảy sinh ý muốn thoái lui, chuẩn bị rời đi. "Lùi lại! ! !" Nhưng đúng lúc này, trên đường chân trời, truyền đến một tiếng nói đục ngầu vô cùng. Tiếng nói đó chói tai, không những làm trời đất rung động, phảng phất như cả thương khung đều bị nó trực tiếp đánh xuyên. Ngao ô Sau khi tiếng nói rung động trời đất vang lên, những tên cự nhân tóc đỏ đang lao tới từ bốn phương tám hướng kia lại càng nhao nhao phát ra tiếng rên rỉ. Đó không phải là tiếng gào thét, mà là tiếng rên rỉ. Tựa như chú cún nhỏ đã làm sai chuyện, sau khi bị chủ nhân dạy dỗ mới phát ra tiếng kêu như vậy. Sau khi phát ra tiếng rên rỉ, đám quái vật Hồng Mao đó còn nhao nhao quay người, hướng về phía xa lui lại. Tình cảnh này càng làm cho Cô Tô đại nhân nội tâm run rẩy. Thì ra, tên cự nhân tóc đỏ khiến các nàng không có nắm chắc để ứng phó, căn bản không phải là vị kia mà Tật Phong Liệp Tộc nói tới. Vị kia Tật Phong Liệp Tộc nói tới, rõ ràng còn mạnh hơn. "Chỉ là quân tạp binh sao?" "Thật là đánh giá thấp nơi này rồi." Nhìn những tên cự nhân tóc đỏ đang lui lại, Tiên Hải thiếu Vũ cũng nhíu mày, nhịn không được thốt ra một tiếng cảm thán. Mặc dù lúc tiến vào nơi này, cũng đã dự cảm được, chuyến đi này sẽ không hề đơn giản. Nhưng tình hình trước mắt lại còn tệ hơn những gì hắn đã dự đoán rất nhiều. Hô Nhưng đúng lúc này, sự thay đổi đột ngột diễn ra. Mây đen quỷ dị trên bầu trời đột nhiên bắt đầu cuồn cuộn dữ dội, trong sự cuộn trào đó vậy mà bắt đầu biến đổi, cuối cùng ngưng tụ thành một khuôn mặt khổng lồ che phủ cả bầu trời. Khuôn mặt khổng lồ kia mang sắc thái cực kỳ quái dị, không ngừng biến hóa, căn bản không có hình dạng cố định, theo lý mà nói một khuôn mặt như vậy là vô cùng khủng bố, nhưng ba người Tiên Hải thiếu Vũ lại không có cảm giác như thế, ngược lại cảm thấy nó thần thánh vô cùng, uyển như thần linh vậy. Cảm giác áp bức này, không hề giống như những tên quái vật Hồng Mao lúc trước. Đồng thời, đôi mắt to lớn trên khuôn mặt khổng lồ kia, lúc này đang nhìn chằm chằm ba người Tiên Hải thiếu Vũ. "Lại là sự tồn tại như vậy sao?" Thấy trên hư không, khuôn mặt khổng lồ không ngừng biến đổi, che khuất cả bầu trời kia, ánh mắt Cô Tô đại nhân cũng không ngừng lóe lên. Nàng vốn cho rằng, Hắc Long trong Cửu Long Dị Tượng Cương đã là quái vật ẩn giấu trong Thánh Quang Thiên Hà. Nhưng con Hắc Long kia, nếu so với khuôn mặt khổng lồ kinh khủng trên hư không lúc này, thì đã không đáng để nhắc tới. Quái vật xuất hiện lúc này, đừng nói là bọn nàng, có lẽ những cao thủ hàng đầu của Tiên Hải Ngư Tộc, muốn đối phó vật này, cũng không dễ dàng gì. "Tiền bối, ngài là vị đại nhân mà Tật Phong Liệp Tộc đã nhắc đến?" Tiên Hải thiếu Vũ lên tiếng hỏi. Mặc dù đã hiểu rõ, thực lực đối phương mạnh hơn mình rất nhiều. Nhưng Tiên Hải thiếu Vũ lại không tỏ ra bối rối. "Từ Tật Phong Liệp Tộc mà đến sao?" Trên hư không, tiếng nói đục ngầu vô cùng, rung động trời đất lại một lần nữa vang xuống từ hư không. Khung cảnh đó giống như thần minh đang tra hỏi phàm nhân. "Vâng." Tiên Hải thiếu Vũ nói. "Đến đây để làm gì?" Khuôn mặt khổng lồ kinh khủng hỏi. "Muốn hỏi tiền bối, liên quan đến sự tình đã xảy ra trên người ba cô nương kia." Tiên Hải thiếu Vũ nói. "Thì ra là vì chuyện này." "Kiệt kiệt kiệt..." Đột nhiên, khuôn mặt khổng lồ kinh khủng kia lại phát ra một tràng tiếng cười. Tiếng cười kia hết sức quỷ dị, so với tiếng gào thét của những tên cự nhân tóc đỏ còn khiến người ta sởn gai ốc hơn. "Tiền bối, ngài cười gì?" Tiên Hải thiếu Vũ hỏi. "Chỉ vì cái lý do này mà đến đây chịu chết, thật ngu xuẩn." "Nhưng, ta có thể thành toàn cho ngươi." Âm thanh kia từ trên trời giáng xuống, Tiên Hải Hinh Nhi và Cô Tô đại nhân đều biến sắc. Lẽ nào đối phương lại muốn giết bọn họ?
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận