Tu La Võ Thần

Chương 393: Điên cuồng người trẻ tuổi

Sau khi đạt được thỏa thuận với Sở Phong, đám người Giới Diêm bắt đầu dùng thủ đoạn đặc biệt để truyền tin về thế lực của mình, phái người nhanh chóng điều động huyền châu về Chí Tôn sơn trang. Để phòng ngừa mọi bất trắc, họ còn chuẩn bị các phương án dự phòng, đảm bảo rằng trong vòng mười ngày, sẽ thu đủ cho Sở Phong một trăm lẻ năm vạn viên huyền châu.
Trong khi đám người Giới Diêm bận tối mắt tối mũi, Sở Phong lại nhàn nhã tự tại, cùng Từ Trọng Vũ và Cố Bác, cùng những người đồng trang lứa trong giới linh công hội, lúc thì bày tiệc rượu vui vẻ, lúc thì đánh cờ trò chuyện. Thậm chí còn cùng những nữ đệ tử Chí Tôn sơn trang không rõ tình hình, uống rượu vui đùa, chơi quên cả trời đất, tiêu sái tự tại vô cùng. Những kẻ ngày đêm núp trong bóng tối theo dõi Sở Phong chỉ biết chửi mắng trong lòng.
Sau vài ngày như vậy, cuối cùng cũng đến thời khắc quan trọng nhất của đại hội thông gia. Tất cả những người tham gia đại hội trước đó lại tụ tập trên đỉnh núi này. Đồng thời, cả những nhân vật cấp tông chủ vẫn luôn ẩn mình trong bóng tối cũng lần lượt lộ diện, khiến mọi người kinh ngạc thán phục và reo hò không ngớt. Những người không rõ chân tướng còn cho rằng Chí Tôn sơn trang có mặt mũi lớn, mới có thể mời được toàn bộ các bá chủ cấp nhân vật đến cổ vũ cho họ.
Theo quy tắc đã đặt ra trước đó của đại hội thông gia, các mỹ nữ tham gia bắt đầu công khai nói ra ý trung nhân của mình. Chỉ cần ý trung nhân đồng ý, hai người sẽ thông gia thành công. Không thể không nói, Sở Phong có duyên với phụ nữ rất tốt, vậy mà trở thành người được hoan nghênh nhất, chỉ sau Giới Thanh Minh và Từ Trọng Vũ. Trong số hàng trăm cô gái, có đến bảy người công khai tỏ tình với Sở Phong, nói nguyện ý cùng hắn kết thành phu thê, mong hắn đưa họ rời đi.
Tình huống này khiến Sở Phong kinh ngạc, khiến người khác ngưỡng mộ, nhưng lại khiến Đường Nhất Tu, Bạch Vân Phi, Tống Thanh Phong, Lưu Tiêu Diêu... những kẻ tự cho mình là siêu phàm tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Bởi vì họ không thể ngờ được, trong việc so kè mị lực, bọn họ lại thua một tiểu tử vắt mũi chưa sạch mà họ vẫn luôn xem thường.
Nhưng điều khiến mọi người khó hiểu nhất là, khi đối mặt với lời tỏ tình của bảy mỹ nữ, Sở Phong lại lần lượt từ chối, không đồng ý với ai cả. Kết quả này khiến hiện trường xôn xao, dấy lên một làn sóng lớn.
Tuy nhiên, so với Sở Phong, vẫn còn một người khác gây bất ngờ hơn, đó chính là tiểu mỹ nữ Linh, người được quan tâm nhất trong đại hội thông gia này. Tử Linh, người được vô số người coi là thánh nữ và mong đợi, vậy mà lại kiên quyết không xuất hiện, lấy lý do bế quan tu luyện để từ chối tham gia đại hội thông gia. Đồng thời, nàng còn nhờ người thay mình tuyên bố một tin, đó là trong lòng nàng đã có người mình thích. Chỉ có điều người đó là ai thì phải đến khi xuất quan, nàng sẽ tự mình nói cho mọi người biết.
Trước tình huống này, Chí Tôn sơn trang cũng tỏ vẻ bất lực. Dù sao, thân phận của Tử Linh đặc thù, họ rất khó yêu cầu hay mệnh lệnh nàng. Để tỏ lòng áy náy, Chí Tôn sơn trang đã giữ lại tất cả những người tham gia đại hội, ở thêm một thời gian nữa, cho đến khi Tử Linh xuất quan và công bố người mình thích, họ mới rời đi.
Không thể không nói, Tử Linh có nhân khí cực kỳ lớn. Gần như chín phần mười nam nhân đều chọn ở lại, muốn được tận tai nghe Tử Linh tuyên bố ý trung nhân, và cũng muốn được ngắm thêm vị tiểu mỹ nhân tuyệt thế này. Đương nhiên, vẫn còn rất nhiều người đang mơ một giấc mộng đẹp, hy vọng mình là người trong lòng của Tử Linh, mong nàng sẽ cùng mình kết thành phu thê.
Sau đó, lại mấy ngày nữa trôi qua, chỉ còn một ngày là đến thời hạn ước định. Nghe nói, Giới Diêm và những người khác đã chuẩn bị gần xong, gần như đã đủ một triệu huyền châu.
Vào chính ngày hôm đó, Cao Kỳ Chí, phó hội trưởng giới linh công hội, người từng đồng ý giúp Sở Phong một vài chuyện, đã đến nơi ở của hắn. "Sở Phong tiểu hữu, đây là những thứ ngươi cần, do chính lão nhân ta bế quan luyện chế trong những ngày qua." Cao Kỳ Chí đưa cho Sở Phong một túi càn khôn.
Sau khi kiểm tra, Sở Phong thấy trong túi càn khôn có hai viên thuốc và hai mươi ba đạo phù công kích đặc thù. Viên cấm dược này rất bá đạo, là cấm dược đáng sợ nhất mà Sở Phong từng thấy. Nếu hắn nuốt viên cấm dược này, tu vi hẳn sẽ tăng liên tiếp bốn cấp, tiến vào Huyền Vũ thất trọng cảnh giới. Như vậy, khi kết hợp với lôi đình trong huyết dịch, tu vi của Sở Phong sẽ đạt đến Huyền Vũ cửu trọng. Ở Huyền Vũ cửu trọng, với kì binh trong tay, Sở Phong tự nhẩm tính cũng biết lúc đó hắn khủng bố đến mức nào.
Ngoài viên cấm dược bá đạo này, còn có một viên thuốc chữa thương, hiển nhiên do phó hội trưởng Cao chuẩn bị riêng cho Sở Phong. Ông biết Sở Phong muốn làm gì, nên cố ý chuẩn bị viên thuốc này, vì khi tác dụng phụ của cấm dược bùng nổ, viên thuốc sẽ phần nào xoa dịu, có thể làm chậm cơn đau do phản phệ.
Hai mươi ba đạo phù công kích kia càng lợi hại hơn, uy lực ẩn chứa bên trong phi thường khủng bố, không những tùy tiện phá vỡ kết giới màu lam mà nếu thiên vũ cảnh cường giả trúng phải đòn công kích này, chỉ sợ lành ít dữ nhiều, thậm chí tan thành mây khói. Phù công kích như vậy, giới linh sư áo lam bình thường căn bản luyện không ra, nhất định phải là cao thủ đỉnh cao, có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, đồng thời thực lực cực cao, sử dụng kết giới chi lực cực kỳ khéo léo mới có thể làm được.
"Đa tạ Cao hội phó đã vất vả, ân tình này Sở Phong ghi nhớ trong lòng, sau này chắc chắn báo đáp." Sở Phong nhìn kỹ Cao hội phó, phát hiện vị lão nhân này trong mấy ngày ngắn ngủi mà đã già đi rất nhiều. Hai mắt ông hóp lại, vô thần, khuôn mặt cũng tái nhợt, như người mắc bệnh nặng. Sở Phong không cần nghĩ cũng biết, vì sao Cao hội phó trở nên tiều tụy như vậy. Chắc hẳn là vì giúp Sở Phong luyện chế những thứ này mà đã hao phí quá nhiều tinh lực, thậm chí tổn hại cả tuổi thọ của mình, có thể nói nỗ lực vô cùng lớn.
"Sở Phong tiểu hữu, ngàn vạn lần đừng nói như vậy, thân là phó hội trưởng giới linh công hội, mà không bảo vệ được ngươi, lão phu hổ thẹn trong lòng a." Cao hội phó bất đắc dĩ thở dài một tiếng, mặt đầy hổ thẹn.
"Phó hội trưởng, giới linh công hội thật sự là một thế lực rất tốt. Mặc dù ta ở lại giới linh công hội không lâu, nhưng rất nhiều người ở giới linh công hội đã cho ta một cảm giác thân thuộc." "Lấy ngài mà nói, vốn cùng ta không thân chẳng quen, nhưng chỉ vì ta là một thành viên của giới linh công hội mà ngài đã làm nhiều việc vì ta. Sở Phong thật sự cảm kích từ tận đáy lòng, cho nên, ngài tuyệt đối đừng nên cảm thấy hổ thẹn." "Bởi vì, người nên hổ thẹn là ta Sở Phong, ta là ai, trong lòng ta rõ ràng nhất, ta chỉ là một người làm việc không nghĩ đến hậu quả, cực kỳ nóng nảy, thích gây chuyện, không ai có thể giúp ta giải quyết mọi việc. Vì không ai gánh hết nổi."
"Nhưng ta Sở Phong có bản sự gây tai họa, thì cũng có bản sự thu dọn tàn cuộc, ta dựa vào chính ta, cũng có thể sống rất tốt.""Cho nên, ngài cứ yên tâm đi, ngày mai ta nhất định sẽ rời đi nơi đây an toàn, bọn họ không giữ được ta đâu, chỉ có thể trả giá đắt cho sự tham lam của mình." Sở Phong nói một cách chắc chắn, khi nói lời này, trên mặt hắn tràn đầy tự tin.
Nhìn Sở Phong như vậy, Cao hội phó thích nhiên cười, nói: "Không thể không nói, ngươi là người trẻ tuổi điên cuồng nhất mà ta từng thấy, nhưng tương tự, ngươi cũng là người trẻ tuổi mà ta thưởng thức nhất."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận