Tu La Võ Thần

Chương 4591: Tức đến phun máu!

Chương 4591: Tức đến phun máu!
"Bất quá, lão phu có một điều kiện."
"Cháu nội ta, Thánh Quang Vũ, vẫn đang ở trong tay Sở Phong làm con tin."
"Ta có thể thả Sở Phong, nhưng Sở Phong phải giao Thánh Quang Vũ ra trước." Thánh Quang Huyền Dạ nói.
"Sở Phong tiểu hữu, Thánh Quang Vũ kia có thật sự ở trong tay ngươi không?" Cửu Hồn Quế Chi hỏi Sở Phong.
"Đúng là trong tay ta, ta cũng có thể thả Thánh Quang Vũ đi."
"Nhưng ta muốn nói rõ một chút, ta chưa từng giết tộc nhân Thánh Quang nhất tộc nào, càng chưa cướp đoạt chí bảo tu luyện của Thánh Quang nhất tộc."
"Thánh Quang nhất tộc xem ta là uy hiếp, cố ý hãm hại ta."
"Hôm nay nếu không phải mạng ta, Sở Phong này, lớn, có quý nhân tương trợ, tính mệnh của ta chắc chắn phải chôn vùi ở đây."
Lời Sở Phong vừa nói ra, đám người nghị luận xôn xao.
Bọn họ kinh ngạc, nhưng không phải kinh ngạc về những chuyện Sở Phong nói.
Bởi vì không cần Sở Phong nói, kỳ thật rất nhiều người cũng đã đoán được, Sở Phong bị vu oan, hắn bình yên vô sự, không thể nào đi đối địch với Thánh Quang nhất tộc.
Mà mọi người kinh ngạc là Sở Phong gan lớn như vậy, rõ ràng mình vẫn còn trong khống chế của Thánh Quang nhất tộc, thế mà dám tranh luận với Thánh Quang nhất tộc.
"Sở Phong, ngươi còn có phải là đàn ông hay không, thế mà dám làm không dám nhận?"
Quả nhiên, lời này của Sở Phong vừa nói ra, lập tức rước lấy sự phản bác của các tộc nhân Thánh Quang nhất tộc.
Nhưng Sở Phong lại không sợ, ngược lại cười lạnh: "Cái chuyện vu oan người khác, nói như thật, các ngươi Thánh Quang nhất tộc thật quá đàn ông."
"Sở Phong, ngươi thật cho rằng chúng ta không dám giết ngươi sao?"
Mấy vị trưởng lão Thánh Quang nhất tộc dùng ánh mắt âm lãnh nhìn Sở Phong.
Mặc dù bọn họ e ngại Cửu Hồn Thánh tộc, nhưng cũng khó mà nhẫn nhịn việc Sở Phong vũ nhục Thánh Quang nhất tộc của họ.
Dù sao, nơi này chính là Thánh Quang thiên hà, là lãnh địa của Thánh Quang nhất tộc.
"Các ngươi thử động đến hắn một chút xem?"
Nhưng đúng lúc này, giọng nói của Tiên Miêu Miêu cũng vang lên.
Giọng nói của Tiên Miêu Miêu không lớn lắm, nhưng khi mọi người nhìn thấy vị công chúa ngọt ngào này, đều có thể cảm nhận được sự phẫn nộ trên mặt nàng, trong mắt nàng.
Chỉ cần nhìn khuôn mặt phẫn nộ đó, mọi người đều biết, vị công chúa đến từ Cửu Hồn Thánh tộc này, có quan hệ tuyệt đối không hề đơn giản với Sở Phong.
Nếu không có quan hệ tốt, sẽ không quan tâm đến sự an nguy của Sở Phong như vậy.
"Sở Phong tiểu hữu, ngươi giao Thánh Quang Vũ ra, ta đảm bảo ngươi bình an."
Ngay sau đó, Cửu Hồn Quế Chi cũng lên tiếng.
Trong tình huống này, Sở Phong cũng không tiếp tục tranh luận với Thánh Quang nhất tộc nữa.
Kỳ thật, hắn vốn không muốn tranh cãi, nhưng hắn cũng không để Thánh Quang nhất tộc tùy ý chụp mũ lên đầu mình.
Hắn nói ra những gì mình muốn nói là đủ rồi, về phần mọi người tin hay không, vậy thì tùy ý bọn họ.
Sau đó, Sở Phong cho Cửu Hồn Quế Chi biết tung tích của Thánh Quang Vũ.
Rồi Cửu Hồn Quế Chi phái người đi tìm, đem Thánh Quang Vũ từ trong trận pháp giải cứu ra, đưa đến trước mặt Thánh Quang nhất tộc.
"Cái này! ! !"
Chỉ là khi Thánh Quang Vũ xuất hiện trước mặt mọi người, đừng nói Thánh Quang nhất tộc tức giận không thôi, ngay cả những người vây xem cũng không bình tĩnh được.
Bộ dáng của Thánh Quang Vũ có thể dùng chữ "thảm" để hình dung.
Toàn thân hắn máu me, đầy vết thương, ngay cả thần sắc cũng có chút hoảng hốt, giống như tinh thần không ổn định, không chỉ có thân thể không ngừng run rẩy, mà trên mặt còn đầy vẻ sợ hãi, miệng thì cứ lảm nhảm...
"Ta sai rồi, ta thật sai rồi, tha cho ta đi, tha cho ta đi..."
"Ta cầu xin ngươi, tha cho ta đi."
Nhìn thấy bộ dạng của hắn, mọi người hoàn toàn có thể tưởng tượng được hắn đã bị tra tấn như thế nào.
"Sở Phong, ta muốn giết ngươi."
Rất nhiều người của Thánh Quang nhất tộc khó mà nhịn được cơn giận trong lòng, nhao nhao rút binh khí ra, muốn diệt trừ Sở Phong.
Bọn họ nói Sở Phong giết người cướp của là vu oan.
Nhưng bây giờ, Thánh Quang Vũ mình đầy thương tích, tinh thần hoảng hốt lại là sự thật, chuyện này đương nhiên khiến bọn họ khó mà chấp nhận được.
Dù sao đây chính là Thánh Quang Vũ, thân phận của hắn tôn quý biết bao.
Hắn không chỉ là thiếu gia của Thánh Quang nhất tộc mà còn là cháu trai ruột của Thánh Quang Huyền Dạ nữa!
Một người cao quý như Thánh Quang Vũ lại bị Sở Phong tra tấn đến thành bộ dạng này, người của Thánh Quang nhất tộc sao có thể chịu được?
Chỉ là, bọn họ lại không thể làm bị thương Sở Phong, bởi vì ngay khi bọn họ rút binh khí ra, một luồng sức mạnh liền bảo vệ Sở Phong.
Mà luồng sức mạnh đó, lại là của tộc trưởng Thánh Quang nhất tộc, Thánh Quang Huyền Dạ.
"Tất cả im lặng cho ta."
Lúc Thánh Quang Huyền Dạ gầm lên, gân xanh trên mặt hắn cũng nổi hết cả lên.
Nhìn thấy cháu trai mình biến thành cái dạng này, không ai phẫn nộ hơn hắn.
Nhưng dù sao hắn đã đồng ý với Cửu Hồn Quế Chi, chỉ cần Sở Phong giao ra Thánh Quang Vũ, bọn họ sẽ thả Sở Phong, nếu bây giờ đổi ý, vậy thì không còn là ân oán giữa hắn và Sở Phong nữa, mà là ân oán với Cửu Hồn Thánh tộc.
Cuối cùng, Thánh Quang Huyền Dạ thả Sở Phong đi, giao vào tay Cửu Hồn Quế Chi.
"Tộc trưởng Thánh Quang, ta hy vọng các ngươi không chỉ thả Sở Phong tiểu hữu hôm nay mà còn về sau cũng không nên tìm hắn gây sự."
"Cho dù Sở Phong tiểu hữu đã làm gì hay không làm gì, ân oán giữa các ngươi cũng coi như là chuyện cũ."
"Không biết tộc trưởng Thánh Quang, nể mặt Sở Phong tiểu hữu là bạn tốt của công chúa nhà ta, có thể nể mặt Cửu Hồn Thánh tộc lần này hay không?"
Câu nói này của Cửu Hồn Quế Chi khiêng Cửu Hồn Thánh tộc ra, rõ ràng là đang dùng danh tiếng của Cửu Hồn Thánh tộc để đảm bảo an toàn cho Sở Phong.
"Trưởng lão Quế Chi, hôm nay lão phu đã nể đủ mặt mũi Cửu Hồn Thánh tộc rồi."
"Chuyện đã qua, lão phu có thể bỏ qua, nhưng nếu Sở Phong này dám đến gây phiền phức cho Thánh Quang nhất tộc ta nữa, lão phu tuyệt không dễ dàng tha thứ."
Thánh Quang Huyền Dạ vừa nói xong liền phất tay áo, dẫn theo mọi người của Thánh Quang nhất tộc đi về doanh địa.
Về đến nơi đóng quân, các tộc nhân của Thánh Quang nhất tộc đều nén một bụng lửa giận, tại chính lãnh địa của mình, phát sinh loại chuyện này, đối với bọn họ mà nói chính là sự nhục nhã lớn.
Nhưng dù phẫn nộ, cũng không ai dám nói gì.
Bởi vì sắc mặt của Thánh Quang Huyền Dạ dị thường âm trầm, bọn họ không dám nói, sợ chọc giận vị tộc trưởng đại nhân này.
Bọn họ đều biết tính cách của vị tộc trưởng này, nếu lúc hắn nổi giận mà đi chọc vào thì chẳng khác gì tự tìm đường chết.
Phụt...
Nhưng bỗng nhiên, Thánh Quang Huyền Dạ há to miệng, một ngụm máu tươi từ miệng phun ra.
Kẻ mạnh nhất ở Thánh Quang thiên hà lại phun ra máu tươi.
Nhưng mọi người biết, Thánh Quang Huyền Dạ không bị thương, hắn bị tức, tức đến nỗi lửa giận bốc lên trong lòng, tức đến phun máu tươi!
Chuyện này là lần đầu tiên xảy ra tại Thánh Quang thiên hà.
"Tộc trưởng đại nhân..."
Thấy vậy, các cường giả của Thánh Quang nhất tộc vội vàng nghênh đón, vừa lo lắng lại vừa đau lòng.
Đây là tộc trưởng đại nhân của họ, người thống trị Thánh Quang thiên hà, có khi nào phải chịu sự ủy khuất thế này đâu?
"Cút ngay."
Nhưng Thánh Quang Huyền Dạ lại phất tay áo, đánh lui tất cả những người tới gần.
Sau đó hắn nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi, từng chữ từng chữ nói: "Sở Phong, nếu ta không lấy mạng chó của ngươi, ta không xứng làm tộc trưởng!!!"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý)
Bạn cần đăng nhập để bình luận