Tu La Võ Thần

Chương 5831: Hố hắn

"Chương 5831: Hố hắn"
"200 triệu?"
"Sao lại lập tức nâng cao như vậy?"
"Thứ này làm sao có thể đáng giá 200 triệu a?"
Nghe được mức giá này, phản ứng đầu tiên của đám người là cảm thấy không bình thường. Mức giá này đã vượt xa giá tiền thông thường của mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần.
Nhưng rất nhanh, lại có người phản ứng lại. Bọn hắn đã nhận ra có gì đó không đúng.
"Không đúng, thanh âm này, là thanh âm vừa rồi đã cộng hưởng với Tạo Phúc Hậu Bối Trận, cái tồn tại thần bí đó."
"Người này quan sát quá lợi hại, đến cả Võ Giả thương hội cũng không có cách nào sửa chữa Tạo Phúc Hậu Bối Trận, vậy mà hắn trong thời gian ngắn, liền nhìn ra phương pháp chữa trị."
"Lẽ nào, hắn có thể nhìn ra bên trong mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần này, có chứa thẻ tre Phong Thần thật sự?"
"Vậy nói cách khác, hắn gần như chắc chắn, bên trong đây chính là thẻ tre Phong Thần thật."
"Cho nên mới báo ra cái giá cao như vậy."
Mức giá 200 triệu này, thật sự là Sở Phong báo. Dù cho Sở Phong có ngụy trang thanh âm, nhưng trong phòng đấu giá từ đầu đến cuối đều là thanh âm này, nên mọi người đều biết đó là hắn.
Mà những người đã kịp phản ứng, vậy từ trạng thái đứng ngoài quan sát, trở nên sốt ruột, ngứa ngáy cả người. Chỉ là mức giá này quá cao, bọn họ hiện tại cơ bản là có tâm mà không có lực.
"Thánh cấp trưởng lão đại nhân."
Trong phòng khách quý của Thất Giới Thánh Phủ, các vị trưởng lão nhìn về phía Thánh cấp trưởng lão, Giới Phong Dạ.
Những người khác có thể đoán được, Giới Phong Dạ đương nhiên cũng đoán ra được. Nhưng hắn lại lắc đầu: "Vượt qua một trăm triệu là không mua."
Thấy thái độ của hắn kiên quyết như vậy, các vị trưởng lão cũng không dám khuyên nhiều. Dù sao bọn họ chỉ là người đi theo, chuyện này vốn là do Thánh cấp trưởng lão quyết định.
"250 triệu!!"
Ngay lúc này, tên thanh niên kia lại lần nữa ra giá.
"250 triệu, đây cũng quá nhiều tiền a?"
"Chẳng lẽ bọn hắn cũng xác định được, mảnh vỡ này là thẻ tre Phong Thần thật?"
Thấy thanh niên bên kia cũng một mực phải lấy được nó, mọi người cảm thấy thanh niên kia, nhất định cũng đã xác định. Nếu không có tiền nhiều hơn nữa, cũng không có thể tiêu xài như vậy.
"Ba trăm triệu." Sở Phong lần nữa lên tiếng.
Giờ phút này, thanh niên kia cũng không có lập tức báo giá.
"Còn ai cạnh tranh không, nếu không có thì mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần này, sẽ được bán với giá ba trăm triệu thương hội nguyên bảo."
"Ba..."
"Hai..."
Lúc mỹ nữ trưởng lão trên đài đấu giá bắt đầu đếm ngược, tên thanh niên kia lần nữa lên tiếng: "Ba trăm triệu một triệu."
Nghe thấy mức giá này, khóe miệng Sở Phong thì nhếch lên một nụ cười, cũng không có ý định báo giá thêm.
"Sở Phong huynh đệ, vì sao không tiếp tục báo giá?"
"Ngươi cứ báo tiếp đi, nếu không đủ tiền ta sẽ đưa ngươi, cái thẻ tre Phong Thần này thuộc về ngươi." Thấy Sở Phong không cạnh tranh nữa, cho là Sở Phong không đủ tiền, Tiên Hải Thiếu Vũ liền vội vàng lên tiếng.
"Thiếu Vũ huynh, đầu ngươi to cỡ nào vậy, hơn ba trăm triệu để mua một thẻ tre bình thường?" Sở Phong ngẩng đầu lên nói.
"Thẻ tre bình thường?"
"Ngươi...ngươi nói mảnh vỡ đó không phải thẻ tre Phong Thần, mà là thẻ tre bình thường?" Tiên Hải Thiếu Vũ lộ vẻ kinh ngạc.
Ngay cả Tiểu Ngư Nhi, đôi mắt đẹp cũng trợn to: "Đại ca ca, huynh nhìn ra rồi sao?"
"Ta thấy trong những truyền thuyết về mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần, cái thứ hai là đáng tin nhất."
"Cái gọi là mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần, chính là bị người giả mạo, dùng để lừa gạt người."
"Mà người giả mạo thẻ tre Phong Thần này, hẳn là do Giới Linh Đại Đế gây ra." Sở Phong nói.
"Giới Linh Đại Đế, giới linh sư mạnh nhất thời kỳ Viễn Cổ?" Hiển nhiên Tiên Hải Thiếu Vũ cùng Tiểu Ngư Nhi cũng từng nghe qua danh hào Tần Cửu của Giới Linh Đại Đế.
"Đúng, chính là người đó."
"Trong một lần tình cờ, ta từng có được truyền thừa của vị đại nhân đó, đối với một vài thủ đoạn của hắn cũng có chút hiểu biết."
"Mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần này rất giống bút tích của hắn."
"Hơn nữa vì ta cũng có thẻ tre Phong Thần trên người, nên ta có thể kết luận, bên trong đó là thẻ tre bình thường." Sở Phong nói.
"Vậy nên... ngươi cố ý ra giá."
"Ngươi đang hố bọn họ." Tiên Hải Thiếu Vũ phản ứng lại.
Sở Phong không trả lời, nhưng cũng lộ ra một nụ cười khẳng định.
"Sở Phong huynh đệ, ngươi thật là xấu nha, nhưng mà ta thích." Tiên Hải Thiếu Vũ liếc mắt, lộ ra nụ cười bỉ ổi.
"Hố tốt, đám người kia đúng là thiếu bị hố, đại ca ca ngươi thật lợi hại."
Biết được chân tướng, Tiểu Ngư Nhi cũng vô cùng cao hứng, khen Sở Phong, nhưng quay đầu lại nhìn về phía Tiên Hải Thiếu Vũ.
"Nhưng mà ca, sao huynh lại cười bỉ ổi như vậy, giống như tên biến thái."
"Mới ngày đầu quen ta à, trước mặt ngươi cùng Sở Phong huynh đệ, ta còn không được thể hiện bản chất thật của mình sao?" Tiên Hải Thiếu Vũ nói.
"Đương nhiên có thể." Sở Phong nói.
Thấy thế, Tiểu Ngư Nhi liền kéo Sở Phong ra xa, đứng cách Tiên Hải Thiếu Vũ một khoảng nhất định.
"Đại ca ca, huynh cẩn thận anh ta một chút, anh ta thật biến thái, anh ta thích xem mấy cái đồ...đồ không tốt." Tiểu Ngư Nhi nói.
"Ta biết rồi." Sở Phong nói.
"Tiểu Ngư Nhi nhất thời không biết nên diễn đạt như thế nào. Mà Tiên Hải Thiếu Vũ lại nói: "Ngươi có phải cảm thấy, bọn chúng đã hết mức rồi, không ra được cái giá cao hơn nữa?"
"Ừ, nếu còn ra thêm, chúng ta mới là coi tiền như rác." Sở Phong nói.
"Quả là có lý." Tiên Hải Thiếu Vũ cười càng gian xảo hơn.
Mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần, chính là vật phẩm áp trục trong buổi đấu giá lần này. Khi thẻ tre Phong Thần đã được bán ra thành công, buổi đấu giá coi như kết thúc.
Nhưng ngay sau khi buổi đấu giá kết thúc, cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra, chính là mỹ nữ trưởng lão đi tới.
"Vị đại nhân này, trưởng lão chủ trì có lời mời." Mỹ nữ trưởng lão hỏi Sở Phong.
"Có chuyện gì?" Sở Phong hỏi.
"Là liên quan đến Tạo Phúc Hậu Bối Trận." Mỹ nữ trưởng lão nói.
"Vậy làm phiền trưởng lão dẫn đường." Ba người Sở Phong đi theo mỹ nữ trưởng lão kia ra ngoài.
Lúc này bên ngoài, những nhân vật lớn trong các phòng khách quý, cũng đều từ phòng khách quý đi ra, đang chuẩn bị rời đi.
Trùng hợp thay, cách Sở Phong bọn họ gần nhất là một đám người mặc trường bào giới linh bằng vải bố bình thường. Chính là nhóm người thanh niên kia.
"Vừa nãy là ngươi tranh giá với ta sao?"
"Sao không ra giá nữa, không có tiền sao?"
"Với chút thực lực này của ngươi, cũng dám tranh với ta?"
Thanh niên kia nhìn thấy Sở Phong, chủ động mở miệng, lời nói tỏ rõ vẻ đắc ý và khiêu khích. Rõ ràng chuyện lúc nãy, đã khiến hắn để bụng trong lòng, nay thấy có cơ hội, tự nhiên muốn chế giễu Sở Phong một phen.
Thấy thanh niên lại đi tìm Sở Phong gây sự, một vài người liền không vội rời đi, dù thân phận của bọn họ là như vậy, nhưng cũng rất thích xem náo nhiệt.
"Đúng là không nhiều tiền bằng ngươi, ném hơn ba trăm triệu thương hội nguyên bảo, mua một mảnh thẻ tre bình thường." Sở Phong nói.
Mà lời này vừa nói ra, mọi người lập tức xôn xao: "Thẻ tre bình thường?"
"Ta không nghe lầm chứ, hắn có ý gì, hắn nói mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần đó, bên trong là thẻ tre bình thường sao?"
Câu nói này vừa truyền ra, khiến người vây xem càng lúc càng đông, đến cả những người đã đi xa, cũng quay trở lại. Thậm chí người của Thất Giới Thánh Phủ, cũng ở phía xa quan sát. Nếu như thật sự là thẻ tre bình thường, vậy thì tên thanh niên kia quá thảm rồi.
Lúc này Sở Phong, liền nhìn về phía mỹ nữ trưởng lão.
"Vị trưởng lão này, đã bán đấu giá rồi, không có cách nào trả lại sao?"
"Một khi đã bán ra thì không thể trả lại." Mỹ nữ trưởng lão nói.
"Vậy thì tốt, các ngươi không lỗ." Sở Phong cười nói.
Nhưng tên thanh niên kia thì không cam tâm, nổi giận với Sở Phong nói:
"Trò hề, ngươi nói là bình thường, là bình thường à? Ngươi cho rằng mình là Hỏa Nhãn Kim Tinh chắc?"
"Người khác không thấy được mà ngươi thì thấy được à?"
"Có phải là bình thường hay không, bây giờ mở ra xem chẳng phải sẽ biết?" Sở Phong hỏi.
"Hủy thì hủy." Vừa nói, thanh niên liền lấy mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần ra, trực tiếp thi triển gỡ bỏ trận pháp.
Dưới gỡ bỏ trận pháp, những vật chất đặc biệt bám trên mảnh vỡ thẻ tre Phong Thần bắt đầu tán đi. Rất nhanh toàn bộ lộ ra.
Mà giờ khắc này, đừng nói tên thanh niên kia, những người đồng hành với hắn cũng đều ngây người ra, như thể hóa đá. Bởi vì cái kia... thật sự chỉ là một mảnh thẻ tre bình thường. Ngoài việc cổ xưa, là đồ viễn cổ ra, thì không có gì đặc biệt.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận