Tu La Võ Thần

Chương 602: Tái chiến

"Sao có thể, pháp trận của biểu ca Tiết Kiên lại bị phá rồi?" Đối mặt với một màn bất ngờ, sự biến đổi mang tính hài hước, đám người Tiết Nghị cảm thấy kinh hãi, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm không biết phải làm sao, đều bị dọa cho ngây người. "Chuyện gì đang xảy ra vậy, rõ ràng chỉ là trận kết giới màu lam, sao đột nhiên lại biến thành trận kết giới màu tím?" "Còn nữa, bàn tay khổng lồ đáng sợ kia là chuyện gì, vậy mà lại dễ dàng, liền phá tan trận pháp quái dị kia." Cùng lúc đó, đám người Tôn Y Hàm cũng đều mắt đẹp căng tròn, miệng nhỏ hơi hé, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn tràn đầy vẻ rung động khó tả, đều bị sự chuyển biến đột ngột làm cho chấn nhiếp. "Không ngờ rằng, thuật kết giới của hắn đã mạnh đến mức này, lại có thể dùng hai loại kết giới chi lực dung hợp bày trận, đánh lừa, ngay cả Tiết Kiên cũng bị lừa." Khương Uyển Thi một mực chăm chú nhìn vào vị trí bố trí trận pháp, nàng biết Sở Phong nhất định giở trò lừa gạt, nhưng lại không ngờ rằng lại dùng một cách hoàn mỹ đến thế, cho dù là nàng, cũng thật sự bị thủ đoạn của Sở Phong làm cho kinh ngạc. "Sư tỷ, ý của tỷ là gì, chẳng lẽ nói người đó, hắn thật sự là một vị giới linh sư áo bào tím?" Nghe Khương Uyển Thi nói vậy, đám người Tôn Y Hàm càng thêm hoảng hốt, bởi vì từ đầu đến cuối các nàng đều xem thường Sở Phong, càng không hề cảm thấy Sở Phong có thể là giới linh sư áo bào tím. "Ừ, hắn không chỉ đơn thuần là một vị giới linh sư áo bào tím, mà thuật kết giới của hắn, còn hơn ta rất nhiều, cũng như vậy, còn hơn cả Tiết Kiên." Khương Uyển Thi đưa ra câu trả lời khẳng định. "Trời ạ, hắn vậy mà lại lợi hại đến thế?" Biết được sự thật, chín nữ tử như Tôn Y Hàm đều không thể bình tĩnh, không khỏi lại lần nữa đưa đôi mắt tràn ngập kinh ngạc nhìn về phía Sở Phong, một lần nữa xem xét kỹ chàng thanh niên tuấn tú này. Tu vi Thiên Vũ lục trọng liền trở thành giới linh sư áo bào tím, đồng thời lại thành thục nắm giữ thuật kết giới, điều này nói rõ cái gì, đã không cần phải nói cũng biết. "Tiểu tử, ngươi lại là giới linh sư áo bào tím, vì sao giả bộ như giới linh sư áo lam?!" Tiết Kiên sớm đã kịp phản ứng, biết mình mắc lừa hắn, tức giận nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ ngầu, toát ra lửa giận và sát ý nồng đậm. "Lấy đạo của người, trả lại cho người thôi." Sở Phong khẽ cười, sau đó nói: "Ngươi thua rồi, lấy trung phẩm võ dược ra đi." "Hừ, có mệnh thắng, còn phải có mệnh dùng mới được." Trong khi nói, răng của Tiết Kiên va vào nhau ken két, nhưng vẫn là ném cho Sở Phong một viên trung phẩm võ dược, võ chi hoa quả. "Hắc, cái này không uổng công ngươi tốn sức, nếu ngươi không phục, kỳ thật chúng ta vẫn có thể so lại một lần." Sở Phong nhận lấy võ chi hoa quả, cười hắc hắc nói. "Ta cũng đang có ý này, bất quá lần này, ta không chỉ muốn cược võ dược trong tay ngươi, ta còn muốn tiếp tục cược mạng ngươi, ngươi có dám không?" Tiết Kiên nổi giận đùng đùng nói. "Muốn mạng của ta? Có thể, bất quá cứ như vậy, ngươi sẽ phải mang hai viên trung phẩm võ dược ra cược, ngươi có chứ?" Sở Phong rất là khinh thường hỏi. "Hừ, võ dược lão tử có rất nhiều, chỉ sợ ngươi mất mạng thôi" Tiết Kiên lạnh lùng hừ một tiếng, lòng bàn tay khẽ lướt qua túi càn khôn, một viên trung phẩm võ dược võ chi vuốt mèo lại xuất hiện trong tay. "Hắc, rất tốt, ra tay đi, hai viên võ chi vuốt mèo này của ngươi, ta đều nhận lấy!" Sở Phong tự tin cười, liền như thể hai viên trung phẩm võ dược đó đã là vật trong tay hắn. "Lần này, ta quyết định lấy cái mạng nhỏ của ngươi." Đã sớm hận Sở Phong đến tận xương tủy, giờ phút này Tiết Kiên không nói nhảm nữa, hắn vừa chuyển ý nghĩ, một đạo đại trận kết giới màu tím liền nổi lên, nhưng khi quan sát tỉ mỉ, mọi người không khỏi kinh hãi, bởi vì đây không phải là một đại trận kết giới bình thường, mà là một cánh đại môn giới linh. "Ô ngao ~~~~" Khi cánh đại môn giới linh này xuất hiện, một trận âm thanh sói khóc quỷ gào kinh khủng cũng từ bên trong cánh đại môn giới linh truyền ra. Ngay sau đó, một tầng khí thể màu lục đậm trào ra, tầng khí thể màu lục đậm kia vô cùng khủng bố, trong không trung không ngừng vặn vẹo biến hóa. Lúc thì hình thành một hình người, lúc thì hóa thành một cái miệng máu, lúc thì hiện ra đôi mắt đỏ như máu, chủ yếu nhất là, khí thể màu lục đậm này lại còn tản ra khí tức Thiên Vũ cửu trọng. "Giới linh Quỷ Linh Giới, lại là một con giới linh Quỷ Linh Giới Thiên Vũ cửu trọng." Khi thấy con giới linh này, mặt Khương Uyển Thi và những người khác đều biến sắc, bởi vì bọn họ dù thế nào cũng không ngờ rằng, Tiết Kiên thế mà lại không ngưng tụ pháp trận, mà trực tiếp sử dụng giới linh để đối đầu với Sở Phong. Giới linh và kết giới pháp trận hoàn toàn khác nhau, kết giới pháp trận dù mạnh đến đâu cũng vẫn chỉ là pháp trận, nhất là trong thời gian ngắn ngưng tụ pháp trận kết giới, nhìn uy thế thì có vẻ không tệ, cũng thực sự có chút tính công kích, nhưng trên thực tế vẫn không cách nào so sánh với một số võ kỹ mạnh mẽ. Mà giới linh thì lại càng không cần nói, đó chính là sinh mệnh thể nắm giữ lực lượng đặc thù, tuyệt đối không phải là kết giới pháp trận có thể chống lại được, một con giới linh Thiên Vũ cửu trọng, càng có thực lực trong chớp mắt có thể giết chết Sở Phong. Dù sao bản thân Sở Phong cũng chỉ là tu vi Thiên Vũ lục trọng, so với Thiên Vũ cửu trọng thì quả thực khác biệt một trời một vực, đây không còn là so tài thuật kết giới đơn giản nữa, mà là đối đầu võ lực chân chính, đọ thực lực bản thân. "Người quái dị, ngươi chơi xấu, đã nói là so tài thuật kết giới, sao có thể triệu hồi giới linh! ! !" Thấy tình hình không ổn, đám tỷ muội Tôn Y Hàm vội vàng chỉ vào Tiết Kiên lớn tiếng trách cứ. "Hừ, chẳng lẽ giới linh không phải là một loại thuật kết giới sao? Nếu không phải giới linh sư, thì có tư cách triệu hồi giới linh à? Cô nương Khương ngược lại là phân xử thử xem, giới linh có tính là giới linh chi thuật không?" Tiết Kiên lạnh lùng hừ một tiếng, lớn tiếng hỏi. Mà giờ phút này, Khương Uyển Thi lại nhíu mày, trên mặt mang một biểu cảm khó nói, nhưng cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ gật nhẹ đầu, nói: "Tính!" "Vậy thì không cần nói nhảm nữa." Tiết Kiên lại một lần nữa hừ lạnh, sau đó nhìn về phía Sở Phong, chợt quát: "Tiểu tử, ngươi chịu chết đi." "Ô ngao ~~~~~" giờ phút này, con giới linh Quỷ Linh Giới nổi giận gầm lên một tiếng, liền hóa thành một đạo lưu quang màu lục đậm, âm thầm mang theo uy thế khủng khiếp, bay vụt về phía Sở Phong. "Sư tỷ phải làm gì?" Thấy vậy, đám người Tôn Y Hàm vô cùng khẩn trương, biết được Sở Phong thiên phú bất phàm, các nàng cũng không muốn Sở Phong cứ như vậy mà chết vô ích. "Yên lặng theo dõi sự thay đổi, thời khắc cần thiết ta sẽ ra tay." Khương Uyển Thi miệng thì nói yên lặng theo dõi sự thay đổi, nhưng khi nói thì thân thể mềm mại đã nhảy lên, lao về phía Sở Phong, bởi vậy có thể thấy, nàng còn khẩn trương cho tính mạng của Sở Phong hơn ai hết. "Hừ, hôm nay ai cũng cứu không được hắn, Lục Quỷ, giết cho ta tiểu tử này, lão tử sẽ thưởng ngươi một bữa tiệc bản nguyên! ! !" Tiết Kiên cao giọng quát. "Kiệt kiệt kiệt..." "Tiết Kiên ngươi phải giữ lời đấy, đầu người trên cổ tiểu tử này, bản quỷ vương lấy rồi." Con giới linh Quỷ Linh Giới cười dữ tợn điên cuồng, sau đó thân thể biến hóa một trận, hóa thành hình người cao lớn mấy mét, chỉ bất quá nó có răng nanh răng nhọn, hai mắt sáng rực, tay cầm vũ khí sắc nhọn, vô cùng đáng sợ. Chủ yếu nhất là, tốc độ của nó giờ phút này cũng đã tăng lên gấp bội, đã vượt xa tốc độ của Khương Uyển Thi, cơ hồ trong nháy mắt đã đến trước mặt Sở Phong. "Chết tiệt!" Thấy tình hình không ổn, Khương Uyển Thi cũng tức giận quát một tiếng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ kinh hoàng và không cam lòng. Chỉ có điều, ngay khi Khương Uyển Thi và những người khác trong lòng run sợ, đều cảm thấy Sở Phong đại nạn đã đến, Sở Phong lại hơi cười một tiếng, sau đó nói: "Đản Đản, đến lượt ngươi ra sân!"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận