Tu La Võ Thần

Chương 2473: Đương kim thế cục

"Chương 2473: Thế cục hiện tại"
"..."Ba chữ Hồng Điệp Hội vừa thốt ra, sắc mặt của đám người Lưu Tiểu Lỵ lập tức biến đổi. Đó là một loại biểu hiện kinh hãi, dù sao việc bọn họ đổi tên đều có nguyên nhân, mà theo lý, ba thế lực lớn của Hồng Điệp Hội không nên biết nhiều về việc này mới đúng. Dù kinh hãi, nhưng Lưu Tiểu Lỵ đối mặt với người trước mắt có thân phận không rõ, lại vô cùng mạnh mẽ, cao nhân thần bí, vẫn không dám tỏ ra chút bất kính nào, ngược lại vô cùng cung kính hỏi:
"Tiền bối, ngài...ngài rốt cuộc là ai, sao ngài có thể biết Hồng Điệp Hội?"
"Ngươi nói xem, tại sao ta biết Hồng Điệp Hội?" Sở Phong vừa nói vừa tháo mũ trùm trên đầu, lộ rõ chân dung.
"Sở Phong? !" Khi nhìn thấy khuôn mặt Sở Phong, đừng nói Lưu Tiểu Lỵ, mà ngay cả những người phía sau cũng đều kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm. Họ đầu tiên là kinh ngạc, ngay sau đó, trên mặt lại hiện lên vẻ mừng như điên, đơn giản còn vui mừng hơn cả việc phát hiện bảo tàng.
"Sở Phong, sao lại là ngươi, ngươi không chết sao! ! !"
Lưu Tiểu Lỵ kích động đến toàn thân run rẩy, hoàn toàn không còn vẻ cẩn thận lúc trước, như một người bạn cũ, tiến đến bên cạnh Sở Phong, vỗ mạnh vào cánh tay Sở Phong. Lúc này, Sở Phong nhận ra, Lưu Tiểu Lỵ tuy mặt mày hớn hở nhưng khóe mắt đã ướt lệ.
"Ai bảo ta chết, chẳng phải ta vẫn đang sống rất tốt đây sao." Sở Phong vừa cười vừa nói.
"Nhưng, hai năm trước trong trận chiến với Khổng Thị thiên tộc, ngươi sinh tử không rõ, từ đó biến mất, mọi người đều nói ngươi bị thương nặng mà đã chết."
"Còn có người nói, đã tìm thấy thi thể của ngươi." Lưu Tiểu Lỵ nói.
"Tìm thấy thi thể của ta ư? Không ngờ đám người Bách Luyện phàm giới này có tài đồn đại giỏi như vậy." Ý cười trên mặt Sở Phong càng đậm.
"Dù thế nào đi nữa, Sở Phong tiểu hữu không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi a."
Một đám trưởng lão của Hồng Điệp Hội cũng mừng rỡ không thôi, từng gương mặt dày cộm như bánh bao đều tràn ngập nụ cười vui sướng.
"Sở Phong, hai năm nay ngươi đi đâu, còn tu vi của ngươi, sao có thể đột phá nhanh như vậy, sao nhanh như vậy mà ngươi đã là thất phẩm Võ Tổ?" Lưu Tiểu Lỵ hỏi.
Đến nay nàng vẫn không quên, lần đầu tiên gặp Sở Phong, khi đó Sở Phong còn yếu hơn nàng rất nhiều. Nhưng giờ đây, Sở Phong đã mạnh hơn nàng rất nhiều, e rằng nàng không còn cơ hội đuổi kịp Sở Phong.
"Hội trưởng đại nhân, đây tính là gì, năm đó Sở Phong tiểu hữu ấy, thế nhưng đã lực chiến với Khổng Thị thiên tộc, tương truyền Sở Phong tiểu hữu có trong tay một thanh ma binh, chém giết Chân Tiên của Khổng Thị thiên tộc cũng dễ dàng như bỡn, suýt nữa diệt sạch cả Khổng Thị thiên tộc." Một vị trưởng lão của Hồng Điệp Hội nói, khi nói, ông ta vô cùng kiêu hãnh, như thể Sở Phong là người thân của mình, có thể khiến ông ta luôn tự hào.
"Đúng đúng đúng, chuyện này xôn xao cả lên, nghe nói có rất nhiều người tận mắt nhìn thấy, cho nên chắc chắn không phải là ảo ảnh."
"Sở Phong, rốt cuộc ngươi đã làm thế nào? Có thể chém giết Chân Tiên?" Lưu Tiểu Lỵ cũng truy vấn.
Lúc này nàng như có một bụng vấn đề đang xếp hàng, nóng lòng muốn đợi Sở Phong từng cái giải đáp cho mình.
"Chuyện này dài dòng lắm, nói đơn giản thì năm đó ta tu vi còn kém xa hiện tại."
"Mà chỉ là Bán Tổ ta, khi đó có thể chống lại Khổng Thị thiên tộc, thật ra là dựa vào một thanh ma binh."
"Nhưng thanh ma binh đó, ta không thể thường xuyên sử dụng, cho nên trừ khi bất đắc dĩ, bằng không... ta vẫn muốn dựa vào tu vi của bản thân mình."
"Và hai năm này ta bế quan tu luyện, mới có được tu vi của ngày hôm nay." Sở Phong nói với đám người Lưu Tiểu Lỵ.
Nhưng mà, hắn không hề kể hết, một vài chuyện của mình vẫn được giấu kín, ví như việc Tà Thần kiếm phản phệ hắn, và hai năm này, hắn bế quan ở Chiến tộc cổ vực. Dù sao lòng người khó đoán, hắn tin tưởng Lưu Tiểu Lỵ, nhưng không thể tin tưởng tất cả những người ở đây. Đây chính là ý muốn hại người không được có, nhưng vẫn phải có tâm phòng người.
"Nói vậy, lời đồn đại đều là thật, ngươi thật sự dựa vào một thanh ma binh, mà suýt chút diệt sạch Khổng Thị thiên tộc?"
"Sở Phong, ngươi quá thần rồi, sớm đã biết tiểu tử ngươi lợi hại, không ngờ ngươi lợi hại đến mức này."
"Khổng Thị thiên tộc là nơi nào, đó là một trong những thế lực mạnh nhất của Bách Luyện phàm giới."
"Ngươi có biết không, chỉ vì một mình ngươi, giờ đây Khổng Thị thiên tộc đã nguyên khí tổn hao nhiều, sớm không còn sự hống hách như xưa."
"Ngươi giờ đây đã được liệt vào một trong những nhân vật truyền kỳ của Bách Luyện phàm giới, nếu như thế gian biết ngươi chưa chết, thì trời còn chưa sập."
"Ngươi có biết, sẽ có bao nhiêu thế lực muốn lôi kéo ngươi, và bao nhiêu người muốn bái ngươi làm thầy không?"
"Đó là một điều đơn giản không thể tưởng tượng được a."
"Dù sao ngươi bây giờ đã là đối tượng mà vô số tiền bối kính nể, thần tượng mà vô số hậu bối sùng bái."
Nghe xong lời của Sở Phong, tất cả mọi người ở đây càng thêm kích động, như Lưu Tiểu Lỵ thì còn đỡ, nhưng những trưởng lão trước kia của Hồng Điệp Hội, những ông già nhiều năm sống ẩn dật kia, cũng như trẻ con, khó mà kiềm chế được tâm tình.
"Đúng vậy, không chỉ có thanh danh của ngươi vang xa, mà hai người bạn của ngươi cũng cực kỳ ghê gớm đó." Bỗng nhiên một vị trưởng lão nói.
"Ngươi đang nói Vương Cường và Triệu Hồng sao?" Sở Phong hỏi.
"Đúng, là hai người bọn họ." Vị trưởng lão kia nói.
"Vương Cường và Triệu Hồng, giờ họ thế nào?" Sở Phong truy hỏi, đây mới là chuyện hắn quan tâm nhất.
"Hai người họ bây giờ cũng rất là lợi hại, tu vi cụ thể ta không rõ, nhưng mà bọn họ đã được vinh danh là những thiên tài yêu nghiệt, có thể sánh ngang với bình minh công tử."
"Đồng thời, từ sau sự kiện hai năm trước, Triệu Hồng và Vương Cường đã hoàn toàn kết oán với Khổng Thị thiên tộc, họ tuyên bố nhất định phải diệt hết Khổng Thị thiên tộc, báo thù cho ngươi."
"Và hai năm này, họ cũng thật sự đã khiến Khổng Thị thiên tộc trả một cái giá thảm khốc, rất nhiều phân bộ của Khổng Thị thiên tộc bị họ phá hủy."
"Thậm chí, rất nhiều cao thủ được Khổng Thị thiên tộc phái đi đuổi bắt cũng bị họ giết chết."
"Quan trọng nhất là hai người họ cứ tùy ý, không ngừng ra tay với người của Khổng Thị thiên tộc, nhưng Khổng Thị thiên tộc lại không thể làm gì họ được." Vị trưởng lão nói.
"Nếu hai người bọn họ đánh du kích thì Khổng Thị thiên tộc thật sự không có biện pháp nào." Sở Phong cười cười, với thân là bạn bè, hắn có phần nào hiểu rõ về Triệu Hồng và Vương Cường.
Dù sao cả hai đều là Tiên bào Giới Linh sư, nên họ rất giỏi trong việc che giấu thủ đoạn. Đồng thời, hai tên kia đều là những kẻ thông minh, quỷ kế có thể nói là chồng chất, Khổng Thị thiên tộc đụng phải họ, thì cũng đúng là rất đau đầu.
"Kỳ thật, Khổng Thị thiên tộc sở dĩ không làm gì được bọn họ, cũng là vì ngươi hai năm trước đã trọng thương Khổng Thị thiên tộc."
"Nếu như năm đó Khổng Thị thiên tộc, có địa vị ngang hàng với ba thế lực lớn còn lại, thậm chí trong lúc mơ hồ có ý định tranh đoạt vị trí thế lực cường đại nhất."
"Vậy thì bây giờ Khổng Thị thiên tộc đã là phe yếu nhất được công nhận trong bốn thế lực lớn."
"Đồng thời, tất cả mọi người đều biết, Khổng Thị thiên tộc sẽ rơi vào cảnh này, đều là do công của ngươi."
"Không chỉ vì ngươi làm bọn họ trọng thương, mà cũng chính vì ngươi, Khổng Thị thiên tộc mới có tiếng xấu bị người đời phỉ nhổ." Lưu Tiểu Lỵ nói.
"Ha ha, không ngờ Khổng Thị thiên tộc hai năm này thảm hại đến thế, không những bị ngươi làm thực lực tổn thất lớn, mang tiếng xấu, mà hai người bạn của ngươi còn không ngừng đả kích bọn họ, thật là họa vô đơn chí."
"Nếu như Khổng Thị thiên tộc biết trước mình sẽ có ngày hôm nay, thì e rằng lúc trước có cho bọn họ trăm cái gan, cũng không dám động đến ngươi đâu."
"Ha ha, tốt lắm, thật sự quá tốt, bọn chúng đúng là tự làm tự chịu, đáng đời." Nữ Vương đại nhân, nghe đến đây, có thể nói là quên cả trời đất, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đều là vẻ hả giận.
"Đúng rồi Sở Phong, nếu những tin tức vừa rồi đều là tin tốt với ngươi, vậy thì vẫn còn một tin xấu, ta cảm thấy nên báo cho ngươi." Bỗng nhiên sắc mặt Lưu Tiểu Lỵ trở nên nghiêm trọng.
"Tin xấu gì?" Sở Phong hỏi.
"Ngươi còn nhớ Sở Lục Dương chứ?" Lưu Tiểu Lỵ hỏi.
"Sở Lục Dương, hừ, Các chủ Lục Dương Các, đương nhiên ta nhớ rõ." Khóe miệng Sở Phong nhếch lên một nụ cười nhạt.
Sở Lục Dương lúc trước đã khiến Sở Phong phải chịu không ít khổ sở, tuy cuối cùng bị Sở Phong giết chết, nhưng cũng đã có không ít người chết vì Sở Lục Dương, nên dù tự tay giết hắn, vẫn khó giải nỗi hận trong lòng Sở Phong.
"Sở Lục Dương có một người em trai, tên là Sở Lục Huyên."
"Nghe nói Sở Lục Huyên này khác hoàn toàn so với Sở Lục Dương và những người khác, hắn là một nhân vật thiên tài số một của Sở thị thiên tộc."
"Hiện giờ, Sở Lục Huyên đã đến Bách Luyện phàm giới." Lưu Tiểu Lỵ nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận